Chương 1: Thực Sự Xuyên Đến Văn Tu Chân, Đạt Được Kỹ Năng Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tam sư đệ, có muốn cùng nhau tắm không?"

"Đúng vậy, làm sư huynh đệ lâu như vậy, ta còn chưa kỳ qua lưng cho ngươi đâu."

Lúc chạng vạng, trong thiện đường nơi các đệ tử Linh Huyền Tông dùng bữa, Thẩm Dặc vừa đặt bát đũa xuống thì liền thấy có hai người đi tới bên cạnh.

Trong đó có một người thân hình cao lớn, mày rậm mắt to, chính là Đỗ Viễn Thành sư huynh.

Còn người thon gầy đơn bạc, có chút mỏ chuột tai khỉ này là vị nhị sư huynh Mạnh Phàm Thư của hắn.

"Không được, lát nữa ta còn có việc, các ngươi cùng nhau đi đi." Thẩm Dặc lúng túng cười với hai người bọn họ, uyển chuyển từ chối.

Mà hơn một tháng sau khi xuyên qua, đây kỳ thật đã là lần thứ hai mươi tám hắn từ chối tắm chung với hai vị sư huynh này.

"Ồ, ta đã biết rằng Tam sư đệ liền sẽ không đồng ý, đại sư huynh ngươi còn không tin."

Nhị sư huynh Mạnh Phàm Thư tính tình nóng nảy, vừa nghe Thẳm Dặc từ chối liền không vui.

Đại sư huynh Đại Viễn Thành sắc mặt cũng rất khó coi, khóe miệng cong lên hừ một tiếng:

"Thôi, xem ra Tam sư đệ quả nhiên giống như lời đồn, là nơi nào đó phát triển không tốt, nên hẳn cảm thấy xấu hổ, mới ngượng ngùng cùng chúng ta tắm chung."

"Không phải chứ, ngoại trừ cái này ra, ta đều không tìm được lý do nào khác." Mạnh Phồn Thư vừa nghe liền cười giễu cợt.

Thẩm Dặc: "......."

Nghe hai vị sư huynh thảo luận tới điểm này, hắn sửng sốt, theo bản năng theo ánh mắt của hai người họ nhìn về nơi nào đó trên hạ bộ của mình, vội vàng duỗi tay che lại:

"Không không không, mới không phải như các ngươi nghĩ đâu!"

"Không phải vậy thì sao?" Mạnh Phàm Thư càng làm càn, cười lớn.

"Hừ, thôi được rồi, chúng ta đi thôi!" Đỗ Viễn Thành cảm thấy bản thân là đại sư huynh, ít nhiều vẫn là có chút đúng mực.

Thấy trong thiện đường này vẫn còn có nhiều đệ tử khác đang ăn cơm, Thẩm Dặc lại bị bọn họ trêu chọc đến mặt đỏ tai hồng, vì vậy dứt lời liền xoay người rời đi.

Mạnh Phàm Thư vội vàng đuổi theo.

Thẩm Dặc nhìn bóng dáng hai người đi xa, lại nhìn xuống nơi nào đó được hắn che chở, bất đắc dĩ lắc đầu.

Trầm mặc một hồi, hắn thu dọn sạch sẽ thức ăn thừa trên bàn, sau đó bưng bát đũa đi về phía phòng bếp phía sau thiện đường.

Vừa đi vừa suy nghĩ về việc bản thân xuyên vào một cuốn tiểu thuyết đồng tính , muốn giữ được trong trắng của minh, áp lực thực sự rất lớn.

Đương nhiên, cũng phải trách hắn, chủ nhân hiện tại của thân thể này, lớn lên quá mức đẹp trai!

Nếu không phải hắn luôn luôn tự ái giữ mình trong sạch, võ công lại không hề thua kém hai vị sư huynh này, chỉ sợ sự trong trắng này từ lâu đã khó giữ được.

Đành vậy, nhịn một chút.

Thẩm Dặc nghĩ như vậy. sau khi đem bát đũa đưa vào sau bếp liền rời khỏi thiện đường, đi đến tiểu viện sinh hoạt của đệ tử nội môn.

"Ding dong~"

Đúng lúc này, một tiếng máy móc đột nhiên vang lên trong thức hải của hắn.

Bước chân của Thẩm Dặc dừng lại, nước mắt thiếu chút nữa trào ra.

"Bà nội, đã một tháng rồi, hệ thống rốt cuộc cũng chịu online tới cứu ta!!!"

[Ding dong, kiểm tra phát hiện xuyên thư giả có vấn đề, xin hỏi có muốn tắt và khởi động lại?]

Thấy Thẩm Dặc hai mắt đờ ra ngừng tại một chỗ, đang lặng lẽ an ủi trái tim bị tổn thương của mình, hệ thống ngay sau đó liền phát tin dò hỏi.

Thẩm Dặc vừa nghe, vội vàng đáp lại: "Đừng đừng đừng, ta ở đây!"

Hắn chính là sợ hãi hệ thống.

Lần trước nếu không phải hắn cố ý giả chết sau khi nhận nhiệm vụ, hệ thống cũng sẽ không tắt đi khởi động lại, còn tốn suốt thời gian một tháng mới khởi động lại thành công.

Mà trong lúc này, Thẩm Dặc, người bị mắc kẹt trong cuốn tiểu thuyết đồng tính, thậm chí càng đau khổ không thể nói, thực sự phải trải qua nỗi sợ hãi rằng cúc hoa của hắn có thể nở rộ bất kỳ lúc nào!

Cho nên hiện tại, hắn còn nào dám không đàng hoàng tiếp nhận nhiệm vụ?

Hắn ước gì vạn nhân mê thụ có thể xuất hiện sớm một chút, để có thể thay hắn thoát khỏi những phiền não do dung mạo xinh đẹp này gây ra.

[Tốt, kiểm tra phát hiện trạng thái xuyên thư giả bình thường. Xin hỏi có muốn mở tóm tắt cốt truyện hay không?]

Âm thanh máy móc đông cứng của hệ thống lại vang lên.

Thẩm Dặc vội vàng đáp lại: " Muốn muốn muốn!"

[Được, sắp truyền tải cột truyện tiểu thuyết, vui lòng chú ý kiểm tra và nhận!]

Ngay sau đó hệ thống giới thiệu: [Tiểu thuyết < Tu chân chi ai không nghĩ muốn vô địch > này chủ yếu viết về....]

"Ừm?"

[Xin lỗi ngài, lấy sai kịch bản]

Hệ thống một lần nữa giới thiệu: [Tiểu thuyết <Tu luyện chi tra công sư tôn đừng yêu ta > chủ yếu viết về....

Vạn nhân mê thụ Phượng Minh Thần mang số mệnh nhiều chông gai, khi còn nhỏ là một đứa nhỏ đáng thương, khi ba tuổi thì phụ thân lâm bệnh nặng qua đời, để lại đứa trẻ mồ côi cha và người mẹ góa phụ nương tựa vào nhau, lại vào năm y bảy tuổi, mẹ y chính vì dung mạo xinh đẹp bị kẻ xấu thèm muốn làm nhục, cuối cùng treo cổ tự sát.

Cho nên về sau, Phượng Minh Thần tuổi còn nhỏ liền trở thành cô nhi, lưu lạc đầu đường, bị một đại phu trong thôn nhặt về làm dược đồng, mỗi ngày đều bị đánh chửi, một đường khó khăn trưởng thành đến năm mười tám tuổi, lúc hái thảo dược không may ngã xuống vách núi, được một nữ đệ tử Linh Huyền Tông cứu về sư môn.

Mà chuyện đến đây, mới coi như đi vào quỹ đạo.

Nói đến Phượng Minh Thần sau khi vào Linh Huyền Tông, vốn nhờ dung mạo tuyệt đỉnh khuynh thành, trở thành đối tượng được các đệ tử ngưỡng mộ và mê đắm.

Sau đó, khi Ma tông tấn công, Phượng MInh Thần còn bất hạnh bị ma quân Lộ Hành Phong nhìn trúng, mạnh mẽ cưỡng bức mang về ma cung.

Cũng may, sư tôn Hàn Ngọc Thương kịp thời đuổi tới, đem người cứu trở về. Mà cốt truyện đến đoạn này, gian tình giữa sư đồ hai người cũng vì vậy mà bừng lên.

Chỉ là, nếu đây là một câu chuyện về sư tôn cao lãnh cùng đồ đệ mỹ mạo tương thân tương ái thì có gì đáng xem.

Sở dĩ Thẩm Dặc, thân là thẳng nam, lại nghiến răng nghiến lợi, mất ăn mất ngủ, nguyên nhân là do trong nguyên tác Hàn Ngọc Thương, bề ngoài chính khí lẫm nhiên, thực chất lại là ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo!]

Thẩm Dặc: "......"

Muốn nói cốt truyện gì đó, thực ra hắn đã sớm biết rõ, hiện tại chẳng qua là đang phối hợp đi ngang qua sân khấu.

Mà nếu không phải thức trắng đêm cày cuốn tiểu thuyết cẩu huyết ngược văn này, sau đó hắn cũng không đến mức chết đột ngột, linh hồn xuyên đến đây.

Dù sao thì, không nhắc lại sẽ không đau thương.

[ Cho nên, sư tôn cặn bã Hàn Ngọc Thương kỳ thật đã thầm thèm muốn Phượng Minh Thần đã lâu! ]

Hệ thống lúc này lại tiếp tục nói.

[ Ngay cả khi hắn nguyện ý thu Phượng Minh Thần làm đệ tử, đối với y tốt hơn so với những đệ tử khác, cũng chỉ là nhìn trúng dung mạo khuynh thành cùng linh căn tu luyện tuyệt hảo của y, muốn khiến y trở thành lô đỉnh tu luyện của hắn !

Mà trong phần sau của cốt truyện nguyên tác, Phượng Minh Thần quả nhiên bị hắn lừa thân lừa tâm, lợi dụng xong liền liền vứt bỏ.

Thế nên ở đại kết cục, linh mạch và tinh huyết đều bị cướp sạch không còn, Phượng Minh Thần không chỉ trở thành phế nhân, còn bị những kẻ tra nam trong Tu chân giới khinh nhục ngược đãi, cuối cùng nhảy vực tự tử mà chết......]

[Cho nên, vì thụ chính Phượng Minh Thần trong nguyên tác kết cục quá mức bi thảm, hệ thống xuyên thư phái ngài tới để viết lại cốt truyện.]

Khi hệ thống nói tới đây, đột nhiên ra hiệu cho Thẩm Dặc.

Thẩm Dặc hoang mang "A" một tiếng, sau đó liền nghe hệ thống nói:
[Nhiệm vụ tiếp theo của ngài chính là bảo hộ Phượng Minh Thần không bị tổn hại, trợ giúp y tránh xa tên tra sư tôn và những kẻ đê tiện thèm muốn vẻ đẹp của y trong Tu chân giới, rồi một mình tỏa sáng!]

"A, cái này? " Thẩm Dặc nhất thời nghẹn lời.

Hệ thống lúc này lại bổ sung: [Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để hoàn thành nhiệm vụ là ngài không thể để lộ cốt truyện nguyên tác, không thể bại lộ thân phận xuyên thư giả của mình! Nếu không sẽ phải chịu trừng phạt!]

[---- Cho nên, vì yêu cầu của nhiệm vụ, hệ thống có thể miễn phí cung cấp cho ngài một kỹ năng nhân vật, xin xác nhận có tiếp nhận hay không ?]

Hệ thống nói xong, trong thức hải của Thẩm Dặc liền hiện lên hai lựa chọn:

A.Xác định tiếp nhận

B.Xem xét một chút

Thẩm Dặc: "......"

Do dự một chút, hắn trực tiếp nói: "A, xác định tiếp nhận! Miễn phí, ngươi còn muốn xem xét cái gì?"

[Được. Đã mở khóa thành công kỹ năng nhân vật "Lảm nhảm", chúc ngài xuyên thư vui vẻ!]

Hệ thống nói xong, âm thanh điện tử liền biến mất.

Thẩm Dặc sau khi phát hiện mình nhận được một cái "tuyệt kỹ", khóe miệng liền giật giật, "Cái, cái gì cơ?!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro