🥓 Chương 22 Em uống cách khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 22 Em uống cách khác

Editor: Lemon

Lê Tâm bị lăn qua lộn lại mà thao, chờ đến Trình Tuyển ôm cô vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ xong, lúc nằm lên giường ngủ đã gần 3 giờ sáng.

Cô mệt sắp chết rồi.

Trình Tuyển vô cùng thỏa mãn ôm cô đi vào giấc ngủ.

Buổi sáng, Lê Tâm là bị tiếng chuông di động đánh thức, trên eo bị một cánh tay đè nặng, cô mệt đến đôi mắt cũng không mở ra được, nhắm mắt mò mò tìm di động lại bị một cái tay khác đè lại.

Trình Tuyển nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Lê Tâm, khàn khàn nói: “Chị ngủ đi, để em nghe.”

Lê Tâm ‘ưm’ một tiếng, trở mình.

Là điện thoại của Lê Tâm, Trình Tuyển cũng không nhìn tên, trực tiếp nghe điện thoại, “Alo.”

Bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ, “Hả, đúng số của Tâm Tâm mà? Sao lại là đàn ông nghe máy, chẳng lẽ mình gọi nhầm số?”

Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nữ trung niên.

Lúc này Trình Tuyển mới nhìn tên người gọi, là mẹ Lê Tâm.

Ách……

“Chào bác chào bác , là điện thoại Tâm Tâm ạ, cô ấy đang ngủ……a.”

Giây tiếp theo di động đã bị một bàn tay mềm mại cướp đi, bên tai truyền đến giọng Lê Tâm bỗng nhiên tỉnh táo “Alo, mẹ.”

Bởi vì ngày hôm qua rên rỉ quá nhiều nên giọng nói đã khàn khàn.

Trình Tuyển thấy Lê Tâm nhận điện thoại liền từ kéo chăn đứng dậy, cả người trần như nhộng đi ra phòng.

Lê Tâm liếc mắt một cái liền thấy được tấm lưng dày rộng, phần eo không có một chút mỡ thừa, thoạt nhìn rất khỏe mạnh, cặp mông đầy đặn, đôi chân thon dài hữu lực, lúc bước đi đường cong cơ bắp có thể thấy được rõ ràng.

Lê Tâm nhìn theo bất giác nuốt nước miếng, hoàn toàn không phát hiện giọng khàn khàn của mình đã bại lộ trước mặt mẹ già.

“Cổ họng chị khàn quá, em đi rót cốc nước cho chị.” Đi đến cạnh cửa Trình Tuyển đột nhiên nói.

Lê Tâm khẩn trương nắm chặt di động thiếu chút nữa là làm rớt, “A……”

Không nói câu nào không ai nói em câm đâu!

Đầu bên kia điện thoại giật mình im lặng một lúc, tựa hồ là đang nghe kỹ âm thanh bên này, ngay sau đó là tiếng hét cao vút “Tâm Tâm! Bên con có tiếng đàn ông!”

Màng nhĩ Lê Tâm sắp vỡ tới nơi, lúc này cũng phản ứng lại, “Không có, mẹ ——mẹ nghe lầm rồi.”

“Mẹ con có ngàn dặm nhĩ, sao có thể nghe lầm? Người đó nói giọng con khàn, muốn đi rót nước cho con, lại còn gọi mẹ là bác nữa!”

Lê Tâm muốn ngất đi cho rồi, mẹ cô ngày thường thường xuyên nghễnh ngãng, nhưng vừa đến thời khắc mấu chốt thì tỉnh táo như vậy làm cái quỷ gì chứ?

Cô nhẫn nại cố gắng giải thích, “Mẹ, thật sự không phải như mẹ nghĩ đâu.”

“Mẹ nghĩ cái gì? Các con lên giường rồi sao? Tâm Tâm, cuối cùng con cũng thoát khỏi lão xử nữ rồi? Nói cho mẹ nghe, có phải con cảm thấy đầu óc phát ngốc, cả người như có điện chạy qua vậy, thoải mái đến lỗ chân lông đều nở ra, có phải vậy không?”

Mẹ cô cũng không thèm nói giảm nói tránh, y như đang nói chuyện hàng ngày vậy, càng đừng nói Trình Tuyển mang nước tới đây, nghe rõ ràng rành mạch lời mẹ cô nói.

Ánh mắt hắn sâu xa nhìn Lê Tâm chăm chú, làm Lê Tâm có loại cảm giác muốn tìm cái khe chui vào.

Aaaaaaaa!

Loại chuyện này sao mẹ cô có thể nói trắng ra như vậy!

“Mẹ……”

“Không sao không sao? Tâm Tâm à, con cũng sắp 30 rồi, nếu còn không nếm thử hương vị tình ái thì cũng quá lỗi thời rồi.”

“Con…… con không nói chuyện với mẹ nữa, con cúp máy đây.” Lê Tâm đang muốn cúp máy, di động đã bị Trình Tuyển lấy mất.

Lê Tâm không rõ ra sao nhìn Trình Tuyển, khẩu hình nói: “Làm gì vậy?”

Miệng mới mở ra đã bị Trình Tuyển hôn môi, hắn hôn vừa ướt vừa sâu, nước miếng trong miệng chảy bên môi, đầu lưỡi bị hắn hút vừa tê vừa đau, trong cổ họng nhịn không được tràn ra tiếng rên kháng cự, miệng bị đầu lưỡi hắn quấy loạn, phía dưới quần lót đã ướt.

Di động bị Trình Tuyển úp mặt xuống đặt ở trên tủ đầu giường.

Hắn hôn đến cô thở hồng hộc mới lỏng miệng, đem cốc có chân dài đưa cho Lê Tâm, giọng khàn khàn nói: “Em không tìm được nước, chỉ có rượu vang đỏ, chị uống một chút nhuận yết hầu đi.”

Lê Tâm nhìn rượu vang đỏ, sắc mặt có chút một lời khó nói hết, mới sáng sớm uống rượu vang đỏ? Nhưng yết hầu thật sự rất khô, vừa rồi hai người hôn nhau cô còn nuốt một ít nước miếng của hắn.

Lê Tâm nhận rượu vang đỏ trong tay hắn, uống hai ngụm.

Rượu vang đỏ này không hề cay, còn có chút vị chua ngọt, thế nhưng kỳ diệu làm yết hầu cô thoải mái hơn rất nhiều.

Non nửa ly cốc chân dài, cô uống hơn một nửa, còn lại trả cho hắn.

Trình Tuyển mắt đen sáng ngời nhìn chằm chằm cô, “Uống xong rồi?”

Lê Tâm gật đầu, “Ừ.” Lại nói: “Còn sớm, ngủ tiếp một lát rồi về? Sáng mai còn phải đi làm.”

Trình Tuyển là cầm cốc chân dài ngồi xổm trước mặt cô, đột nhiên hắn giơ tay xốc chăn lên, nắm eo nhỏ cô kéo ra trước, cô bị kéo nằm thẳng xuống giường, hai chân tự nhiên bị tách ra, treo ở trên eo hắn…

Trong lòng Lê Tâm căng thẳng, “Làm gì thế? Trình Tuyển, chị đang nói chuyện với em đó.”

Trong cổ họng Trình Tuyển tràn ra một tiếng ừm nhẹ, “Em nghe. Vậy nên còn thời gian một ngày mà……”

“Cái gì?”

Không đợi Lê Tâm kịp phản ứng, Trình Tuyển đã lột quần lót cô ra, âm hộ hồng hào nõn nà hiện ra ngay trước mắt hắn.

“Ưm…… a…… Trình Tuyển, em nghe chị nói gì hay không?”

Trình Tuyển nói: “Chị, em nghe rồi, vừa rồi chị còn chưa uống hết rượu vang đỏ, giờ đột nhiên em cũng muốn uống rượu vang đỏ, nhưng mà cách uống của em khác……”

Cái gì khác? khác chỗ nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro