Chương 50

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối diện với những câu từ chất vấn giận dữ của Chu Diễm Quân, Lâm Minh Phỉ trông chẳng có chút cảm giác tội lỗi nào, như một con thú già điềm tĩnh.

Anh chỉ vào bé Hạ Tiểu Đồng đang háo hức thử sức trên chiếc xe đạp địa hình, mạnh mẽ nói: "Nếu chú chạy còn chậm hơn cả em ấy đạp xe thì chỉ có nước bị kéo lê thôi, heo mập Alaska."

Thời Nhã đứng bên cạnh vỗ tay: "Chỉ có thể khen ý tưởng này đỉnh nóc, kịch trần thôi."

Chu Diễm Quân: "...Mẹ nó! Các người đúng là một lũ chó già!"

Lâm Minh Phỉ mỉm cười, lắc dây, bước đến trước mặt Chu Diễm Quân: "Nào, giơ tay lên, hóp bụng, hít thở—"

Chu Diễm Quân cực kỳ xấu hổ, giơ tay hóp bụng, để Lâm Minh Phỉ khó khăn buộc dây quanh eo mình.

"Dây có vẻ hơi căng." Lâm Minh Phỉ nói, anh cài chốt, mỉm cười vỗ tay: "Được rồi, xuất phát thôi."

"Yeah!" Hạ Tiểu Đồng kêu lên háo hức, vừa đặt chân lên bàn đạp thì nghe thấy tiếng gầm giận dữ của Chu Diễm Quân, cậu ta gào lên, nhảy lên phía trước xe, phóng lên như gắn mô tơ vào đuýt.

"Ôi trời ơi!" Hạ Tiểu Đồng kinh hãi ôm chặt tay lái, cố gắng để bản thân không bị văng ra, hai chân ngắn ngủn của em loạn xạ trong không trung, bị bàn đạp quay vòng không ngừng đập trúng chân mấy lần, cuối cùng phải co chân lại một cách đáng thương.

"Nhìn thôi cũng thấy đau rồi." Thời Nhã khẽ hít một hơi.

"Được rồi, đừng cảm thán nữa, đi thôi." Lâm Minh Phỉ cười, vỗ vai cậu ta một cái, ba người còn lại nhanh chóng đuổi theo.

Thực tế chứng minh, kế hoạch "kéo lợn bằng xe đạp địa hình" của Lâm Minh Phỉ rất hiệu quả, nửa đoạn đầu Chu Diễm Quân giận dữ, kéo cả Hạ Tiểu Đồng lẫn xe chạy điên cuồng mười cây số, nửa đoạn sau Chu Diễm Quân kiệt sức, tốc độ chậm lại, Hạ Tiểu Đồng cuối cùng cũng có thể đặt chân lên bàn đạp, dồn nén tất cả sợ hãi, biến thành một vị thần báo thù, điên cuồng đạp xe kéo Chu Diễm Quân theo, mệt mỏi chạy hết mười cây số còn lại.

Hai người lôi kéo, ràng buộc nhau, mỗi người chịu đựng nửa sinh mạng, chín giờ sáng, cả đội cuối cùng đã trở về căn cứ Polaris.

Chu Diễm Quân và Hạ Tiểu Đồng từ trên xe ngã xuống, hai người dựa vào nhau, như một tình yêu chiều tà, lê bước vào trong, Chu Diễm Quân vừa thở không ra hơi vừa tức giận nói: "Không ngờ cái thằng nhóc này... lại dai dữ vậy!"

Hạ Tiểu Đồng cũng thở hổn hển, dường như muốn biện minh, nhưng không đủ sức, chỉ có thể yếu ớt nói: "Em... em không thể phụ lòng Zero mà! Em phải... cùng tiến bộ với anh chứ!"

"Anh của nhóc không muốn tiến bộ... anh của nhóc chỉ muốn làm một con cá khô lười biếng thôi!" Chu Diễm Quân giận dữ, vẫy tay: "Thôi, anh về tắm trước, mồ hôi đầy người rồi."

Mới đi được hai bước, Chu Diễm Quân như nhớ ra điều gì, ngạc nhiên hỏi: "Hạ Tiểu Đồng."

"Dạ?" Hạ Tiểu Đồng cũng muốn về tắm, nghe thấy Chu Diễm Quân gọi thì dừng bước: "Sao vậy ạ?"

"Nhóc ở gần anh như vậy, không thấy khó chịu chỗ nào sao?" Chu Diễm Quân ngập ngừng hỏi.

"Khó chịu ạ? Không có!" Hạ Tiểu Đồng lắc đầu: "Nhưng anh hơi mùi á! Ăn sầu riêng hả anh?"

"..."

Mặt Chu Diễm Quân đỏ lên, đối diện với lời nói của Hạ Tiểu Đồng, cậu ta chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền: "Ừ, anh mới ăn sầu riêng."

"Anh ăn sầu riêng mà không rủ em! Không thích anh nữa, hừ!" Hạ Tiểu Đồng lầm bầm tự mình lên lầu, để lại Chu Diễm Quân đứng đó như trời trồng.

Lâm Minh Phỉ và Thời Nhã về sau, vừa tới nơi đã thấy Chu Diễm Quân đứng ngây người.

"Sao đấy?" Thời Nhã vỗ vai Chu Diễm Quân, cười hỏi.

"Hạ Tiểu Đồng... em ấy có phải Omega không?" Chu Diễm Quân đột nhiên quay đầu, nắm chặt tay Thời Nhã, đầy kinh ngạc.

"Em ấy... có chỗ nào không giống Omega?" Lâm Minh Phỉ nhíu mày.

"Em vừa phát hiện vòng tay ức chế của em bị mẻ một góc."

Chu Diễm Quân giơ tay lên: "Em vừa chạy bộ, ra rất nhiều mồ hôi. nhóc đó ở bên cạnh em lâu như vậy mà không có chút phản ứng gì!" Cậu ta dừng lại, rồi bổ sung thêm: "Mà cũng không đúng, nhóc ấy không phải không có phản ứng, nhóc ấy nói có ngửi thấy mùi sầu riêng của em... mà đã ngửi thấy pheromone của em, sao có thể không có phản ứng gì được?"

Thời Nhã: "."

Không còn nghi ngờ gì nữa, ấn ký tạm thời của Lâm Minh Phỉ đã có tác dụng. Là một Alpha cấp cao, pheromone của anh không chỉ có thể ức chế các Alpha khác, mà còn mang lại cho Omega được đánh dấu khả năng kháng lại pheromone nhất định, giống như người quen ăn sơn hào hải vị, sẽ khó lòng bị bánh nướng hấp dẫn.

Huống hồ đây lại là sầu riêng!

Chu Diễm Quân vẫn chìm trong sợ hãi: "Hạ Tiểu Đồng là quỷ hở? Hay cơ thể nhóc ấy có vấn đề gì... không thì không giải thích nổi hiện tượng này đâu!"

Hai Alpha đều không nói gì, mỗi người đều có tâm tư riêng, Thời Nhã có chút hả hê nhìn Lâm Minh Phỉ, vẻ mặt "xem anh giải thích thế nào".

Lâm Minh Phỉ không biểu cảm, giơ tay véo cái má phì nhiêu của Chu Diễm Quân.

"Chưa chắc em ấy có vấn đề, có khi chú mới là người có vấn đề đấy?" Tổng công Polaris nghiêm túc bịa chuyện:

"Gần đây chú không thấy bản thân thiếu ngủ, sáng dậy không nổi, ăn rất nhiều nhưng lại dễ đói sao?"

"Có, có nhỉ... " Chu Diễm Quân không nhận ra cơ thể đang run rẩy theo lời mô tả của Lâm Minh Phỉ.

---

"Lối sống không điều độ, còn dễ bùng nổ nữa."

"Đúng, đúng vậy..."

"Nhưng nói chung, tinh thần và sức khỏe đều suy yếu."

"Thậm chí anh còn thấy cậu có vẻ nữ tính hơn đấy." Thời Nhã xen vào, chỉ sợ thiên hạ không loạn, khoanh tay gật đầu: "Cậu có muốn đi kiểm tra nội tiết xem hormone Alpha của mình có bị rối loạn không... hoặc là xem thử xem có bị lão hóa sớm rồi không?"

Chu Diễm Quân giật mình hoảng hốt: "Lão hóa sớm?? Em còn chưa nắm tay Omega bao giờ mà đã lão hóa sớm sao?"

"Nhân lúc còn trẻ, tốt nhất là chăm sóc bản thân cho tốt." Lâm Minh Phỉ vỗ vai cậu ta đầy cảm thông: "Vì tương lai của chính mình."

Chu Diễm Quân không chỉ tin, mà còn quên luôn những nghi ngờ ban đầu, giậm chân: "Tối nay em sẽ đi ngủ sớm! Đừng ai cản em! Em muốn lấy lại sự tự tin của Alpha!" Nói xong, cậu ta nặng nề đi lên lầu.

Lâm Minh Phỉ và Thời Nhã nhìn nhau cười, đồng đội cũ hiểu ý nhau, rồi mỗi người về phòng, Lâm Minh Phỉ trở về phòng ngủ, nhanh chóng rửa mặt. Gần đây căn cứ bật hệ thống sưởi, bên trong ấm áp như mùa xuân, họ không cần mặc quần áo quá dày, hoạt động thoải mái. Anh thay một bộ áo thun dài và quần dài, đi đến trước phòng ngủ của Hạ Tiểu Đồng gõ cửa, không nghe thấy tiếng trả lời, nhưng lại nghe thấy tiếng gọi quen thuộc từ dưới nhà.

"Zero! Em ở đây!"

Lâm Minh Phỉ quay đầu, nhìn thấy Hạ Tiểu Đồng đang mỉm cười đứng dưới lầu, trong phòng ăn không có ai khác, chỉ có mình bé Omega nhỏ, cậu bé một tay cầm ly sữa chua, tay kia cầm một chiếc bánh mì sandwich mới cắn một miếng, vẻ mặt hài lòng đáng yêu.

"Sao em lại ở đấy một mình thế... không nghỉ ngơi một chút à?" Lâm Minh Phỉ thở dài đi xuống, không nhịn được mà nở nụ cười với em.

"Em nóng lòng mà." Hạ Tiểu Đồng cắn một miếng bánh mì sandwich, má phồng lên như chú chuột hamster: "Em còn phải vào game để điều chỉnh trang bị, em vừa xem một video hướng dẫn về pháp sư, cảm thấy rất hữu ích..." Em vừa nói vừa ăn, còn bị nghẹn, ho không ngừng.

Lâm Minh Phỉ vội vàng vỗ lưng cho em, cảm thấy lòng mình như tan chảy, anh mỉm cười: "Chăm chỉ đấy, thật đáng khen, đợi anh một lát, anh vào game cùng em."

"Tuyệt quá đi!" Hạ Tiểu Đồng lấy hơi, đầy mong đợi, xen chút giận dỗi: "Lâu rồi em chưa chơi game với anh!"

Đúng vậy, trước đây mình bận việc công... toàn là Thời Nhã và Chu Diễm Quân chơi với Hạ Tiểu Đồng, Lâm Minh Phỉ cảm thấy lòng chua xót, cắn một miếng bánh mì, gật đầu: "Không chờ thêm nữa."

"Tuyệt quá!" Hạ Tiểu Đồng vui mừng, nhảy lên ôm chặt cánh tay Lâm Minh Phỉ.

Mười phút sau, ở lục địa Vương Lăng, Hạ Tiểu Đồng đăng nhập vào game, tiếp theo là Polaris_Zero cũng vào game.

Lâm Minh Phỉ cảm thấy đã lâu lắm rồi không gặp Hạ Tiểu Đồng trong game, hai người gặp nhau bằng hình ảnh trong game, không hiểu sao lại có chút ngại ngùng.

"Vũ khí đặc biệt trông đẹp lắm." Lâm Minh Phỉ khẽ ho một tiếng, chào hỏi em.

Hạ Tiểu Đồng khẽ khàng, thẳng thắn hơn: "Zero đẹp trai quá!"

Lâm Minh Phỉ cười, suýt nữa thì bật cười thành tiếng, vội chuyển chủ đề: "Gửi anh hướng dẫn điều chỉnh trang bị của em đi, anh sẽ chỉ em cách điều chỉnh."

"Em tìm đây." Hạ Tiểu Đồng nói, mở giao diện diễn đàn, chia sẻ một bài hướng dẫn.

Để giữ sự mới mẻ, trò chơi Vương Lăng sẽ liên tục cập nhật phiên bản mới, thuộc tính trang bị và kỹ năng chức nghề cũng thay đổi, vì vậy hướng dẫn cũng phải theo kịp phiên bán, càng ngày càng mới. Hướng dẫn pháp sư mà Hạ Tiểu Đồng chia sẻ là bộ điều chỉnh trang bị mới nhất do người chơi cao cấp nghiên cứu dựa trên màn trình diễn xuất sắc của MM Bean đội Shadow trong giải đấu, với các thuộc tính về sinh mệnh và phòng thủ gần như không tăng, toàn bộ chỉ số đều tập trung vào bạo kích và hiệu ứng bạo kích.

"Em thấy MM Bean của đội Shadow sử dụng điều chỉnh trang bị tương tự." Hạ Tiểu Đồng háo hức nói: "Gây sát thương rất cao!"

Lâm Minh Phỉ nghiêm túc nghiên cứu hướng dẫn, chỉ cho Hạ Tiểu Đồng cách xem các thuộc tính trang bị, cách sử dụng công cụ điều chỉnh trang bị, sau đó mở trang bị của Hạ Tiểu Đồng và suy nghĩ: "Hầu hết các trang bị có thể thay thế bằng trang bị hiện tại của em, dù cấp độ thấp hơn nhưng thuộc tính không khác biệt nhiều, em lại có vũ khí đặc biệt hỗ trợ, nên bây giờ chỉ thiếu mỗi cái 'Áo choàng canh gác' này thôi."

"Em thấy trong hướng dẫn, người ta nói Áo choàng canh gác rơi ở Hẻm vực Hải Yêu, vậy em phải đi đánh phụ bản sao ạ?" Hạ Tiểu Đồng hỏi.

"Ừ." Lâm Minh Phỉ không phủ nhận: "Hẻm vực Hải Yêu là phụ bản chính hiện tại, có nhiều nhóm đang mở tìm người, em tìm một nhóm để tham gia vào, nhớ xem hướng dẫn trước nhé."

Hạ Tiểu Đồng ngoan ngoãn đáp, tìm kiếm thông tin tuyển thành viên trong kênh thế giới.

Trang bị rơi trong phụ bản chính đều là những trang bị rất cần thiết cho người chơi hiện tại, một đội có mười lăm người, chắc chắn sẽ có nhiều chức nghiệp trùng lặp, có sự trùng lặp sẽ có cạnh tranh, để tránh tranh chấp không cần thiết, trước khi mở đội, đội trưởng sẽ đưa ra quy tắc đấu giá trang bị.

"Hẻm vực Hải Yêu đội 15 người, trang bị khởi điểm 5000 ! Tăng dần mỗi lần 1000, đấu giá tự do, không theo boss!"

"Hẻm vực Hải Yêu đội 15 người, kéo pháp sư, tinh linh, boss, cần tay chơi làm nghề! Tiền chia đều!"

...

Hạ Tiểu Đồng nhìn các thông tin tuyển dụng này, lại lén lút liếc nhìn Lâm Minh Phỉ, muốn nói lại thôi.

Lâm Minh Phỉ đang điều chỉnh túi đồ của mình, định bán một số trang bị không cần thiết để đổi lấy nguyên liệu, đột nhiên phát hiện pháp sư nhỏ vẫn đang lén lút nhìn mình.

"Sao vậy? Không tìm được nhóm à em?" Lâm Minh Phỉ ngạc nhiên hỏi.

"Không phải, không phải vậy." Hạ Tiểu Đồng lắc đầu, chọn một tin tuyển dụng, đọc lên: "Hẻm vực Hải Yêu đội 15 người, trang bị khởi điểm 5000 ! Tăng dần mỗi lần 1000, đấu giá tự do, không theo boss!"

"Được mà." Lâm Minh Phỉ đáp, anh cảm thấy pháp sư nhỏ dường như muốn nói gì đó, bỗng nhận ra: "Ồ anh biết rồi, không có tiền đấu giá trang bị phải không."

Hạ Tiểu Đồng ngơ ngác: "À..."

Lâm Minh Phỉ nói: "Nào, giao dịch với anh."

Trong lúc Hạ Tiểu Đồng đang há hốc ngạc nhiên, Lâm Minh Phỉ đã mở giao diện giao dịch, gửi cho em tiền vàng sáu số.

"Trời ơi! Nhiều thế này!" Hạ Tiểu Đồng kinh ngạc.

"Đi mà đấu giá, không đủ thì bảo anh, anh sẽ chuyển thêm tiền cho em ở cửa phụ bản." Lâm Minh Phỉ rất hào phóng.

Nói xong, anh phát hiện bé pháp sư trông càng buồn bã hơn, đôi mắt to tròn đầy tiếc nuối.

"Anh... anh không đi cùng em sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro