[TG5] Chương 75: Bá tổng mặt mỏng mất trí nhớ (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Phạm

Bọt khí hình tròn trôi nổi trong không gian, 321 lạnh run chui vào trong góc.

Cô gái đang ngủ say, lúc này đang ngồi xếp bằng dưới đất, đang nhìn một quyển sách trong tay.

Đây là lần đầu tiên kí chủ ở trạng thái thanh tỉnh, cùng nó đi tiểu thế giới kế tiếp.

Thế giới trước, sau khi kí chủ ra khỏi hệ thống không gian, nó cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại, cỗ lực lượng kia quấy nhiễu số liệu của nó, trực tiếp làm cho nó cùng kí chủ ngắt liên hệ, mãi cho đến khi kí chỉ kiệt sức nó mới một lần nữa liên hệ với kí chủ.

321 đến bây giờ vẫn còn sợ hãi, kí chủ kiệt sức, khí thế quanh thân rất dọa người, nhưng cũng may kí chủ rát nhanh đã khôi phục lại, còn thúc giục nó đi tới thế giới sau.

Tiến vào không gian bọt khí, kí chủ sẽ trực tiếp tới nguyên tác thế giới, ngửi mùi thơm đứng lên.

321 kỳ thực muốn hỏi kí chủ cùng Dao Quang chỉ thần có quan hệ gì, vì sao bộ dạng các cô giống như đúc, nhưng 321 sợ không dám hỏi.

321 ở trong không gian hệ thống, thật ra nghe được nội dung Dao Quang chủ thần cùng kí chủ đánh đố, cảm giác mình đã là hệ thống mẹ, nhất thời bắt đầu lo lắng, nam chủ thế giới sau, ngàn vạn lần đừng tìm đường chết...

Ngay từ đầu nó còn cầu nguyện, đánh ra một thế giới đơn giản một chút, thế giới sau là một quyển tiểu thuyết nhà hào phú có luân lý thế giới đơn giản lại phức tạp.

Tiểu thuyết gốc có cải tên thập phần thô bạo đơn giản là " Bà xã giá trên trời của tổng tài mất trí nhớ", chín từ ngắn ngủi, điểm chủ yếu, tổng tài mất trí nhớ, bà xã.

Đây là bộ nữ chủ bình thường nhặt được tổng tài mất trí nhớ, lúc sau phát sinh đủ loại chuyện xưa ngọt sủng. Đương nhiên, nếu là như vậy, chỉ có hể phân loại đến đô thị ngọt sủng, nói cách khác, tổng tài mất trí nhớ không phỉa ở trạng thái độc thân, cùng nữ chủ yêu nhau.

Sự thật cũng đúng là như thế.

Vị diện này nam chính tên là La Bàn Hạo, người Giang Thành, Tư gia ở Giang Thành có thể được coi là nhà giàu có nhất, là người thừa kế Tư gia tỉ mỉ bồi dưỡng ra, La Bàn Hạo có thể nói là từ học thức đến phẩm chất năng lực, không tồn tại một thứ không tốt.

Duy nhất khiến mọi người tiếc nuối chính là, La Bàn Hạo lớn lên học hậu. cùng thiên kim Đường gia Đường Tịnh yêu đương.

Nhắc tới Đường Tịnh, điều đầu tiên nghĩ đến chính là khuôn mặt kinh diễm thoát tục, sau đó là bệnh công chúa khiến người ta không chịu nổi, sao lại tìm bạn gái như vậy, còn như ngọc trong kho báu yêu thương che chở, mới tốt nghiệp đại học, liều lĩnh trực tiếp giải trừ hôn ước.

Chẳng qua, Đường Tịnh ngoại trừ tính cách không tốt, gia thế cũng cao nhất, ở Giang Thành, xem như khó có thể cùng đánh đồng với hào môn cao nhất Tư gia, cho nên dù có nhiều người chua xót Đường Tịnh mệnh tốt, cũng chỉ dám ở sau lưng nói xấu vài câu.

Nhưng mà có câu nói rất đúng, trăng tròn có thiếu, thịnh cực tất suy, ngay hôn lễ của Đường Tịnh và La Bàn Hạo, chú rể xảy ra tai nạn xe, hơn nữa càng không xong là hiện trường tai nạn xe cộ chỉ bị đâm xe cưới thay đổi hoàn toàn, chí rể cũng không rõ tung tích.

Những cái trên là nội dung trọng điểm trong tiểu thuyết, ở nơi La Bàn Hạo xảy ra tai nạn xe, mới vốn là bắt đầu tiểu thuyết.

Thuận tiện cho cô gái Hạ Từ Từ, sau khi đã trải qua một ngày công tác bực mình, thập phần mệt mỏi về nhà, lại trên đường về nhà nhặt được một nam nhân đang hôn mê, giá trị nhan sắc nam nhân nghịch thiên làm cho cô nhất kiến chung tình, cô đem nam nhân về nhà, sau khi chú ý tới nhẫn kết hôn giá trị xa xỉ trên tay nam nhân. Hạ Từ Từ ma xui quỷ khiến đem nhẫn giấu đi, lúc sau nam nhân tỉnh lại. đại não trống rỗng, hắn mất trí nhiws.

Hạ Từ Từ nói dố với đối phương, mình chính là hôn thê mới của hắn, hắn mới xảy ra tai nạn xe cộ, cho nên cáu gì cũng không nhớ rõ, nam nhân tin, vì thế hai người bắt đầu ở chung, nhoáng một cái thời gian ba năm đã qua, trong ba năm này nam nhân đã sớm cùng Hạ Từ Từ cùng một chỗ, Hạ Từ Từ còn mang thai, nhưng đúng lúc này, nam nhân khôi phục trí nhớ.

Hạ Từ Từ nói với mình thân phận là giả, hắn là người thừa kế Tư gia La Bàn Hạo, hắn còn một hôn thê, nhưng Hạ Từ Từ tuy tằng lừa gạt hắn, cảm tình ba năm này không phải giả, vành tai và tóc mai ba năm chạm vào nhau, đã sớm làm cho La Bàn Hạo hoàn toàn yêu thương cô.

La Bàn Hạo cuối cùng quyết định, mang Hạ Từ Từ quay về Tư gia.

Nam nữ chủ thế giới này là Là Bàn Hạo Hạ Từ Từ, như vậy thê tử nguyên phối Đường Tịnh , tự nhiên là người người được chọn cho nữ phụ ác độc. Đối mặt với trượng phu đột nhiên trở về, Đường Tịnh còn chưa kịp cao hứng, phải nhận trượng phu mang về một nữ nhân có thai, từ thiên đường xuống địa ngụ, cũng bất quá là chuyện trong nháy mắt.

Mẹ La Bàn Hạo là người phi thường cường thế, đối mặt đứa con mang nữ nhân về, thập phần nhìn không quen, Hạ Từ Từ phải đối mặt sự khó dễ của bà bà, còn phải đối mặt tâm trượng phu bị Đường Tịnh là dao động, mỗi ngày đều thập phần thống khổm có một ngày tinh thần cô hoảng hốt, bị Đường Tịnh trên cầu thàn đẩy xuống, đứa nhỏ trong bụng không có, La Bàn Hạo bỗng nhiên thanh tỉnh, ôm Hạ Từ Từ đi bệnh viện.

Nguyên bản về điểm này Đường Tịnh áy náy, vì vậy đứa nhỏ đến cùng tời đi, trong mắt hắn ngày xưa bệnh công chúa đáng yêu, biến thành làm ra vẻ, toàn bộ ác đi thành làm nổi lên Hạ Từ Từ thiện lương tốt đẹp, hắn bắt đầu hoài nghi lúc trước mình vì sao lại thích Đường Tịnh, cùng Đường Tịnh ly hôn, Đường Tịnh đương nhiên không muốn, bắt đầu cuồng loạn muốn vãn hồi trái tim trượng phu, nhưng là phía sau, bà bà nguyên bản đứng ở bên cô, đã hoàn toàn bị Hạ Từ Từ thiện lương cảm hóa, trở thành đứa trẻ hai mươi hiếu thuận bà bà.

Cuối cùng Đường Tịnh bị La Bàn Hạo đưa đến bệnh viện tâm thần, hắn cùng Hạ Từ Từ cử hành hôn lễ long trọng, cả đời mỹ mãn.

Đường tịnh xem xong tình tiết. chậm rãi khép sách lại.

321 cẩn thận đánh giá biểu tình Đường Tịnh, thế gới này nhìn xem, quả thậ oai ra phía chân trời, đứng ở góc độ người bình thường, đây là tình yêu khác giữa tra nam và bạch liên hoa, trong tiểu thuyết nữ phụ ác độc, có thể là nguyên tác đào phần mộ tổ tiên người mới có thể rơi vào kết cục như vậy.

Nhưng không có cách nào, có một đoạn thời gian tổng tài mất trí nhớ bị tiểu bạch hoa của tiểu thuyết kiếm trở về, thập phần được hoan nghênh, đu sao ai chả ảo tưởng chính mình hao bàn tay trắng nhặt đucợ một cao phú soái, còn có thể đánh vại bạch phú mĩ so với mình mạnh hơn nhiều, thành công thích, vì thế tiểu thế giới đã bị hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp.

321 sợ Đường Tịnh phẫn nỗ, nhưng là 321 lo lắng nhiều, Đường Tinhj nếu không tức giận, trên mặt còn mang theo tươi cười sáng lạn.

321 có chút hoài nghi có phải mình nhìn nhầm hay không.

[ Kí chủ... Ngươi xem hết, không tức giận sao?] 321 không nhìn được, nhỏ giọng hỏi.

Đường Tịnh nghiêng đầu, cặp mắt hạnh đen nhánh không nháy mắt nhìn chằm chằm quả cầu nhỏ [ Sao ta phải tức giận ?]

321 có chút nóng nảy [ ngài có thể vì nữ phụ ác độc chịu tổn thương bởi bất công.]

Đường Tịnh [ Đó không phải ta.]

Loại này thì tính là gì, bọn ta từng gặp được quá đáng hơn.

Những người đí vì biến cô thành vật chứa đủ tư cách, đưa cô tới ba nghìn tiểu thế giới, phí thời gian một đời, thế giới trong mắt cô là dơ bẩn, hắc ám, cảm xúc hết thảy phản đối, tất cả cô đêì lĩnh hội qua, nếu không phải... Cô đại khái đã sớm không tồn tại, đáng tiếc cuối cùng, lí do chống đỡ cô không biến mất, lấy phương thức buồn cười phản bội cô.

Cô chậm rãi thờ ra một hơi, không thèm nghĩ lại không có ý nghĩa này nữa.

Anhs mắt cô thay đổi, biển sao ngược ở đáy mắt cô, ánh sáng ngọc chói mắt, xinh đẹp lạ lùng.

Dao Quang muốn đánh cuộc, cô sẽ cùng cô ta đánh cuộc thật tốt, cái gì đến chết không tha, cái gì tâm tình dứt khoát, cô không tin.

Như là nghĩ tới chuyện gì tốt, bên môi Đường Tịnh lộ ra nụ cười ác liệt, chẳng hạn như thế giới sau, không phải một cái sân khấu tốt sao ?

Cô ghét nhất bị người khác phản bội và lừa gạt, cho nên người từng phản bội cô, ngươi này ở cô cho dù chết.

321 không cẩn thận thoáng nhìn nụ cười kia, có chút muốn xướng một bài lạnh lạnh cho đại nhân, tổng cảm giác, muốn xong!

Kí chủ khôi phục toàn bộ trí nhớ, có chút hung tàn! Cô thế này làm sao sợ cặn bã a, cô rõ ràng là chờ mong a!

Khí trời tháng mười, vẫn rất oi bức.

Hôm nay thời gian học thanh mở rộng ra.

Một chiếc siêu xe phách lối, trong ánh mắt kinh sợ ao ước của mọi người chậm rãi đến chỗ báo danh, cửa xe chậm rãi mở ra, xuống trước là một bảo tiêu mặc tây trang màu đen. Trong tay giữ vững một cái ô lớn, hắn đứng thẳng tắp. cung kính mở cửa xe cho người ra.

Ánh mắt mọi người đều nhìn qua, rất muốn biết là người phách lối thế nào lên sàn.

Một cái đùi đẹp thon dài trắng nõn lộ ra, có người không nhịn xuống nuốt nước miếng một cái, tiếp theo nữa, một nữ sinh mặc chiếc váy nhỏ màu hồng nhạt từ trong xe đi xuống.

Nữ sinh nhìn qua thân cao một mét sáu, dáng người gần như hoàn mĩ, nhưng tất cả đều tôn lên mặt tinh xảo điệt lệ kia.

" Thật xinh đẹp." Trong đám người, có người kinh hô một tiếng, giống như đối phương lúc sau sợ hãi quấy nhiễu, vội vàng bưng kín miệng.

Nữ sinh hướng ánh mắt đảo qua trong đám người liếc mắt một cái, mắt hạnh to tròn của cô, vốn người mắt loại này, phần lớn cho người ta cảm giác chưa thoát tính trẻ con, nhưng nữ sinh làm cho người ta cảm giác hoàn toàn không phải như vậy, cô giống như tiểu công chúa ngạo mạn, mắt sáng khinh thường.

Vốn người như vậy, tuyệt đối sẽ làm người ta lưu lại ấn tượng cực kém, mà bộ dạng cô phi thường xinh đẹp, lúc này, trong lòng tất cả quần chúng vây xem, cơ hồ cũng nảy lên một câu như vậy, chỉ cần nhân vật phản diện bộ dạng đẹp, tam quan chạy theo nhân vật phản diện.

Nữ sinh này bộ dạng xinh đẹp như vậy, chút ngạo mạn, có chút bệnh công chúa hẳn là không sao ?

Nữ sinh rất nhanh thủ tục báo danh xong xuôi, toàn bộ hành trình bọn họ đúng dưới ô, tự nhiên có người làm tốt, đợi cho cô một lần nữa lên xe rời đi, hiện trường báo danh nhất thời bộc phát một trận âm thanh nghị luận.

" Tôi biết cô ấy là ai!" Có nữ sinh chợt nghĩ tới, " Cô ấy là Đường Tịnh."

Nhắc tới Đường Tịnh, rất nhiền người đã ý thức được cô là ai, lần này thi vào trường cao đẳng Trạng Nguyên, tâm tình mọi người còn có chút phức tạp, người ta không chỉ sinh ra tốt, còn cố gắng, phàm nhân như bọn họ làm sao sống ?

Đường Tịnh bị mọi người nghị luận, lúc này đã ngồi xe ra khỏi trường học.

Cô cũng không trọ ở trương, Đường gia đã sớm cấp cho cô ở một tiểu khu sa hoa mua một bộ LOFT phụ cận trường, hơn nữa mời chuyên gia thiết kế trang hoàng.

" Tiểu thư, cô xem xem có chỗ nào không thích hợp không ?" Mở miệng là nam nhân trung niên đeo cặp kính tơ vàng, hắn là Đại Bí bên người chủ tịch, hôm nay tặng riêng cho đại tiểu thư đến trường học báo danh.

" Không có, các anh trở về đi." Đường Tịnh đánh giá một chút trang hoàng nhà trọ, coi như vừa lòng.

Đai tiểu thư lên tiếng, người tới tặng cô tự nhiên cũng sẽ không ở lâu, rất nhanh, nhà trọ chỉ còn lại một mình Đường Tịnh.

[ Kí chủ, trong nội dung tiểu thuyết, ngài trọ ở trường, hơnn nữa ngài cùng nam chủ La Bàn Hạo cũng là hôm nay biết nhau...] 321 nhỏ giọng bức hai câu.

Đường Tịnh ngồi trên sô pha, ấn điều khiển ti vi lung tùn, mở một chương trình tổng nghệ bắt đầu xem [ Yên tâm đi, lực lượng nội dung tiểu thuyết rất mạnh.]

Nói xong, cô đơn phương đem 321 che chắn.

321 ở trong không gian cấp bách kêu một cái, nó không có cách nào đọc suy nghĩ của kí chủ, kí chủ cũng không cùng nó nói quyết định của chính mình, hiện tại nó căn bản không biết phải làm thế nào mới tốt.

So sánh với sự sốt ruột của 321, Đường Tịnh bình tĩnh hơn nhiều.

Thế giới trước bị Dao Quang tính kế một phen, chẳng qua thế giới kia, Triệu Thừa quả thực đối với cô rất tốt, cô cũng sẽ không so đo.

Cô dựa trên ghế sô pha, nghe âm thanh ti vi truyền tới, chậm rãi ngủ.

Khối thân thể này hiện tại phải cất chứa năng lượng linh hồn vẫn có chút miễn cưỡng, cá này làm cho cô rất dễ dàng cảm thấy mệt mỏi.

Không biết ngủ bao lâu, chuông cửa bị người ấn vang...

Đường Tịnh nhíu mày, có chút không hờn giận mắt nhìn phương hướng cửa, tâm tư 321 đã nhắc tới giọng nói, nó còn nhớ rõ thời điểm người thế giới thứ nhất, hơi thở Đường Tịnh đáng sợ rời giường, chính là thiếu chút nữa nam chủ thế giới cũng đánh.

Bất quá Đường Tịnh không làm gì, cô đứng lên đi đến cạnh cửa, cửa mở ra.

Ngoài cửa, một thiếu niên gương mặt tuấn mĩ đúng đó, vóc dáng hắn rất cao, Đường Tịnh so với hắn thấp hơn một cái đầu.

[ Là, là nam chủ!] tiểu quang cầu 321 cả kinh bắn đứng lên, sao lại thế này, sao nam chủ lại ở chỗ này? Vốn bên trong tiểu thuyết nam chủ cũng trọ ở trường a!

[ Ta nói a, lực lượng nỗi dung tiểu thuyết là rất mạnh.] Đường Tịnh cười nhạo một tiếng đáp.

" Xin chào, có thể cho tôi mượn ban công nhà dùng một chút không ?" La Bàn Hạo đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Tươi đẹp, hắn cũng từng gặp qua không ít mĩ nhân, thế nhưng nữ sinh trước mặt, quả thực chính là dong chi tục phấn.

Đường Tịnh mặt không chút thay đổi nhìn La Bàn Hạo " Không mượn."

Nói xong, cô liền đóng cửa, La Bàn Hạo tay mắt lanh lẹ đè lại cửa " Ngượng ngùng, tự giới thiệu hết, tôi là La Bàn Hạo, ở cách vách nhà cô, hôm nay tôi mới dọn về đây, nhưng khóa vân tay trong nhà có chút vấn đề, tôi quan sát một lúc, trên ban công nhà cô có thể trực tiếp lên đến ban công phòng khách nhà tôi."

" Anh là nhà bác Tư?" mặt Đường Tịnh có chút kinh ngạc nho nhỏ, mặc dù lãnh địa của mình bị người xâm lấn có chút không vui, vẫn nghiêng thân đi " Chỉ một lần này."

La Bàn Hạo nghe vậy, nhưng thật ra có chút ngoài ý muốn " Bác Tư ? Cô là ?"

" Không có gì, nhanh lên." Đường Tịnh không vui thúc giục một tiếng.

" A, được." La Bàn Hạo có chút bất đắc dĩ, đây vẫn là lần đầu tiên, có nữ sinh đối với mình biểu cảm không thật như thế, bất quá bộ dạng cô đẹp như vậy làm cái gì đều đúng!

Bất quá, cô biết trưởng bối trong nhà sao ? La Bàn Hạo trong đầu nghĩ nghĩ, lại không nhớ ra chị gái tiểu thư này, người xinh đẹp như vậy, nếu hắn từng gặp qua, khẳng định sẽ có ấn tượng mới đúng.

La Bàn Hạo theo Đường Tịnh đi đến ban công, hắn đánh giá khoảng cahcs từ bên này đến ban công nhà mình " Có thể, có thể nhảy qua."

Đường Tịnh cũng không nói gì, chỉ miễn cưỡng đứng ở một bên, nhìn thiếu niên tay chân dài, mở cửa sổ, nhảy sang đối diện.

" Hôm nay thật sự cảm ơn..." La Bàn Hạo quay đầu, cười sang sảng nhiệt tình.

" Bính_____" Đường Tịnh cũng không có nửa điểm cảm kích, trực tiếp đóng cửa sổ lại.

La Bàn Hạo đứng ở đối diện, nhìn thấy bóng dáng cô gái rời đi, có chút há hốc mồm, hắn đây là bị người chán ghét sao ? Vì cái gì ?

Hắn nghiêng đầu, nhìn thấy mặt mình trên cửa sổ, đều rất có mị lực đấy thôi.

Di động cùng lúc vang lên, La Bàn Hạo lấy điện thoại cầm tay ra để sát vào bên tai " Uy, ông nội, cháu về đến nhà rồi."

Hắn một bên tiếp điện thoại, một bên đánh giá trang hoàng nhà trọ hoàn toàn mới, cùng phòng công chúa tinh xảo cách vách bất đồng, nhà hắn chính là màu xanh, có bầu không khí hoạt bát lại sạch sẽ, cùng khí chất hắn tương xứng.

Bên đầu kia điện thoại, ông nội Tư đang cùng người chơi cờ vui tươi hớn hở nói " Về đến nhà là tốt rồi, ông muốn nói ở bên ngoài, thuận tiện, ba con không nên cho con trọ ở trường, nhiều người như vậy ở cùng nhau, rất phiền toái."

" Đúng đúng đúng, lão nhân gia ngài nói cái gì đều đúng." La Bàn Hạo nói.

La Bàn Hạo mở tủ lạnh ra, lấy ra một chai coca lạnh, một tay mở uống một ngụm, mát lạnh sảng khoái, nháy mắt xua tan khô nóng trong thân thể.

La Bàn Hạo lúc sau thi giữa thanh đại, nhà hắn hình thành hai phái, phái thứ nhất cho là hắn ở bên ngoài, phái đầu này là ông nội Tư xung phong. Một phái cho là hắn cư trí ở kí túc xá, nói là phải cảm thụ một chút cuộc sống người thường, phái này lấy bố cầm đầu.

Người hai phái ầm ĩ cả kì nghỉ hè, cuối cùng La Bàn Hạo chọn ở bên ngoài.

Vốn là thiên chi kiêu tử, có điều kiện quá thoải mái một chút, vì sao phải chịu khổ nhọc đi ở kí túc xá tập thể ?

" Đúng rồi, nói cho con chuyện này, con còn nhớ cháu gái cùng con không sai biệt lắm của ông nội Đường gia không ?" ông nội Tư nói tới đây, ngữ khí nhất thời kích động " Cháu gái người ta khá lợi hại, năm nay thi vào trường cao đẳng Trạng Nguyên."

La Bàn Hạo sửng sốt một chút, hắn thật ra không có ấn tượng gì, thê nhưng thời điểm ông nội nói, trong đầu hắn bỗng nhiên nổi lên khuôn mặt tiểu mĩ nhân cách vách.

Sẽ không trùng hợp như vậy chứ ?

" Lợi hại hơn chính là, cô ấy ở cách vách, cô gái nhỏ ở một mình, con phải chiếu cố nhiều hơn chút." Ông nội Tư hàm súc nói, chính là ngữ khí lại không được nhiệt tình, còn kém nói thẳng, cháu trai, cách vách là cải thìa trắng nón thơm ngon đac chín, con có thể đi cúng đầu heo.

" Đúng thật là rất trùng hợp." La Bàn Hạo bất đắc dĩ nở nụ cười một chút, đặt mông ngồi trên ghế sô pha, cùng lão nhân nói chuyện điện thoại một lát, ông nội ;ại lấy do cùng hắn trò chuyệ ảnh hưởng phát huy, quyết đoán cắt đứt.

La Bàn Hạo để điện thoại di động một bên, nghĩ nghĩ, lại bắt lại, mở ra phần mềm tìm tòi Nguyễn Đường Tịnh thi vào trường cao đẳng Trạng Nguyên một chút, nhưng thật sự công văn một hai tin tức, mặt trên ảnh rất không rõ ràng, cũng là, thiên kim tiểu thư Đường gia, làm sao có thể tùy tiện đã bị tuôn ra so sánh trong sạch.

Bất quá chị gái nhỏ cách vách, bộ dạng thật đúng là đẹp.

Ông nội nói, phải chiếu cố nhiều hơn chút, hắn uống một ngụm coca cuối cùng, đem chai coca ném vào thùng rác.

Thỏa, nếu là hàng xóm, cùng học đại học, lại là em gái nhà quan hệ nhiều đời, hắn nên chiếu cố nhiều hơn thôi!

321 : Dối trá! Ngươi nhất định là tham chị gái nhỏ xinh đẹp! Người không biết xấu hổ ! Ngươi vô sỉ.

321 ý thức được mình thế nhưng phun tào đại nhân : Ta không phải, ta không có, ta chạy bậy, ta cái gì cũng không nghĩ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro