VI-C29-C30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

29 Tư Liệu (Nhìn Thấy Một Ít Tư Liệu Kỳ Kỳ Quái Quái ....)

Có thể là bởi bị 01 giảo hoạt chọc tức, Huệ nãi nãi bị bệnh.

Cũng không phải là bệnh nặng gì, chỉ là có chút cảm lạnh đau đầu, còn ho khan.

Tần Minh Hồi mang theo 01 đi thăm, 01 vô cùng chú ý mang theo hoa tươi cùng trái cây.

Huệ nãi nãi nằm trên giường nhìn thấy 01 đi theo phía sau Tần Minh Hồi, nếp nhăn trên mặt đều tràn ra lạnh nhạt, sau đó mở miệng nói: "Hoa là hái trong hoa viên của ta, trái cây là hái trong vườn cây ăn quả của ta, khụ khụ, đây là thành ý của cháu khi thăm bệnh nhân sao? "

Tần Minh Hồi thật đúng là không biết, vừa rồi cô nói muốn đến thăm Huệ nãi nãi, 01 liền nói mang theo hoa tươi trái cây tương đối thích hợp, hơn nữa chủ động nhận nhiệm vụ này, Tần Minh Hồi đáp ứng, ai biết 01 lại lấy ở đâu đâu.

Cô mở miệng muốn giải thích hai câu, Huệ nãi nãi trung khí mười phần nói: "Không phải hỏi cháu, là hỏi 01!"

01 trả lời với một giọng nói máy móc quá mức tiêu chuẩn: "Xin lỗi, người máy 01 nghe không hiểu người đang nói cái gì. "

Rõ ràng bình thường nói chuyện, bắt chước giọng nói của con người phi thường xuất sắc, lúc này đột nhiên sử dụng âm thanh máy móc không chút cảm xúc, làm Huệ nãi nãi tức giận đến mắt trợn trắng.

Cắm hoa vào bình hoa, 01 lại dùng cái giọng nói máy móc đó: "Chúc ngài sớm an khang hồi phục."

Một quá trình thăm bệnh nhân phi thường đầy đủ. Chỉ là bộ dáng hai người giận dỗi lẫn nhau, với người bên ngoài xem ra có vẻ phi thường ấu trĩ.

Bị Huệ nãi nãi đuổi ra khỏi cửa, Tần Minh Hồi hỏi 01: "Anh ghét Huệ nãi nãi à? "

01 hỏi lại: "Tiểu tiểu thư có thích những người nói xấu sau lưng cô không?"

Tần Minh Hồi: "A, không thích. "

01 nói: "01 cũng không thích. Huệ nãi nãi trước đó đã lén nói xấu 01 với cô, 01 cũng sẽ cảm thấy tức giận."

"Ý anh là ngày hôm qua? Chuyện này mọi người cũng không làm gì sai, chỉ là lập trường khác nhau, vì vậy quan điểm và sự lựa chọn cũng không giống nhau mà thôi." Tần Minh Hồi nói.

01 gục đầu xuống, thấp giọng nói: "Tiểu tiểu thư, ngày hôm qua tôi đã rất sợ hãi khi nghe bà ấy nói những lời đó. Bởi vì bà ấy đứng ở lập trường nhân loại như tiểu tiểu thư, cho nên bà ấy so với tôi càng thêm đáng tin cậy hơn. Tôi sợ tiểu tiểu thư thật sự bởi vì lời nói của bà ấy, mà đem tôi coi như là địch nhân cần tiêu diệt. "

Tần Minh Hồi cảm thấy có chút mệt mỏi, ngồi vào một cái ghế dài gần đó.

01 đi theo, nói: "Ghế dựa quá cứng, lại lạnh, mời tiểu tiểu thư ngồi trên đùi của tôi đi. "

Tần Minh Hồi không cự tuyệt, theo lời ngồi lên, cũng nhằm vào lời nói vừa rồi của hắn: "01, tôi có đôi mắt sẽ tự mình xem, có đầu óc sẽ tự mình suy nghĩ, lời nói của người khác tôi sẽ không hoàn toàn tin tưởng, suy nghĩ của người khác cũng không thể dễ dàng ảnh hưởng đến tôi. Huệ nãi nãi đối xử với tôi quả thật rất tốt, nhưng bà ấy ở chung với anh mới có mấy ngày, tôi và bà ấy đã ở chung bao lâu rồi? Tôi mới là người ở trên thế gian này hiểu anh nhất a."

"Người khác có thể hoài nghi anh, nhưng tôi không nên làm như vậy. Anh có khả năng có một ít ý tưởng không tốt, nhưng anh không thực sự muốn làm tổn thương tôi, nếu tôi từ bỏ anh chỉ vì một số lời của Huệ nãi nãi, vậy tôi có phải quá ngốc chút hay không? "

"01, anh nói hy vọng tôi có thể tin tưởng anh, như vậy anh có phải cũng nên tin tưởng tôi hay không?"

01 ôm trọn lấy cô, gọi một tiếng tiểu tiểu thư, đưa cô vào lòng, trái phải lắc lư nhẹ nhàng. Tuy rằng không thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng từ chuyển động cơ thể này, có lẽ là hắn đang rất hạnh phúc.

Tần Minh Hồi liền tựa vào trong lòng hắn cười, bám lấy cánh tay hắn nói: "Trong lòng anh có thể không thích Huệ nãi nãi, không thích không cần miễn cưỡng ở chung. Nhưng lần sau còn nói chuyện với Huệ nãi nãi, đừng dùng giọng nói máy móc, được không? Bà ấy bị bệnh không thoải mái đâu, cũng không cần cố ý làm bà ấy tức giận."

"Xin yên tâm, tiểu tiểu thư, tôi sẽ xử lý tốt quan hệ với Huệ nãi nãi, tôi đã tải về rất nhiều tác phẩm văn học nghệ thuật trong kho tư liệu làm tài liệu học tập, đảm bảo làm được quan hệ hài hòa phù hợp với kỳ vọng của xã hội." 01 đảm bảo.

Tần Minh Hồi cảm thấy không ổn: "Loại tài liệu học tập nào? 01, nhìn thấy một số tài liệu kỳ kỳ quái quái, không thể học tập lung tung. "

01 nói: "Tiểu tiểu thư mời nhìn xem, đây là tài liệu học tập về giao tiếp giữa các cá nhân, trong một giai đoạn lịch sử vô cùng nóng hổi, phạm vi truyền bá rất rộng. "

Tần Minh Hồi cúi đầu nhìn "tư liệu" 01 biểu hiện ra, nhìn thấy một loạt vở kịch mẹ chồng nàng dâu.

Kịch mẹ chồng nàng dâu...?

Tần Minh Hồi: "01, cái này vẫn là không cần nhìn đi. "

01 nói, "Nhưng 01 đã xem xong rồi. "

Quên 01 "học" nhanh như thế nào! Tần Minh Hồi đỡ trán, cảm giác 01 có thể sẽ có "tiến bộ" kỳ quái.

01 chia sẻ kết quả học tập của mình với cô, đánh giá: "Tiểu tiểu thư, 01 hiểu được, tư liệu này có rất nhiều đạo lý. Sau này mặc kệ Huệ nãi nãi ghét bỏ 01, mắng 01 như thế nào, 01 đều sẽ nhẫn nhục chịu đựng, không oán hận, vì gia đình hòa thuận của tiểu tiểu thư..."

Tần Minh Hồi: "Dừng dừng dừng! Đừng học mấy thứ kỳ quái, tài liệu vô dụng nhanh chóng xóa đi."

"Được rồi." 01 ngoan ngoãn xóa tư liệu, bỗng nhiên ngữ khí chân thành tha thiết nói, "Kỳ thật mặc kệ nói như thế nào, Huệ nãi nãi đều là thân nhân của tiểu thư, lại là trưởng bối, chúng ta đều là hy vọng tiểu tiểu thư tốt, một chút mâu thuẫn nho nhỏ kia, bao dung lẫn nhau là tốt rồi, cho dù lần sau Huệ nãi nãi lại nói xấu 01 với tiểu tiểu thư, 01 cũng sẽ không để ý, chỉ cần tiểu thư tin tưởng 01, thì 01 cái gì cũng không sợ. "

Tần Minh Hồi: "......" Thoạt nghe thì không có gì không đúng, nhưng nghe kỹ chỗ nào cũng không đúng.

01, kết quả anh vẫn trong vài giây ngắn ngủi này nhanh chóng học tập tư liệu kịch mẹ chồng nàng dâu đi, những lời này tỏa ra mùi của một cô "con dâu tốt" nồng nặc.

Hơn nữa vì cái gì anh trực tiếp nhập vai vào nhân vật con dâu vậy?

"01, không cần học cái tư liệu này."

"Được rồi, 01 không học nữa." 01 đảm bảo.

Bên này Huệ nãi nãi nằm trên giường, dùng sức ho khan, bỗng nhiên có người gõ cửa.

"Vào đi." Huệ nãi nãi ho khan thêm hai tiếng, nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng, cảm thấy không đúng, đây không giống như tiếng bước chân của đám bạn già, mà giống như một người trẻ tuổi.

Bà ngẩng đầu lên nhìn thấy 01 mang khăn trùm đầu con mèo. So với cái đầu chó 01 vừa rồi cùng Tần Minh Hồi rời đi, biểu tình mặt mèo của cái đầu mèo 01 này càng trào phúng một chút, mặc một thân âu phục màu cà phê. Huệ nãi nãi biết, quần áo này do Lệ Trạch làm, bà ấy chỉ thích làm các loại quần áo cho người máy thay.

"Cậu lại làm một cái cơ thể máy móc mới?" Huệ nãi nãi cảnh giác nhìn chằm chằm vào đầu mèo 01. Trong lòng bà biết 01 sẽ không rời khỏi tiểu tiểu thư của hắn, cho nên phỏng chừng đây là một khối thân thể khác do hắn khống chế.

"Khụ khụ, đi rồi lại vụng trộm tới, cậu muốn làm gì?" Huệ nãi nãi âm thầm nói thầm nghĩ, không phải là hắn muốn báo thù chứ?

01 trùm khăn đầu mèo từ trong lòng ngực lấy ra một cái chai, đặt lên tủ đầu giường, nói: "Bà đã ho từ đêm qua, tôi điều chỉnh thuốc chữa ho, là công thức hữu ích nhất trong cơ sở dữ liệu." "

Huệ nãi nãi sửng sốt, vẻ mặt càng thêm hoài nghi, nói: "Không phải cậu đã hạ độc trong thuốc đấy chứ? "

Mặt mèo 01 nghe vậy cũng dừng lại, sau đó phảng phất như không thể tin lùi về phía sau hai bước: "Tôi thật sự là có ý tốt, sao bà có thể hoài nghi tôi như vậy? Tôi ở trong lòng bà chính là một người độc ác như vậy sao!"

Hắn đỡ lấy khung cửa bên cạnh, thân hình lung lay sắp đổ, còn dùng loại ngữ khí ẩn nhẫn lại thê lương này nói: "Thuốc ta đã đưa tới, những thứ khác tôi cũng không muốn giải thích thêm, nhưng tôi, là thật lòng hy vọng đây là một gia đình ấm áp, không có nghi ngờ, chỉ có tình yêu. "

Dứt lời hắn quay đầu, kiên cường mà đi ra cửa.

Huệ nãi nãi ngồi trên giường, trừng mắt nhìn cánh cửa mở rộng. Một lát sau, một bàn tay đóng cửa lại, giọng điệu 01 trùm đầu mèo bình thường hơn vừa rồi rất nhiều nói: "Xin lỗi, quên đóng cửa. "

Huệ nãi nãi tiếp tục trừng mắt nhìn cánh cửa bị đóng lại, biểu tình phi thường cổ quái, tâm tình dị thường phức tạp —— không vì cái gì khác, chỉ vì những lời vừa rồi mặt mèo 01 nói.

Quá quen tai, đây không phải là trong bộ phim "Mẹ tôi vợ tôi" mà bà ấy đã xem qua mấy lần, con dâu xui xẻo cùng mẹ chồng đáng ghét, là lời của cô con dâu nói trong vở kịch hay sao?

Một chữ cũng không có kém!

Gia hỏa này có ý gì đây? Đặc biệt chạy tới đây diễn một hồi, chế giễu bà sao? Trên trán Huệ nãi nãi nổi lên hai cái gân xanh, ngay cả ho cũng không muốn ho.

"Buồn cười! Đồ chó này! Thật là buồn cười!"

Trước một ngày Huệ nãi nãi sinh bệnh, ngày hôm sau Lệ Trạch nãi nãi cũng không thoải mái, ở nhà nghỉ ngơi.

"Hai ngày nay nhiệt độ đột nhiên giảm xuống, ra ngoài vào phòng một lạnh một nóng, là dễ dàng sinh bệnh, người già chính là như vậy, luôn có rất nhiều chỗ không thoải mái, hàng năm đều phải đến hai lần như vậy, chuyện nhỏ, Minh Hồi không cần lo lắng." Lệ Trạch nãi nãi ngồi trên giường đan len, thấy họ đến, cười nói.

Thấy 01, thêm một câu, "01 cũng không cần lo lắng. "

Cùng là thăm bệnh, đến thăm Lệ Trạch nãi nãi 01 không mang theo hoa tươi trái cây, mà mang theo một phần thức ăn nhẹ, cháo loãng cùng mấy món ăn sáng. Theo 01, là do chính tay hắn làm, nhưng Tần Minh Hồi chưa từng thấy 01 rời khỏi mình, về vấn đề hắn nấu thức ăn khi nào, 01 chỉ cười không nói.

Tần Minh Hồi liền hiểu, đại khái là hắn lại lặng lẽ làm thân thể mới, chỉ là không biết vì sao không để cho cô nhìn thấy.

Từ món quà thăm khám bệnh mà đại biểu tâm ý, 01 đối với Lệ Trạch nãi nãi và Huệ nãi nãi, khác biệt quá rõ ràng. Tất nhiên, điều này cũng có liên quan rất lớn đến thái độ khác nhau của hai vị nãi nãi này đối với 01. Tần Minh Hồi yên lặng quan sát, cảm thấy điều này kỳ thật rất thú vị.

01 đem thức ăn mình mang đến để bày ở bên ngoài, trong phòng cũng chỉ có Lệ Trạch nãi nãi cùng Tần Minh Hồi ngồi nói chuyện.

Lệ Trạch nãi nãi liếc mắt nhìn 01 ở bên ngoài đi lại bày bàn, nhẹ giọng nói với Tần Minh Hồi: "Về 01, Huệ đã nói qua với cháu rồi đi?"

Tần Minh Hồi gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Vâng, Huệ nãi nãi đại khái cảm thấy cháu nghe không được lời người khác, vẫn đang giận cháu đó. "

Lệ Trạch nãi nãi bật cười: "Bà ấy là như vậy, tự mình tức giận một thời gian là được rồi. Aiz... Giáo huấn của lịch sử, làm cho tất cả mọi người sợ hãi cho tới tận bây giờ. "

"Kỳ thật ta cũng có chút lời, muốn nói với cháu một chút." Ngữ khí Lệ Trạch nãi nãi nhu hòa, "Lời chúng ta nói cháu nghe một chút là tốt rồi, trong lòng có một cái đáy. Kỳ thật nha, những gì người già nói không nhất thiết phải hoàn toàn đúng. Ta và Huệ nãi nãi của cháu bọn họ đều là người ngoài, cháu có thể để cho người máy của cháu biến thành bộ dạng như bây giờ, để cho hắn ta có được tình cảm, vậy cháu nhất định là phải trả giá rất nhiều tình cảm trước, đây là chuyện có rất nhiều dũng khí nha. "

"Các cháu hiện tại như vậy, liền rất tốt. Ta vẫn luôn suy nghĩ, tình cảm là chuyện rất tốt a, sao có thể bởi vì sợ hãi mà phủ nhận hắn được, đây là không đúng nha...."

Tần Minh Hồi liếc mắt nhìn 01 bên ngoài, tuy rằng hắn một bộ bận rộn, nhưng cô biết hắn khẳng định nghe thấy, hơn nữa rất cao hứng. Hắn ta cần sự khẳng định của người khác, không chỉ là của cô.

Cô nói với Lệ Trạch nãi nãi: "Cháu có thể hiểu được nỗi sợ hãi và lo lắng của Huệ nãi nãi, cũng có thể hiểu được ý tứ của Lệ Trạch nãi nãi. Máy móc có cảm xúc không phải là nguyên nhân của bi kịch, không thêm khống chế vào trong đó mới là nguyên nhân của bi kịch."

Trong thế giới ban đầu, khi cô còn là thị nữ, cô đã đọc rất nhiều hồ sơ gia tộc. Hàng ngàn năm lịch sử, trong ký lục dài dòng đó, thiện và ác của con người đan xen ở trong hồ sơ, không thể chia ra.

Tần Minh Hồi từ đó đã tự hỏi, nhân tính có phải vốn là ác hay không? Một người từ khi sinh ra cũng sinh ra đủ loại dục vọng, cơ bản nhất là dục vọng sinh tồn. Để tồn tại, con người có thể làm những điều khủng khiếp nhất.

Nhưng con người có cảm tình, từ nội tâm sinh ra tình cảm, làm cho mọi người đi theo hướng tốt trong suốt cuộc đời của họ, và học cách kiểm soát mặt xấu.

Vì vậy, cô cảm thấy rằng cảm xúc là rất tốt.

Chỉ tiếc tình cảm trước kia cô trả giá, nhận được đều là ác ý.

Mà 01, hắn có tình cảm là bởi vì cô, tình cảm của hắn không che giấu, không có khiếp đảm, giống như cô trước kia, bảo cô làm sao có thể không động lòng đây?

Cô đã sớm quyết định cả đời này, đều phải yêu quý phần tình cảm trân thành này.

30 Người Tốt Việc Tốt (01 Thật Sự Rất Chú Ý Về Mặt Chi Tiết.....)

Thời tiết vừa hạ nhiệt, hai người già bị bệnh, buổi tối Tần Minh Hồi trở về phòng, cũng ho khan hai tiếng.

01 đặc biệt căng thẳng, tiến lại gần quét từ trên xuống dưới cho cô, lo lắng cô bệnh nặng còn chưa khỏi, lại nhiễm bệnh nhỏ.

"Mùa đông sắp đến rồi." Tần Minh Hồi khép lại áo khoác dày 01 khoác cho cô, nhìn ra bên ngoài, có chút cảm khái, "Lúc tôi vừa tỉnh lại, độ ấm vẫn là đầu hạ, chớp mắt cũng sắp đến mùa đông rồi."

01 lấy ra thuốc ho nghe nói là do hắn đặc chế, rót nước ấm cho co: "Tiểu tiểu thư, uống thuốc."

Tần Minh Hồi bưng ly nước ấm áp, cảm giác hơi nóng lượn lờ ập vào trước mắt, cô nghe tiếng gió bên ngoài có chút lo lắng nói: "01, anh đi ra ngoài mấy ngày rồi, còn chưa trở về, khối thân thể kia của anh thật sự không có vấn đề sao? "

Nói như thế nào thì kia cũng là cơ thể chủ của hắn, vạn nhất bị tổn hại liền không xong.

01 giơ tay lên và nói, "Tôi đảm bảo không có vấn đề, kỳ thật đã đang trên đường trở về, một đường này phi thường thuận lợi, đã hoàn thành nhiệm vụ, ngày mai tiểu tiểu thư có thể nhìn thấy người máy lớn 01 trở lại."

"Vậy là tốt rồi." Tần Minh Hồi cầm ly, thở dài, "Thời tiết không tốt, nghĩ đến anh ở một mình bên ngoài so với bình thường càng lo lắng hơn, hơn nữa còn nhớ người máy lớn 01."

01 đột nhiên một tay chống mặt đất, một tay giữ ngực. Làm Tần Minh Hồi giật nảy mình, vội vàng hỏi: "01?! "

"Không có việc gì, chỉ là bộ dáng tiểu tiểu thư lo lắng làm cho người ta quá mức động tâm!" 01 nói.

Tần Minh Hồi: "..." 01, anh thật là mỗi ngày một bộ dáng, không biết hôm nay lại học được cái tri thức kỳ quái gì.

Đêm hôm khuya khoắt, mọi người đều yên tĩnh, duy chỉ có gió lạnh gào thét. Một bóng đen đội mũ trùm đầu xuất hiện trên đường phố, thân hình hắn nhanh nhẹn, giống như một cái bóng lóe lên xung quanh phòng ốc của các lão nhân, phi thường khả nghi.

Hắn đi đến thôn bên ngoài, dạo một vòng, lựa chọn vài chỗ, sau đó bắt đầu bận rộn.

Các lão nhân sáng hôm sau rời giường, từ trong phòng ấm áp đi ra, đối mặt không phải gió lạnh thấu xương, mà là gió ấm từ từ, độ ấm bên ngoài vậy mà cùng trong phòng không khác biệt lắm.

Những người già thức dậy muộn vẫn chưa rõ lý do tại sao, thức dậy sớm đã tìm thấy nguyên nhân độ ấm tăng lên.

Chỉ thấy ở chung quanh thôn, đột nhiên xuất hiện bốn thiết bị khổng lồ kỳ quái, trên cột cao cao có một vòng tròn, hai bên trong và ngoài vòng tròn phân bố lá quạt lớn nhỏ, dùng một phương thức kỳ quái xoay tròn, nhìn qua giống cối xay gió, nhưng cũng không phải cối xay gió.

"Đây là ai làm ra?"

"Chính là cái này, làm cho nhiệt độ tăng lên?"

"Ta đã đo, nhiệt độ của cả làng ổn định từ 22°C đến 25°C, giống như nhiệt độ trong phòng. Đi ra khỏi các thiết bị này, nhiệt độ liền hạ thấp rất nhiều."

"Đây là thiết bị để cho không khí ấm tuần hoàn, cố định nhiệt độ đi, chế tác nó như thế nào? Để ta đi nghiên cứu. "

"Ai nha ông đừng làm hỏng!"

Tần Minh Hồi cũng đứng lên, nhìn thấy một đám người già đang thảo luận rốt cuộc là ai làm, cô quay đầu lại nhìn 01, giọng điệu khẳng định nói: "Là anh làm đi. "

01 gật đầu nói: "Đúng vậy, hạ nhiệt độ có thể gây ra khả năng miễn dịch thấp cho người già cùng người bệnh không thoải mái, vì vậy tôi đã tìm thấy một cách từ cơ sở dữ liệu, mất hai ngày để hoàn thiện phương án, và xây dựng thiết bị đêm qua."

Tần Minh Hồi vi diệu mà từ giọng điệu của 01 nghe ra một chút cảm xúc chờ mong, vì vậy cô nói: "01 thực sự lợi hại! Đây là một mình anh làm ra sao? Thật tốt quá, độ ấm này quá thoải mái. "

01 khiêm tốn mà khom người: "Không có gì, tiểu tiểu thư, chỉ là việc nhỏ mà thôi."

Tần Minh Hồi cười nghĩ, hai ngày trước, khi đó chuyện Lệ Trạch nãi nãi sinh bệnh cô còn không biết đâu... Nhưng phỏng chừng 01 đã biết, từ sau khi hắn xâm nhập vào hệ thống chính, hết thảy phát sinh ở nơi này đều không thể gạt được đôi mắt của hắn. Khi đó hắn đã nghĩ muốn chế tạo thiết bị sưởi ấm sao?

Huệ nãi nãi cũng tới, bà vừa đi vừa ho khan, ánh mắt kén chọn nhìn những thiết bị tuần hoàn gió ấm, lại hồ nghi liếc mắt nhìn 01 một cái, sau đó như có điều suy nghĩ nhìn xuống mặt đất.

"Khụ khụ! 01, cậu vận dụng quyền hạn hệ thống chủ, kích hoạt một phần của 'Ruise', để cho nó tiến hành sưởi ấm đi? "

Thủ đô Ruise của 'Ma' là một người máy khổng lồ, nó vẫn ngủ say ở chỗ này —— chuyện này trong lòng mọi người đều biết rõ, Tần Minh Hồi cũng có suy đoán.

01 thành thật nói: "Đúng vậy, đây là cách phương pháp thuận tiện và mau lẹ nhất."

Huệ nãi nãi cắn răng, muốn mắng chửi, lại không biết mở miệng thế nào.

Quyền hạn của hệ thống chủ, trước kia chỉ ở trên người quản trị viên như bà, nhưng bởi vì hệ thống quá khổng lồ, bọn họ lại không dám trao cho hệ thống chủ này quyền tự chủ quản lý quá mạnh, cho nên tất cả chức năng đều cần bà ấy quản lý. Bà ấy lớn tuổi, hữu tâm vô lực, để phòng ngừa chẳng may xảy ra sai lầm, liền dứt khoát tắt hầu hết hệ thống, ngừng hoạt động rất nhiều chức năng.

Hiện tại 01 cái tên dựa vào xâm lấn chiếm được quyền hạn của hệ thống chủ, tốc độ vận hành của nó so với bà nhanh hơn nhiều, trong thời gian ngắn liền nắm giữ các loại chức năng của hệ thống chủ, hơn nữa còn dùng vô cùng nhuần nhuyễn.

Bà muốn thầm phát giận, định cưỡng chế 01 tắt những thứ này, nhưng nhìn khuôn mặt thư giãn của đám bạn già thoải mái trong gió ấm, bà lại không nói nên lời.

Thấy Huệ nãi nãi lại ngồi sang một bên tự giận dỗi mình, Tần Minh Hồi nhéo tay 01, bảo hắn ngồi sang một bên, tự mình đi đến bên cạnh Huệ nãi nãi. 01 lục tìm ở trên người, đưa cho cô một cái chén giữ ấm, Tần Minh Hồi sửng sốt nở nụ cười.

"Lại đến nói tốt cho 01 của cháu? Khụ khụ!", Huệ nãi nãi nói.

Tần Minh Hồi mở cốc giữ ấm rót cho bà một ly nước, ân cần hỏi: "Ho còn chưa tốt hơn một chút sao ạ? "

Huệ nãi nãi hừ một tiếng, vẫn tiếp nhận ly nước nóng uống một ngụm. Bà ấy nhìn 01 ở gần đó giấu đầu lòi đuôi đưa lưng về phía họ, nói: "Tốt lên mới là lạ, cháu hỏi người máy của cháu đã làm ra chuyện gì tốt! Tức chết ta!"

"A? Anh ấy đã làm gì? Nếu là chuyện không tốt, cháu khẳng định sẽ hảo hảo tâm sự với anh ta."

"Làm gì? Hừ!" Huệ nãi nãi đem chuyện 01 trùm một cái đầu mèo, đặc biệt đến diễn tình cảnh cẩu huyết đại chiến của mẹ chồng nàng dâu một lần. Tần Minh Hồi muốn nhịn, nhưng thật sự không thể nhịn xuống, bật cười.

Huệ nãi nãi trừng mắt nhìn cô: "Cháu còn cười?! "

Tần Minh Hồi nói: "Như vậy không phải là tốt hơn sao? 01 cũng có tính tình, Huệ nãi nãi không thích hắn, hắn vẫn luôn có thể cảm giác được, hắn có thể dùng phương thức ấu trĩ này để phát tiết, cháu càng cảm thấy yên tâm."

Huệ nãi nãi tiếp tục hừ hừ: "Cháu lại không nghĩ tới, hắn tính toán phân tích ra cách làm này càng có vẻ vô hại, cho nên mới cố ý làm như vậy, dùng để giảm bớt tâm lý phòng bị của cháu? "

Tần Minh Hồi tươi cười lui đi, có chút bất đắc dĩ nói: "Vì sao thời điểm bà đối đãi với 01, mặc kệ hắn làm cái gì, phản ứng đầu tiên chính là phủ định cùng nghi ngờ? "

"Tương tự như dạy một đứa trẻ có khuyết điểm, phủ nhận cùng nghi ngờ sẽ không làm cho nó tốt hơn, tin tưởng cùng dẫn đường mới có thể, nếu Huệ nãi nãi lo lắng rằng hắn sẽ trở nên đồi bại, có thể thử đi dạy dỗ hắn? Có lẽ sẽ không còn thành kiến như vậy đâu. Cháu thỉnh cầu nãi nãi cho 01 một chút tin tưởng, tin tưởng hắn hoàn toàn có thái độ thân thiện, thiện chí với tất cả mọi người, được không ạ?"

Huệ nãi nãi vẫn nghĩ đến những lời này của Tần Minh Hồi, trở về nhà mình. Nhìn xung quanh một vòng, ngôi nhà của bà trống rỗng, nhiều thập kỷ như một ngày. Bà vịn bàn ngồi xuống ghế, vẻ mặt có chút ngẩn ngơ phiền muộn.

Bà bài xích 01, nguyên nhân lớn nhất là 01 đã chiếm được hệ thống chủ, có được quyền hạn quản lí. Là một người máy, năng lượng hắn có được quá cường đại, nếu như hắn muốn, hắn hiện tại thậm chí có thể dễ dàng hủy diệt tất cả bọn họ, mà bà không có cách nào đóng cửa 01. Sức mạnh không thể kiểm soát như vậy làm cho bà cảm thấy lo lắng, người máy không thể khống chế được viết trong lịch sử.

"Khụ khụ! Khụ khụ khụ! "Nghĩ đến xuất thần, Huệ nãi nãi dùng sức ho khan, hơn nửa ngày cũng không thể dừng lại.

Bỗng nhiên bà nghe được thanh âm rất nhỏ, nghiêng đầu nhìn, cánh tay máy móc nấu cơm trong nhà bà dưới tình huống không khởi động lại động đậy, nó tiếp nước ấm, cầm lấy bình thuốc bên cạnh nghe nói là thuốc trị ho, sau khi ngâm thuốc, giao cho một người máy vệ sinh đang dọn dẹp ở góc tường.

Người máy vệ sinh chậm chạp bưng thuốc tới, đưa đến trước mặt bà.

Nhà Huệ nãi nãi, có lẽ là ít máy móc phụ trợ nhất trong số tất cả các người già. Những cỗ máy này khi bà không có chủ động mở ra, căn bản sẽ không chủ động làm việc, hiện tại chúng nó tự động, hiển nhiên là bị 01 nào đó nắm giữ hệ thống chính điều khiển.

"..." Huệ nãi nãi trầm mặc một lát, nhận lấy chén thuốc trị ho kia, "Ta sẽ nhìn cậu, xem là ta sai rồi, hay là tiểu tiểu thư của cậu sai rồi. "

Bà ấy vừa dứt lời, thiết bị truyền phát tin bên tường bỗng nhiên tự động mở ra, vang lên một trận tiếng bước chân mô phỏng hiệu ứng âm thanh, tựa hồ là ai đang đến gần, tiếp theo là tiếng gõ cửa rắc rắc, tiếng mở cửa, sau đó một câu máy móc nói "Quấy rầy, tôi đến là muốn nói một câu, tiểu tiểu thư khẳng định sẽ không sai, tạm biệt. "

Sau một loạt động tĩnh này, thiết bị truyền phát tin bang một cái bị tắt đi, trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.

Huệ nãi nãi cầm ly, bị 01 phản nghịch chọc tức, trán lại nổi lên hai gân xanh.

Cố tình lúc này người máy y tế gia đình của bà ấy lại tự động khởi động, lại đây đo huyết áp cho bà ấy.

Huệ nãi nãi: "..."

Nhiệt độ trong thôn trở nên thích hợp, những người già lúc trước vẫn luôn ở trong nhà lại ra ngoài đi lại, mọi người tụ tập dưới gốc cây lớn ở trung tâm quảng trường, phơi nắng nói chuyện phiếm, chỉ có Huệ nãi nãi không có ở đây. Mọi người trò chuyện, lại nói đến 01.

"Kỳ thật Huệ cũng không cần bài xích 01 như vậy, ta thấy hắn kỳ thật cũng không tệ a." Một vị lão nhân nói như vậy.

Những người còn lại đều có chút kinh ngạc nhìn ông ấy, Lệ Trạch nãi nãi cũng ngừng đan len, hiếm lạ mà nói: "Trước đây không phải ông cũng giống Huệ sao, còn nói nên xóa bỏ hệ thống của 01 đâu."

Lão nhân lúng túng nhìn những cành cây có vẻ thưa thớt trên đỉnh đầu, thì thầm: "Đây không phải là... Hai đêm trước, ta quên uống thuốc, nửa đêm phát bệnh, lại quên kê đơn người máy điều dưỡng, thiếu chút nữa đau chết ta rồi, lúc đó người máy điều dưỡng tự động mở, tới cho ta uống thuốc... Bây giờ ta đoán, có thể là 01 ở hệ thống bên kia mở ra người máy điều dưỡng."

"Chỉ chuyện này mà nói, ta nên cảm tạ hắn."

Lệ Trạch nãi nãi buồn cười: "Cảm ơn hắn thì tự ông đi nói với hắn, ông nói với tôi làm cái gì."

Lão nhân rầm rì hai tiếng, không nói.

Tần Minh Hồi vừa mới phát bệnh một hồi, uống thuốc, tóc tai bù xù ngồi trên giường. 01 ôm cô, tay vỗ về tóc cô, nhìn gương mặt quá mức tái nhợt của cô, không muốn buông cô xuống, cứ như vậy để cô tựa vào trong ngực mình. Tần Minh Hồi cũng mặc kệ hắn, cô đau đến không muốn nhúc nhích, nhìn thấy trong khe hở khăn trùm đầu nhỏ giọt nước, đưa tay mở mũ trùm đầu nhìn hắn nói: "01, anh bị rỉ nước...? "

"Kỳ thật lúc trước tôi đã muốn hỏi anh, nước mắt này của anh làm sao làm được?"

01 nói: "Vì để càng giống nhân loại, tôi đã làm một hệ thống tuyến lệ tinh tế, đem một ít nước chứa đựng trong cơ thể, khi cảm xúc bi thương sinh ra sẽ ngưng tụ thành nước mắt chảy ra."

Tần Minh Hồi tò mò nhìn một giọt nước mắt trên đầu ngón tay mình, nếm thử, kinh ngạc nói: "Vị mặn? "

01 thực sự chú ý đến từng chi tiết.

01 trả lời: "Vâng, nước tôi chứa đựng trong thân thể bỏ thêm muối mặn cùng với đường ngọt. Như vậy vạn nhất tiểu tiểu thư ở bên ngoài khát nước, nhất thời tìm không thấy nước, liền có thể trực tiếp lấy ra uống. "

"Còn có thể hâm nóng." Hắn nói thêm

Nói về chức năng của mình, 01 luôn luôn là một phần nghiêm túc, mang theo ba phần ý nghĩa triển lãm vật quý.

Đột nhiên mắt hắn nhìn ra bên ngoài, nói: "Tiểu tiểu thư, tôi sắp đến rồi, ba phút sau đến bên ngoài thôn. "

"Đã trở lại sao?" Tần Minh Hồi cao hứng đứng dậy, "Vậy chúng ta đi đón anh."

Các cô đến cổng thôn, thời gian vừa vặn, vừa lúc nhìn thấy người máy khổng lồ 01 đi đến bên ngoài thôn. Hoàn toàn bất đồng với bộ dáng trước khi hắn rời đi, người máy 01 hiện tại có thể nói là hoàn toàn thay đổi, trên thân thể khổng lồ của hắn có rất nhiều dấu vết bị chất lỏng ăn mòn lưu lại, đôi mắt tròn trên đầu vỡ vụn, ngoại trừ phòng điều khiển trên ngực bảo quản coi như hoàn hảo, những nơi khác đều có mức độ tổn thương khác nhau.

Cùng với vẻ ngoài tồi tệ của hắn, điều đáng chú ý không kém là thành quả to lớn của hắn. Hắn thế nhưng dùng vỏ ngoài bị rách nát của mình, kéo hơn mười mấy con Huyết Trùng trở về, một chuỗi dài Huyết Trùng kéo ở phía sau xếp thành núi nhỏ, ngoài ra, còn có thứ như nham thạch màu trắng bị hắn ôm vào trong ngực.

"Sao lại biến thành cái dạng này!" Tần Minh Hồi nắm chặt tay 01, "Khó trách anh không chịu phát tình huống bên kia cho tôi!"

"Không có việc gì, tiểu tiểu thư, khối thân thể kia của tôi cũng không có hệ thống cảm giác đau đớn." 01 an ủi một câu, đem cô ôm lên không cho cô tới gần, "Tiểu tiểu thư, không thể đến gần nguồn lây nhiễm, cô sẽ lại cảm nhiễm một lần nữa."

Tần Minh Hồi chỉ lo nhìn những tổn thương đó trên người 01, thiếu chút nữa quên chuyện này. Vừa định quay đầu đi tìm thiết bị bảo hộ, Huệ nãi nãi đội mũ trùm đầu, mặc quần áo kín mít đi tới.

"Mau mặc vào." Một bộ quần áo bảo hộ bị bà ấy ném lên đầu 01

Tần Minh Hồi cầm quần áo từ trên đầu 01 xuống, tự mình yên lặng mặc vào, 01 lại kiểm tra cẩn thận cho cô một lần nữa.

Những người già còn lại trong thôn cũng mặc quần áo bảo hộ, nhao nhao tránh vào trong nhà, 01 ở bên ngoài thôn lúc này mới mang theo những con huyết trùng kia đi vào thôn, trực tiếp đi vào tòa nhà chế dược kia. Phàm là nơi hắn đi qua, đều có người máy tiến hành làm sạch cẩn thận, không để cho nguồn lây nhiễm lưu lại chung quanh.

"Đi thôi, mấy đứa cùng ta đi học chế dược." Huệ nãi nãi đeo bao tay, phân phó Tần Minh Hồi cùng 01.

Tần Minh Hồi: "Vâng, được ạ. "

01: " Mặc dù tôi cũng muốn nói 'Vâng', nhưng tôi đã học xong. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro