Chương 3: Thích nhất làm lão bà nhà người khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Tiểu Muội

"Vừa rồi có phải có thanh âm gì hay không? Các ngươi có nghe thấy không?"

Nhị phu nhân Trương Tuyết Ngưng dừng bước hỏi.

Mọi người nhìn trái phải, không cảm thấy điều khác thường gì.

Đại phu nhân Tô Ninh nói: "Có lẽ là do con mèo nhỏ gây ra động tĩnh, chúng ta đi nhanh đi, Triệu tướng quân sắp tới rồi."

Thanh âm đoàn người rời đi càng ngày càng xa.

Lý Thiền Nhi phục hồi lại tinh thần, phát hiện mình thế nhưng cắn Triệu Quân Độ, lập tức buông miệng ra.

Phản ứng của thân thể làm nàng thẹn thùng không thôi.

Nàng... Thế nhưng tiết ra dưới ngón tay của hắn, quá mất mặt!

Triệu Quân Độ ngửa người ra, dưới ánh sáng tối tăm nhìn nhân nhi phía dưới.

Quần áo bất chỉnh, bộ ngực sữa bị hắn ép tới biến hình, bởi vì động tình, giờ phút này mồ hôi thơm đầm đìa.

Sợi tóc nhỏ vụn dính trên thái dương, thêm vài phần ngây thơ.

Mặt mày linh động, làm hắn hoảng hốt nhớ tới bộ dáng ngây thơ đáng yêu năm mười ba tuổi ấy của nàng.

Khi đó nàng rất nghe lời, khi niên thiếu hắn không biết nặng nhẹ, không ít lần lăn lộn nàng, nhưng nàng chỉ yên lặng chịu đựng, ngoan ngoãn mặc cho hắn đùa nghịch.

Hiện tại tuổi tác đã lớn, lá gan cũng lớn hơn, cũng dám lừa dối hắn!

"Nàng nhớ kỹ cho lão tử, đừng đề cập đến chuyện gả chồng của nàng với lão tử nữa, hiện tại lão tử thích nhất là làm lão bà nhà người khác!"

Hắn hung tợn nói, vừa nói ngón tay ở tiểu huyệt vừa cào thật mạnh một cái.

"Ư..." Lý Thiền Nhi nhịn không được thoải mái hừ hừ một tiếng.

Hắn hiện tại giống như con mèo xù lông, khắp nơi đều khó chịu.

"Xem bộ dạng dâm đãng này của nàng, có phải rất muốn bị côn thịt lớn của lão tử thao hay không?"

Lý Thiền Nhi theo bản năng liền lắc đầu.

Ánh mắt Triệu Quân Độ lạnh lùng, một bàn tay bóp chặt cổ Lý Thiền Nhi.

Xuyên qua kẽ răng, phát ra từng chữ: "Nói nàng muốn bị côn thịt lão tử thao!"

Nói xong lại bỏ thêm một câu: "Tiểu bức của nàng chỉ có thể bị lão tử thao!"

Nói xong ngón tay trừng phạt lại quấy đảo ở nhụy hoa.

Lý Thiền Nhi vừa mới tiết một lần, giờ phút này thân thể đúng là thời điểm mẫn cảm.

Ngón tay của hắn linh hoạt, mỗi lần đều lộng ở điểm mẫn cảm của nàng.

Những năm này, nàng chưa từng nếm qua mây mưa, ở phương diện này nàng cũng rất mù mờ.

Vẻ mặt hung ác của Triệu Quân Độ, làm nàng sợ hãi cực kỳ.

Giờ khắc này, những người khác ở Giả phủ đều đang đợi hắn, hắn lại ở chỗ này xâm phạm nàng.

Lý Thiền Nhi bất lực khóc lên, lại sợ chọc hắn không vui cũng không dám phát ra tiếng, chỉ có thể tùy ý để nước mắt không tiếng động chảy xuống.

"Huynh buông tha ta ra, ô ô, ta biết sai rồi."

"Nói nàng chỉ muốn bị côn thịt lớn của lão tử thao!"

Lý Thiền Nhi không nói, Triệu Quân Độ ng thêm dùng sứcbóp chặt cổ tay nàng cà.

Chẳng lẽ hắn thật sự muốn giết mình?

Lý Thiền Nhi không dám phân cao thấp cùng tên Diêm Vương này, nàng còn chưa muốn chết.

"Nói hay không!"

Tiếng gầm nhẹ của nam nhân làm nữ nhân sợ tới mức lại run lên.

"Ta... Ta"

"Nói nàng muốn bị côn thịt lớn của Triệu Quân Độ ta hung hăng thao! Thao hỏng tiểu nộn bức của nàng!"

"Muốn bị... Bị Quân Độ ca ca thao... Ô ô... Quân Độ ca ca thao hỏng tiểu ... Nộn... Bức Thiền Nhi ..."

Những lời lẽ đáng xấu hổ này phát ra từ trong miệng Lý Thiền Nhi, ngày thường nàng là người văn tĩnh hiền thục, hiện tại bị Triệu Quân Độ bức nói ra những lời không biết liêm sỉ như vậy, Lý Thiền Nhi xấu hổ đến mức khuôn mặt nóng bỏng, lỗ tai cổ cũng đỏ lên.

Triệu Quân Độ vừa lòng buông lỏng tay, tay ở tiểu huyệt cũng rút ra.

"Nếu nàng muốn bị côn thịt của lão tử thao như vậy, lão tử thành toàn cho nàng. Ngày mai lão tử giúp nàng khai bao, hung hăng yêu thương tiểu nộn bức thiếu thao này của nàng."

Lý Thiền Nhi nghe được lời này, ngây ngẩn cả người.

"Huynh... Ngày... Ngày mai còn... Còn tới?"

"Như thế nào, ngày mai đều chờ không được, gấp như vậy không chờ nổi muốn ăn côn thịt lớn của lão tử? Ngoan ngoãn tắm rửa chờ lão tử tới thao nàng, nhớ kỹ!"

Triệu Quân Độ đứng dậy sửa sang lại dáng vẻ của mình, sau đó kéo Lý Thiền Nhi lên.

Hắn ôm Lý Thiền Nhi lên đi ra khỏi núi giả, trên chân phát lực, ôm nàng bước lên núi giả, nhảy đến trên nóc nhà, ngựa quen đường cũ liền tìm tới phòng của Lý Thiền Nhi.

Ném nàng lên trên giường, cũng không thèm nhìn nàng một cái, liền rời đi.

Tay Lý Thiền Nhi còn đang phát run, Triệu Quân Độ cái tên Ma Vương này đã trở lại, ngày lành của nàng đã hết.

-----------------------

Truyện được cập nhật sớm nhất tại:

https://truyenhdt.com/truyen/tuong-quan-hung-manh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro