chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn phòng nhỏ này cũng giống như căn phòng của mọi cô gái ở độ tuổi của Lâm Nhược Vũ. Có một cái bàn chồng chất những quyển sách giao khoa và một giường đơn trong góc phòng. Trên tường dán vài tấm poster của ngôi sao Hồng Kông đang nổi tiếng. Hết thảy cùng những cô gái tuổi dậy thì khác không có gì khác biệt.

Sự khác biệt duy nhất là nơi đây vốn nên tràn ngập hơi thở thanh thuần tươi mát của thiếu nữ, giờ phút này lại tràn ngập hương vị tình dục.

Ba ruột của Lâm Nhược Vũ cô ngồi trên ghế, trong miệng đang mút vào núm vú cô.

Bọn họ không có bất kỳ động tác kịch liệt nào cả. Chỉ là một người ngồi trên ghế liếm vú, người còn lại ngồi trên bàn cho người kia bú.

Nhưng ai biết ngọn lửa trong lòng hai người đang điên cuồng bốc cháy. Nhiệt độ trong phòng dường như bị nhiệt độ thân thể này làm nóng lên, quần áo trên người bọn họ vẫn còn nguyên, trong không gian này càng thêm là một sự trói buộc.

Thật muốn cởi bỏ những thứ vướng víu này, để da thịt được kề sát da thịt.

Nghĩ sao liền làm vậy. Lâm Nhược Vũ nắm vạt áo kéo lên trên cởi ra. Nửa người trên trần trụi lập tức hiện ra trước mắt Lâm Việt Hải.

Thân thể nhỏ xinh trắng nõn, gầy yếu làm người thương tiếc cùng đau lòng.

Mà trên khối thân thể vốn không tì vết này, còn có những dấu hôn đỏ bầm mà hôm qua Lâm Việt Hải để lại, rậm rạp trải dài từ ngực xuống đến bụng.

Lâm Việt Hải cởi phăng áo, lộ ra cơ thể mạnh mẽ tinh tráng trải đầy vết sẹo. Một tay hắn nắm chặt hai cổ chân con gái, đem quần cô lột ra, để lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp. Sau đó đẩy cô ngã người ra sau, kéo hai chân banh rộng ra, để nơi âm u bí mật lõa lồ đối diện trước mắt hắn.

“Ba ba...”

Lâm Nhược Vũ trần như nhộng, gương mặt vì thẹn thùng mà đỏ bừng, hai đùi cô căng chặt, một bàn tay vươn ra cô gắng che lại cảnh sắc giữa hai chân. Hai bầu vú phía trên tạm thời được thả ra, trên đầu vú phấn nộn ướt át dính đầy nước miếng của hắn.

“Để ba nhìn xem.”

Lâm Việt Hải lấy đèn bàn đến gần, điều chỉnh góc độ phù hợp, để vầng sáng nhắm vào giữa hai đùi con gái. Sau đó, hai tay của hắn nắm lấy mỗi bên đầu gối, đem hai chân cô banh ra hết cỡ.
Cô gái nhỏ xấu hổ đến đỏ bừng mặt. Lại phát hiện ánh mắt người đàn ông vừa chăm chú vừa tràn ngập khát vọng cùng hưng phấn, nhìn chằm chằm vào nơi tư mật của cô.

Lâm Nhược Vũ chỉ có thể cố gắng chịu đựng cảm giác tội ác đẹp đẽ này, vừa kích thích cũng vừa e lệ, ngoan ngoãn nghe lời để lộ ra nơi xấu hổ kia.

Ngay lập tức, hai chân cô bị người đàn ông đè xuống, ép chặt vào mặt bàn. Cơ thể mất đà phải ngửa ra sau, miễn cường dùng hai tay chống đỡ. Cái lồn non vừa mới bị đụ lúc sáng không có trở ngại lập tức hiện ra.

Lâm Việt Hải nhìn đến có chút ngây ngốc. Mép lồn nhỏ đỏ bừng đáng yêu, cảm giác còn hơi sưng đỏ. Dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, lỗ nhỏ đang mấp máy liền chảy ra một vệt nước trong suốt.

Mùi vị thơm ngọt câu lấy thần trí của Lâm Việt Hải. Hắn nuốt nước bọt, yết hầu khô khốc chuyển động kên xuống, ánh mắt sắc bén vừa nhấc lên, giống như một con sói hoang đang nhìn con mồi của mình, tràn ngập dã tính cùng đói khát.

Đây là người phụ nữ nhỏ của hắn, toàn thân trên dưới của cô đều là hắn ban cho. Hắn chính là chúa sáng thế của cô, hắn có toàn quyền xử trí khối thân thể nhỏ nhắn này.

Đúng vậy, hắn tự nhiên có quyền.

Nghĩ thông suốt, Lâm Việt Hải cúi đầu, há mồm ngậm lấy cái bướm nhỏ, đầu lưỡi điên cuồng lung tung liếm lên âm hộ cô.

Lâm Nhược Vũ cả người đều run rẩy, cô giống như đang say rượu, một bàn tay hung hăng che lại miệng mình, cả người run đến lợi hại, hai tròng mắt bắt đầu tích tụ nước mắt.

Quá, quá kích thích, ba ba cư nhiên...... Cô muốn kêu lên, muốn thỏa sức phát tiết sự sung sướng của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro