Chương 5: Xuân dược/ nhục nhã (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tuy rằng hạ thân không ngừng truyền tới dục vọng gần như khiến Trì Tầm mất đi lý trí, nhưng y vẫn dùng ý trí kinh người để nhẫn nại, nhắm chặt mắt không nói một lời.

Quý Nhiên Chu lại kích thích cạy mở khớp hàm hôn mút đầu lưỡi anh trai, Trì Tầm căm hận cắn đối phương một cái chảy máu. Quý Nhiên Chu không để bụng mà lau máu trên môi, ngữ điệu vẫn ôn nhu như cũ, nhưng ánh mắt thâm trầm tiết lộ hắn thực sự tức giận: "Vậy lát nữa anh đừng có hối hận đấy."

Quý Nhiên Chu bỗng nhiên rút ngón tay ra, trong khoảng khắc ma sát tạo thành khoái cảm mãnh liệt khiến Trì Tầm không nhịn được hô nhỏ một tiếng. Y còn chưa kịp xấu hổ thì bỗng nhận ra hai chân đã bị đẩy lên cao, Quý Nhiên Chu một tay áp hai đầu gối Trì Tầm lên trên, gần như kề sát với hai hạt đậu đỏ trước ngực. Nộn huyệt bí ẩn nhất dưới thân cứ như vậy bại lộ trong không khí, Trì Tầm không kịp giãy giụa, hậu huyệt đã bị dương vật cực đại hung hăng đâm vào.

"A---" Trì Tầm thống khổ mà kêu một tiếng thảm thiết, Quý Nhiên Chu một bàn tay nắm eo y kéo ngược lại, trực tiếp tiến sâu vào trong tràng đạo mềm ấm.

Tiếp theo, hắn không có cho Trì Tầm một chút thời gian thở dốc nào, nhanh chóng hung mãnh không kịp phòng ngừa, liên tục va chạm thành thịt ruột mẫn cảm, đâm rút đến mức Trì Tầm không có cơ hội nuốt tiếng kêu gào của bản thân xuống. Trì Tầm bị khoái cảm cùng đau nhức xé rách thần kinh, nghe chính mình phát ra thanh âm như vừa đau vừa sướng mà không thể phản kháng, chỉ có thể nắm chặt nắm tay nhắm mắt lại trốn tránh thực tại. Nhưng tóc bị người túm chặt, Quý Nhiên Chu cưỡng bách y phải ngẩng đầu, buộc y phải xem cửa động bí ẩn bên dưới của mình đang gắt gao cắn nuốt  dương vật Quý Nhiên Chu, tràng dịch nơi đó theo động tác nhanh chóng thọc vào rút ra một chút mà bắn ra, dính ở phần bên trong đùi, trong không khí khiến y cảm thấy nhục nhã một cách lạnh lẽo.

"Anh ơi, anh có nhìn thấy bộ dáng dâm đãng này của anh không. Anh có chán ghét em như thế nào thì bây giờ không phải vẫn bị em đè dưới thân sao."

Trì Tầm vừa muốn nói gì, đã bị cú đâm thọc mãnh liệt đoạt đi quyền lợi gào thảm: "Dừng... Á...!"

Quý Nhiên Chu nâng mông Trì Tầm lên, nhấc một chân anh trai yêu quý của mình đặt lên trên vai, tư thế cơ thể chợt biến hóa, Quý Nhiên Chu qua đó mà càng dễ dàng thao lộng hậu huyệt đối phương. Trì Tầm giống người chết đuối nổi trên mặt nước lại không tìm được ai cứu trợ, khó chịu đến cực điểm.

Không biết qua bao lâu, tiếng hít thở thô suyễn của Quý Nhiên Chu bắt đầu gia tăng, Trì Tầm cũng nhận thấy được cự vật dưới thân bắt đầu trướng lớn, hắn sắp bắn rồi.

Trì Tầm đã bị tra tấn đến cả người vô lực, ý thức sớm mơ hồ, nhưng lúc này cố thanh tỉnh hoảng hốt vội nói: "Đừng bắn ở bên trong! Đừng... làm ơn."

Quý Nhiên Chu ôn hòa cười: "Được chứ."

Giây tiếp theo, hắn bóp mạnh mông Trì Tầm một cái, sung sướng làm trái với lời mong ước của Trì Tầm mà bắn hết tất cả tinh hoa vào trong thân thể anh trai yêu dấu.

Trong phút chốc, Trì Tầm bị tâm lý đến mức muốn nôn thốc nôn tháo, chính là dưới tác dụng mi dược, khoái cảm lại khiến xúc động muốn nôn khan đó trở thành tiếng than nhẹ tình sắc mười phần. Nhưng chỉ bắn qua một lần hiển nhiên không thể thỏa mãn Quý Nhiên Chu đã nhẫn nhịn nhiều năm, hắn rút dục vọng bản thân từ trong thân thể Trì Tầm ra, giống như một con sói đói kịch liệt hôn Trì Tầm một lúc, sau đó nhân lúc y không chú ý mà lật người đối phương lại, dùng tư thế quỳ bò lần nữa tiến vào thân thể Trì Tầm.

Tư thế này càng có thể đâm sâu vào nhục huyệt, Trì Tầm bị làm đến không phát ra được dù chỉ là tiếng rên rỉ nhỏ vụn, lý trí sớm đã biến mất. Có lẽ là va chạm tới chỗ mẫn cảm nào đó, Trì Tầm bỗng dồn dập rên rỉ, tự y cũng không tự chủ vặn vẹo cặp mông căng mẩy, mông thịt va chạm với phần dục vọng của Quý Nhiên Chu, thanh sắc đều toàn, dâm mi đến cực điểm.

Trì Tầm bị thao đến bắn ra vài lần. Quý Nhiên Chu mới rốt cuộc buông tha cho y, ngồi ở một bên trên sô pha nghỉ ngơi trong chốc lát.

Trì Tầm không cảm thấy mình được giải thoát, tương phản, luyện ngục thực sự mới vừa bắt đầu. Quý Nhiên Chu chỉ rời khỏi thân thể y một lát, vậy mà cảm giác hư không cùng khó nhịn đau khổ liền bắt đầu điên cuồng lan ra toàn thân.

Y nháy mắt bị một loại ý niệm đáng sợ chiếm cứ trong óc —— muốn bị Quý Nhiên Chu chơi, muốn hắn thao chính mình, muốn hắn hung hăng mà thâm nhập bản thân.

Trì Tầm không nhịn được mở hai mắt ửng đỏ đi tìm Quý Nhiên Chu. Quý Nhiên Chu dùng tư thái ưu nhã ngồi ở trên sô pha, một tay chống cằm, dù bận vẫn ung dung nhìn người anh trai kế đang chật vật nằm trên nền gạch. Trong trận làm tình vừa rồi hắn chỉ kéo quần xuống một chút, hiện giờ đã sửa sang lại bề ngoài, áo sơ mi quần tây sạch sẽ, nhanh chóng khôi phục bộ dáng tinh anh. Mà Trì Tầm y lúc này lại giống như một con thú nhỏ nằm quỳ trên mặt đất, trần như nhộng, làn da trắng mịn tràn đầy dấu vết hoan ái, hạ thân mở lớn bại lộ dưới tầm mắt đối phương, hai chân thậm chí bị thao đến khó có thể khép lại.

Ánh mắt nghiền ngẫm của Quý Nhiên Chu làm Trì Tầm cảm thấy nan kham nhục nhã, y muốn khép hai chân che dấu bản thân, nhưng chỉ vừa động liền làm cho hậu huyệt ướt mềm càng thêm khao khát.

Y đang vô cùng khó chịu, từ thân thể cho tới tâm trí. Bỗng nhiên một cơn khô nóng nổi lên làm y rất muốn cầu Quý Nhiên Chu lại lần nữa tiến vào, hung hăng thao lộng giúp y giải tỏa cơn bức bối. Nhưng mà Quý Nhiên Chu lại vào lúc này nói: "Anh trai hầu hạ em rất thoải mái, giờ em sẽ buông tha cho anh nha."

Không! Không cần! Trì Tầm gần như muốn gào thành tiếng.

Nhưng rồi lý trí kinh người đã buộc y nhịn xuống loại xúc động này. Quý Nhiên Chu đứng dậy, tựa hồ thật sự không tính toán tiếp tục tra tấn anh trai nữa, nói như vậy y cùng lắm thì dùng tay tự mình giải quyết, hẳn là có thể chịu đựng đi.

Đáng tiếc, Quý Nhiên Chu đã đi tới cửa bỗng nhiên lại quay về, ngồi xổm xuống, nhìn Trì Tầm vô lực quỳ rạp trên mặt đất, trái lương tâm mà thử lui về phía sau. Hắn sờ sờ cần cổ thon dài xinh đẹp, ý cười ôn nhu làm Trì Tầm sởn tóc gáy, cay nghiệt nói: "Anh Trì Tầm trước giờ luôn cấm dục, em sợ anh làm sự tình trái lương tâm, đành giúp anh một tay vậy."

Quý Nhiên Chu bắt lấy cánh tay Trì Tầm đang tránh né, một lần nữa trói lại sau lưng, sau đó —— không quan tâm đối phương điên cuồng giãy giụa, lấy ra một cái khóa trinh tiết tròng lên hạ thân y.

Một tiếng cạch của chốt khóa khiến Trì Tầm hoảng sợ đến thất thanh.

Dương vật bị cố định ở trạng thái nửa cương cứng, phần quy đầu bị bao trong lớp silicon của khóa trinh tiết, tay cũng bị trói chặt ngược về phía sau, cho dù muốn thông qua cọ xát trên mặt đất sinh ra khoái cảm cũng chỉ có thể gãi không đúng chỗ ngứa.

Khí quan tượng trưng cho tôn nghiêm đàn ông bị gắt gao trói buộc, sỉ nhục như roi mây quất lên thần kinh, đẩy Trì Tầm rơi vào tình triều không cách nào giải thoát. Y cũng rốt cuộc hiểu được mị dược lần này hiệu quả mãnh liệt như thế nào, thời gian trôi qua lâu như vậy, dục vọng vậy mà không giảm chỉ tăng.

Y rất muốn trấn an nó, muốn tự mình sờ lên an ủi cội nguồn dục vọng, muốn kích thích mãnh liệt, muốn bị thao đến bắn ra......nhưng vô luận mong ước như thế nào cũng không được thỏa mãn. Trì Tầm ngồi quỳ trên mặt đất, tuyệt vọng mà vặn vẹo thân thể, dục vọng mãnh liệt lại không cách nào giải tỏa, thân thể hư không khô nóng vô cùng, y gần như rơi vào điên cuồng ma sát hạ thân xuống mặt sàn lạnh lẽo, muốn phá vỡ gông cùm xiềng xích đang giam cầm dục vọng bản thân.

Lúc này, Quý Nhiên Chu trầm mặc bỗng cười một tiếng không rõ nghĩa, nắm cằm Trì Tầm buộc y phải ngẩng lên nhìn hắn.

"Anh, liếm cho em." Quý Nhiên Chu kề sát hạ thân vào phần đầu Trì Tầm, tay cũng đặt ở mái tóc mềm mại của y nhẹ nhàng xoa nắn, nhưng giọng nói lại nặng nề chứng tỏ hắn cũng đang bị dục vọng quấy phá: "Liếm bắn, em liền thỏa mãn anh."

------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro