Chương 4: Ở chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Muội

"Tạch --" Đèn sáng lên.

Chúc Vãn Nịnh ôm thùng giấy nhỏ đứng trong đại sảnh, cố gắng che giấu sự tò mò của mình thật cẩn thận đánh giá bài trí trong nhà.

Không phải tông đen trắng như trong tưởng tượng, rèm cửa màu xanh biển, sô pha là màu vàng nhạt, gần như đều là sắc ấm, chỉ là sạch sẽ đơn giản giống như căn phòng trống.

Ý nghĩ này chỉ thoáng qua trong chốc lát, nhưng quan trọng hơn, cô thực sự sẽ cùng Tô Dữ Chu sống dưới một mái nhà, giống như --

Bước một chân vào thế giới của anh.

Bánh xe lăn tiến vào, Chúc Vãn Nịnh kinh hãi xoay người lại, Tô Dữ Chu đang đẩy hai chiếc vali của cô vào, trán anh chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, nói chuyện vẫn bình thản ôn nhuận: "Bây giờ không còn sớm nữa, đồ đạc cứ để ở phòng khách trước đi, ngày mai em có thời gian lại từ từ thu dọn."

Chúc Vãn Nịnh nhẹ gật đầu.

Tầm mắt Tô Dữ Chu đảo qua bàn tay đang siết chặt góc hộp của cô, cô giống như con mèo nhỏ vô tình xâm nhập vào địa bàn của người khác, kinh hoảng cẩn thận lại ra vẻ trấn định.

Anh nói: "Để anh đi lấy nước, em làm quen với môi trường xung quanh trước đi."

Người đã đi vào phòng bếp, Chúc Vãn Nịnh gãi gãi đuôi tóc lại đứng một lúc, mới đánh bạo đi lại phòng nhà.

Tô Dữ Chu mua chính là căn ba phòng hai sảnh, cửa phòng đều được mở ra, phòng ngủ chính, thư phòng, phòng chứa đồ, nhìn không sót gì.

Chờ đã, phòng chứa đồ?

Nhìn phòng ngủ phụ chiếm hơn phân nửa đồ đạc, Chúc Vãn Nịnh đột nhiên nhận ra, cho nên cô phải ngủ cùng một phòng với Tô Dữ Chu?

Mặt cô dần nóng lên, trái tim cũng bắt đầu rối loạn.

Không đúng, từ giây phút đi xem mắt, trái tim cô chưa từng bĩnh tĩnh.

Cho nên, khi Tô Dữ Chu đi tới cô cũng không phát hiện, anh đưa ly nước cho cô: "Uống chút nước rồi nghỉ ngơi đi, hai ngày này vất vả cho em rồi."

Hai tay Chúc Vãn Nịnh cầm cái ly, lắc đầu nói: "Là anh vất vả mới đúng, xe đón xe đưa, còn giúp em chuyển nhà, ngày mai anh còn phải đi công tác, anh có muốn nghỉ ngơi sớm một chút không?"

Nói xong cô liền hận không thể cắn đứt lưỡi, cô thật sự không còn gì để nói nữa sao.

Tô Dữ Chu không biết nội tâm cô đang xoay chuyển liên tục, cúi đầu nhìn đồng hồ, ừ một tiếng: "Vậy em có muốn đi tắm trước không? Vali quần áo anh đều để trong phòng ngủ chính."

Chúc Vãn Nịnh theo bản năng nắm chặt thành ly, đỏ mặt ầm ừ, cố gắng biểu hiện thản nhiên mà đi về phía phòng ngủ.

Tắm xong, cả người thoải mái hơn nhiều, nhưng cô ở trong phòng tắm do dự nửa ngày không dám đi ra, đợi lát nữa gặp Tô Dữ Chu nên nói gì nên làm gì cô cũng không biết, hiện tại trong đầu đều là bột nhão.

Chứng đã lãnh, vợ chồng cũng là thật, nhưng đối với Tô Dữ Chu mà nói, cô chỉ là người xa lạ thích hợp để kết hôn.

Cùng ở trong một phòng, nên ở chung như thế nào?

Ai có thể tới nói cho cô biết không!

Chúc Vãn Nịnh làm đà điểu một hồi, nghĩ cứ lãnhg phí thời gian như vậy cuncg không phải là cách, anh phải tắm rửa sớm rồi còn đi ngủ, cô không thể chiếm phòng tắm mãi được.

Cô hít sâu đi ra phòng ngủ chính, Tô Dữ Chu đang ngồi ở nhà ăn dùng một lần đũa, thấy cô đi ra liền vẫy tay: "Anh đã gọi hai phần sủi cảo, ăn xong rồi ngủ."

Buổi chiều vội vàng thu dọn quên ăn cơm tối, anh vừa nhắc tới, Chúc Vãn Nịnh mới cảm thấy bụng trống trơn.

Cô không khách khí mà ngồi xuống, vừa mở cái nắp ra, mùi thơm nóng hổi ập vào mặt khiến cô muốn ăn.

Hạt ngô thanh mát ngon miệng, cắn xuống no đủ ngọt nước nổ tung trong răng, quả thực là mỹ vị!

Bình thường cô không ăn sủi cảo, ăn cũng chỉ ăn nhân ngô.

Không nghĩ tới Tô Dữ Chu vừa vặn gọi là sủi cảo ngô thịt.

Ngày đầu tiên ở chung, Chúc Vãn Nịnh liền cảm thấy được ở cùng nam thần, mỗi chuyện đều rất thư thái!

Tô Dữ Chu thấy cô ăn đến mặt mày giãn ra, khóe mắt cụp xuống cong lên.

Hai người ăn xong, Tô Dữ Chu đi tắm rửa trước, Chúc Vãn Nịnh nhìn chiếc chăn lớn duy nhất trên giường mà không biết phải làm sao.

Ngủ cùng trên một chiếc giường với nam thần, còn đắp cùng một chiếc chăn?

A --

Nghĩ đến, đã cảm thấy xấu hổ.

------

Truyện được cập nhật sớm nhất tại:

https://truyenhdt.com/truyen/quang-doi-con-lai-co-em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro