Chương 1: Cô bị cô cô bán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ai ~" từ trong phòng y tế trường cao trung Yosen truyền ra một tiếng thở dài.
Một mỹ nữ tóc đen dài thành thục một bên dùng tay phải hơi hơi vuốt ve nhíu chặt ấn đường, một bên bất đắc dĩ dùng ngữ khí hướng người tóc dài đang tỉ mỉ chăm sóc cây nhỏ, dáng người nhu mì xinh đẹp thản nhiên tiếp tục như đã quá quen, mặc mỹ nữ kia tiếp tục oán giận,

"Genki-chan, năm nay năm nhất thật đúng là khiến người khác đau đầu!"

"Phải không ~" hơi hơi liếc mắt thấy Masako có vẻ như thật sự đau đầu, Genki không nóng không lạnh lên tiếng.

"...... Ách" thoáng dừng một chút, Masako cười sáng lạn "Ha ha...... Đương nhiên......"

Bạn thân nhiều năm như vậy,cô biết rõ người kia đối trong lòng mình đánh cái gì tính toán khẳng định là biết ngay, càng kéo dài chỉ sợ bản thân bị chỉnh càng thảm hại hơn, còn không bằng trực tiếp ngả bài!

Vì thế cô thoáng nghiêm mặt nói: "Genki-chan hẳn là biết năm nay có một cái năm nhất kêu Murasakibara đi?"

"Biết" Yanagi Genki nâng ly cà phê nhấp một ngụm, thong thả ung dung nói "Làm sao vậy?"

"Tên kia mới đến thôi nhưng tớ đã chứng kiến bất luận là điều kiện thân thể bẩm sinh vẫn là thiên phú tốt nhất, ở giới bóng rổ cao trung khó kiếm được một cái như vậy!"

"Nga ~ vậy cậu hẳn là vui vẻ muốn chết đi."

"Ách......" Cô xác thật thực vui vẻ, bất quá "Ai! Bất quá nuôi tên tham ăn kia thật sự quá tốn cơm!"

Đương nhiên, cậu từng gặp qua cái đồ tham ăn nào không ăn nhiều sao!?

"Hơn nữa, theo người ta nói bản thân hắn cũng không thích thú gì với bóng rổ, chỉ là bởi vì cảm thấy chơi bóng rổ thích hợp với hắn nhất cho nên mới gia nhập câu lạc bộ ......"

"Vâng, sau đó thì sao? Masako đây sợ 'không rèn được sắt'?" Chuyện hẳn là chưa đến mức này, với tính cách và hiểu biết của Masako bất quá, đối phó với một nam sinh miệng còn hôi sữa kì thật quá đơn giản. Khả năng cao cô sẽ dung túng, nhưng tuyệt sẽ không cho phép cầu thủ thoát ly khỏi khống chế của cô!

"Kia cũng không phải!" Masako lắc lắc đầu, "Tớ không phải kiềm chế không được tính tình của hắn, mà là kiềm chế không được dạ dày của hắn!"Cái loại này ăn uống, quả thực đáng sợ! Cậu từng gặp qua loại sinh vật nào không chơi bóng rổ thì ăn, không ăn thì chơi bóng rổ?

"......" Kiềm chế tính tình của hắn cùng dạ dày có cái gì khác biệt!!? Genki ở trong lòng yên lặng mà xem thường một phen. Khinh bỉ nhìn thoáng qua cô bạn "Này, chuyện đó hẳn cùng tớ đều không có quan hệ đi? Cậu rốt cuộc muốn nói cái gì?" Kỳ thật lần này trong lòng Masako có mục đích gì cô đã hiểu biết quá rõ.

"Hắc hắc......" Masako xán xán cười, vươn móng vuốt ở trước mặt cô bạn thân đầy vô lương mà nói "Đừng nói như thế chứ ~ Genki-chan ~ hẳn cậu biết tớ muốn nói cái gì mà ~"

"......" Genki không phản ứng .

"Khụ ......" Thoáng một chút thanh giọng nói, Masako rốt cuộc nói ra mục đích "Genki Yanagi đem một ít tài nghệ của cháu cậu cho tớ mượn dùng chút đi!"

"Hừ! Cậu cho rằng tài nghệ của cháu tớ là vật phẩm sao? Nói mượn liền mượn!" Cô không làm.

"Làm ơn mà ~ Genki! Câu lạc bộ liền phải đi tập huấn lập tức, trường lại không có khả năng cấp một khoản tiền cho riêng câu lạc bộ bóng rổ, tớ gần đây cũng chính vì phát sầu làm sao để thỏa mãn dạ dày tiểu tử thúi này ~ giúp tớ đi ~!"

Suy nghĩ coi, nam sinh vào tuổi dậy thì có cái nào là không thể ăn? Càng miễn bàn khi mấy ngày này cường độ luyện tập không hề nhỏ. Bộ huấn luyện viên cô lại có thể đế các thành viên câu lạc bộ mình vì không no mà không có sức. Đó còn chưa nói tới cái dạ dày không đáy của tên Murasakibara kia!

"Cũng không nhất định phải làm quá lên. Nếu không thể, trong trường học nữ sinh có rất nhiều, trong số đó cam tâm tình nguyện vì câu lạc bộ bóng rổ mà làm bà nội trợ nấu cơm liền không phải ít, hết cách thì tìm nam sinh cũng được, vì cái gì cậu một hai phải nhờ cháu tớ kéo người?" Cứ cho lời Genki nói đúng đi, câu lạc bộ bóng rổ ở trong trường địa vị cũng không thấp, tiếng tăm liền càng không cần phải nói. Mỗi việc tìm người vì bọn họ nấu cơm cũng không phải việc khó. Masako biết cô cháu của mình tay nghề không tồi, tên kia ăn qua nếu vừa ý, đem chú ý lên trên người con bé, chẳng phải cô sẽ nắm được tiểu tử thúi kia trong tay sao! Nhưng mà người nói mượn không phải liền mượn được! Không trả giá một chút sao lấy được lời được!?

"Ai." Nói đến cái này Masako lại một tiếng thở dài. "Tớ đương nhiên là biết như vậy nhưng trường học lần này ra hai điều kiện thêm vào việc xin nghỉ. Một, đương nhiên là người đi tập huấn cùng phải có thực lực không tồi, có thể thuận tiện lôi hắn đi tập.Cái thứ hai hơi khó làm, do trong trường này nữ sinh tay nghề nấu ăn tốt trừ Yowai ra, tớ cũng không biết ai hết. Hơn nữa tớ cũng không thể tùy tiện vơ đại một nữ sinh , vạn nhất quấy rầy đến việc tập luyện làm sao bây giờ? Trừ Yowai ra, cháu gái của cậu! Tớ thật sự không thể chọn được người tốt hơn."

Kỳ thật, chuyện này Masako đã sớm tính kĩ. Tuy rằng hai đứa nó chưa từng gặp mặt, nhưng cô đối với Yowai rất tin tưởng, đầu tiên trên phương diện nhân phẩm cô liền không cần sầu! Hơn nữa tay nghề cũng là chính miệng cô giám định liền không nói! Masaki như thế nào bỏ câu lạc bộ bóng rổ chỉ để giúp một tiểu tử thúi ăn no! Hơn nữa tính cách Murasakibara lại là dạng 'nói không làm liền không làm', vạn nhất không ăn no, ai biết lại muốn phát cái gì tính tình trẻ con! Cho nên, cô bất chấp cũng phải đem Yowai cháu gái bạn mình kéo đi!

"A ~ cậu nói đơn giản như vậy nhưng thật ra lại là một rắc rối lớn. Nhưng tớ là một tay Yowai lo chuyện ăn uống, Yowai đi rồi, cậu sẽ cho tớ ăn cái gì!" Genki hiện giờ ăn uống đã bị cháu gái nhà mình dưỡng thành, một ngày ba bữa đều là mì gói cô đã lâu không ăn nên chưa từng nghĩ tới! Từ khi Yowai đến nhà nàng tới giờ, cô liền không ở bên ngoài ăn cơm. Hiện tại thân thể tràn đầy sức sống kia, tất cả đều là tay nghề con bé bồi nên.

" Bất quá thời gian cũng chỉ một tuần, tớ mua cho cậu hai thùng mì gói cực lớn còn chưa đủ sao!?" Để cháu gái săn sóc năm này tháng nọ, người lớn cả thế giới chỉ có mỗi cậu!

"Không được!" Genki chính là không đáp ứng.

"Cộng thêm hai bình rượu ngon!" Không sai! Bạn thân cô nhược điểm lớn nhất chính là thích rượu như mạng.

"......" Quả thực, âm thanh kháng nghị dừng lại. Genki khẽ cắn môi "Năm bình, nếu không, không làm!"

"Thành giao!" Tuy rằng lần trước đi nhà dì trộm rượu bị bại lộ, sau này rất khó lại ra tay, bất quá vì thằng nhãi ranh kia, Masako cô liều mạng!

Cứ như vậy, bạn học Yowai chúng ta không hề biết mình đã bị cô cô nhà mình bán đi chỉ bởi hai thùng mì gói cùng năm bình rượu...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro