❋ Chương 111 Cố nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Trứng muối

Dưới ánh mắt bức thiết của Tống Minh Hi, Phù Bích ánh mắt trốn tránh, cuối cùng, nàng hất cánh tay Tống Minh Hi ra: "Hôm nay, hoàng huynh sẽ luận công ban thưởng cho các ngươi, đừng làm chậm trễ."

Tay Tống Minh Hi khoanh ở sau người: "Điện hạ, rửa mặt xong liền tới dùng bữa đi."

Thấy hắn ra cửa, Phù Bích mới đem tấm chăn bọc chính mình mở ra, rón ra rón rén đi rửa mặt.

Thuận tiện đánh giá nơi đây, nàng thấy quân trang của Tống Minh Hi trên giá áo ở trong sân.

Khôi giáp hoàn hảo không tổn hao gì, bố y có chút mảnh vá.

Hắn trước nay không phải lụa không mặc, mấy năm nay xác thật ăn không ít khổ.

Trong lòng Phù Bích cảm khái vạn phần.

Tống Minh Hi gọi nàng tới ăn cơm, nàng đến gần, trên bàn gỗ đơn bày cháo kê, mấy đĩa tiểu thái, một ly sữa đậu nành, chén đũa đã chia tốt, ghế cũng đoan đoan chính chính.

Nghiêm cẩn như mọi ngày.

Phù Bích kinh ngạc: "Tống đại tướng quân còn sẽ nấu cơm?"

"Ở quân doanh cái gì cũng học được một chút." Tống Minh Hi nói.

Phù Bích lắc đầu, "Đáng tiếc, biết rõ bổn cung thích ăn kẹo hồ lô, làm sao lại không làm một chuỗi?"

Tống Minh Hi ngẩng đầu, không biết vì sao Phù Bích lại đột nhiên nhắc đến cái này, chỉ nghe nàng tiếp tục nói: "Lúc ngươi còn nhỏ Ngươi khi sẽgãi đúng chỗ ngứa, trưởng thành càng sống lại càng không hiểu ý."

Phù Bích thế nhưng biết những vật nhỏ đó là hắn đưa? Hắn chưa từng nói với nàng, nàng tự mình điều tra ra sao?

Hắn sai không kịp phòng bị, ngượng ngùng nói: "Khiến điện hạ chê cười."

Phù Bích nhún vai, bưng cháo kê lên uống một ngụm.

"Tạm được."

Tống Minh Hi ăn một nửa, bỗng nhiên chuyện hay không nói, nói chuyện dở: "Điện hạ, ngươi đêm qua vì sao lại xuất hiện ở nam phong quán?"

Thức ăn Phù Bích đang gắp rơi trở lại bàn, "Này, này cùng ngươi có quan hệ gì? Ngươi nói như vậy, ta càng muốn hỏi ngươi một chút, các ngươi ăn mừng đi đâu cũng được, tại sao một hai phải đi uống hoa tửu?"

Ánh mắt của nàng đang nói, tự ngươi đi uống hoa tửu, còn có mặt mũi hỏi ta.

Tống Minh Hi thản nhiên: "Điện hạ, cũng may hôm qua ta đi theo, bằng không ngài bị người khác bắt đi không phải chuyện xấu sao? Đêm qua ta đem ngươi mang đi, nhưng mà một người ngăn cản ta đều không có."

Phù Bích sắc mặt trắng nhợt, hiển nhiên nàng cũng không biết chuyện sẽ như vậy.

"Ta đây nên tạ tướng quân lại cứu ta một mạng sao?"

"Điện hạ không bằng ngẫm lại làm sao phụ trách tại hạ"

"..."

Nói xong hắn lại uống một ngụm sữa đậu nành, rõ ràng chỉ là một cái chén sứ thanh hoa bình thường, đặt ở trong tay hắn, ngược lại tựa như là cống phẩm, bờ môi của hắn bị sữa đậu nành làm ướt, hầu kết lăn lộn, Phù Bích không khỏi phải dời tầm mắt.

Tính uống ngụm cháo để che giấu, trước mắt lại hiện lên hình dáng cơ bụng của Tống Minh Hi, đáng chết, rõ ràng là ban đêm, nàng còn có thể dựa vào ánh sáng mỏng manh cùng xúc cảm, hình dung ra thân thể hắn.

Tống Minh Hi không hề phát hiện sự khác thường của Phù Bích "Điện hạ, hoa lang nam phong quán có so được với Từ đại nhân không?"

"Ân? Hoa lang là cái gì?" Phù Bích bị này đột nhiên bịhỏi đến vấn đề không kịp phòng bị, nói xong nàng hận không thể cắn đầu lưỡi.

"Điện hạ quả nhiên là lần đầu tiên đi nam phong quán."

"..."Phù Bích nghiến răng nghiến lợi nói: " Chuyện ngươi quan tâm thật nhiều."

Tống Minh Hi mặt không đỏ tim không đập: "Chỉ là ở biên cảnh khổ sở, ngày ngày đêm đêm nhớ nhung cố nhân nơi kinh thành, một chút liên quan cũng muốn quan tâm Từ Đại nhân, không biết hắn bây giờ còn tốt không?"

Phù Bích mặt vô biểu tình: "Hắn ổn hay không, ta thực sự không rõ ràng lắm, có thăng chức, vợ chưa cưới, ngươi có tỷ muội muốn làm mai cho hắn hay sao?"

"Cũng không phải ý này." Tống Minh Hi nói, "Chính là khi nhớ tới cố nhân, khó tránh khỏi việc nhớ đến hắn, liền không nhịn được mới hỏi như vậy."

Phù Bích đá hắn một cái, cười lạnh:: "Há miệng ngậm miệng đều là cố nhân, người ta chưa chắc đã quan tâm đến chuyện của ngươi"

Tống Minh Hi nhướng mày: "Nga? Kia vì sao vị cố nhân kia của ta biết chuyện ta trở về thành uống hoa tửu đây?"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro