Chương 153 + 154

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 153

Edit: YuTuyTien

Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, cuộc họp báo của công ty Donde cứ như vậy mà bắt đầu.

Lăng Sơ Nam không hề chạy đến xem náo nhiệt, cậu ngồi xem phát sóng trực tiếp trong một căn phòng được Thái tử dọn dẹp sạch sẽ. Noel thì ở phòng bếp bận rộn, gần đây y đã học được không ít món mới, dường như hạ quyết tâm muốn nuôi Lăng Sơ Nam béo lên.

098: "Ký chủ, tui không điều tra được nguyên nhân tại sao Hạ Lâm lại có can đảm mở họp báo." Thí nghiệm thất bại là chuyện ván đã đóng thuyền, bình thường cho dù có như thế nào cũng không thể mở họp báo mới đúng, thế mà cậu ta lại mở phát sóng trực tiếp trên toàn đế quốc.

Lăng Sơ Nam không nói gì, máy truyền tin của cậu vang lên, giọng nói của Marui đã lâu không gặp truyền ra từ máy truyền tin.

"A Thần! A Thần! Cậu có ở nhà không?"

"Anh đợi một chút, em ra mở cửa." Lăng Sơ Nam bước xuống sofa, mang dép vào, chỉnh lại áo ngủ có chút hỗn loạn, sau đó nhanh chóng đi về phía cửa.

"A Thần, đã lâu không gặp."

Cửa vừa mở ra, thân hình vẫn mập mạp như cũ của Marui liền xuất hiện, cậu ta mỉm cười với Lăng Sơ Nam, sau đó quay đầu vẫy tay với Carlod đang đứng phía sau.

"Lại đây đi, còn ngây người ở đó làm gì?"

Sau khi tốt nghiệp, Carlod không gia nhập vào quân đội đế quốc, cũng không liên lạc với Lăng Sơ Nam. Có điều quan hệ giữa anh ta với Marui đã hòa hoãn hơn, xem như là bạn bè bình thường. Nếu không phải độ hảo cảm với Lăng Sơ Nam vẫn không giảm, 098 thường xuyên chú ý đến anh ta đều sắp cho rằng anh ta đã từ bỏ.

Carlod đi lên phía trước, mỉm cười với Lăng Sơ Nam: "Đã lâu không gặp."

"Ừ, vào đi." Lăng Sơ Nam nghiêng người để bọn họ vào.

"Bảo bối, là ai đến vậy?" Lúc này, giọng nói của Noel truyền ra từ trong phòng.

Vẻ mặt của hai người Marui không hẹn mà cùng cứng đờ, có điều Marui là khiếp sợ. Mặc dù nghe nói Lăng Sơ Nam và Noel ở bên nhau, nhưng nghe là một chuyện, còn nhìn thấy là là một chuyện khác. Còn ánh mắt Carlod lại có chút phức tạp.

"Là hai bạn học cũ."Lăng Sơ Nam nói, sau đó nhìn hai người một cái.

"Còn đứng đó làm gì?"

Cuối cùng, Marui mới phản ứng lại: "Ừ ừ."

Cậu ta vươn tay đẩy Carlod vẫn còn đang sững sờ: "Đi vào thôi."

Lăng Sơ Nam chỉ về phía sofa: "Cứ tự nhiên đi nhé."

Thấy hai người đã ngồi xuống,Lăng Sơ Nam liền mở phát sóng cuộc họp báo lên.

Marui vừa nhìn thấy liền tỉnh táo lại: "Đúng lúc tôi cũng định nói với cậu chuyện này, A Thần, tôi đã điều tra số liệu cơ giáp mà công ty Donde tuyên bố. Cơ giáp của bọn họ rõ ràng là bắt chước theo bản thiết kế mấy năm trước của cậu, mặc dù hình dáng không đẹp bằng cậu thiết kế, nhưng về phương diện thiết kế, thậm chí là tài liệu, đều là dùng của cậu. Đây rõ ràng là sao chép! Chỉ cần cậu đồng ý, tôi lập tức sẽ đứng ra tố cáo bọn họ."

Nói xong, cậu ta kéo tay áo của Carlod: "Nói chuyện đi, không phải lúc trước cậu rất tức giận hay sao?"

Sau đó, dưới ánh mắt của hai người, Carlod 'ừ' một tiếng.

Không khí lập tức rơi vào xấu hổ.

Lúc này phát sóng trực tiếp đã bắt đầu.

Ở hiện trường cuộc họp báo, một lễ đường vô cùng to lớn lại chen chúc rất nhiều người, trên mặt mỗi người đều là vẻ chờ mong.

Chủ tịch công ty Donde vô cùng vui vẻ, ông ta thanh giọng nói: "Hoan nghênh các vị khách quý và các truyền thông đến tham gia cuộc họp báo cơ giáp mới của công ty chúng tôi."

"Như mọi người đã biết, cơ giáp mới của chúng tôi được đặt tên là Thiên Tinh, ý nghĩa của nó là sau này sẽ trở thành một bộ phận không thể thiếu của tất cả công dân tinh tế, một cơ giáp toàn dân hóa, bắt đầu từ hôm nay sẽ ra mắt."

"Tiếp theo, xin mời nhà thiết kế cơ giáp chủ chốt của chúng tôi— Burang! Mời cậu hãy giải thích công năng của chiếc cơ giáp này cho mọi người."

Gương mặt Hạ Lâm mang theo tươi cười nhu hòa, vươn tay lên bảo mọi người yên lặng. Sau đó cậu ta vung tay, trên sân khấu vốn dĩ trống rỗng khi nãy đột nhiên xuất hiện một chiếc cơ giáp màu trắng.

Chiếc cơ giáp này so với chờ mong của Lăng Sơ Nam và 098 có vẻ thô sơ hơn nhiều, còn không bằng Chiến Thần của Lăng Sơ Nam, đương nhiên càng không thể so với Landia của Noel. Nhưng đối với thiết kế cơ giáp của đế quốc hiện tại, cũng xem như là đẹp hơn không ít, cho nên mọi người phía dưới đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Hạ Lâm nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt hiện lên vẻ kiêu ngạo, có điều cậu ta không biểu hiện ra mặt, vẫn cứ ôn nhu mỉm cười, bắt đầu giới thiệu tính năng của chiếc cơ giáp này.

Lúc này, Noel đi đến bên cạnh Lăng Sơ Nam, vươn tay ôm lấy vai cậu. Lăng Sơ Nam thuận thế dựa vào ngực y, dùng cách nói của 098 thì, chỉ cần có người đàn ông ở đây, ký chủ nhà nó sẽ giống như không có xương cốt, lười đến không thể lười hơn.

Không ngoài dự đoán, công năng cơ giáp mà Hạ Lâm nói chính là số liệu giả thiết lúc trước Lăng Sơ Nam đã cung cấp, gần như là toàn bộ.

Mãi cho đến khi kết thúc, Marui cũng không nhìn thấy chỗ nào khác với thiết kế ban đầu của Lăng Sơ Nam. Nhìn nụ cười của Hạ Lâm, Marui tức giận đến nỗi thiếu chút nữa đã đập vỡ chiếc ly trên tay.

"Hơn 20 nồi bánh chưng rồi mà tôi chưa từng thấy trường hợp nào vô sỉ như thế này! Không được, tôi nhất định phải vạch trần biểu hiện giả dối của cậu ta! Đúng là không biết xấu hổ mà! A Thần, chỉ cần cậu nói một câu, tôi se...." Lúc này, đột nhiên cậu ta nhìn thấy Noel ở phía sau Lăng Sơ Nam, giọng nói đột nhiên im bặt.

Hơn nửa ngày sau, cuối cùng Marui mới phản ứng lại, lý nhí nói.

"Th... thầy Noel."

Lăng Sơ Nam vốn dĩ đang định ngáp một cái, nghe vậy liền bật cười.

"Không ngờ qua nhiều năm như vậy rồi mà cậu vẫn còn sợ y."

"Tôi... tôi không có, tôi chỉ là... tôn kính. Đúng vậy, chỉ là tôi tôn kính thầy Noel mà thôi." Marui theo bản năng phản bác, có điều lại không dám nhìn về phía họ.

Lăng Sơ Nam nhìn Carlod vẫn đang suy nghĩ điều gì đó từ lúc bắt đầu, sau đó mới cười như không cười nói với Marui.

"Phải phải phải, tôn kính."

Marui: "......"

"Nếu cậu nhiệt tình như vậy, thì giúp tôi một chuyện đi." Lăng Sơ Nam nói.

"Là chuyện gì?"

"Giúp tôi đặt một chiếc Thiên Tinh."

Hiển nhiên, Marui không ngờ Lăng Sơ Nam sẽ nói chuyện này, kinh ngạc hỏi.

"Gì cơ? Cậu muốn cơ giáp của cậu ta?"

Nói xong liền dùng vẻ mặt 'cậu ngu à' nhìn về phía Lăng Sơ Nam, có điều vẻ mặt này duy trì chưa đến một giây đã bị ép thu trở về, cậu ta liên tục cười nói.

"Được rồi, tôi lập tức sẽ đặt một cái cho cậu."

Là công ty đối thủ, nhà bọn họ có thể nói để sớm chuẩn bị một đống khách hàng đặt cơ giáp mới của công ty Donde, có đều nếu Lăng Sơ Nam muốn, Marui đương nhiên không thể tàng trữ.

Sau khi phát sóng trực tiếp kết thúc, Marui từ chối lời mời dùng cơm trưa của Lăng Sơ Nam, sau đó rời đi cùng Carlod vẫn luôn im lặng.

Đặc biệt là Marui, dáng vẻ của cậu ta giống như ở phía sau có thứ gì đó đang đuổi theo, chạy vô cùng nhanh.

"Bảo bối, tại sao lại không nhờ anh đặt cơ giáp?" Sau khi những vị khách không mời mà đến đã rời đi, Noel liền hỏi.

Lăng Sơ Nam nhìn y một cái: "Có ý kiến gì à?"

"Không có."

Người đàn ông chui đầu vào cổ Lăng Sơ Nam, cọ cọ, nhẹ giọng nói bên tai cậu: "Bảo bối quyết định cái gì cũng đều đúng cả."

Cảm giác được nơi nào đó ở phía dưới người đàn ông đã sắp ngẩng đầu lên,Lăng Sơ Nam liền trừng mắt liếc nhìn y một cái, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Cầm! Thú!"

—--

Trưa hôm đó, cơ giáp mà Marui hứa hẹn được đưa đến, có điều Lăng Sơ Nam lại không có thời gian để xem. Đến chiều ngày hôm sau, cậu mới kéo theo phần eo đang bủn rủn đi vào phòng khách, cầm túi không gian, đi đến sân cơ giáp.

Nhìn cơ giáp trước mắt,Lăng Sơ Nam nói: "098, kiểm tra số liệu."

"Vâng, ký chủ." 098 nghe vậy, lập tức hành động.

Năm phút sau, nó đột nhiên la lên: "ký chủ, Cơ giáp này là vật sống!"

"Là ý gì?"

098 dừng một chút mới nói: "Giống như có lại giống như không có. Kỳ lạ, vừa nãy rõ ràng tui cảm ứng được dao động sinh mệnh ở bên trong cơ giáp, hiện tại sao lại không có nữa rồi? Nhưng việc này không hợp với lẽ thường, cho dù cơ giáp có trí năng, nhưng không thể nào có dao động sinh mệnh được."

"À đúng rồi, ký chủ, kết quả kiểm tra số liệu cơ giáp đã có. Không khác với tính toán lúc trước của tui. Hơn nữa, dựa theo thiết kế này, máy chủ hệ thống không thể nào thực hiện được thao tác của con người." Đối với kết quả này, 098 vô cùng tin tưởng.

Lăng Sơ Nam gật đầu, sau đó đi về phía cơ giáp.

"Ký chủ, ngài muốn làm gì?" 098 có chút lo lắng.

"Tui cảm thấy chiếc cơ giáp này có chút kỳ lạ, tốt nhất ngài vẫn không nên điều khiển nó."

"Không sao đâu, ta thử một chút."Lăng Sơ Nam ngồi vào khoang cơ giáp, trả lời.

Trước mặt Lăng Sơ Nam xuất hiện một màn hình.

[Đang kết nối tinh thần lực]

[Kết nối hoàn tất! Hoan nghênh ngài sử dụng cơ giáp Thiên Tinh số 0030. Có nhận chủ hay không?]

Lăng Sơ Nam chọn không.

[Hoan nghênh người thử nghiệm 0030, mời lựa chọn hình thức điều khiển: Điều khiển bằng tinh thần lực - Điều khiển bằng tay]

Ngón tay Lăng Sơ Nam xuyên qua nút điều khiển bằng tinh thần lực, chọn điều khiển bằng tay.

Sau đó, màn hình liền biến mất, trước mặt Lăng Sơ Nam là bàn điều khiển của cơ giáp. Bàn điều khiển này so với cơ giáp bình thường đơn giản hơn rất nhiều, không đến vài phút, Lăng Sơ Nam đã nghiên cứu được nó.

Lăng Sơ Nam vừa điều khiển cơ giáp đi được vài bước, 098 đột nhiên lên tiếng: "Ký chủ, nó lại xuất hiện!"

"Ừ, đã cảm nhận được."

Lăng Sơ Nam dừng động tác lại, nhìn về phía bàn điều khiển, lại nhìn ngón tay của chính mình, ánh mắt lộ ra một tia suy tư. Lăng Sơ Nam không tiếp tục thí nghiệm nữa mà phân phó cho 098.

"Ngươi điều tra một chút gần đây Hạ Lâm đã tiếp xúc với người nào, hoặc là bên cạnh cậu ta có xuất hiện người nào khác thường hay không."

"Vâng, ký chủ."

Thấy Lăng Sơ Nam nhanh như vậy mà đã rời khỏi cơ giáp, Noel đang canh giữ ở bên ngoài liền đi đến.

"Bảo bối, cơ giáp này có vấn đề gì sao?"

Lăng Sơ Nam ừ một tiếng, liếc mắt nhìn người đàn ông một cái: "Anh xem thử đi."

Noel gật đầu, bước vào cơ giáp, vài giây sau cơ giáp cử động vài cái, sau đó lại ngừng. Chỉ trong chốc lát, Noel đã bước ra khỏi cơ giáp, mở bàn tay cho Lăng Sơ Nam xem, không ngờ bên trong lại có một con sâu to tròn, lớn bằng ngón út, nhìn qua có vẻ đã chết. Thấy Lăng Sơ Nam đang nhìn, y liền nói.

"Thứ này gọi là Cổ Huyễn, là chủng tộc bí ẩn nhất trong Trùng tộc, bởi vì khi nó tồn tại không có hình dáng riêng biệt, cho nên được gọi là Huyễn Trùng. Sở dĩ bây giờ gọi nó là Cổ Huyễn, là bởi vì chủng loại sâu này vốn dĩ đã bị diệt sạch hơn 1000 năm trước."

"Có điều bây giờ nó lại xuất hiện ở cơ giáp này." Còn là cơ giáp được xưng sẽ phổ biến khắp toàn tinh tế, hiển nhiên là âm mưu của Trùng tộc.

Noel nhíu mày, sau đó đột nhiên nói với Lăng Sơ Nam: "Bảo bối, có lẽ em phải cứu vớt toàn bộ nhân loại của đế quốc rồi."

Lăng Sơ Nam nhướng mày: "Cho nên tiếp theo phải phát thêm một huy chương cho em à?"

Noel cũng cười ra tiếng, cúi người hôn lên môi Lăng Sơ Nam, giọng nói trầm thấp: "Phát cho em một thân vương, có được không?"

-----

Chương 154

Edit: YuTuyTien

Sau khi cuộc họp báo về Thiên Tinh kết thúc, chỉ cần là những người đã xem phát sóng trực tiếp đều phát điên, đơn đặt hàng cơ giáp của công ty Donde đã vượt qua 100 vạn. Chủ tịch công ty Donde ngay cả đi đường cũng mang theo gió, cười đến nỗi không khép miệng được, gọi Hạ Lâm đến văn phòng khen ngợi nửa ngày mới mỹ mãn thả cậu ta đi.

Sau khi Hạ Lâm nhìn thấy đơn đặt hàng đang không ngừng tăng lên, trong lòng cũng nhịn không được đắc ý, có điều trên mặt cậu ta không biểu hiện gì. Hạ Lâm quay về phòng mở tinh võng lên, vô số thông báo tag tên cậu ta, cậu ta qua loa lướt lướt, phần lớn đều là lời thổ lộ của Alpha và Omega xa lạ.

Cuối cùng, tầm mắt của Hạ Lâm dừng ở một tin nhắn, mà tên người gửi vô cùng kỳ lạ, A. Cậu ta suy nghĩ một lát mới bấm vào xem thử.

[Xin chào cậu 'Burang', rất vui vì cậu đã đọc,

Nhất định cậu vẫn còn nhớ tôi, nếu cậu không muốn chuyện xảy ra 7 năm trước được mọi người biết đến, mong cậu hãy chuẩn bị 5 tỷ tinh tệ gửi vào số tài khoản này. Ngoài ra, tôi vô cùng ấn tượng với cậu đấy.

Không cần phải trả lời lại.

Người quen cũ]

"Ký chủ, vừa rồi tui đã theo dõi tài khoản của Hạ Lâm, cậu ta đã gửi năm trăm triệu tinh tệ vào một tài khoản sắp bị xóa bỏ."

Lăng Sơ Nam vừa mới tỉnh lại liền nghe 098 nói, cậu lười biếng trở mình.

"Có điều tra được chủ tài khoản đó là ai hay không?"

"Chủ trước của tài khoản tên là Mies, năm nay 485 tuổi, chính là ông lão cũng sống trên tinh cầu lúc trước cùng với ngài và Hạ Lâm. Mấy năm trước ông ta đã chết, có điều thông tin thân phận vẫn chưa bị gạch bỏ." 098 nói.

"Còn người sở hữu tài khoản hiện tại có lẽ là người đã từng tiếp cận với ông ta, thân phận cụ thể thì phải đợi người đó nhận tinh tệ tui mới có thể điều tra được."

"Ừ, tiếp tục chú ý đi." Lăng Sơ Nam nói.

"Y đâu rồi?"

"Noel đại nhân đã đi tìm hoàng đế bệ hạ để thương lượng." 098 trả lời.

"Có lẽ rất nhanh sẽ trở lại."

Nó vừa dứt lời, người đàn ông liền đẩy cửa đi vào.

"Bảo bối, sao lại không ngủ thêm một lát nữa?"

Nghe vậy,Lăng Sơ Nam liền lật người lại, lười biếng chỉ chỉ eo, người đàn ông ngầm hiểu, đi đến mát xa cho cậu.

Lăng Sơ Nam vừa lòng thở dài, sau đó mới hỏi: "Thế nào rồi?"

"Nguyên liệu mà công ty Donde sử dụng đều có sự nhúng tay của quân bộ, không có bất kỳ vấn đề gì. Linh kiện nhà xưởng cũng đã bí mật điều tra, nhưng không phát hiện dấu vết của Trùng tộc. Hiện tại Allen đang thu thập tin tức của một trăm người đầu tiên sử dụng cơ giáp, hai ngày nữa sẽ có kết quả.

—--

Hai ngày sau, Allen tự mình tới cửa.

"Tiểu hoàng thúc, hoàng.... hoàng thúc phu." Nói đến đây, anh ta nhìn Noel một cái, sau đó mới tiếp tục.

"Con đã liên hệ với nhóm người đầu tiên sử dụng cơ giáp, trong đó có 90 chiếc cơ giáp vẫn chưa nhận chủ, 10 người còn lại đã nhận chủ, trong đó có 6 người đã liên hệ được, có điều bọn họ đang ở tinh hệ khác, tạm thời không thể đến đế tinh, 4 người còn lại đều đang ở đế tinh. Nhưng kỳ lạ là, hôm trước bọn họ đều không hẹn mà cùng nhau ra ngoài, mãi cho đến vừa nãy, bọn con bắt một người trở về, hiện tại bọn con đã thu hồi cơ giáp của người nọ, có điều bọn con không điều tra được dấu vết của Trùng tộc. Hai người có muốn đến xem không?"

Lăng Sơ Nam gật đầu: "Tôi muốn xem thử chủ nhân của chiếc cơ giáp đó."

"Được."

Đương nhiên Allen không thể từ chối đề nghị của Lăng Sơ Nam: "Nhìn qua cậu ta vẫn không khác gì với bình thường. Có điều Tiểu hoàng thúc đã dặn dò, nên tạm thời cậu ta đang bị giam giữ ở phòng cách ly bên cạnh hoàng cung, để con đưa hai người đến đó."

Đó là một Omega có gương mặt thanh tú, khi bọn Lăng Sơ Nam đến, cậu ta đang ngồi trên chiếc giường trong góc phòng khách ly, ngây người nhìn cánh tay mình.

Lăng Sơ Nam đứng ở bên cửa sổ ngoài phòng cách ly, nhìn thoáng qua Noel, Noel gật đầu, nói với Allen.

"Mở cửa ra, bọn ta vào xem."

"Vâng." Allen dùng thẻ thân phận quẹt lên cửa phòng cách ly một cái, sau đó cánh cửa liền mở ra.

Noel đi vào trước, sau đó là Lăng Sơ Nam, Allen đang định đi theo đã bị cánh cửa đột nhiên đóng lại suýt chút nữa đập vào mũi. Anh ta sờ sờ mũi, có chút tủi thân, sau đó ngoan ngoãn canh giữ ở ngoài.

Hai người vào phòng cách ly đứng một lúc, cuối cùng Omega kia cũng phát hiện ra bọn họ, vẻ mặt cậu ta đầy hốt hoảng.

"Mấy người là ai? Tại sao lại muốn bắt tôi? Tôi là con trai của người giàu nhất đế quốc, mấy người muốn bao nhiêu tiền? Tôi sẽ kêu ba ba đưa cho mấy người."

"098, nhìn ta rất giống người xấu hay sao?" Lăng Sơ Nam hỏi.

098 nhìn Noel, đem chữ 'giống' trong miệng nuốt xuống, giả vờ như mình không tồn tại. Có điều nó cảm thấy người bên cạnh Lăng Sơ Nam càng giống người xấu hơn, không thấy ánh mắt sợ hãi của thiếu niên Omega kia đều dừng trên người y hay sao?

Noel cũng mặc kệ Omega này có hoảng sợ hay không, bước đến đập một cái khiến cậu ta hôn mê.

"Thật thô bạo." Lăng Sơ Nam nói với 098.

098 đang định nhắc nhở 'ngài nói như vậy sẽ khiến người nọ đau lòng', liền nghe thấy ký chủ nhà mình nói thêm một câu.

"Có điều ta rất thích."

Lúc này Noel đã bắt được một con sâu từ huyệt thái dương của Omega kia, giống như con sâu lần trước Lăng Sơ Nam nhìn thấy, cơ thể nó to béo, đã chết. Sau đó thêm một con, lại thêm một con nữa, cứ như vậy lặp lại bảy tám lần, Noel mới dừng lại, bỏ sâu vào trong một cái hộp nhỏ.

"Sao vậy?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"Trong đầu cậu ta đều là sâu, không cứu được." Noel nói.

"Ra ngoài trước đi."

Đến khi hai người ra ngoài, Allen quan sát toàn bộ quá trình vẫn đang trợn mắt há mồm, anh ta nhìn về phía chiếc hộp đựng sâu trong tay Noel.

"Đó là thứ gì vậy vậy?"

"Con đem đám sâu này giao cho phụ hoàng con, hắn sẽ biết phải làm gì tiếp theo." Noel đưa chiếc hộp cho Allen, sau đó chỉ về phía Omega đang hôn mê trong phòng cách ly.

"Nhất định đừng thả cậu ta ra ngoài, bây giờ chúng ta đến xem cơ giáp của cậu ta."

Xong việc, Allen vội vàng quay về hoàng cung, đưa chiếc hộp cho hoàng đế, sau đó anh ta liền nhìn thấy vẻ mặt của phụ hoàng càng ngày càng khó coi.

"Thứ này từ đâu mà có?"

Biết được tính nghiêm trọng của vấn đề, Allen vội vàng trả lời: "Thưa phụ hoàng, là Tiểu hoàng thúc lấy ra từ trong đầu của chủ nhân cơ giáp mới, sản xuất từ công ty Donde."

"Không ngờ lại là Cổ Huyễn trùng." Sắc mặt hoàng đế càng thêm khó coi.

Loại sâu này có thể trực tiếp khống chế thân thể của nhân loại, lấy não người làm thức ăn. Hơn 1000 năm trước, chúng nó đã hủy diệt mười mấy tinh hệ phát đạt nhất, cũng may lúc đó hoàng đế đế quốc và liên bang đồng thời xuất binh, tiêu hủy toàn bộ mười mấy tinh hệ đó, cuối cùng mới khôi phục hòa bình. Nhưng chỉ một lần đó, đã trực tiếp khiến khoa học kỹ thuật của tinh tế lùi lại mấy trăm năm, hiện tại loại Trùng tộc này lại xuất hiện trên đầu của một Omega, trong lòng hoàng đế không khỏi sợ hãi. Nếu không phải lần này được Lăng Sơ Nam và Noel phát hiện trước thì....

Hoàng đế rùng mình một cái, sau đó hạ lệnh: "Ayer, con đem toàn bộ cơ giáp bị thu hồi ngâm với nguyên tố N, sau đó dùng bột S tiêu hủy. Còn người điều khiển cơ giáp phải bắt về toàn bộ, cách ly 100 ngày, ttrong lúc bắt giữ nhất định phải mặc đồ cách ly."

"Vâng."

—--

Lúc này công ty Donde vẫn chưa biết sóng gió đang ập đến, vẫn đang tuyên truyền cơ giáp khắp nơi.

So sánh với chủ tịch công ty Donde đang đắc ý ngập trời, Hạ Lâm lại vô cùng phiền não. Kể từ hôm nhận được tin nhắn uy hiếp, cậu ta vẫn luôn phải chuyển tiền. Hiện tại cậu ta đã không còn là Omega nhỏ bé không có tiếng tăm gì khi trước, bây giờ cậu ta đã là nhà thiết kế cơ giáp nổi danh khắp tinh tế, trên đầu cậu ta có vầng sáng, sao lại có thể tống tiền của cậu ta được chứ? Hơn nữa cho dù muốn uy hiếp chuyện cũ, cũng không phải là hiện tại, càng không phải là do người khác nói ra.

Có điều cũng may, 5 tỷ thì cậu ta vẫn có thể lấy ra. Sau khi chuyển số tiền cuối cùng, Hạ Lâm mới nhẹ nhàng thở ra.

Có điều tâm tình vừa mới thả lỏng của Hạ Lâm rất nhanh liền biến mất.

Cậu ta có thói quen đọc tin tức mới nhất trên tinh võng, lúc trước tin tức đều nói về Trùng tộc hoặc là lễ đính hôn của Lăng Sơ Nam, đương nhiên hiện tại phần lớn đều là tin tức về Thiên Tinh. Xem được một lúc, Hạ Lâm đột nhiên cứng đờ, phía dưới có một bài viết khiến cho cậu ta vô cùng sợ hãi, phía trên viết tên thật của cậu ta, mà tiêu đề là— Hạ Lâm, thân phận của tôi cậu dùng thích không?

Sắc mặt Hạ Lâm trắng bệch, phản ứng đầu tiên của cậu ta chính là Burang, sau đó lại lắc đầu. Không thể nào, Burang đã chết rồi, cậu ta đã tự mình xác nhận, sau đó mới kéo thi thể ném vào đống rác.

Có điều dù nghĩ như vậy, Hạ Lâm vẫn nhấn vào bài viết kia, sau đó cậu ta đột nhiên rời khỏi tinh võng, đứng lên lùi lại mấy bước, nhưng vấp phải chân ghế, có chút lảo đảo. Đau đớn trên chân khiến cậu ta tỉnh táo lại.

"Làm.. làm sao có thể chứ?"

Bài viết kia không có gì khác, chỉ có một tấm ảnh chụp, là ảnh chụp của Burang.

Người với người có thể giống nhau, nhất định là ai đó đang giở trò. Nghĩ như vậy, cậu ta liền nhớ đến Lăng Sơ Nam vẫn luôn đối nghịch với mình. Đúng vậy, nhất định là Lăng Sơ Nam không muốn cậu ta nổi danh, cho nên mới cố ý lấy ảnh chụp của Burang để hù dọa cậu ta. Hạ Lâm bình tĩnh lại một chút, mở tinh võng ra, cậu ta nhất định phải tìm được chứng cứ chứng minh tấm ảnh này là giả.

Nhưng cho dù cậu ta có tìm như thế nào, cũng không tìm được bất kỳ dấu vết tồn tại nào của tin tức kia.

"Ký chủ, vừa nãy tui tìm được một tấm ảnh lên tinh võng. Ngài có muốn xem không?" 098 vô cùng hứng thú hỏi.

"098, từ khi nào ngươi đã trở nên úp úp mở mở như vậy?"

"....." Không phải là học từ ngài hay sao? Có điều 098 không dám nói ra, yên lặng đưa hình ảnh cho cậu xem.

"Ký chủ, là Burang, cuối cùng cậu ta cũng hành động."

Mấy năm trước, 098 cũng đã tìm được Burang, mặc dù Lăng Sơ Nam không liên hệ với cậu ta, nhưng lại liên hệ được một hacker ở hành tinh rác rưởi, cho hắn một số tiền. Thông qua mấy năm nỗ lực, hiện tại Burang đã trở thành một hacker có kỹ thuật rất cao.

Lăng Sơ Nam nhìn thiếu niên xinh đẹp không hề thay đổi trên ảnh chụp.

"Có vẻ cậu ta sống khá tốt."

"Đúng vậy ký chủ, hai tháng trước Burang đã đính hôn với tên hacker kia. Hình như bọn họ định di cư đến tinh hệ số 139, Thiên Hồ Tinh." 098 nói.

"Ừ, ngươi gửi chứng cứ chúng ta thu thập được cho cậu ta đi."

"Vâng, ký chủ."

—--

Nếu nói tấm ảnh đó chỉ là một cái mở đầu, vậy thì thời gian kế tiếp chính là ác mộng của Hạ Lâm.

Đầu tiên, gương mặt thật của cậu ta bị tuôn ra ngoài, tiếp theo đó là thân thế, tên, cuối cùng là những chuyện mà cậu ta từng làm. Nếu là bịa đặt thì không sao, nhưng đối phương chẳng những nói rất đúng, mà còn có chứng cứ xác thực. Hơn nữa chỉ cần là người sáng suốt, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra sự thật. Cho dù cậu ta có dùng cách gì để phản bác, đối phương đều có thể hoàn toàn áp chế cậu ta.

Không đến nửa tháng, cái tên Hạ Lâm và bộ dạng của cậu ta đã hoàn toàn trở thành một danh từ ác độc ở tinh tế.

Cùng lúc đó, quân đội ra tay. Allen tự mình dẫn quân, bắt giữ toàn bộ nhân viên chế tạo cơ giáp chủ yếu của công ty Donde. Khi bắt được Hạ Lâm, còn tìm được không ít trứng Cổ Huyễn trùng trong phòng của cậu ta. Cấu kết với Trùng tộc chính là trọng tội, đặc biệt là khi có chứng cứ xác thực. Hạ Lâm không còn đường chối cãi, tội nhân của toàn nhân loại, chỉ sợ cậu ta không thoát được cái danh này.

Có điều Hạ Lâm không hiểu, rõ ràng cậu ta đã giấu rất kỹ trứng trùng, tuyệt đối không thể có người phát hiện. Tại sao lại dễ dàng bị tìm thấy như thế?

—--

Phủ nguyên soái.

Một Alpha trung niên ngồi trong thư phòng, ông ta nhìn văn kiện trong tay, vẻ mặt mong chờ ban đầu trở nên càng ngày càng khó coi, cuối cùng ông ta ném văn kiện lên bàn.

"Tôi hi vọng tin tức này sẽ không có bất kỳ ai biết đến, mà con trai của tôi cũng đã chết từ hơn 20 năm trước."

"Giá trị nghịch tập +20%, hiện tại giá trị nghịch tập là 90%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

—--

Editor:

Mai là end thế giới nhe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro