Chương 12 - PN1 Bọc nhỏ Draco tự thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta gọi là Draco Malfoy, người thừa kế thứ nhất của Malfoy gia, đứa bé đáng yêu nhất thế giới phù thủy.

Ta có một đệ đệ song sinh, hắn sau ta 17 phút, bộ dáng rất giống với ta.

Hắn gọi Favourite, lấy được sự đãi ngộ giống như tên hắn, ba ba mụ mụ thật đem hắn sủng lên trời!

Rõ ràng ta mới là người thừa kế thứ nhất, sau bọn họ lại đem ta bỏ một mình trên giường, sau đó ôm Favourite đi tới đi lui, hoặc là cho ta một món đồ chơi giết thời gian, sau đó tự mình chọc Favourite cười!

Uy uy! Dựa vào cái gì mà hắn có việc gì là các ngươi đều vây quanh hắn, mà ta chỉ được đến một con gia tinh ngốc hồ hồ?

Quyết định, ta sẽ chán ghét hắn!

Chính là chính là, hắn cười rộ lên thật đáng yêu nga! Mắt màu tím híp lại, cái miệng nhỏ nhắn kiều kiều tạo thành một độ cung đáng yêu. Manh! Rất manh a!

Được rồi, ta thu lại lời lúc đầu, ta không định chán ghét hắn.

Ba ba mụ mụ dường như rất thích chụp ảnh, tổng là một người ôm một đứa, dùng đủ loại tư thế chụp ảnh gia đình, có đôi khi chúng ta chụp chung hoặc chụp một mình. Sau đó ba ba đem ảnh chụp đã rửa xong đặt vào một căn phòng đen nhỏ. Ta nhiều lần trộm nhìn qua, trở lại phòng nhiều lần cũng không tìm được ảnh chụp.

Ở vấn đề chụp ảnh cũng khiến bọn họ yêu Favourite nhiều hơn, nói chung chụp cho hắn rất nhiều rất nhiều tấm. Uy uy! Không cầm mê mẩn đến đem ta hoàn toàn quên đi a!

Ta cùng Favourite ở chung một căn phòng. Chúng ta bây giờ còn quá nhỏ, chờ chúng ta trưởng thành, liền có được một căn phòng chỉ thuộc về mình. Hắn ngủ kế bên ta, nhưng bộ dáng lúc ngủ của hắn mà ta thấy được lại cực kỳ nhỏ. Bởi vì lúc hắn ngủ ta đã muốn ngủ, mà khi ta tỉnh hắn lại mở mắt trước ta một bước.

Lại nói tiếp, lúc Favourite ngủ tựa như một tiểu thiên sứ yên lặng.

...

Được rồi, ta thừa nhận đây là mụ mụ nói. Ta cũng không biết thiên sứ là cái gì. Có lẽ là sinh vật pháp thuật? Nhưng mà ta muốn nói, cái thiên sứ kia nhất định kém hơn tiểu Favourite của ta! Nếu không chẳng phải là nên đi sinh lỗi bộ dáng giống ta như đúc?!

Di? Dobby! Ngươi không phải bị phái đến chiếu cố hai người bọn ta sao? Vì sao lần nào cũng chờ Favourite lâu như vậy?! Sữa sao lạnh vậy! Chuyện kể rằng Favourite thật sự được mọi người yêu thích vậy sao? Vì cái gì các ngươi đều hướng bên đó chạy? Ta mới là người thừa kế, người thừa kế a! Các ngươi hẳn là nên đến nịnh bợ ta mới đúng.

Ân? Ba ba, ngươi vì sao đem Favourite ôm đi? Lại muốn dẫn hắn đến nơi có đồ chơi tốt sao? Còn ta? Như thế nào không cho ta một cái? Ngươi bênh trọng bênh khinh, mang ta cùng đi a!

Không đúng, bên kia là hướng đi đến căn phòng đen nhỏ, có cái gì chơi vui sao? Chẳng lẽ mang Favourite đi xem ảnh chụp không cho ta xem?

Ba ba mụ mụ bọn họ chưa bao giờ bất công như vậy a, tuy rằng rất thương yêu Favourite, nhưng cũng không đem ta bơ vơ một mình.

"Tiểu Long của ta." Mụ mụ đi vào phòng, đem ta ôm đi. Xem đi, ta đã nói rồi bọn họ sẽ không xem nhẹ ta.

Mụ mụ xoa nhẹ đầu ta, mụ mụ! Tóc của ta! Kiểu tóc không cần loạn như vậy! Dừng lại! "Dark Lord đến nhà chúng ta, chỉ để xem ngươi, ngươi nên ngoan ngoãn, không nên quấy phá nha."

Quấy phá? Ngươi xem con của các ngươi sẽ quấy phá người sao? Ta là đứa trẻ nhu thuận đáng yêu nhất thế giới phù thủy!

Phải phải, nói như vậy, vừa nãy ba ba ôm Favourite đi là muốn cho hắn thấy vị khách Dark cái gì Lord?

Nha...

Lại là chuyện này, cái gì tốt đều cho hắn trước. Nhưng mà không sao, ai kêu hắn là đệ đệ chứ. Làm một vị thân sĩ tao nhã hữu lễ, cần phải khiêm nhường một chút!

Mụ mụ! ngươi nhầm hướng rồi! Ba ba không phải đi hướng này!

Trong phòng khách là xanh vàng rực rỡ quen thuộc, ba ba đứng trong đại sảnh, cúi đầu nói cái gì đó. Favourite đâu? Vì sao? Ta không thấy Favourite?

Ta nhìn một vòng quanh phòng khách, trong lòng sinh ra tiếc nuối. Khách nhân thật vất vả đến đây, ta còn muốn khoe với hắn mĩ mạo của hai anh em chúng ta!

Cái người ngồi ở vị trí chủ thượng là vị khách kia? Bộ dáng cũng không tệ a, đích thực là tư chất kiêu ngạo tư bản. Tuy vậy, ngươi cũng không nên đoạt chỗ đó! Đó là chỗ ngồi của ta! Đến ba ba còn không dám giành với ta!

"Ta muốn ngồi lên vị trí kia! Các ngươi kêu hắn đi xuống dưới!" ta khiều khiều mụ mụ kêu, đáng tiếc chỉ có thể phát ra tiếng "Y y nha nha."

Nhưng mà, thành công khiến vị khách này chú ý: "Malfoy, đây là con trai của ngươi?" Hắn hướng ba ba ta hỏi.

"Đúng vậy, hắn kêu Draco Malfoy." Ba ba ta tiếp nhận ta từ trong tay mụ mụ. Rất kỳ quái nga, ta tới bây giờ chưa từng nghe qua ba ba dùng giọng điệu khiêm tốn nói chuyện với ai. Chẳng lẽ đây là ông nội người mà ta chưa thấy qua?

Ta vươn ngón tay chỉ hướng bên kia: "Ta muốn ngồi ở đó!"

Vị khách kia cười ha ha, không hiểu gì cả! "Malfoy, con của ngươi dường như muốn ta ôm hắn?". Nói xong chìa hai tay ra.

Ba ba chảy mồ hôi lạnh đem ta đưa đến trên tay người nọ, ta nhìn về phía ba ba, muốn biết hắn đem Favourite đi đâu vậy. Đáng tiếc, trên mặt hắn cũng không có viết đáp án.

Ta có nghĩ qua dùng đòn sát thủ của con nít - khóc! Chính là ta nhớ mụ mụ lúc trước đã nhắc nhở qua không cho phép ta gây chuyện. Quên đi, dù sao bọn họ cũng sẽ không đem Favourite đến nơi nào kì quái đi.

Sau khi vị khách gọi là Dark cái gì Lord đến, ta sẽ không phải nhìn thấy Tiểu Favourite của ta nữa. Ta từng một lần hoài nghi cái gia tinh Dobby đặc biệt thích Favourite đem hắn ôm đi. Nhưng ba ba mụ mụ không có cái gì khác thường.

Uy uy! Ba ba! Mụ mụ! Con của các ngươi mất tích nha! Cách ngươi một chút cũng không tỏ vẻ sao!

Cha đỡ đầu của ta kêu là Severus Snape. Mấy ngày nay dường như ngày nào cũng đến trang viên một chuyến, sau đó đưa cho mụ mụ lọ ma dược có màu sắc kì quái. Mụ mụ mỗi lần uống nó sau đó dường như sẽ vui vẻ hơn một chút. Đó là ma dược vui vẻ sao? Ta cũng muốn!

Ba ba mỗi ngày đi sớm về muộn, càng ngày càng bận rộn. Mụ mụ rất thích ôm ta tới lui. Mụ mụ, ngươi không phải coi ta thành Favourite chứ? Ta là Draco! Draco a! Ngươi cứ như vậy làm ta thật đau đầu a!

Mãi cho đến sinh nhật một tuổi của chúng ta, ta cũng không có nhìn thấy Favourite. Ta hoài nghi ba ba mụ mụ đem Favourite đến nơi thần bí nào đó. Từ nhỏ đến lớn cái gì tốt bọn họ đều đưa cho Favourite trước.

Lúc sinh nhật một tuổi, trong đại sảnh đến rất nhiều khách, ta cũng không biết họ, ngẫu nhiên có vài vị phu nhân hoặc tiểu thư đến sờ sờ mặt của ta.

Cẩn thận một chút! Sờ hư ngươi đền không nổi đâu!

Ai nha! Đừng có bu lại ta! Ta vừa mới tắm!

Trời ạ! Quần áo ta thích nhất! Đừng kéo! Phá hư!

Ba ba, ta không cần sinh nhật, sinh nhật thật là khổ sở!

Lúc Giáng sinh, ba ba ta sớm liền ra ngoài, mãi cho đến khuya mới về, hắn bỏ lỡ tiệc tối.

Ta mơ mơ màng màng ngủ trên giường ngỏ, bị mụ mụ bế lên, nghe âm thanh đứt quãng của nàng: "Tiểu Long...Tiểu Favourite của chúng ta... Trở về... Không cần tiếp tục... "

Mụ mụ đem ta ôm xuống lầu, thư phòng của ba ba sáng trưng.

Mụ mụ đi qua nói với  ba ba gì đó, ta không có nghe được.

Ta trừng mắt nhìn, thấy trên tay ba ba đang cầm một cuốn vở có bìa màu đen, biểu tình trên mặt không biết là khóc hay là cười.

Ba ba cầm cuốn vở đi vào một cánh cửa nhỏ ta chưa thấy qua bao giờ. Đi ra chỉ nói: "Malfoy gia, chỉ có một người thừa kế"

Mụ mụ khóc ngã xuống đất, ta không rõ đó là ý gì.

... ... ... ...

... ... ...

... ...

...

Hi, mọi người hảo, ta gọi là Draco Malfoy! Năm nay năm tuổi, là tiểu chủ nhân của Malfoy gia, người thừa kế quý tộc ưu tú nhất thế giới phù thủy!

Di? Ngươi nhìn ta làm cái gì? Chúng ta quen nhau sao? Ngươi nói ngươi là đệ đệ của ta?

Chuyện cười! Malfoy gia chỉ có người thừa kế duy nhất là ta đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro