| 3 | Phiên ngoại (Hết)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Ốc Sên

Edit xong rồi vẫn thấy tiếc, chưa đủ thỏa mãn lắm:') Cũng không biết 2 mẻ có về với nhau được không, mà thấy tác giả để HE nên chắc không sao:>

===

| 3 | Phiên ngoại

===

1.

Nữ A định cùng giả A yêu đương đàng hoàng.

Nhưng mà, giả A đang học chế tạo cơ giáp, trừ giờ học ra, hoạt động ngoại khóa ngày thường cũng nhiều vô cùng.

Vì vậy trong một tuần, mỗi lần nữ A đi tìm giả A, cũng có thể nhìn thấy cậu không phải đang vẽ bản vẽ thì cũng đang đo lường số liệu. Vội đến mức hoàn toàn không biết ả đến.

Nhất là lúc đo lường số liệu, giả A chạy đôn chạy đáo, nhiều lúc kịp phản ứng thì dọn cho nữ A một cái ghế, phần lớn thời gian ả tựa như một vật trang trí vậy.

Thật vất vả tranh thủ được một chút thời gian, giả A lại phải đi bận bịu việc ở hội học sinh, lúc này ngay cả cái bóng của cậu cũng không tìm được.

Nữ A: ? Ngài thật sự là không xứng có người yêu.

2.

Nhưng môn tự chọn của giả A ít hơn nữ A, buổi chiều thứ bảy và nguyên ngày chủ nhật cậu đều không có tiết.

Cho nên nữ A vừa hết tiết ra khỏi lớp, liền thấy giả A viết viết vẽ vẽ trên quang não cách đó không xa ở trước cửa lớp của ả.

"Chào buổi trưa." Giả A thu quang não (*) vào, ngẩng đầu lên cười với ả, "Buổi chiều cậu không có tiết đâu đúng không, đi ra ngoài chơi không?"

(*) Quang não: có thể hiểu đơn giản là bản nâng level và tích hợp của máy tính, điện thoại, hệ thống của thời nay. Mỗi người đều có một "quang não". Có quãng não xịn, quang não bình thường. Quang não xin có nhiều chức năng hơn, ví dụ như kiểm tra sức khỏe, điều tra kho tư liệu; nó cũng có nhiều quyền hạn hơn, có thể thâm nhập vào những nơi có độ bảo mật cao. (Nguồn: "Ngôn ngữ Đam" | Mạt Trà - WordPress.com)

Giọng nói vô cùng bình thường, như là đang nói chuyện với anh em tốt vậy.

Nhưng chẳng hiểu sao lại cho người ta có cảm giác câu nói tiếp theo sẽ là đi, cùng nhau đi đá phò thôi, các kiểu như vậy.

Thật là quái lạ.

3.

Sau đó giả A dẫn nữ A vào khách sạn.

Đồng thời lôi từ dưới gầm giường ra một cái hộp lớn đựng những thứ đồ kỳ quặc ra.

Sau đó ngồi ở trên giường, vẻ mặt ngoan ngoãn.

Nữ A tùy tiện liếc qua một cái, vẻ mặt dần dần trở nên quái dị lên: "Cậu chịu nổi?"

Chỉ là vừa nãy nhìn vào, ả liền thấy mấy thứ như trứng rung và gậy mát xa. Không cần nghĩ ngợi, cả cái hộp này chắc chắn là chứa toàn những thứ đồ đó.

"Nếu chịu không nổi thì tôi sẽ nói." Giả A nói xong, mím môi, "Tôi đặt cơm hộp rồi, năm phút nữa sẽ đến."

Ở thời đại tinh tế, không tồn tại vấn đề giao cơm hộp đến trước giờ quy định.

Nữ A luôn có cảm giác giả A nãy giờ vẫn luôn tỏ ra đoan trang, như là học sinh đại diện bước lên bục để phát biểu vậy.

Chú ý tới ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của nữ A, giả A có chút khẩn trương mà thẳng lưng lên.

Trong lúc bầu không khí đang gượng gạo, thì người máy giao cơm hộp bỗng gõ cửa sổ một cái.

4.

"Chỉ là, tôi cảm thấy hẳn nên giao lưu tình cảm một chút." Giả A cắn đũa, "Nhưng tôi không biết phải làm thế nào. Với lại lúc trước bận bịu quá nên luôn không để ý tới cậu."

Nữ A khiếp sợ: "A, chỉ vì cái này?"

Ả còn tưởng rằng có việc hệ trọng gì chứ.

5.

Cơm nước xong xuôi, giả A chủ động thu dọn hộp cơm bỏ vào khu vực thu mua đồ phế thải, quay đầu hỏi: "Tắm chung không?"

Đầu óc nữ A bỗng trở nên đần độn một lúc, đồng thời trong não tự động hiện lên phòng tắm play 1 vạn chữ trong truyện người lớn, miệng lại trả lời trước: "Được."

Sau đó giả A lấy mấy cái trứng rung từ trong hộp ra, còn xách theo một chuỗi hạt châu, có chút chờ mong mà nhìn nữ A.

Vãi thật, truyện người lớn sắp thành sự thật. Nữ A hơi cương cứng lên một chút, nhằm thể hiện sự thành kính.

6.

Vẫn phải cảm thán một chút giả A thiên phú dị bẩm.

Cho dù là O, cũng không chắc có thể bỏ một chuỗi hạt châu dài như vậy vào trong cơ thể được, thậm chí còn không chân mềm.

Lúc nữ A đưa vào còn có chút hoảng, lo lắng có thể làm đau cậu hay không, còn giả A thì ngược lại, trực tiếp ấn tay ả nhét đi vào.

"Đừng nhìn tôi bằng vẻ mặt 'mau khen tui đi' đó, cậu làm tôi sợ rồi đấy." Nữ A nhịn không được mà đi sờ bụng của giả A, luôn có cảm giác sẽ sờ đến cái gì đó kỳ quái nhô lên.

"Tôi chịu được mà." Thần sắc giả A bình tĩnh, đưa ra lời đề nghị với ả, "Không thích thì có thể đổi thành trứng rung."

Nữ A phun tào: "Biểu hiện này của cậu hoàn toàn khác với lần trước a."

Ánh mắt giả A mờ mịt: "Vì thứ đồ này có phải là cậu đâu, nếu muốn thấy tôi như lần trước thì cứ trực tiếp cắm vào đi."

Nói xong, cậu nắm lấy một đoạn còn ở bên ngoài cơ thể, thô bạo mà đem chuỗi hạt châu kéo ra.

"Cậu không thấy đau sao?" Nữ A tựa như bị đổi mới nhận thức.

Giả A hậu tri hậu giác: "À, tôi không quá nhạy cảm với đau đớn, nhưng mà yên tâm đi, tôi biết khả năng chịu đựng của cơ thể mình tới đâu mà."

"Nhưng mà tôi không có vấn đề gì với cơn cực khoái và những kích thích khác." Cậu nói, "Muốn ở đây làm không?"

Nữ A: Lời này rất kỳ quái, nhưng lại rất nhớp nháp.

7.

Kết quả là ngoại trừ chuỗi hạt châu được dùng lúc ban nãy ra, những thứ khác hoàn toàn không được chạm qua lần nào.

Từ phòng tắm đến trên giường, từ đứng đến quỳ.

Hai cái A ở chung một chỗ, không có tranh giành trên dưới quả nhiên là củi khô lửa bốc, một phát liền không thể vãn hồi được.

8.

Bởi vì không mẫn cảm với đau đớn, nên năm đó giả A không thể nào chọn những ngành có liên quan tới quân sự.

"Khi đó cảm thấy thật tốt quá." Lúc nữ A hỏi, giả A liền trả lời, "Tôi vẫn cảm thấy có hứng thú với dữ liệu máy móc hơn, nhưng cha mẹ muốn tôi vào trường quân đội."

Cha mẹ của giả A là điển hình của sĩ quan A kết hôn với danh môn O, nhằm để lưu lại gen trội trong hôn nhân.

Cũng vì vậy mà giả A chưa từng ôm hy vọng ở bên nữ A bao giờ.

9.

"Cho nên, chúng ta bỏ trốn đi." Nữ A nói.

Giả A: ?

===

Tác giả có lời muốn nói:

Kết thúc rồi, không còn gì nữa.

Đọc vui vẻ.

===

17/02/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro