Phần 61: Hôn nồng nhiệt trong thang máy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


A Hổ và A Báo theo Mạc Hoa Khôi vài năm nay, loại sự tình này Mạc Hoa Khôi tin tưởng, bọn họ sẽ không lừa mình.

Đã đến giờ cơm trưa, tối hôm qua làm thế nào để Thu Tiểu Quân tiến vào phòng mình, hắn tạm thời không muốn biết, nhớ tới vụ đánh cuộc với Mạc Thiếu Đình, hắn cho A Hổ lui ra rồi điện thoại cho Mạc Thiếu Đình, "Đêm nay có rảnh không?"

"Đương nhiên." Mạc Thiếu Đình khẳng định.

"Đêm nay 8 giờ hẹn gặp tại Yến Vĩ Điệp."

"Được."

Tắt điện thoại, hắn nghĩ nghĩ, lại gọi tiếp một cuộc điện thoại, trong điện thoại tâm tình sung sướng nói: "Đêm nay 8 giờ đến quán bar Yến Vĩ Điệp tụ họp uống chút rượu đi."

"Ta đêm nay có tiệc xã giao, khả năng không đi được." Âu Dương Kiện Vũ đầu bên kia có chút tiếc nuối nói.

"Xã giao gì vậy, rất quan trọng sao?" Hắn không cho là đúng, nhíu nhíu mi, "Đừng đi ở đó nữa, Mạc Thiếu Đình cũng sẽ đi, đêm nay ta sẽ long trọng giới thiệu bạn gái của ta."

"Ngươi giới thiệu bạn gái?" Cái này làm cho Âu Dương Kiện Vũ thập phần kinh ngạc.

"Đúng vậy, ha hả." Hắn cầm lòng không đậu cười rộ lên. "Đêm nay đúng giờ đi Yến Vĩ Điệp đi."

"Ngươi lần này là nghiêm túc?"

"Đúng vậy." Hắn không chút do dự nói, "Ta lần này là trăm phần trăm nghiêm túc, nữ nhân này, ta nhận định cô ấy sẽ là vợ tương lai của ta."

"Nếu ngươi nghiêm túc như vậy, buổi tối hôm nay ta nhất định sẽ đi."

"Ha ha, nhất định phải tới, hẹn gặp lại."Cao hứng nói xong câu đó, hắn liền chuẩn bị ngắt điện thoại, không tưởng Âu Dương Kiện Vũ bỗng nhiên nhớ tới cái gì, lại gấp giọng hỏi hắn một vấn đề, "Nữ nhân kia là ai?" Âu Dương Kiện Vũ khẩn trương hỏi.

"Đến lúc đó ngươi sẽ biết." Hắn bảo trì một phần thần bí.

Gọi điện thoại hẹn xong Mạc Thiếu Đình cùng Âu Dương Kiện Vũ buổi tối gặp tại Yến Vĩ Điệp, Mạc Hoa Khôi đứng dậy khoác vào một bộ tây trang thời thượng, đi đến trước gương tạo kiểu tóc nâu tương xứng, rồi mới tuấn dật đĩnh đạc đi ra khỏi văn phòng.

12 giờ đúng thời điểm cơm trưa, các đồng sự đều đi ăn trưa tại nhà ăn công ty, Thu Tiểu Quân không cần ăn cơm bổ sung năng lượng nên ở lại phòng luyện tập. Hôm nay mặt trời đặc biệt sáng lạng, vầng thái dương như quả cầu treo cao cao, một sợi dương quang xuyên qua cửa kính, chiếu rọi ánh vàng rực rỡ vào trong phòng học.

Cô sợ hãi ánh nắng gắt, chờ đồng sự đi rồi, liền đem kéo bức màn dày nặng xuống, ngồi ở một góc cửa sổ, nghiêm túc cầm đọc một quyển sách về huấn luyện người mẫu.

Mạc Hoa Khôi đi đến cửa phòng học, nhìn thấy cô ngồi ở một góc nghiêm túc đang đọc sách.

Hắn phát hiện, nữ nhân nghiêm túc đọc sách thật yêu kiều, lặng lẽ đi đến trước mặt cô, ấm áp ngọt ngào cười, ôn nhu hỏi: "Em đang xem sách gì đó?"

Nghe tiếng, Thu Tiểu Quân nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú mang theo ý cười của hắn, ngẩn người nói: "Em đang xem quyển "Làm thế nào luyện thành người mẫu", sao anh lại tới đây?"

"Anh đặc biệt tới nhìn em." Nhìn khuôn mặt mỹ lệ của cô, ánh mắt hắn mê man rồi dần dần nóng lên, tay duỗi ra, hắn kéo cô từ dưới đất lên, "Đi, chúng ta đi ăn cơm."

Thân là nữ quỷ, vừa nghe đến hai chữ ăn cơm, trong lòng cô liền có cảm giác phản cảm. Cô giương giương khóe miệng, cười nói: "Ha ha, một mình anh đi thôi, hôm nay em một chút cũng không đói bụng, không muốn ăn."

"Em không muốn ăn, vậy ngồi bên cạnh với anh, nhìn anh ăn." Cho dù cô nói như vậy, hắn cũng lôi kéo tay cô bước nhanh đi ra ngoài.

Cô nhớ rõ tối hôm qua có đáp ứng kết giao với hắn, bị hắn lôi kéo như vậy cũng không thể nào không biết xấu hổ cự tuyệt. Bị hắn kéo vào thang máy, cô hơi lo lắng: "Hoa Khôi, anh muốn đi đâu ăn?"

"Nhà hàng Hoàng gia "Chiến thắng trở về"." Hắn tâm tình sung sướng cười nói, "Nơi đó khẳng định em chưa tới! Đồ ăn ở đó rất ngon, anh bảo đảm đi đến đó em chắc chắn sẽ muốn ăn."

"Nơi đó có xa công ty lắm không?"

"Không xa, lái xe mười phút là có thể đến."

Đối với cô mà nói, khoảng cách này kỳ thật rất xa, trong lòng ảo não liên tưởng, bên ngoài thái dương chói như vậy, mình bị ánh nắng chiếu đến, vạn nhất giống như trong phim là quỷ bị cháy hay bốc hơi thì phải làm sao bây giờ? Làm sao để báo thù cho em gái đây?

A, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Thang máy tới tầng một, cô chết sống không muốn đi ra, lôi kéo tay hắn, cầu xin nói: "Hoa Khôi, chút nữa em còn phải tham gia huấn luyện, anh đi ăn ở nhà ăn công ty ở lầu ba có được không?"

"Này......" Mạc Hoa Khôi không thích chính mình dùng cơm trong nhà ăn công ty nên có vẻ thực do dự.

"Hoa Khôi, xin anh mà, ăn ở nhà ăn đi, kỳ thật, đồ ăn nhà khá tốt đó." Cô làm nũng lên, vừa nói vừa phe phẩy cánh tay hắn.

Lúc này cô giống như một tiểu cô nương, bộ dạng đáng yêu, Mạc Hoa Khôi sao có thể chống đỡ được, nhịn không được cười cười, gật gật đầu sủng nịch nhìn cô, "Được, em nói ăn ở đâu thì ăn ở đó, anh nghe theo em."

"Hoa Khôi, anh thật tốt." Cô rốt cuộc yên tâm, vui mừng cười, rồi chợt nhón chân lên, vươn tới đôi môi gợi cảm của hắn mà ấn một cái hôn thật vang dội, "Ba~"

Trong nháy mắt, khuôn mặt tuấn tú của Mạc Hoa Khôi hiện lên một loại ánh sáng chưa từng có, cả người hắn giống như có xung điện, tràn đầy tình cảm mãnh liệt, ấn đóng cửa thang máy rồi không đợi cô phản ứng mà liền đem cô đè ở thang máy, dùng vách gương thang máy làm tường, cúi đầu xuống cuồng dã triền miên hôn môi cô...

"Đừng ~ Hoa, Hoa Khôi... Không, dừng lại..." Bị hắn hôn như vậy, Thu Tiểu Quân trong lòng cũng không thấy phản cảm, nhưng mà lại không tránh được khẩn trương cùng mâu thuẫn, bởi vì cô quan hệ với hắn, mà em gái lại vì hắn mà tự sát, "Dừng lại... A, nơi này là... thang máy... sẽ, sẽ có người..."

Cô lời nói đứt quãng, nghe tới tựa hồ cô thực sự sợ hãi bị người ta thấy cảnh cô và hắn hôn nhau.

"Trục Nguyệt, đừng khẩn trương, cũng đừng sợ." Mạc Hoa Khôi vẫn chưa ngừng lại, vừa hôn cô vừa khàn khàn an ủi, "Đây là thang máy chuyên dụng của anh, sẽ không có người quấy rầy chúng ta hôn nhau." Sau đó hắn nhắm mắt lại, càng thêm động tình hôn đôi mô đỏ, kiệt lực làm cô cảm nhận được tư vị hôn môi thật mỹ diệu.

Hắn hôn thật sâu tựa hồ như đã bốc hỏa, cô vô pháp khống chế say mê cũng chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ chốc lát nghĩ chính mình như con bướm đang lạc vào vườn hoa, không thể tưởng tượng phát hiện hôn nhau lại có thể mỹ diệu như vậy.

Cô say, Mạc Hoa Khôi cũng say, thiếu chút nữa không tự kềm chế được, qua một hồi lâu mới rời khỏi được đầu lưỡi đầy mỹ vị của cô, dùng ánh mắt triền miên lâm li nhìn khuôn mặt không biết tự bao giờ đã nhuộm đỏ ửng, "Trục Nguyệt, cái miệng nhỏ của em thật ngọt, đúng là một tiểu yêu tinh."

Thanh âm của hắn khàn khàn, nhưng nghe tới lại thật mê hoặc nhân tâm.

Cô chậm rãi mở to mắt, đối diện với ánh mắt của hắn, trái tim ẩn ẩn như điện giật nhảy dựng lên, muốn nói cái gì cũng không biết nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro