TG 1: Công tử dùng côn thịt thoa dược cho Nhất Nhu đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Linh Tuyền


Cuối cùng đương nhiên là Vũ Văn Tịch phân  phó hạ nhân đem điểm tâm vào, ép nàng ăn vài miếng rồi sau đó ôm nàng đi nghỉ ngơi.

Sau đó, toàn bộ sơn trang bùng nổ.

Không phải bị đạn pháo nổ tung, mà là bọn hạ nhân nổ tung.

Phản ứng đầu tiên là, mẹ nó, công tử cuối cùng cũng lâm hạnh nữ nhân!

Mà những nữ tử được nuôi dưỡng trong sơn trang nghe xong vừa mừng vừa tức, các nàng ghen ghét Tô Nhất Nhu là người đầu tiên, nhưng trong lòng cũng suy nghĩ rất nhiều.

Người bên ngoài rất ít khi nhìn thấy Vũ Văn Tịch, Tô Nhất Nhu đoán có lẽ do ấn ký trên mặt hắn.

Nhưng hắn cũng không quá trốn tránh, ngẫu nhiên vẫn có người để ý.

Tuy rằng các nữ tử đa số không thể chịu nổi ấn ký trên mặt Vũ Văn Tịch, nhưng một thân khí độ và địa vị của hắn cũng khiến không ít nữ tử có tâm tư ái mộ.

Thế là sơn trang đột nhiên phải chi tiêu rất nhiều cho son phấn và quần áo.

Tất cả những việc đó Tô Nhất Nhu không biết, cho dù có biết nàng cũng lười để ý, hiện tại nàng có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Cả ngày này Vũ Văn Tịch đều ở bên cạnh Tô Nhất Nhu, có lẽ là có chút áy náy, đặc biệt khi Tô Nhất Nhu ngẫu nhiên rên rỉ một hai tiếng hai không thoải mái, trong mắt hắn sẽ xẹt qua một tia phức tạp khó nắm bắt.

Tô Nhất Nhu không thoải mái mới nhớ ra ban ngày mình còn chưa thoa thuốc, nơi đó trầy da sưng đỏ nên khô khốc khó chịu, nếu không thoa thuốc cũng không biết khi nào mới có thể tốt lên, nên Tô Nhất Nhu rất đương nhiên sai nam nhân đi lấy thuốc cho nàng.

Vũ Văn Tịch lập tức gọi người đưa tới thánh dược chữa thương bích ngọc cao, loại thuốc thoa này chính là thuốc đặc chế của hoàng thất Đại Lương, khiến nơi bị trầy xước hồi phục rất nhanh, một năm cũng chỉ làm ra được hai bình nhỏ mà thôi.

Tô Nhất Nhu không biết đây là bí dược hoàng thất, nhưng cảm thấy bình thuốc này nhất định rất trân quý, xem sắc mặt hạ nhân lúc đưa thuốc tới là biết, vẻ mặt nhịn đau dứt ruột.

Trong lòng nàng cảm thấy có chút lãng phí, ngay sau đó thấy nam nhân dùng ngón tay lấy ra một khối thuốc to, sắc mặt bình thản như bình thuốc này chẳng tốn bao nhiêu tiền.

"Cởi quần ra."

Mặc kệ hắn, cũng không phải tiền của nàng.

Tô Nhất Nhu rất phối hợp ôm hai chân của mình lên, để lộ toàn bộ huyệt khẩu đỏ au.

Vũ Văn Tịch khẽ nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào một chút, lại làm Tô Nhất Nhu ủy khuất rên rỉ.

"Lát nữa thoa thuốc sẽ hơi đau, chịu đựng một chút sẽ tốt."

Tô Nhất Nhu cũng không phải một cô nương thích làm nũng, nhưng nhìn bộ dạng nam nhân luống cuống không biết làm sao lại nổi lên tâm tư trêu chọc hắn, đỏ mắt trách cứ Vũ Văn Tịch.

"Còn không phải công tử sai, nếu không phải công tử dùng sức như vậy tiểu huyệt cũng sẽ không bị thao đến sưng lên."

Vũ Văn Tịch cũng không nói lời nào, chỉ là càng nhẹ nhàng thoa thuốc lên.

Thuốc mỡ thoa lên lành lạnh thoải mái, Tô Nhất Nhu than nhẹ một tiếng, thân thể lại có dấu hiệu động tình, hoa huyệt chảy ra chút dâm thủy, dính trên tay hắn.

Vũ Văn Tịch nhìn nàng động tình, cảm thấy rất bất đắc dĩ, càng quá đáng hơn là chính hắn cũng nổi lên phản ứng

Tô Nhất Nhu không chiến thắng được ham thích trong cơ thể, kiều thanh kêu Vũ Văn Tịch: "Công tử, tiểu huyệt Nhất Nhu lại ngứa, muốn côn thịt lớn của công tử ngăn ngứa."

Trên trán Vũ Văn Tịch toát ra mồ hôi tinh mịn: "Ngoan, đừng náo loạn."

Mới vừa nếm thử tư vị tình dục khiến hắn không thể chống cự được dụ hoặc của nàng, nhưng hắn sợ nếu làm tiếp nàng sẽ không chịu nổi.

Editor: Linh Tuyền

Tô Nhất Nhu lại không chịu buông tha: "Nhân gia muốn công tử a, dù sao công tử cũng đang làm ta, đổi côn thịt tới làm không phải càng thích sao, ngón tay lại không thể với tới bên trong, không thể hết ngứa! Công tử dùng côn thịt lớn thoa thuốc cho ta đi! Nhẹ chút là được rồi, nhanh tới a, Nhất Nhu thực thích côn thịt của công tử!"

Đã như vậy mà Vũ Văn Tịch còn chịu đựng được thì hắn đúng là quá lãnh đạm rồi, hắn thở ra một hơi dài, có bất đắc dĩ cùng cưng chiều.

"Ngươi không được nhúc nhích, nếu không sẽ lại bị thương."

Cảnh cáo nữ nhân xong, hắn lúc này mới bôi thuốc lên côn thịt của mình, một lọ bích ngọc cao đã bị dùng sắp hết.

Thuốc mỡ lành lạnh, côn thịt nóng bỏng, không rõ cái nào mang đến cho nàng càng nhiều khoái cảm.

Eo nhỏ của Tô Nhất Nhu bị nam nhân dùng sức bóp, nam nhân cố gắng khống chế tiết tấu, thong thả ôn nhu đâm chọc.

"Ngô ngô ngô... Thật thoải mái... Thích quá..."

Thuốc mỡ bị tiểu huyệt ngậm thành nước, huyệt nhỏ cảm thấy rất dễ chịu, Tô Nhất Nhu bị thao đến mơ mơ màng màng nghĩ, thuốc này thực là sự là hàng cực phẩm...

Trận hoan ái này so với buổi sáng không quá kịch liệt, tuy vậy hai người vẫn ra một thân mồ hôi, vội vàng lau qua thân thể rồi ôm nhau nghỉ ngơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro