chương 3 : Mặt đỏ tai hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xoa bóp nháy mắt , cảm giác tê dại từ âm đế hướng khắp người , Tống Hiểu Thuần trong lòng cảm thấy thẹn , nhưng loại khoái cảm xa  lạ này làm cô có chút muốn ngừng mà không được .

Lòng bàn tay mềm mại chạm vào âm đế mềm mại , hai loại mềm mại không giống nhau va chạm tạo ra sảng khoái làm Tống Hiểu Thuần ức chế không được , từ trong cổ họng phát ra tiếng hừ nhẹ

Chỉ một thoáng , Tống Hiểu Thuân cảm thấy sợ hãi , vội vàng đem tay từ tiểu huyệt rút ra . Cô mặt đỏ đến dường như có thể lấy máu , nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài .

Cách mấy giây , Tống Hiểu Thuần nghe được Tôn Viện như cũ đang xem phim cười không ngừng sau đó mới thở dài nhẹ nhõm một hơi . Cô vừa rồi sợ chính mình rên rỉ làm người bên ngoài nghe thấy được. Kế tiếp cô không dám làm càn , vội vàng tắm rửa liền đi ra ngoài

Vừa mới đem khăn lông treo lên , thấy Chu Mỹ Lệ đẩy cửa phòng , trong tay cầm vài hộp cơm đựng trong bao nilon. " Hiểu Thuần , bạn trai tôi tặng tôi ít đồ ăn Nhật Bản , chúng ta cùng nhau ăn đi"

Tống Hiểu Thuần nao nao , cô cùng Chu Mỹ Lệ thực sự không tính là quen thuộc . Có lẽ nhìn ra Tống Hiểu Thuần do dự , Chu Mỹ Lệ lập tức kéo tay cô qua đem cô tới bên cạnh bàn ngồi xuống :" Cảm ơn cô hôm nay đã cho tôi mượn dầu gội đầu , nào , mau nếm thử đi ."

Tống Hiểu Thuần trước kia có làm thêm ở nhà hàng , tuy rằng chưa ăn qua , nhưng liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra đó đều là đồ đắt tiền , có chút kinh ngạc hỏi :" Mấy món này nhất định đều rất đắt đi ?"

Chu Mỹ Lệ cười đáp :" bạn trai tôi nói chỉ cần tôi ăn đến vui vẻ liền mua , đắt hay không không quan trọng "

" Mỹ Lệ , bạn trai cô đối với cô thật tốt" Tống Hiểu Thuần từ đáy lòng cảm thán .

Lúc Này , Tôn Viện ở trên giường xem phim đột nhiên âm dương quái khí mà hừ lạnh :" Cái gì mà bạn trai chứ , được đàn ông bao dưỡng thì hơn "

Ngày thường mọi người đều là ở sau lưng Chu Mỹ Lệ châm chọc , không nghĩ tới hôm nay Tôn Viện sẽ giáp mặt nói ra.

Nhưng Chu Mỹ Lệ một chút đều không tức giận cười nói :" Nếu cô hâm mộ thì cũng đi tìm đàn ông bao dưỡng cô đi , bất quá vơi gương mặt này của cô phỏng chừng sẽ không có ai muốn cả "

" Cô ! " , Tôn Viện tứa đến ngồi dậy , nhưng tựa hồ cảm thấy chính mình không đánh lại được Chu Mỹ Lệ , vì thế tức giận cầm điện thoại đi ra ngoài .

Người vừa đi , Chu Mỹ Lệ liền hừ nói :" Hiểu Thuần cô xem , nếu chúng ta là người có tiền , cô cảm thấy cô ta sẽ khinh thường chúng ta sao ?"  Tống Hiểu Thuần sửng sốt không biết nói tiếp như thế nào .
.....
Ngày hôm sau là thứ 2 , Tống Hiểu Thuần tìm lớp trưởng hỏi về học bổng cho sinh viên khó khăn , lớp trưởng nói :" tôi lần trước đi gặp phụ đạo viên đưa tài liệu có hỏi qua , hình như tên của cô không có trong danh sách "

Tống Hiểu Thuần kinh hãi , cô không trông cậy vào gia đình , bỏ qua làm thêm vất vả , chờ mong duy nhất chính là học bổng này , tình huống của cô đã sớm báo lên , cũng đã tận mắt nhìn thấy phụ đạo viên điền tên cô , như thế nào hiện tại lại nói tên cô không có trong danh sách ?

Nếu thiếu số tiền này cô càng thêm vất vả đi , Tống Hiểu Thuần không dám nghĩ đến , vội vàng đến văn phòng tìm phụ đạo viên .

Cửa văn phòng khóa chặt , Tống Hiểu Thuần gõ hồi lâu nhưng bên trong chưa có động tĩnh gì , cô ủ rủ cụp mắt đang muốn rời đi , đột nhiên từ bên trong mở ra , là Điền Miêu đi ra .

Điền Miêu lùn hơi béo , gương mặt không qua xinh đẹp  , cô cũng từ nông thôn xa xôi tới , nhưng tính cách lại hướng nội, không thích chỗ đông người , Tống Hiểu Thuần cùng Điều Miêu nói chuyện không vượt quá ba câu .

Lúc này nhìn Điều Miêu có chút hỗn độn , hai nút thắt gần cổ áo đều mở , mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong , Điều Miêu nhìn Tống Hiểu Thuần có chút trốn tránh , không nói một lời liền bước nhanh đi ra .

Tống Hiểu Thuần nhớ đến học bổng , cũng không nghĩ nhiều , nhanh đi vào phòng , thấy phụ đạo viên ngồi ở trên ghế , trong văn phòng còn có chút mùi tanh kỳ quái . Tống Hiểu Thuần cũng không tò mò , liền lấp nói về chuyện học bổng .

Phụ đạo viên hơi hơi thở phì phò nói :" năm nay danh sách đã đầy , chúng ta bàn bạc quyết định thêm Điền Miêu vào danh sách thay tên em , gia đình em ấy điều kiện không tốt , lại không giống như em có thể vừa học vừa làm , sang năm tôi liền thêm em vào danh sách ."

Tống Hiểu Thuần lòng nóng như lửa đốt , nhưng phụ đạo viên không muốn nhiều lời , cô đành đi ra ngoài .
Mắt thấy hy vọng thất bại , Tống Hiểu Thuần đành phải khóc lóc trở về phòng học . Lúc này trong phòng học không nhiều người lắm , Chu Mỹ Lệ thấy Tống Hiểu Thuần khóc , vì thế quan tâm hỏi vài câu , biết được sự tình , Chu Mỹ Lệ tức khắc liền hiểu rõ liền nhẹ giọng nói :" Cô biết vì sao Điền Miêu lại được thay thế cô trong danh sách không ?"

Tống Hiểu Thuần lắc đầu , Chu Mỹ Lệ lại nói :" Bởi vì Điều Miêu bị phụ đạo viên chạm qua , hơn nữa phụ đạo viên còn thao đến sảng khoái "

Tống Hiểu Thuần nghe vậy kinh hãi , có chút không tin , nhưng hồi tưởng lại lúc tới văn phòng tìm phụ đạo viên thấy Điều Miên đi ra với bộ dạng đó , cô lại không thể không tin .

" Hiểu Thuần nếu cô thực sự muốn số tiền kia không bằng noi theo Điều Miêu , cô so với cô ta còn đẹp hơn ,  dáng người lại đẹp , phụ đạo viên kia là một tên háo sắc , khẳng định hắn sẽ thay tên của cô vào danh sách , nhưng vấn đề là cô có muốn hay không , kỳ thật nam nữ đơn giản chính là làm việc đó , nữ nhân trời sinh ưu thế , chỉ cần hai chân dang rộng có thể muốn gì được đấy ."

Tống Hiểu Thuần vẻ mặt khó sử , chỉ là ngẫm lại liền đỏ mặt tai hồng . Do dự nửa ngày , đến buổi chiều Tống Hiểu Thuần rốt cuộc nhịn không được , quyết định lại đi tìm phụ đạo viên .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro