Chương 5 + 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Ry

Chương 05: Thỏ Linh Tâm.

Ánh sáng trắng xóa hiện lên, Túc Mạc nhìn thấy nhắc nhở nhân vật đã lĩnh ngộ Cung Vạn Tượng, tìm nửa ngày mới thấy dòng [Cung Vạn Tượng] trong phần kĩ năng đặc thù.

[Cung Vạn Tượng (có thể tăng cấp): Nghe nói Tinh Tượng Sư Bạch Chỉ có kho tàng mà tu sĩ Thiên Hoàn tha thiết ước mơ, trong kho tàng có vô số báu vật. Người hữu duyên sử dụng Cung Vạn Tượng sẽ được tăng điểm một thuộc tính ngẫu nhiên, điểm thuộc tính sẽ tăng 5%/10%/15% căn cứ trên thuộc tính cơ bản của người sử dụng, thời gian là 24 giờ, mỗi ngày được sử dụng một lần (0/1).]

Đây là một kĩ năng có thể tăng ngẫu nhiên điểm thuộc tính, mỗi ngày được dùng 1 lần, chỉ tăng được 5% trên điểm cơ bản, sẽ tăng theo cấp bậc, cao nhất là 15%.

Túc Mạc đọc phần mô tả kĩ năng, cái này rất đặc biệt, nhưng lại không phải một kĩ năng nhất định phải có. Theo hiểu biết của cậu, hiện tại Thiên Hoàn có tới 108 loại thuộc tính trong kho, tùy theo chức nghiệp mà người chơi chọn sau này, thuộc tính sử dụng chắc chỉ có 10 cái, tóm lại là một kĩ năng thừa thãi.

Xem hết phần thưởng, Túc Mạc tiếp tục làm nhiệm vụ tân thủ. Cậu mới cấp 10, lên cấp 15 mới có thể rời khỏi đây. Túc Mạc tiếp tục đi theo cốt truyện chính, đến lúc làm tới nhiệm vụ cuối thì cũng chào đón boss lớn chung cuộc của nhiệm vụ tân thủ. Quái nhỏ thì cậu còn miễn cưỡng dùng cần câu rút máu được, nhưng thanh HP của con boss kia rõ ràng cần câu không móc nổi.

Túc Mạc liếc nhìn kĩ năng mình vừa lấy được, tiện tay nhấn một cái.

[Ngài đã sử dụng <Cung Vạn Tượng>, thuộc tính [May mắn] đã gia tăng, hiệu ứng kéo dài trong 24 giờ.]

Túc Mạc mở giao diện thuộc tính ra xem, giá trị may mắn của cậu vốn chỉ ở mức bình thường, cộng thêm 5% thì vẫn thế, quả nhiên không nên trông cậy vào kỹ năng này, chưa max cấp thì nó thật sự quá vô dụng.

Xem ra cần phải nghĩ cách khác.

Túc Mạc đành phải chuyển mục tiêu sang các nhiệm vụ còn lại ở thôn Hoa Đào. Ngoài tuyến nhiệm vụ chính ra, cậu còn một ít nhiệm vụ phụ, nhưng không biết có tặng kèm trang bị không. Túc Mạc vừa đi được mấy bước, bụi cỏ bên cạnh bỗng xuất hiện một con thỏ nhỏ.

Thỏ Linh Tâm lắc tai, dùng cặp mắt to tròn ngửa lên nhìn cậu.

Túc Mạc đứng lại, tay cũng đặt lên lưới bắt thú cao cấp vừa được tặng kèm trong nhiệm vụ kỳ văn, giới thiệu đạo cụ có một hàng chữ nhỏ.

[Lưới bắt thú cao cấp (đặc biệt): Lưới bắt thú Tinh Tượng Sư Bạch Chỉ tặng, có hiệu quả đặc biệt.]

Sẽ không đúng lúc như vậy chứ?

Thỏ Linh Tâm không chạy, thậm chí còn bắt đầu nhảy tới nhảy lui bên chân Túc Mạc, trông chẳng giống thú cưng quý hiếm chút nào.

Túc Mạc nhấn sử dụng lưới bắt thú với Thỏ Linh Tâm, một cái lưới lớn bỗng rơi từ trên trời xuống, dính vào người nó. Chỉ một lát sau, ánh vàng đã lóe lên, dòng chữ màu vàng kim cũng theo đó xuất hiện.

[Ngài đã thành công bắt giữ Thỏ Linh Tâm.]

Thành công rồi!?

Sau khi bắt giữ thú cưng sẽ tự động mở ra cột thú cưng.

[Thú cưng: Thỏ Linh Tâm (thời kì con non, có thể lớn lên);

Phẩm chất: Đặc biệt;

Tính cách: Ôn hòa ngây thơ, thích yên tĩnh, thích chơi với con người.

Địa điểm xuất hiện: Chưa rõ.

Thuộc tính cơ bản: HP 2000; pháp công 500; chính xác 30%; phòng ngự 200; tốc độ 50%;

Kỹ năng đặc biệt: Chưa mở khóa;

...]

Túc Mạc liếc nhìn thuộc tính cơ bản: "..."

Con thỏ này còn có lực tấn công gấp đôi cậu.

Triệu hồi Thỏ Linh Tâm, con thỏ nhỏ lập tức cọ qua cọ lại bên chân cậu. Túc Mạc nhìn khiêu chiến còn chưa hoàn thành trên thanh nhiệm vụ, thử đưa thú cưng tới chỗ boss sau núi, chỉ đạo cho Thỏ Linh Tâm tấn công. Con thỏ đang nhảy nhót tại chỗ, nhận được mệnh lệnh lập tức dùng loại tốc độ cực nhanh vọt lên phía trước, nhảy mấy cái đã tới trước mặt boss. Nó dùng đôi tai dài làm vũ khí, hung hăng vả boss bôm bốp.

Thanh máu của boss tụt với tốc độ tên lửa, cuối cùng ngã xuống đất cái rầm, kết thúc chiến đấu.

Thỏ nhỏ lại lanh lợi nhảy về bên cạnh Túc Mạc, ngẩng lên nhìn cậu như đòi ban thưởng, đồng thời thanh kinh nhiệm còn tăng vèo vèo, cuối cùng dừng lại ở level 13.

Túc Mạc xoa đầu nó: "... Làm tốt lắm."

Thỏ nhỏ lắc lư cái đầu, sau đó nằm ngửa ra đất, tỏ vẻ đáng yêu.

Túc Mạc chưa từng nuôi thú cưng ngoài đời, từ bé cậu đã sống một mình, tình trạng sức khỏe đặc thù khiến cậu không thể tùy tiện chăm sóc thêm một sinh mạng khác. Nhà ông Trương có nuôi mèo, lúc Túc Mạc ghé chơi, thỉnh thoảng con mèo trắng kia sẽ ra dụi lên ống quần cậu, thế nên trời sinh Túc Mạc đã cực kì thích mấy loại sinh vật lông xù này.

Thỏ Linh Tâm không tính là thỏ thật, mà tập tính của nó còn hơi khác với thú cưng bình thường.

Túc Mạc ngồi xổm nhìn nó, tự dưng nghe được một chuỗi ùng ục.

"Chăm sóc khách hàng, chuyện này là sao?"

Chăm sóc khách hàng: "Người chơi thân mến, thú cưng cần được cho ăn mới có sức để đồng hành chiến đấu cùng ngài nha ~"

Túc Mạc tiện tay mở bảng thú cưng, chú ý tới sau phần tên còn có một hệ thống nuôi dưỡng. Thú cưng có thể trợ chiến, nhưng điều kiện tiên quyết là phải đang ở trạng thái no, vừa mới chiến đấu một trận, trạng thái của Thỏ Linh Tâm đã chuyển thành đói khát.

"Cho ăn kiểu gì vậy?" Túc Mạc hỏi.

Chăm sóc khách hàng: "Thương nhân NPC sẽ bán thức ăn cho thú cưng, NPC ở thôn Hoa Đào là bác sỹ thú y họ Vương, người chơi có muốn tự động dẫn đường không?"

Tự động tìm đường đến vị trí của ông Vương, Túc Mạc nhìn một phần thức ăn cấp thấp cho thú cưng bán 2 đồng vàng, nhìn lại tài sản trong túi của mình chỉ còn 2 vàng 8 bạc, tay rút tiền lập tức khựng lại.

Thỏ Linh Tâm dụi dụi lên chân cậu.

Lúc này chăm sóc khách hàng đột nhiên hiện ra: "Người chơi thân mến, Thiên Hoàn cho phép nạp tiền online nha, biểu tượng nạp tiền ở trong cửa hàng của hệ thống đó ~~ Có thể kết nối với Tinh Võng để nạp tiền đổi thành vàng trong game."

Nói xong còn tận tâm bắn ra một đường dẫn nạp tiền.

Túc Mạc nhấn mở mới thấy giao diện trước mắt chuyển sang màu xám, chữ đỏ hiện lên nhắc nhở.

--- "Người chơi thân mến, máy đăng nhập của ngài không hỗ trợ kết nối với hệ thống thanh toán của Tinh Võng, mời sử dụng những phương thức nạp tiền khác."

Túc Mạc: "..."

Quên mất, máy đăng nhập của cậu chỉ hỗ trợ đăng nhập game, không thể kết nối với những bên khác.

Thỏ Linh Tâm nhảy tới nhảy lui bên người bác sĩ Vương, cuối cùng ngoẹo đầu nhìn Túc Mạc, dường như thắc mắc sao cậu không mua.

Túc Mạc: "Nhà mình nghèo lắm."

Thỏ Linh Tâm lập tức chạy tới làm nũng.

Túc Mạc nhìn giá bán, im lặng.

Bác Vương thúc giục: "Chàng trai, cậu có mua hay không đây?"

Túc Mạc nhìn thỏ, nghĩ sau này còn phải dựa vào vật nhỏ này đánh quái, không thể làm gì khác ngoài nói: "Mua một phần."

Đồ ăn cho thú cưng là một cái bọc giấy to cỡ bàn tay, căn bản không cho ăn được mấy miếng.

Túc Mạc cho con thỏ ăn nửa bọc cũng chỉ thấy tăng được mấy điểm no, miễn cưỡng lôi được về trạng thái chắc bụng.

Con thỏ ăn xong vẫn chưa thỏa mãn, liếm tay Túc Mạc biểu thị còn muốn.

Túc Mạc thầm nghĩ nửa bao đồ ăn còn lại có thể tách ra ăn hai bữa, rất tuyệt tình bỏ vào túi đồ: "Tiết kiệm một chút, chúng ta rất nghèo."

Tiền trong túi không còn mấy, Túc Mạc đành phải chuyển mục tiêu sang các nhiệm vụ phụ trên đảo, đợi đến khi làm xong hết mới miễn cưỡng kiếm được tiền mua nửa gói đồ ăn, cấp cũng dừng ở level 14. Đò đưa cậu ra khỏi ảo cảnh đã dừng ở bên hồ, muốn kiếm tiền đồ ăn cho thỏ thì chỉ có thể rời khỏi đây tới nơi khác làm nhiệm vụ.

Người lái đò nói: "Phí đi đò 2 đồng vàng."

"Mắc quá, có thể giảm giá không?"

Túc Mạc liếc nhìn túi đồ, cậu chỉ còn 1 vàng 50 bạc, thiếu 50 bạc nữa mới đủ 1 đồng vàng.

Người lái đò mỉm cười không nói gì, quay lại con đò ngồi đợi.

"Chăm sóc khách hàng." Túc Mạc.

Chăm sóc khách hàng: "Thưa quý khách, tôi ở đây."

Túc Mạc hỏi nó: "Nửa gói đồ ăn có thể đổi lấy tiền không?"

Chăm sóc khách hàng: "... Người chơi thân mến, xé bọc rồi thì không trả hàng được ạ."

Túc Mạc lại hỏi: "Thế có thể bán thỏ không?"

Chăm sóc khách hàng: "Hệ thống không nhận lại thú cưng đặc biệt ạ. Thỏ Linh Tâm là loài thú rất quý hiếm, ngài đừng dễ dàng vứt bỏ nó."

Túc Mạc: "Nhưng tôi không có tiền đi đò."

Chăm sóc khách hàng: "Quý khách có thể nạp tiền qua hệ thống trò chơi, hoặc là giao dịch với người chơi khác lấy tiền vàng nha."

Túc Mạc: "..."

Cả cái thôn Hoa Đào, người duy nhất có thể giao dịch là bác Vương, NPC thương nhân, mà mấu chốt là thương nhân này còn không có chức năng thu về đạo cụ khác, nhiệm vụ cũng xong hết rồi, muốn lấy tiền từ hệ thống là bất khả thi. Lại nói trên đảo chỉ có cậu là người chơi duy nhất, cậu không thể giao dịch với ai khác.

Tỉ lệ hối đoái tiền vàng trong game với tinh tệ ngoài đời thật là 1:1.

Chắc chắn game này đã lập kế hoạch cho vụ tiền vàng, cho Thỏ Linh Tâm ăn thì sẽ không đủ để truyền tống. Còn nếu cậu truyền tống rồi mới cho nó ăn thì sẽ không rơi vào tình huống khó xử này, chỉ có thể nói đây là một cái bẫy, bẫy ép người ta phải nhả tiền, tuy là chỉ bắt nhả có 0.5 tinh tệ*.

*Nếu quy ra tiền CNY thì khoảng 1 nghìn 700 đồng Việt, bằng tầm 2 cái kẹo cao su =)))))))))))))))))

Tạm thời không giải quyết được.

Túc Mạc đành phải dời sự chú ý sang các hệ thống khác, xem có thể moi được tiền ở đâu để nộp phí truyền tống. Game thực tế ảo có khu vực chợ giao dịch cho người chơi, thường dùng để mua bán đạo cụ, có thể mở ở giao diện hệ thống, giao dịch thành công thì sẽ bị trừ bớt tiền phí thủ tục gửi hàng tới kho đồ của người chơi.

Trong thôn Hoa Đào có NPC trông kho, nhưng đồ cậu bán được cũng có hạn, với cả mấy thứ đạo cụ cấp thấp này chưa chắc đã có người mua. Nghĩ đến đây, Túc Mạc chợt nhớ ra, nhấn mở nút giao diện rút gọn mới thấy ô biểu tượng bạn bè bị cậu nhét vào đó đang lấp lóe, có người nhắn tin cho cậu.

Thanh Phong Đến Đây: Người anh em!!! Cậu đâu rồi!

Thanh Phong Đến Đây: Sao vẫn chưa online vậy?!

Thanh Phong Đến Đây: 2 ngày rồi!! Đại ca ơi đừng nói là anh mang theo con thỏ bỏ game nhớ!!!

Thanh Phong Đến Đây: Ô mờ gờ cuối cùng cậu cũng lên game!

...

Thanh Phong Đến Đây: [Screenshots]

Màn hình tràn đầy tin nhắn của Thanh Phong Đến Đây, có tới mười mấy tin, Túc Mạc không đọc kĩ, chỉ nhìn mấy bức ảnh chụp màn hình cuối cùng. Có hai cái, hình như là chụp thông báo của hệ thống, bên trên có tên cậu.

[Hệ thống] Người chơi momo đã hoàn thành kỳ văn [Đào Hoa Nguyên kí], nhận được chúc phúc của Tinh Tượng Sư Bạch Chỉ, thu hoạch kĩ năng đặc thù [Cung Vạn Tượng].

[Hệ thống] Người chơi Momo trải qua muôn vàn khó khăn cuối cùng cũng bắt giữ được linh thú [Thỏ Linh Tâm], thật đáng mừng.

Túc Mạc: "...?"

-

Mấy hôm nay Thanh Phong đều livestream, từ lúc vụ kỳ văn lên diễn đàn Tinh Võng, người tới thôn Tân Thủ thử vận may càng ngày càng nhiều. Để kích hoạt được kỳ văn, dưới gốc đa trước cửa thôn nhung nhúc là người, cái "chỗ ngắm cảnh" trên bè trúc ở góc hồ cũng bị người ta tranh giành đến đầu rơi máu chảy...

Mà cậu ta là người chơi duy nhất kết bạn với Momo, ba ngày liên tiếp vẫn luôn canh danh sách bạn tốt, còn cố ý nhấn đặc biệt theo dõi chỉ để nhận thông báo online của người ta.

Sau ba ngày không online, Momo lên game xong hai ngày tiếp đó lại ở bản đồ không thể truyền tống.

Thanh Phong nhìn thấy level của cậu chầm chậm tăng, còn đang nghĩ hay là đến chỗ chọn nghề đợi người ta, lại thấy hệ thống đăng một thông báo người chơi vượt qua kỳ văn.

"Vãi thành công rồi." Thanh Phong vội chụp lại màn hình: "Xem ra là kỳ văn duy nhất, cậu ta thành công xong hệ thống kỳ văn xuất hiện tên người hoàn thành kỳ văn duy nhất Đào Hoa Nguyên kí."

[Mấy ông ở thôn Tân Thủ giải tán được rồi.]

[Rốt cuộc điều kiện là gì vậy, sắp năm ngày rồi đó, thế mà không có ai kích hoạt được à.]

[Chắc phải hỏi Momo rồi.]

Thanh Phong vừa gửi ảnh cho Momo thì thấy thông báo thứ hai hiện lên, Thỏ Linh Tâm đã bị bắt giữ.

[Móa! Người anh em treo máy đúng kiểu là bên thắng của đời người!]

[Kĩ năng Cung Vạn Tượng kia tuy không biết là gì, nhưng nghe tên đã thấy đỉnh rồi, giờ còn thêm Thỏ Linh Tâm nữa.]

[Streamer ơi, hỏi giúp tôi cậu ta có bán acc không, tôi mua với giá cao, tiền không thành vấn đề.]

Thanh Phong đang hết sức kích động, cậu ta chưa từng thấy kỳ văn duy nhất, cũng chưa từng thấy Thỏ Linh Tâm, hôm đó ở bên hồ cậu ta còn suýt bị chen cho bẹp ruột, chứ đừng nói là chạm vào con thỏ, mà người duy nhất có thỏ lại đang nằm trong danh sách bạn bè của mình.

[!!! Streamer mau nhìn, ông có tin nhắn từ bạn bè kìa!!]

Thanh Phong mở ra xem, là Momo nhắn.

"Có đây có đây có đây! Ôi trời ơi cuối cùng đại ca cũng trả lời tôi."

Thanh Phong Đến Đây: Em đây!

Momo: Không thấy tin nhắn của cậu, tìm tôi có việc gì à?

Thanh Phong Đến Đây: Người anh em không lên diễn đàn đúng không, mấy hôm nay một đám người tới thôn Tân Thủ tìm kỳ văn đó, tôi còn không làm nhiệm vụ ngồi đây hết năm ngày rồi...

Momo: Không làm nhiệm vụ? Vậy cậu câu được cá chưa?

Thanh Phong nhìn thấy tin nhắn này thì sửng sốt: "Cá gì?"

[Chắc là cá hôm đó hả, ông hỏi mượn đại ca treo máy cái bè để lấy chỗ câu cá còn gì?]

Thanh Phong lập tức nhớ ra chuyện mấy hôm trước, trả lời là vẫn chưa: "Mà khoan, vấn đề nằm ở nhiệm vụ à? Mấu chốt bây giờ là kỳ văn chứ?!"

[Hôm đó ông mà đi câu cá thật thì chắc một cọng lông thỏ cũng không thấy.]

[Nhưng hôm đó streamer chen vào đám người đuổi theo con thỏ mà?]

[Cá Tiểu Linh ở thôn Tân Thủ đúng kiểu nhìn mặt luôn, tôi câu 80 lần mới câu được nó.]

[Thôi đừng kể, hôm đó tôi câu nhiều vãi, cuối cùng phải bỏ nhiệm vụ.]

Không đợi Thanh Phong hỏi chuyện kỳ văn, khung chat bạn bè đã xuất hiện tin nhắn mới.

---Momo: Mua cá không? 60 bạc/con, giao dịch trên chợ, phí thủ tục tự trả.

Thanh Phong: ?????

Tác giả có lời muốn nói:

Chăm sóc khách hàng: Game này yêu cầu đập tiền ạ.

Túc Mạc: ...



Chương 06: Thỏ trưởng thành

"Khoan? Nghĩa là sao?" Thanh Phong sửng sốt, tạm thời mất khả năng nói chuyện.

Momo: Mua không?

[Streamer ngốc này, mau mua đi.]

[Làm quen với đại ca Momo rồi thì anh muốn sờ thỏ bao nhiêu chẳng được!]

Thanh Phong sực tỉnh, lập tức trả lời lại là có, sau đó nói chuyện với fan: "Ý anh ấy là gì? Tôi đang hỏi vụ kỳ văn mà sao tự dưng lại nhảy sang cá thế này."

Cũng không lâu lắm, Thanh Phong đã nhận được thư nhắc nhở ---

"Người chơi Momo đã chỉ định Cá Tiểu Linh cho ngài, xin hãy mau chóng mua sắm."

Chợ giao dịch của người chơi trong <Thiên Hoàn> là hệ thống giao dịch nội bộ, có thể treo đồ vật bày bán, cũng có thể chỉ định người mua sắm, rất thuận tiện, không hạn chế cấp bậc, ai lúc nào cũng có thể mua, chỉ là game sẽ thu phí thủ tục tương ứng.

"..." Thanh Phong phức tạp nhấn mua Cá Tiểu Linh: "Rốt cuộc là có ý gì?"

[60 bạc một con cũng không đắt, dù sao cũng tốt hơn là ông lãng phí thời gian đi câu cá.]

[Là em em cũng mua, trước kia em tốn 3 tiếng câu cá đấy.]

[Không đắt +1]

[Mua cá lôi kéo làm quen thôi mà, mau mau nghe ngóng xem đại ca Momo đi đâu đi, có thể xem Thỏ Linh Tâm được không?]

Thanh Phong Đến Đây: Em mua rồi! Anh, anh cho em sờ thỏ được không? Em chưa thấy Thỏ Linh Tâm bao giờ.

Mười phút trôi qua, Momo không trả lời.

Thanh Phong trầm tư: "Sao ảnh không trả lời tôi? Là do tôi dùng từ không đủ chân thành à?"

-

Túc Mạc nhận được thư nhắc nhở từ chợ thì thỏa mãn thu cần: "Không tệ, có tiền đi đường rồi."

Bên hông cậu cài một cái sọt nhỏ, trong có chứa mấy con giun tươi vừa đào. Xẻng nhỏ tổ truyền của nhà trưởng thôn đúng là danh bất hư truyền, đào phát nào ra giun phát đấy, cộng thêm cần câu bách phát bách trúng, câu Cá Tiểu Linh dễ như đi chơi.

Thỏ Linh Tâm thì chạy tới chạy lui bên cạnh, vô cùng lanh lợi hoạt bát, ư ư giục cậu.

Túc Mạc cũng không vội, thong thả câu hết số mồi trong sọt, nói với nó: "Bên này ít người, anh câu chút cá kiếm đồ ăn cho."

Hết mồi rồi Túc Mạc mới lội về nhà kho của thôn Hoa Đào, rút tiền từ chợ, miễn cưỡng góp đủ tiền đò. Lúc ngồi đò cần phải thu thú cưng lại, Túc Mạc thả Thỏ Linh Tâm về cột thú cưng, nộp tiền xong nhanh chóng rời khỏi ảo cảnh thôn Hoa Đào, một lần nữa trở lại thôn Tân Thủ.

Thôn Tân Thủ kẻ qua người lại, so với mấy hôm trước còn náo nhiệt hơn nhiều.

Cậu lách qua đám người, đi không bao xa đã có người vội vã chạy đến trước mặt.

Túc Mạc hơi lùi lại, tránh tiếp xúc trực diện với người kia.

"Anh, sao anh không đọc tin nhắn!" Thanh Phong thở hồng hộc.

Túc Mạc không có thói quen kiểm tra tin nhắn, cậu nhìn ID: "Là cậu."

Thanh Phong vội vàng kéo cậu sang bên: "Trước hết anh ẩn ID đi, không thì lát nữa có một đám tới chặn đường đó."

Cậu ta lại giải thích cho Túc Mạc chuyện xảy ra mấy hôm nay ở thôn Tân Thủ: "Có người còn muốn hỏi anh tìm kỳ văn kiểu gì, hoặc là mua lại tài khoản của anh. Anh tốt nhất khóa kết bạn với trò chuyện riêng đi."

Túc Mạc ẩn ID dưới sự chỉ đạo của Thanh Phong, lúc mở hệ thống trò chuyện riêng thì kẹt vài giây: "Hiểu rồi, cảm ơn cậu."

Cậu chỉnh cài đặt xong lại nhìn Thanh Phong: "Cậu mua cá rồi mà?"

Thanh Phong: "Ừ thì... Mua rồi."

Túc Mạc: "Không đi làm nhiệm vụ đi à?"

Thanh Phong: "Em không vội!"

[Rốt cuộc streamer có được không vậy?]

[Xin sờ con thỏ thôi cũng õng ẹo.]

"Anh, em với anh thương lượng chuyện này được không?" Thanh Phong bị màn đạn thúc giục, tiến lên giải thích: "Em là streamer, người xem livestream cứ giục từ nãy tới giờ. Bọn mình bàn một chút nhé, có thể cho em xem Thỏ Linh Tâm trông thư thế nào được không?"

Túc Mạc vốn đang điều chỉnh giao diện vừa xuất hiện một đống biểu tượng mới, nghe vậy hơi nghiêng đầu: "Cậu là streamer?"

Thanh Phong gật đầu: "Vâng, phòng phát sóng của em trên Tinh Võng là v15687547."

"Ồ." Túc Mạc tiếp tục chỉnh giao diện, tiện tay nhấn thả Thỏ Linh Tâm ra.

Thỏ Linh Tâm vừa rơi xuống đất đã hoạt bát nhảy nhót, phát hiện bên cạnh có người ngoài thì vội vàng rúc ra sau chân Túc Mạc, tò mò nghiêng đầu nhìn.

[Má ơi!! Thú cưng level truyền thuyết lại moe như vậy sao.]

[Nghe nói mấy con này đều có AI đặc biệt á, về sau còn có thể trưởng thành, biết tương tác, thông minh hơn thú cưng lập trình bình thường nhiều.]

[Hự, đáng yêu quá vậy!!!! Chẳng trách là top 1 thú cưng ao ước của người chơi nữ.]

[Liếm màn hình!]

Lần đầu tiên Thanh Phong nhìn thấy Thỏ Linh Tâm, nhìn mà tan chảy cả tim, cậu ta đang thò tay định sờ thử, Thỏ Linh Tâm lùi lại tránh, trốn ra sau Túc Mạc.

Túc Mạc bế nó lên, thấy vậy nói: "Cậu muốn thử vuốt nó à?"

Thanh Phong sửng sốt: "Có được không anh?"

"À." Túc Mạc xoa đầu nó, thản nhiên nói: "Được thì được, nhưng giờ độ no của nó không cao, chơi đùa sẽ làm giảm thể lực."

"Độ no à, cái này đơn giản, chờ em một chút!" Thanh Phong hiểu ngay: "Em đi mua đồ ăn!"

Người vừa đi, thỏ nhỏ nghi hoặc ngẩng lên nhìn Túc Mạc.

Túc Mạc nắn tai nó: "Mi là thỏ đánh được cả quái, phải tự kiếm thức ăn hiểu không?"

Thỏ con nghiêng đầu, không biết có nghe hiểu không.

Thanh Phong chạy xa mua về một phần thức ăn cao cấp, không chỉ cho thỏ nhỏ ăn, mà còn xoa lông đến nghiện, sờ xong vẫn còn thèm thuồng: "Chẳng trách nhiều người tranh nhau tìm Thỏ Linh Tâm như vậy, cấp bậc tương tác hoàn toàn khác biệt, nó còn ăn được đồ người khác cho, đỉnh thật."

[Sao tui thấy có gì đó sai sai.]

[Thỏ con đáng yêu quáaaaa, điên cuồng chụp màn hình!]

"Ừ." Túc Mạc thoáng nâng mí mắt, nhìn chỉ số no nê của Thỏ Linh Tâm, lại hỏi: "Cậu chưa làm xong nhiệm vụ à?"

"Em làm xong nhiệm vụ ở thôn Tân Thủ là đi nè." Thanh Phong đi cùng với Túc Mạc, vừa đi vừa kể cho cậu nghe tình hình mấy hôm nay, về tới thôn Tân Thủ mới sực tỉnh: "Anh, anh không đi làm nhiệm vụ nhập môn à?"

Túc Mạc đi tới bên hồ, thấy bè trúc trên hồ chật ních người, hiển nhiên không còn chỗ câu.

Cậu không nhanh không chậm nói: "Không vội, có vài việc cần làm."

Nói rồi bắt đầu bày quán ngay trước mặt Thanh Phong.

Thanh Phong: "?"

Bày quầy bán hàng cũng là chức năng cơ bản của Thiên Hoàn, điểm khác nhau giữa bày quầy trên đường và bày quầy trên chợ giao dịch là bày trên đường không tốn phí thủ tục. Trước đó Túc Mạc nghiên cứu hệ thống giao dịch mới phát hiện ra cái này, vừa hay dùng tới.

Mặt hồ phong cảnh tươi đẹp, người làm nhiệm vụ, người tìm kỳ văn đều đang chen chúc ở đây.

Quầy hàng cấp thấp chỉ là một tấm vải to trải trên đất, đi kèm với một cái ghế đẩu. Vừa mở quầy, Thanh Phong đã xích lại gần xem, thấy trên quầy bày đủ các thể loại Cá Tiểu Linh, khoảng hơn 30 con, mỗi con có giá 1 vàng 50 bạc.

[?]

[Lên giá?]

[Mới một tiếng trước còn 60 bạc mà?]

[Từ từ???? Rốt cuộc ổng lấy đâu ra nhiều cá vậy, hơn 30 con????]

Thanh Phong cũng không hiểu: "Anh, anh lấy đâu ra nhiều cá vậy!!"

"Câu." Túc Mạc thao tác bày quầy bán hàng: "Sao?"

[Được trời độ hả!?]

[Vãi, hơn 30 con, câu dễ vậy sao!]

[???]

Thanh Phong nhìn một đống cá cũng choáng, giờ mới để ý giá bán: "Vừa rồi là 60 bạc mà..."

Túc Mạc nghe vậy nhướng mày: "Muốn trả thêm à?"

Thanh Phong: "... Em không có ý đó."

"Vừa rồi là bán thử, giờ là kinh doanh chính thức." Túc Mạc ngồi xuống cái ghế đẩu, hỏi tiếp: "Đủ vật liệu nộp nhiệm vụ chưa? Có muốn mua một ít không."

Thanh Phong: "Không... Không cần đâu ạ."

Túc Mạc có chút tiếc nuối: "Được rồi."

Cậu nhấn nút offline: "Vậy cậu chơi trước đi nhé, tôi off đây."

Thanh Phong thấy thế, còn chưa kịp hô khoan, người trước mắt đã biến thành một luồng khói trắng, chỉ còn lại quầy bán cá.

Cậu ta tròn mắt hỏi màn đạn: "Ổng cứ thế off?"

[Bị khùng mới bán cá, có thời gian đó chi bằng đi làm nhiệm vụ.]

[1 vàng 50 bạc, ăn cướp à.]

[... Thật ra cũng không đắt lắm đâu.]

Quầy hàng cực kỳ mộc mạc, ngoài một cái biển viết "Bán Cá Tiểu Linh" thì không có bất cứ vật trang trí nào.

Thanh Phong đứng ngây ra trước gian hàng một lúc lâu, người chơi ở xung quanh đang tìm kỳ văn làm nhiệm vụ cũng phát hiện ra cái quầy nhỏ này, nhao nhao đi tới xem.

"Cái này là làm gì vậy? Bán cá?"

"Vãi chưởng, Cá Tiểu Linh kìa!"

"Má, tôi không muốn xếp hàng đâu, tôi mua trước."

"Tôi mua với!"

"Để tôi một con!"

Thanh Phong vốn đứng trước quầy hàng, thấy nhiều người tới quá thì chỉ đành lùi ra sau, tròn mắt nhìn người ta tranh nhau mua cá: "Có thị trường thật luôn?!"

[Thật ra cũng rẻ mà...]

[Xếp hàng câu cá bét cũng 2 tiếng, trong khi trả 1.5 vàng là có thể giải quyết nhiệm vụ.]

-

Túc Mạc thoát game xong không lên lại, hai hôm nay vì làm nhiệm vụ tân thủ, mỗi ngày cậu online ít nhất 5 tiếng, còi báo động của Nhạc Nhạc kêu mấy lần, cuối cùng toàn cậu tự tay nhấn tắt.

Túc Mạc vừa nằm ra ghế sô pha đã nhận được cuộc gọi của chủ nhiệm Lưu. Cậu nghe máy xong sửng sốt: "Sở nghiên cứu số 1 của Thủ Đô?"

Trong phòng khách đang phát một bản nhạc nhẹ chầm chậm, Nhạc Nhạc bưng đĩa từ phòng bếp ra, vừa đi vừa nói: "Túc Mạc Túc Mạc, đến giờ ăn tối rồi!"

Trong nhà không có ai, tiếng của người máy Nhạc Nhạc là âm thanh duy nhất của sự sống.

Túc Mạc im lặng nghe người ở đầu kia đề nghị, liếc nhìn khung hình treo trên tường: "Chủ nhiệm Lưu, cảm ơn ý tốt của thầy."

Chủ nhiệm Lưu nghe vậy lập tức ngắt lời: "Sở nghiên cứu số 1 thật sự rất tốt, mà gần đây họ đang nghiên cứu dự án mới, là cơ hội học tập rất hiếm có. Em thật sự không cân nhắc à?"

"Không ạ." Túc Mạc cười: "Nghỉ hè em có kế hoạch rồi, nếu là cơ hội học tập hiếm có, chi bằng thầy đề cử anh Chu qua đi ạ."

Chủ nhiệm Lưu có chút tiếc nuối, nói thêm vài câu với Túc Mạc rồi bận việc của mình, chỉ dặn cậu hãy suy nghĩ thêm một chút.

Sau khi cúp máy, Túc Mạc đột nhiên cảm thấy cả người mỏi mệt. Cậu nằm ngửa trên ghế sô pha, nhìn Nhạc Nhạc đứng im bên cạnh, hỏi nó: "Sao vậy?"

"Đến giờ ăn cơm rồi." Nhạc Nhạc đặt cái khay xuống: "Hôm nay không phải dịch dinh dưỡng nha, là thịt bò xào hành lá, canh cải trắng... À với cốc cà phê cuối cùng của tuần này."

Túc Mạc mất một lúc mới ngồi dậy, miệng nói: "Ừ."

Nhạc Nhạc đã dọn xong bàn: "Mau ăn cơm nào, ăn xong còn uống thuốc nữa!"

Người máy nhỏ líu ríu nói, mở ngăn kéo nhỏ dưới bàn trà, bên trong có đủ loại thuốc.

Cà phê xoay vòng, Nhạc Nhạc chuẩn xác đổ thuốc từ trong lọ ra: "Túc Mạc, ăn xong phải uống thuốc nha, uống thuốc mới khỏe mạnh được."

Ánh mắt Túc Mạc rơi trên tờ báo cáo khám sức khỏe đặt dưới mấy lọ thuốc, phối hợp mở miệng: "Hôm nay chủ nhiệm Lưu hỏi tớ có muốn tới sở nghiên cứu của thủ đô học tập không. Trước kia tớ rất muốn đi, giờ lại không muốn nữa. Không thể dùng máy thí nghiệm vô vị lắm, cũng không có tính khiêu chiến, tính toán công thức cũng khô khan..."

Nhạc Nhạc lại nói: "Túc Mạc! Trước khi ăn cơm không được uống cà phê!"

"Biết rồi biết rồi." Túc Mạc bưng cà phê lên nhấp một ngụm: "Nhạc Nhạc, hôm nay cậu không bỏ đường."

Nhạc Nhạc phản bác: "Tớ cho rồi!"

Túc Mạc lại nhấp mấy ngụm: "Thế để tớ nếm lại."

Nhạc Nhạc: "!!! Túc Mạc! Cậu lại lừa tớ! Trước khi ăn cơm không thể uống cà phê!"

Tác giả có lời muốn nói:

Thanh Phong: Lời quá lời quá, tui được xoa Thỏ Linh Tâm nè!

Dân mạng (cứ thấy kì kì chỗ nào)

Túc Mạc: Mi là thỏ trưởng thành, phải biết tự bán nghệ kiếm tiền.

Thỏ Linh Tâm: Ư!


__________________________________

Tui mới mua máy mọi người ạ, mua con Mac mini m1, sale còn khoảng 11 triệu, giờ tui đang học cách xài và nói thiệt là hơi hối hận vì mấy cái phím tắt copy paste này kia nó cứ bị làm sao ấy (tui xài phím rời nên mỗi lần đổi máy win hay Mac là phải cài lại bàn phím). Tui xài được phím tắt trên app của Mac nhưng kiểu mở web safari hay chrome lên là tự dưng hết xài được?? Xong copy từ word nhưng không paste được vào Wordpress trên safari, Wattpad thì được... Cuối cùng tui phải tải chrome về mới paste được vào Wordpress (mà phải dùng chuột phải chứ vẫn không xài được phím tắt)... Ai hay xài Mac thì cho tui mấy cái tip được không chứ khổ vl....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro