Chương 3: 🐷

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Mây

Có một vài chỗ mình không hiểu nên sẽ có chút lấn cấn, mọi người có hiểu hay thấy khó hiểu thì cmt cho mình thấy nhaaa. Mình xin ghi nhận mọi ý kiến của mọi người ạ.

 Yêu mọi người <33

=============================

"A......"

Cảm thấy quá thẹn......

Ở phia dưới đã động tình, ánh mắt Giang Ninh ngày càng mê li .

Nàng hơi hơi cúi đầu xuống nhìn, nhìn thấy một cảnh tượng làm người mặt đỏ tim đập.

Nhìn đóa hoa trên áo ngủ xuống dưới mà phấn khích, trước ngực hai khối no đủ bị ướt, núm vú nổi lên hai cái đỉnh đỏ thắm.

Vải dệt ẩm ướt, đã không phân rõ là do nước từ trên tóc hay là nước miếng của Chu Liệt.

Xuống thêm chút nữa......

Là một mảnh tuyết trắng trần trụi.

Hai chân bị mở ra, một cái đặt trên lưng ghế sô pha, một cái khác bị nam nhân khiêng lên đặt ở vai.

Giữa đôi chân trắng tuyết là một cái đầu đen như mực.

Đang sừng sững ở đó.

Mỗi lần di chuyển đều đồng đều với lực đạo môi lưỡi liếm mút của hắn.

Thật là mạnh, phảng phất như đang ở tiểu huyệt nàng mà hôn môi. (Hôn môi ngang xưa rồi nay phải hôn môi dọc nữa =)))))

Một mảnh dâm thủy ướt lầy lội, thế nhưng có phải không .... ảo giác như bị hút khôi rồi.

Giang Ninh biết khi ở trên giường, Chu Liệt vẫn luôn hung mãnh.

Thô bạo.

Thâm trầm.

Thậm chí có chút tàn ác.

Cùng với cái nam nhân bình thường không buồn hé răng, nội tâm trầm ổn kia không hề có liên hệ.

Nàng đã từng...... Đã từng...... Ba ngày cũng chưa xuống quá giường.

Ăn cơm là Chu Liệt bưng cơm lại đây.

Đi toilet cũng là Chu Liệt ôm nàng đi.

Lúc ấy, nhà ở còn chưa có cải tiến, nhà bọn họ cũng không phải nhà xây kiểu tây.

Mỗi một lần đi toilet, đều phải từ trong phòng đi ra ngoài.

Mỗi khi nhớ tới.

Giang Ninh đều là vừa then lại vừa quẫn bách, hận không thể tìm cái khe đất giấu đi.

"A......"

Âm đế...... Âm đế bị cắn!

Nam nhân phảng phất đã nhận ra nàng thất thần, môi lưỡi từ huyệt nhỏ rút khỏi.

Hàm răng hướng tới cục thịt nhỏ nổi lên ở tiểu huyệt mà cắn.

Cùng với lúc cắn núm vú có chút giống nhau, nhẹ nhàng cọ xát.

Nhưng cho dù...... lực đạo nhẹ, cũng chịu không nổi đâu!

Đau đớn, chua xót, tê dại.

Các loại khoái cảm hòa quyện với nhau, trong nháy mắt ngực Giang Ninh bị đè xuống. (Khúc sau là "nháy mắt thoán thượng Giang Ninh ngực)

Vú tròn trịa no đủ ở phía dưới áo ngủ ẩm ướt run rẩy

Bắp đùi nàng nhũn ra, hoa huyệt co bóp càng thêm kịch liệt, một dòng dâm thủy theo đó chảy xuôi ra ngoài.

A Liệt......"

"Đau......"

"Cầu xin chàng......"

Giang Ninh đỏ mặt cầu xin, tiếng rên rỉ mềm mại, phảng phất mang theo mật đường dính dính.

Môi đỏ mở ra, theo ngực phập phồng, từng chút từng chút hít vào thở ra.

Đầu lười ở cánh môi gian nan, như có như không lấp ló ra ngoài.

Hu hu hu ....

Không phải nàng quân lính tan rã quá nhanh, là nàng thật sự không phải người nam nhân này đối thủ

Nàng không phải là quân lính tan rã quá nhanh mà do kẻ địch quá mạnh, nàngthật sự không phải đối thủ của nam nhân này.

Nếu là nàng không mở miệng cầu xin, Chu Liệt chỉ sợ sẽ cắn âm đế của nàng , buộc nàng dùng phương thức này để cao trào.

Đến lúc đó......

Viên thịt nhỏ sưng to nhô lên, cọ xát bên trong quần lót , lại là một trận tra tấn.

Lý trí Giang Ninh bị vứt bỏ thật nhanh, giống như nàng lúc này, ý đồ bắt được bả vai Chu Liệt, bàn tay bất lực tiếp tục vuốt xuống.

Mà Chu Liệt.

Ngày thời điểm ban đầu nghe được một tiếng "A Liệt" , đã buông lỏng ra khớp hàm.

Như là dòng điện còn lưu lại làm tê dại, còn ở trong thân thể toán loạn của Giang Ninh, nhưng nàng không có nhận thấy được.

Chu Liệt theo cánh hoa đỏ thắm, tiếp tục liếm mút đi xuống.

Dâm thủy vừa phun ra, vừa lúc dính lên hàm dưới cương nghị của hắn.

Hắn còn chưa tới kịp liếm, huyệt khẩu đã là một vũng lầy lồi, lấp lánh dòng nước.

Chửi tục một tiếng.

Liền hút thật mạnh vào trong cổ họng.

Tiếng nước kia...... Giang Ninh cũng nghe thấy được.

Bây giờ, không chỉ có mặt nàng đỏ, cổ, xương quai xanh, vú...... Tất cả đều là một mảnh đỏ rực.

Thâm chí ở đùi đều nổi lên một tầng hồng nhạt.

Dơ......

Rất dơ......

Chính là nam nhân đói bụng kêu vang, lại liếm, lại hút, lại ....

Bên ngoài sườn môi âm hộ, bị hắn chứa trong khoang miệng, đàu lười nóng bỏng, liếm láp mỗi nếp uốn trong âm đạo.

Đầu lười linh hoạt theo vách vào trong, không ngừng hướng âm đạo mà thâm nhập vào bên trong.

Càng kích thích nàng, dâm thủy chảy ra càng nhiều ...

Mũi nam nhân cao thẳng, liền để ở phương thảo um tùm trung gian (?).

Thường thường, sẽ cọ xát đến âm đế nhô lên......

Còn may...... Đã tắm rồi......

Này có thể là trấn an lớn nhất của Giang Ninh.

"A...... Không được...... Đau......"

"Đau...... A Liệt...... Ta đau......"

"Không được...... Thật sự không được...... hu hu hu...... "

Môi âm hộ bị lôi kéo, chua xót khó nhịn.

Vách trong bị hút đến khô giống nhau, một lần lại một lần rút ra rut vào.

Nàng thật sự không được......

Nhưng ở dưới thâ, truyên đến thanh âm khan khan của nam nhân.

"Nàng nói dối."

"Còn nữa."

"Ta còn muốn liếm."

Một câu một câu.

Thật mạnh đánh lên trên ngực Giang Ninh.

Làm nàng không chỗ nào che giấu.

"A Liệt...... A ——"

Bang!

Cùng với tiếng kinh hô cả Giang ninh chính là âm thanh vang dội của bàn tay.

Tay nam nhân so với quạt hương bồ giống nhau, lòng bàn tay thô ráp lập tức chụp lên trên mông thịt trắng nõn. (hình như quạt hương bồ là quạt lá cọ á mọi người)

Mông mềm mại,  giống như gió thổi qua kim tuệ ruộng lúa (?).

Một trận một trận lay động.

Giang Ninh lúc bị đánh cũng không thể chịu đựng được cảm thấy thẹn trong lòng.

Vô luận kết hôn nhiều năm, khi bị Chu Liệt đét mông, nàng vẫn là sẽ nhịn không được toàn thân căng chặt.

Ngón chân tuyết trắng.

Dùng sức buộc chặt ở bên nhau.

Ở trên không trung, vô lực loạng choạng.

Lòng bàn tay nóng của Chu Liệt vừa đánh lại vừa xoa.

Môi lưỡi cũng không dừng hành động nuốt lại, dùng sức hút một cái.

Phảng phất như muốn hút đi hồn phách Giang Ninh.

Cứ như vậy, khoái cảm từng trận từng trận dồn lại.

"A...... A...... A Liệt ——"

Hô lên tên Chu Liệt.

Giang Ninh nhắm chặt đôi mắt, lông mi thật dài nhẹ nhàng run rẩy.

Trong thân thể, khoái cảm mãnh liệt như sóng biển.

Nàng...... Nàng...... Nàng...... Bị cứng rắn liếm đến cao trào.

Đều do đầu lười cùng bàn tay Chu Liệt ban tặng.

Cao trào .

Thân thể tuyết trắng co rút, run rẩy, bụng nhỏ phập phồng liên tục.

Hoa huyệt mãnh liệt co rút.

Ngay sau đó.

Phun ra càng nhiều càng nhiều dâm thủy, dâm thủy đầm đìa.

Ánh mắt Chu Liệt tỏa sáng, một chút mọt chút liếm làm cho âm thanh càng vang dội.

— tiểu kịch trường, thói ở sạch không cần xem — (giữ nguyên convert)

Giang Ninh ( nhìn dưới giường đồ vật ): Này này này này...... Ngươi cho ta lấy ra đi!

Chu Liệt: Ta tẩy thực sạch sẽ, dùng cái này ngươi liền không cần ra khỏi phòng.

Giang Ninh ( khí đô đô ): Dùng ôm, không cần cái này!

Chu Liệt: Hảo.

Mưu kế thông ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro