Bình Tà siêu ngắn × 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Người trong giới trộm mộ đều biết lý do Ngô tiểu Phật gia giữ mình trong sạch, không có tình nhân trong suốt mười năm kia.

Nhưng tại sao Ngô Tà đã hơn ba mươi mà các bà mối cô dì ở gần nhà ba mẹ Ngô Tà chưa bao giờ giới thiệu đối tượng xem mắt cho Ngô Tà?

Bởi vì các dì nhớ rõ có một năm Ngô Tà ở trước mặt các nàng, giật phăng tóc giả xuống, nói mình đã xuất gia!

2.

Ngô Tà:

Tôi mơ hai giấc mơ, một giấc là về Muộn Du Bình. Chúng tôi cùng nhau lãng mạn leo núi tuyết cho đến khi bạc đầu, thẳng đến khi thời gian kết thúc.

Còn một giấc là về Bàn Tử, anh ta bị gấu ăn.

3.

Ngô Tà đặc biệt thích hình xăm của Trương Khởi Linh, trăm xem không chán. Thậm chí còn thử tính toán cần bao nhiêu độ mới có thể làm xăm mình hiện ra tới trình độ nào, quá trình nghiên cứu có thể nói là điên cuồng, cái gì hà hơi liếm láp, lần nào cũng đúng.

Chẳng qua xăm mình của Trương gia cũng rất quý giá, sau khi lăn lộn ra tới là phải trả phí. Ông chủ Ngô hai bàn tay trắng nợ nần chồng chất, không có tiền a.

Vì thế đành phải dùng thân thể trả nợ.

4.

Lần đầu tiên của Bình Tà là ở thôn Vũ. Ngày hôm sau hai người đều dậy muộn mấy giờ.

Nhưng thật ra sáng sớm tinh mơ Bàn Tử đã ra ngồi ở cửa với hai quầng mắt thâm, không biết hút thuốc bao lâu, cuối cùng vỗ mông dọn dẹp một ít đồ vật về Bắc Kinh ở một đoạn thời gian.

Rõ ràng là vì xem việc làm ăn ở Phan Gia Viên. Ai nói là vì thanh tĩnh trốn ồn ào.

5.

Mấy năm trước có lần khổ sở muốn chết, đặc biệt muốn khóc, gọi điện thoại cho Bàn Tử, hắn nói khóc đi, tôi nói một người ở nhà khóc quá thảm, vì thế đặt vé máy bay sớm nhất. Đêm đó bay đến núi Trường Bạch.

Núi tuyết vừa lạnh lại tráng lệ, tôi chưa bao giờ khóc thống khoái như vậy.

Khi đó tôi thề, sẽ mượn Tiểu Hoa rất nhiều tiền, khi khổ sở cũng có thể tùy ý khóc, đi Mặc Thoát khóc, đi Ba Đan Cát Lâm khóc, không có tiền thì đi đến trước cửa nhà hắn khóc.

6.

Ngô Tà xem mắt, gọi huynh đệ đi cùng để thêm can đảm, nhưng những cô gái đó sau khi tới chỉ ngồi nói chuyện một lát rồi vội vã rời đi.

Ngô Tà nghĩ lại: "Chẳng lẽ tôi không có mị lực như vậy?"

Bàn Tử: "Cậu để Tiểu Ca đặt Hắc Kim Cổ Đao xuống phía dưới bàn rồi thử lại."

7.

Bên cạnh hồ có một cái cây, trên cây có dòng chữ "Vĩnh viễn không rời xa nhau" được khắc bằng đao. Bàn Tử hỏi Ngô Tà: "Cậu có nhớ rõ cái này không?"

Ngô Tà: "Đương nhiên nhớ rõ, năm đó chính Tiểu Ca khắc."

Bàn Tử cảm khái nói: "Nhiều năm như vậy, hai cậu đúng là không tách ra, nếu biết sớm thì Bàn gia cũng nên cùng Vân Thái khắc một cái."

Ngô Tà cúi đầu, suy nghĩ phảng phất cũng về nhiều năm trước, nói: "Đúng vậy, hắn ra cửa hẹn hò cũng mang theo Hắc Kim Cổ Đao, con mẹ nó, ai dám nói không đồng ý."

8.

2005 năm Bình Tà cùng nhau vào cửa,
2015 năm Bàn Tử đúng hẹn đi tiếp,
Thanh Đồng môn mở ra……
Bên trong cửa là hai huynh đệ tốt của hắn cùng với bốn đứa con của bọn họ.

Bàn Tử: ???

Bàn Tử: Cáo từ!

9.

Bốn đứa bé: "Ba, nhà chúng ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền?"

Ngô Tà: "Ba đời của con cũng xài không hết."

Bốn đứa bé: "Không đúng nha, tại sao nhà chúng ta còn có thể thiếu nợ, chúng ta rốt cuộc nợ cậu Hoa bao nhiêu tiền?"

Tiểu Hoa: "Tám đời."

10.

Ngô Tà về nhà thông báo đã có đối tượng nhưng tuổi lớn hơn mình một chút.

Mẹ Ngô Tà: "Lớn tuổi hơn một chút thì thế nào! Nữ hơn ba ôm gạch vàng a, mau nói cho mẹ, con dâu tương lai của mẹ rốt cuộc lớn hơn con bao nhiêu nha?"

Ngô Tà cúi đầu trầm mặc một lát: "Đại khái có thể mua một bộ tứ hợp viện......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro