Chương 14: Nhân sinh đại sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: Tiểu Muội

------

Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad

Nếu các bạn muốn đọc truyện nào có thể IB TELEGRAM: Tieu_Muoi0831 của mình để mua truyện đọc nhé

--------

Tô Dữ Chu đã không còn thỏa mãn với việc xoa bóp cách nội y, tay anh vòng đến sau vai cô, sờ được nút thắt áo ngực, vừa liếm cắn vừa sờ soạng cởi bỏ.

Chúc Vãn Nịnh mơ hồ nhận ra ý đồ của anh, lý trí cả kinh lập tức thu hồi, cô ngượng ngùng lại khẩn trương mà cảm nhận được ngón tay anh đang đùa nghịch.

Cúp ngực cô lớn, mặc loại có bốn nút cài, bình thường cô đều phải vòng hai tay ra sau lưng để cởi, Tô Dữ Chu không thuần thục, còn dùng một tay cởi, cởi nửa ngày cũng không cởi được, quả thực so với những bài toán bổ sung còn nan giải hơn.

Môi lưỡi rời khỏi miệng Chúc Vãn Nịnh, hai tay xuyên qua đầu vai cùng dưới nách cô, bắt đầu cởi nút thắt.

Chúc Vãn Nịnh mất hết sức lực vì nụ hôn của anh, thuận thế mềm mại dựa vào đầu vai anh thở dốc, đối với chuyện sắp phát sinh, cô vừa chờ mong lại sợ hãi.

Sau khi Tô Dữ Chu hiểu được kết cấu, thuận lợi mở ra móc cài thứ nhất, như đã tìm ra được cách giải bài toán, trong lòng hơi vui mừng, nhưng khi anh chuẩn bị cởi bỏ những móc cài còn lại, thì điện thoại ở trong túi bắt đầu rung lên gây mất hứng, đem tất cả những ái muội kiều diễm đều xoá sạch.

Chúc Vãn Nịnh giống như chim sợ cành cong lập tức đi xuống từ trên đùi anh: "Anh nhận điện thoại đi." Sau đó bay đi.

Tô Dữ Chu hít một hơi thật sâu, mới lấy di động ra.

Giang Mộc Xuyên.

Bạn học cao trung kiêm đối tác của anh.

Anh mới vừa nghe máy, bên kia đã nói với ngữ khí khoa trương: "Cám ơn trời đất, gia hỏa cậu rốt cuộc đã mở máy, tối qua nghe nói cậu suốt đêm trở về Bình Thành, vừa hạ cánh đã không thể liên lạc được với cậu, xảy ra chuyện gì sao?"

Tô Dữ Chu dựa vào lưng ghế, khuỷu tay chống lên tay vịn, ngón tay chậm rãi vuốt ve lòng bàn tay, giống như mới sự nhu mị vừa rồi còn dừng ở đầu ngón tay.

"Không có việc gì, chỉ là tôi tắt số công việc thôi."

"Ồ ồ ồ, số công việc? Số này của cậu đã dùng năm sáu năm rồi, từ khi nào đã biến thành số công việc rồi!" Trong đầu Giang Mộc Xuyên đầy nghi vấn.

Tô Dữ Chu thất thần đáp lời: "Hai ngày trước tôi mua một số mới làm số riêng tư, số trước đây làm số công việc, sau khi tan tầm có thể nhận được hay không còn phải dựa vào duyên phận."

Giang Mộc Xuyên không nghĩ nhiều nói: "Vậy cho tôi số mới đi."

"Ừm...... Quên đi, qua một thời gian nữa sẽ cho cậu, đỡ phải bị cậu quấy rầy."

"Cái quỷ gì vậy?"

"Có phải tôi có số ngày nghỉ phép ba năm mà chưa sử dụng không?"

"Cho nên?"

"Trước hết nghỉ phép một năm."

"Cậu muốn làm gì!"

Giang Mộc Xuyên cuối cùng cũng cảm thấy không thích hợp, kẻ cuồng công việc đột nhiên muốn xin nghỉ, quá kinh khủng.

Tô Dữ Chu vốn tính nói cho anh ta chuyện lãnh chứng, nhưng trong lòng hiện lên vài phần băn khoăn, lời nói đến bênmiệng lại biến thành: "Làm chuyện nhân sinh đại sự, cho nên trong khoảng thời gian này chuyện công ty cậu chú ý hơn chút."

Khi Giang Mộc Xuyên bị cúp máy, đầu óc còn ong ong, thư ký bưng cà phê tiến vào, anh ta chậc lưỡi hỏi: "Chuyện nhân sinh đại sự là chuyện gì?"

Câu hỏi không đầu không đuôi này, lập tức đổ cho cô thư ký thông minh tháo vát, cô ấy do dự trả lời: "Gần đây có bộ phim nào mới ra sao?"

Giang Mộc Xuyên vừa nghe lập tức mở phần mềm xem phim ra, thật đúng là có một bộ phim tên Nhân sinh đại sự, chẳng lẽ gần đây linh cảm của bạn tốt cạn kiệt, muốn đi rạp chiếu phim tìm linh cảm thiết kế?

"Giúp tôi đặt một vé, tôi cũng đi xem!"

"Được Giang tổng."

Tô Dữ Chu không biết Giang Mộc Xuyên đã xuyên tạc thành ý tứ này, lúc này anh đang tìm tòi trên mạng.

Lần đầu tiên gặp gia trưởng nhà gái phải mang lễ vật gì.

Vòng tròn nhỏ xoay hai lần liền nhảy ra một trang dài.

Đáp án hoa hoè loè loẹt.

Anh di chuyển con chuột nghiêm túc đọc xem.

Cách một bức tường, Chúc Vãn Nịnh nhận được tin nhắn của Ông nữ sĩ.

Ông nữ sĩ ưu nhã mỹ lệ: Mẹ và ba con đã về nhà, sáng mai, mẹ muốn gặp con và tiểu tử kia ở nhà!

Đầu óc choáng váng vì bị hôn của Chúc Vãn Nịnh lập tức thanh tỉnh lại.

Hồng Môn Yến, sắp tới rồi.

------

Truyện được đăng duy nhất trên  Wattpad

Nếu các bạn muốn đọc truyện nào có thể IB TELEGRAM: Tieu_Muoi0831 của mình để mua truyện đọc nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro