Chương 17: Tập gấp chăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuông vang lên, ngồi ở bàn học phía trước, người sôi nổi lấy sách giáo khoa, Hứa Hành Niên cầm trong tay bút ký tên, nhìn chằm chằm bản kiểm điểm có chút xuất thần.

Liền ở vừa rồi, anh nhìn ra được Đường Ôn trên mặt rõ ràng mất mát.

Cô vĩnh viễn đều là như thế này, cảm xúc đều sẽ viết ở trên mặt, so với những người khác, quá dễ dàng để hiểu.

Người càng lớn càng phức tạp, mỗi khi nghĩ vậy, anh liền tình nguyện cô vĩnh viễn giống như hài tử —— chỉ cần không cao hứng, liền sẽ làm nũng, với anh ồn ào.

Nhưng anh ý thức được, không bao giờ có thể giống như trước như vậy, không nhanh không chậm mà dùng nước ấm nấu quan hệ bọn họ.

Đường Ôn tính cách quá dễ dàng khiến người khác thích, cho nên bên người cô xuất hiện mọi người, đối với anh nói đều là một phần uy hiếp.

Mỗi khi nghĩ vậy anh đều sẽ cảm thấy một trận buồn.

Lục Hoài Sâm không chút để ý mà cầm trong tay sách vật lý, thoáng liếc mắt nhìn Hứa Hành Niên, đắc ý mà cười nói: "Uy, phương diện cùng nữ sinh ở chung này, cậu còn phải hỏi tớ nhiều."

Hắn đối với băn khoăn trong lòng Hứa Hành Niên chính là rõ ràng.

"Hỏi cậu?" Hứa Hành Niên không cho là đúng, lướt qua hắn, nhìn đề vật lý của Lạc Nhan, dừng một chút, cười khẽ một chút, "Muốn hay không đánh cuộc, không đến một tháng, cậu liền sẽ tới cầu tớ."

Có một số việc luôn là kẻ trong cuộc thì mê, kẻ ngoài cuộc thì tỉnh.

"Ha?" Hắn khinh thường mà hừ một tiếng, "Tớ còn cần cầu cậu, tớ kết giao bạn gái có thể so với nhận thức của cậu về nữ sinh còn nhiều hơn."

Hứa Hành Niên dừng lại đặt bút xuống, nói: "Này không quan trọng."

Lục Hoài Sâm hồ nghi mà nheo mắt tới, cảm thấy hắn cố ý, nhưng không nghĩ lại: "Được, đánh cuộc liền đánh cuộc."

——

Buổi chiều đột nhiên đổ mưa, bên ngoài quân huấn được nghỉ, tất cả mọi người ở phòng học học tập gấp chăn. Mấy cái bàn bị ghép nối ở bên nhau, huấn luyện viên đứng ở vị trí giữa, vì các bạn học làm làm mẫu.
Nữ sinh đôi truyền ra thanh âm nghị luận ——

"Tớ ở nhà trước nay không gấp chăn."

"A còn muốn xếp thành hình dạng đậu hủ, thật khó a."

"Oa cậu xem huấn luyện viên nghiêm túc bộ dáng hảo soái a."

Tống Tử San nhìn Đường Ôn một buổi trưa lời nói đều rất ít, hồ nghi hỏi: " Cậu làm sao vậy?"

Cô có chút ngây người: "A?"

Tống Tử San lắc đầu: " Cậu lo lắng sốt ruột, bộ dáng quá rõ ràng."

"Có sao?" Cô theo bản năng sờ sờ mặt, không biết nên như thế nào tiếp lời.

Nàng đột nhiên thay đổi đề tài: "Cậu kiểm điểm đưa đi chưa?"

"Đã đưa."

"Cái kia học trưởng nói cái gì?"

Nói cái gì?

Cô nghĩ nghĩ thái độ Hứa Hành Niên...... Trừ bỏ khi dễ cô một chút, tựa hồ cũng không nói thêm cái gì, hẳn là khả quan đi.

"Hẳn là sẽ không trừ điểm đi," Đường Ôn ánh mắt dừng ở trên tay giáo luyện, nhìn hắn đang thuần thục biểu thị, "Tớ buổi tối lại hỏi đi......"

"Buổi tối?"

Ý thức được chính mình nói lỡ miệng, cô lập tức phục hồi tinh thần, nghĩ lý do thoái thác: "Kiểm tra kỷ luật buổi tối hẳn là cũng sẽ kiểm tra tiết tự học buổi tối đi?"

"Nhưng Hứa Hành Niên hẳn là sẽ không tới...... Bất quá cậu hôm nay như thế nào liền chảy máu mũi."

"......"

"Thời tiết quá khô ráo." Cô có mặt, quẫn bách mà sờ sờ vành tai.

Thẳng đến khi giáo luyện tuyên bố nói phân tổ luyện tập, hai người mới kết thúc nói chuyện, trở lại lúc trước chọn tổ luyện tập. Sáu cá nhân một tổ, trừ bỏ các nàng hai người ở ngoài, còn có Tô Uý Nhiên cùng ba bạn học khác.

"Chúng ta tới thử xem đi?" Tô Uý Nhiên xung phong nhận việc, trước một bước mở chăn ra đặt ở bàn học, học giáo luyện bộ dáng vừa rồi biểu thị gấp.

Hắn ở nhà hiển nhiên không có hảo hảo gấp qua chăn, chẳng qua lúc trước nghiêm túc mà nhìn làm mẫu, cũng không có thể đem chăn hoàn chỉnh gấp lên, huống chi là yêu cầu nghiêm khắc hình đậu hủ.

Bởi vậy thực mau bị ngồi cùng bàn ghét bỏ hắn: "Ngươi này gấp kiểu gì a, dường như cùng kiểu bánh mì Pháp"

Hắn nhướng mày, khinh thường nói: "Cậu được thì giỏi tới gấp đi."

Vị kia ngồi cùng bàn vừa nghe, lập tức xoa tay hầm hè lên, nghĩ như thế nào cũng ở trước mặt mỹ nữ tay chân ra oai một phen, nhưng ai biết hắn bận một trận, bước đều làm đúng rồi, nhưng chính là không có như mong muốn ngay ngay ngắn ngắn.

Tô Uý Nhiên vui vẻ, không chút do dự chê bai hắn: " Cậu xem này......không ra cái hình gì như kiểu bị trọng thương nha."

Vài người đều cười rộ lên.

Đường Ôn chớp chớp mắt, ngoan ngoãn mà nghiêng đầu dò hỏi ý kiến: " Tớ có thể thử một chút không?"

Cô lo lắng huấn luyện quân sự bởi vì không gấp được cẩn thận mà bị trừng phạt, đã ở nhà nhờ Hứa Hành Niên dạy một lần, lại còn có luyện tập qua, hẳn là không có vấn đề.

Mọi người gật đầu đồng ý, cô tiến lên xách chăn lên, muốn dùng sức đem chăn ném ra ở trên mặt bàn.

Nhưng ai biết chăn có chút nặng, cô lao lực túm trong chốc lát, không túm lên.

Đường Ôn: "......"

Cô sờ sờ cái mũi, bất động thanh sắc mà tỉnh đi một bước, chuyển vòng ở bốn phía đem chăn một chút túm.

Nhớ rõ Hứa Hành Niên nói, nhất định phải dùng bàn tay cùng cánh tay lặp lại đè lên chăn, đây là cách chuẩn bị cơ sở. Cô lấy đủ sức lực, tỉ mỉ mà đem chăn ấn một lần.
Gấp,miết thành khối, làm xong ba bốn bước lúc sau, mệt đến nỗi mồ hôi đầy đầu, nhưng cũng may khối đậu hủ đã cơ bản thành hình, đem bước cuối cùng hoàn thành, cũng chỉ cần chỉnh sửa.

Tô Uý Nhiên có chút ngạc nhiên, không chút nào che dấu mà khen cô: "Oa Đường Ôn cậu quá lợi hại!"

Đường Ôn túm góc chăn, ngượng ngùng mà lắc đầu: "Tớ cũng là ở nhà trộm luyện tập, sợ là vẫn luôn học không được, sẽ bị giáo luyện phạt."

Hơn nữa ở thời điểm lần đầu gấp, còn không bằng kiểu bánh mì Pháp, là Hứa Hành Niên cho cô gấp thật nhiều, mới dần dần gấp được, sau đó quen tay hay việc.

"Kia cũng là thực ưu tú sao," Tống Tử San cười cười, nói liền vén tay áo tới, "Tớ cũng tới thử xem...... Ai cậu xem cậu gấp tốt như vậy tớ đều ngượng ngùng dỡ ra."

Hai người ở bên này nói chuyện,Tô Uý Nhiên tay đút túi dựa vào bên cửa sổ, nhìn chăm chú vào Đường Ôn nghiêm túc nói chuyện.

Cô khóe môi giơ lên, gương mặt má lúm đồng tiền như ẩn như hiện, cặp mắt kia xinh đẹp trong ánh mắt ẩn chứa vô số tia sáng, tựa như vầng sáng mặt trời, nhu hòa lại tươi đẹp.

Liền cảm thấy đáng yêu đến chịu không được.
Bước gần đến chỗ cô, hắn đột nhiên duỗi tay qua túm chặt tay áo cô, đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của cô, giơ lên một nụ cười sáng lạn ——

"Không bằng cậu dạy dạy tớ gấp đi, chờ một lát thời điểm nghỉ ngơi tớ mời cậu ăn kem ly."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro