Chương 19: Không thể động/ chỉ gian / ngụy Tu La tràng. (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cảnh tượng trên sân khấu như đã mất khống chế, thanh niên tóc lam toàn thân trần trụi không một mảnh vải che thân.

Cậu nằm ngửa trên mặt đất, trên da thịt tuyết trắng từ phần lưng kéo dài ra mấy dải vệt đỏ đan xen, hai chân bị một người đàn ông nâng lên đặt trên vai, theo sự va chạm hung hăng từ phía sau mà liên tục lay động. Hai tay cậu cũng không được nhàn rỗi, phân biệt nắm phân thân hai người khác, bị buộc phải loát động. Còn có một người khác ngồi quỳ ở phần đầu bên cạnh, ép cậu nghiêng đầu dùng miệng giúp hắn khẩu giao, mà phần gáy xinh đẹp cũng bị một cây dương vật cực đại ma sát không ngừng.

Thế giới trước mắt quá mức hoang đường.

Trì Tầm không biết thanh niên giờ phút này có tâm tình như thế nào, cậu đang thuận theo mà dùng thân thể của mình lấy lòng một đám đàn ông xa lạ, hành thân vẫn luôn dâm đãng mà gắng gượng lay động, không ai có thể thấy rõ ràng biểu tình cậu khi bị chôn dưới háng giống đực là như thế nào, là khổ sở, hay là sung sướng khoái hoạt.

"Anh ơi, anh có thấy đây là một buổi yến hội luận long tuyệt sắc không?"

Quý Nhiên Chu vừa hôn vừa liếm láp dái tai Trì Tầm, bàn tay nóng bỏng dán lên eo đối phương, hô hấp nóng rực phả lên da thịt Trì Tầm báo hiệu nguy hiểm. Dưới kích thích như vậy, Quý Nhiên Chu xưa nay vốn đã dục vọng mãnh liệt tự nhiên là nhịn không được trêu chọc, kẽ mông Trì Tầm bị vật cứng trướng đại đè chặt muốn chết.

Trì Tầm ngưng tụ sức lực toàn thân, cũng chỉ có thể hơi hơi rung động đầu, mà càng đáng buồn chính là, động tác giống như run rẩy này đối với Quý Nhiên Chu lại càng giống như một loại dâm mĩ dụ hoặc.

Trốn không xong. Trốn không xong. Từ bỏ đi.

Trì Tầm hít một hơi, gần như từ bỏ, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Quý Nhiên Chu cởi bỏ cổ áo Trì Tầm, thô bạo mà lưu lại dấu hôn trên cần cổ y. Trì Tầm cảm thấy một trận nan kham khô nóng, xương quai xanh là vùng mẫn cảm của y. Nhưng mà lúc này, dây lưng còn cởi bỏ, bàn tay sau eo đã bắt đầu xoa trượt xuống rãnh mông bí ẩn.

!

Tuy rằng Trì Tầm đã dự liệu Quý Nhiên Chu sẽ làm đến một bước này, nhưng y hiển nhiên đánh giá cao độ tiếp thu của mình dưới hoàn cảnh như thế này.

Chuyện hoan ái giữa y cùng Quý Nhiên Chu trước nay đều không có sự tồn tại của người thứ ba. Mà ở nơi này, thanh âm dâm mỹ chói tai cùng hình ảnh phóng đãng trên sân khấu còn không có dừng, thậm chí khiến cho bầu không khí của thính phòng càng thêm nóng hổi xôn xao, tất cả đều đang không ngừng nhắc nhở Trì Tầm rằng bọn họ hiện tại không phải đang ở trong phòng riêng. Còn có một nguyên nhân nữa, hành động của Quý Nhiên Chu làm y liên tưởng đến tình huống của thanh niên, Quý Nhiên Chu tại đây, tại thời điểm này làm ra chuyện dâm loạn như thế với y, chẳng khác gì coi y như sủng vật bị đem ra cho bàn dân thiên hạ săm soi quan sát, toàn thân trần trụi mặc người trêu đùa.

—— Bọn họ giống như những món đồ có thể tùy thời bị mang ra sử dụng, chẳng phân biệt trường hợp, cởi quần là có thể thao. Mất đi giá trị làm người, ý nghĩa tồn tại chính là mua vui cho người khác, là món đồ tiết dục của đàn ông. Nói vậy, y thà rằng đi tìm chết.

Ngón tay mềm nhẹ xoa xoa ở nếp uốn cửa huyệt, dưới tác dụng của thuốc dãn cơ, cơ vòng Trì Tầm chỉ dựa theo bản năng sinh lý co rút lại, hai ba cái liền mở ra.

Lúc này Quý Nhiên Chu một lần nữa di môi quấy loạn thân trên của Trì Tầm, Trì Tầm bị hôn đến thở không nổi. Quý Nhiên Chu cười khẽ liếm cánh môi dưới của y, đột nhiên không để Trì Tầm kịp phòng ngừa mà duỗi hai ngón tay đâm vào khoang miệng y.

Trì Tầm bỗng nhiên mở to hai mắt, không thể tin tưởng mà nhìn người trước mắt đang cười đến là ngọt ngào.

Đốt ngón tay cố ý thong thả thâm nhập, đốt thứ nhất, thứ hai, rồi thứ ba... Vòng quanh khoang miêng một vòng, moi động, chuẩn xác mà dừng ở một khối thịt ruột nhô lên ở phụ cận.

Trì Tầm muốn há mồm, muốn kêu dừng, nhưng tất cả đều chỉ phí công. Y chưa từng nghĩ tới có một ngày bản thân sẽ muốn xin tha như thế, cũng không ngờ rằng khi ấy thế nhưng ngay cả xin tha bản thân cũng làm không được.

Quý Nhiên Chu moi đào một chút, bản năng sinh lý khiến Trì Tầm run rẩy với biên độ lớn hơn, hơi hơi mở môi, nhưng không có bất kỳ một thanh âm nào phát ra.

Quý Nhiên Chu dừng lại, một tay khác vuốt ve bờ môi chịu đủ chà đạp của y.

"Có sợ không?"

Trì Tầm chỉ có thể cầu xin nhìn Quý Nhiên Chu, không cách nào trả lời.

Ngón tay tiếp tục moi đào, Trì Tầm nháy mắt bị kích thích khác thường mà quen thuộc tra tấn, gấp không chờ nổi muốn thoát khỏi.

Đừng lộng! Đừng lộng! Dừng lại!

Quý Nhiên Chu cố ý tra tấn y, chóp mũi cọ xát vành tai, miệng lưỡi đầy oán hận: "Anh trại lại không để ý tới em, xem ra là rất muốn tiếp tục. Đúng vậy, dù sao vị trí của chúng ta cũng không ai nhìn đến, lại mang theo mặt nạ, bộ vị mấu chốt cũng không lộ ra, dưới sự chăm chú của đám đông ngược lại càng thêm kích thích, quần áo hoàn chỉnh là có thể dễ dàng cao trào, có cái gì không tốt."

Ô ngôn uế ngữ, đổi trắng thay đen, miêu tả Trì Tầm thành một người dâm mỹ cơ khát cầu được người thao làm.

Quý Nhiên Chu bắt lấy bàn tay vô lực của Trì Tầm, đặt lên bắp đùi bản thân "Anh à, anh xem anh cũng cứng rồi này."

Nhưng giây tiếp theo, miệng lưỡi nói lời dâm ngôn cùng ngón tay trong hậu huyệt đột nhiên cùng nhau dừng lại. Sau vài giây trầm mặc ngắn ngủi, thay thế chính là mông thịt bị véo một cái, ngón tay rút ra rồi lại giống như mũi tên nhọn mạnh mẽ đâm vào, một đường sâu đến gốc ngón tay.

Trì Tầm không rảnh tự hỏi là cái gì làm hắn lại phát điên, trong sự đau nhức phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt cực kỳ nhỏ bé.

"Như vậy đã sướng rồi?"

Quý Nhiên Chu bỗng nhiên bóp cằm buộc y nhìn lên cảnh tượng hoang dâm trên sân khấu: "Là ngón tay của em làm anh ngạnh, hay là thanh niên xinh đẹp dưới kia kích thích anh?"

Trì Tầm từ trong đau đớn phục hồi lại tinh thần, nghe rõ nửa câu sau liền không biết phải nói gì. Y xem cũng không phải, không xem cũng không phải, dục hỏa bị mạnh mẽ kích thích khiến y mồ hôi đầy đầu. Thật sự muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do, dù sao y chỉ là thứ Quý Nhiên Chu dùng để phát tiết dục vọng mà thôi, tùy tiện một cái cớ đều có thể trở thành lý do cho hắn dâm loạn.

Lời vừa mới nói ra Quý Nhiên Chu liền có điểm muốn cười, chính hắn cũng không nghĩ tới dục vọng độc chiếm dục Trì Tầm của hắn đã đến loại tình trạng này. Anh trai kế Trì Tầm là thẳng nam, cậu thanh niên kia có xinh đẹp hơn nữa cũng có ích lợi gì, nhìn một người đàn ông bị một đám nam nhân thượng chỉ khiến y thêm ghê tởm thôi. Nhưng mặc kệ như thế nào, sự thương hại của Trì Tầm với thanh niên tóc lam kia làm hắn thực khó chịu, bản thân y đã lưu lạc đến nông nỗi bị em trai kế bắt nhốt thao làm, vậy mà vẫn còn có tâm tư quan tâm người khác. Đêm nay hắn phải hảo hảo phạt anh trai một trận nhớ đời, để đối phương biết ánh mắt y chỉ có thể dừng ở trên người mình, cảm xúc của y dù là sung sướng hay oán giận, nguyên nhân đều chỉ có thể là hắn.

Bắp đùi Trì Tầm lại bị bóp nhẹ một chút, Quý Nhiên Chu lại đổi về bộ dạng miệng lưỡi ôn nhu, "Vậy anh trả lời em, về sau còn trốn nữa không?" Lại nói, "Nói không trốn, vậy thì chớp mắt một cái với em."

Trì Tầm bị ép quay đầu, nghe lời nhắm mắt lại, một lúc lâu sau mới mở ra. Đôi mắt dưới lớp mặt nạ lộ ra vẻ mệt mỏi khôn cùng.

Chung quy, tình cảnh trước mắt buộc y phải tạm cúi đầu thỏa hiệp thôi.

"Anh thật ngoan."

Quý Nhiên Chu mút môi Trì Tầm một hồi, dâm ngôn trong miệng phun ra không ngừng, "Yên tâm, em sao lỡ cho người khác xem bộ dáng anh bị em cắm thao đến nhũn ra như bãi nước xuân được chứ. Anh trai chỉ có thể bị em thao, bộ dáng bị thao khóc của anh cũng chỉ có em được phép xem. Bởi vì anh chỉ thuộc về một mình em thôi"

Trì Tầm nghe xong lời này quả nhiên run lên, Quý Nhiên Chu rất muốn lập tức mang y về nhà, chơi người này đến khóc nức lên.

Nhưng hắn còn không có chơi đủ.

Trên khán đài đã tiến vào phân cảnh càng thêm hỗn loạn, thanh niên sau khi hoàn thành nhiệm vụ đã trở lại bên người chủ nhân. Người chủ trì mặc áo ghi lê tuyên bố tiến vào phân đoạn ghép đôi tự do, mọi người thoải mái thả lỏng bản thân, Đồng thời, một cánh cửa mở ra, ánh đèn huyễn lệ từ phía sau cửa chiếu tới, một ít người ở dưới sự chỉ của người hầu dẫn tiến vào đại sảnh cách gian, dư lại một ít người gặp nhau bắt chuyện, làm chuyện dâm loạn.

Trì Tầm trực giác không ổn.

Quả nhiên, Quý Nhiên Chu ôm y ngồi lại trên xe lăn, sửa sang lại quần áo, nói: "Anh, chúng ta cũng đi xem nào."

-----


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro