Chương 8: Nơi nơi chèn ép cô (hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Muội

Phó Lâm Ngộ đè nặng Thẩm Hân Ninh tàn nhẫn thao mãnh một trận, lật thân thể nhỏ của cô qua, để cô quỳ ghé trên giường, bàn tay to lớn ấn thấp eo cô xuống, nắm dương vật thô dài từ phía sau cắm vào.

"Phốc" một tiếng theo dâm thủy đâm vào trong, mị huyệt hơi khép kín của Thẩm Hân Ninh lại lần nữa bị căng ra, hai tay Phó Lâm Ngộ bẻ mông thịt mượt mà của cô ra, hậu huyệt bị xé thành một khe nhỏ, nhìn đến trong mắt người đàn ông sinh ra một cổ dục vọng muốn phá hủy, chỉ muốn chà đạp cô.

"Ư...... Phó tổng tôi không được......"

Theo từng lần Phó Lâm Ngộ thọc vào rút ra, tầng âm đạo non mềm hơi mỏng đỏ ửng của Thẩm Hân Ninh bị ma đến vừa tê vừa mềm, cảm giác toan trướng này làm cô sướng đến muốn khóc, muốn anh nhanh chóng kết thúc, lại luyến tiếc côn thịt lớn của người đàn ông rời khỏi tao huyệt, mặt chôn vào gối đầu ô ô khóc.

Phó Lâm Ngộ thấy mông cô bắt đầu run lên, biết cô sắp chịu không nổi, mím môi tăng thêm lực đạo cùng tốc độ va chạm, chỉ ấn vào cung khẩu mềm mị của cô luân phiên đảo lộng.

Thẩm Hân Ninh biết anh muốn làm gì, nhưng lúc này cả người cô hư nhuyễn vô lực, cắn môi dưới cũng nói không nên lời, cũng không rảnh ngăn cản anh.

Cuối cùng, Phó Lâm Ngộ thô bạo thao cô mấy chục cái, cuối cùng chống kên tiểu tử cung của cô phóng xuất ra.

Tinh dịch vừa nùng vừa nóng tưới lên hoa hồ của Thẩm Hân Ninh, cảm giác sảng khoái kích thích thật lớn khiến hơn nửa ngày cô cũng chưa bình tĩnh lại được, bị Phó Lâm Ngộ ôm vào trong ngực co rút không ngừng.

Xong việc, Phó Lâm Ngộ tùy tay đắp chăn mỏng lên lưng cô, Thẩm Hân Ninh nhìn bóng đêm bên ngoài cửa sổ sát đất đến phát ngốc, đưa lưng về phía anh một câu cũng không nói.

Người đàn ông co một chân dài nhàn nhàn dựa vào đầu giường hút thuốc, mới vừa phát tiết xong toàn thân thoải mái, híp mắt nhả khói, không biết đang nghĩ gì.

Bên ngoài phòng, bà nội Phó vui vẻ ra mặt trở về phòng, nói với ông nội Phó thân thể suy yếu, "Khó trách Ninh Ninh chịu không nổi cháu trai của ông muốn ly hôn với nó, hừ!"

Ông nội Phó nói chuyện còn có chút hơi thở mong manh: "Ninh Ninh muốn ly hôn với cháu trai tôi? Không cần cháu trai của tôi nữa?"

"Còn không phải sao! Ông cũng không nhìn xem bộ dáng mặt người dạ thú của cháu trai ông! Tôi ở ngoài cửa cái gì cũng nghe được!"

"...... Bà thật là, già rồi mà không đứng đắn, đi nghe chuyện phòng the của vợ chồng người ta làm cái gì!"

Bị ông nội Phó khinh bỉ, bà nội Phó lại hừ một tiếng, không để bụng nói, "Tôi cũng không phải cố ý muốn đi nghe lén góc tường của bọn nó, còn không phải là vì buổi chiều Ninh Ninh nói muốn ly hôn với Phó Lâm Ngộ, lòng tôi có chút bất an tính tìm hai người bọn nó nói chuyện sao, nào biết cháu trai của ông đang làm chuyện không bằng cầm thú chứ."

"......" Có ai nói cháu trai mình như vậy không!

"Nhưng mà chuyện này cũng tốt, tôi không cần lo lắng bọn nó sẽ ly hôn nữa, sinh hoạt vợ chồng hài hòa như vậy, Ninh Ninh sẽ không rời bỏ nó đâu."

"......"

Bà nội Phó thật sự rất cao hứng, nhưng bà nghĩ sai rồi, lần này Thẩm Hân Ninh đã hạ quyết tâm, sẽ không có khả năng thay đổi chủ ý nữa.

Mấy năm nay làm vợ của Phó Lâm Ngộ, cô đã sớm chịu đủ sự lạnh nhạt cùng chanh chua của anh rồi, ngoại trừ ở trên giường tưới cô, anh đã làm gì vì cô chưa?

Lợi dụng nhân mạch của mình, trên công việc nơi nơi chèn ép cô, rõ ràng cô có cơ hội được đài truyền hình đưa đi nước ngoài đào tạo sâu, cũng không biết anh dùng thủ đoạn gì, cuối cùng cơ hội được đào tạo sâu bị đài truyền hình cho một nữ biên đạo khác.

Cô gái kia mọi thứ đều không bằng cô, điều này làm cho Thẩm Hân Ninh rất không cam lòng, nhưng mình lại bất lực.

Có khi Thẩm Hân Ninh sẽ xuất hiện ảo giác, cảm thấy Phó Lâm Ngộ gây áp lực cho tiền đồ phát triển của cô như vậy, có phải là vì thích cô hay không, muốn đem cô trở thành chim hoàng yến giữ ở bên người.

Đêm đó bị anh làm tràn trề vui sướng hơn một giờ, Thẩm Hân Ninh làm nũng hỏi anh, anh chỉ châm chọc mà trả lời: Em đọc quá nhiều tiểu thuyết ngôn tình rồi.

Sau đó, cô liền không ôm hy vọng đối với hôn nhân của bọn họ nữa.

Một người đàn ông không yêu vợ, giữ lại làm gì, ăn tết sao?

Cho đến lần trước, vũ công bạch nguyệt quang của anh về nước, anh bắt đầu thường xuyên về muộn, trong lúc vô tình Thẩm Hân Ninh nghe nói là bạch nguyệt quang bị bệnh tĩnh dưỡng ở bệnh viện, Phó Lâm Ngộ đi theo làm tùy tùng chăm sóc cô ta......

Anh có lẽ thật sự rất yêu cô ta đi.

Nếu như vậy, sự kỳ vọng ngây ngốc của cô với anh, đã trở thành vết máu muỗi trên tường.

"Ký tên đi, hiệp nghị tôi có bản dự phòng, ở trong túi của tôi."

Trong phòng ngủ an tĩnh, Thẩm Hân Ninh đưa lưng về phía Phó Lâm Ngộ hồi lâu, đột nhiên nói.

-----------------------

Truyện được cập nhật sớm nhất tại:

https://truyenhdt.com/truyen/sau-khi-ly-hon-moi-ngay-pho-tien-sinh-deu-toi-day-dua-voi-toi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro