Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[RÌNH COI BẠN THÂN CÙNG TÌNH ĐỊCH LÀM TÌNH]

Hải Trạch là do một đôi phu phu cùng giới lớn tuổi nhận nuôi, hai người cha của hắn có thành tụ vô cùng lớn, hơn nữa còn vô cùng ân ái, từ nhỏ hắn đã được sống trong môi trường ngọt ngào, không thiếu tình thương cũng không thiếu tiền, cuộc đời đều hết sức trôi chảy. Phiền não duy nhất chính là, muốn được như hai người cha của hắn, từ nhỏ hắn đã mong ước khi lớn lên sẽ có một gia đình nhỏ như vậy, đối tượng của hắn những năm qua chưa một lần thay đổi chính là – Hoắc Vĩnh An.

Tiếc nuối là Hoắc Vĩnh An không thích hắn, cự tuyệt bày tỏ của hắn. Lý do vô cùng phi lý, chính là hắn không phân biệt được tình bạn với tình yêu.

Nực cười, hắn sống hai mươi mấy năm, có thể không phân biệt được tình bạn với tình yêu hay sao?

Hoắc Vĩnh An cự tuyệt khiến cho hắn bị tổn thương, nhưng khi Hoắc Vĩnh An bắt đầu nói chuyện yêu đương, đối tượng lại chả khác gì một tiểu bạch kiểm, hắn từ tổn thương chuyển thành phẫn nộ. Ngươi tình nguyện tìm loại mặt hàng này cũng không muốn ở chung với ta?

Hơn nữa Hoắc Vĩnh An còn đem tên mặt trắng này nhét vào công ty của mình, còn nói tên tiểu bạch kiểm này rất thích bầu không khí công ty bọn họ, còn kêu cho hắn chức vị tốt. Hoắc Vĩnh An đã mở miệng, hắn làm sao có thể cự tuyệt? Vì vậy tiểu bạch kiểm trở thành một trong những thư ký của hắn.

Hắn rất ghét tiểu bạch kiểm, bình thường chưa bao giờ cho hắn sắc mặt tốt, tiểu bạch kiểm hình như là cũng biết, hoàn toàn không dám nói chuyện với hắn, nhưng cùng với mấy tiểu cô nương trong phòng thư ký quan hệ rất tốt, bình thường còn cho lẫn nhau một chút quà nho nhỏ gì đó.

Nói cung, tiểu bạch kiểm có rất nhiều tính chất đặc biệt, cũng khiến cho hắn không thể nào coi tiểu bạch kiểm như là một nam nhân.

Lập tức, xuất hiện một sự kiến khiến hắn càng không thể xem tiêu bạch kiểm như là một “nam nhân”.

Hoắc Vĩnh An đối với tiểu bạch kiểm hình như là người nằm trên, bình thường đối xử với tiểu bạch kiểm không khác gì bảo bối, mỗi ngày đưa đi đón về.

Hải Trạch ngày hôm nay tăng ca, bình thường giờ này ở bãi đỗ xe không có người nào, nhưng lúc này hắn lại nghe một đạo âm thanh kỳ quái. Xa xa hắn nhìn thấy một chiếc xe quý giá nhưng lại vô cùng quen mắt, nhìn gần chút, sẽ phát hiện có đô chân trắng nõn duỗi ra bên ngoài, ngón chân khi thì thả lỏn khi thì co chặt lại.

Trong lòng hắn dần dần có cảm giác không tốt, đúng là không biết xấu hổ đôi cẩu nam nam!

Hải Trạch tức giận khiến khuôn mặt đỏ bừng, sãi bước đi tới, hai người đàn ông bên trong lửa nóng hừng hực làm gì phát hiện hắn đang đi đến.

“A….không phải…..không nên….đụng…a….chỗ đó” Tiểu bạch kiểm không chỉ có khuôn mặt như nữ nhân, vóc người tinh tế, mà âm thanh cũng vô cùng mềm mại, khóc lóc rên rỉ có vẻ thống khổ lại vô cùng sung sướng, khiến cho Hoắc Vinh An phía trên tựa như điên không ngừng chọc mạnh.

“Nhẹ…nhẹ một chút…a…lão công” Cái mông vừa trắng vừa tròn, phần thịt đùi bị hông nam nhân ma sát đến đỏ lên, cực kỳ giống hai trái đào chín rực, lúc này hau bên trái đào đang bị hai tay nam nhân vuốt ve, như có thể bóp tới ra nước.

Hải Trạch trong lòng dần dần cảm thấy kỳ quái, thậm chí toàn thân bắt đầu nóng dần lên, hắn giơ nay tháo lỏng cà vạt ra một chút.

Từ góc độ của hắn không thể nhìn thấy địa phương hai người giao hợp, nhưng tiếng rên rỉ của tiểu bạch kiểm cùng thân thể bóng loáng, làm cho bức họa càng thêm mê hoặc.

Hải Trạch cảm thấy mình nên rời đi, nhưng chân như mọc rễ tại chỗ.

“Ô…không muốn!” Tiểu bạch kiểm đột nhiên kêu lớn lên, nguyên lai là Hoắc Vĩnh An nắm lấy cổ chân hắn lật ngược lại, lúc trước là quỳ nằm, bây giờ thành mặt đối mặt, hai chân bị mở rộng.

Hải Trạch rốt cục nhìn được toàn cảnh hạ thân, cũng phát hiện vì sao lúc trước lại thoáng thấy kỳ quái, Hoắc Vĩnh An căn bản không cắm vào hậu huyệt, mà là một…lỗ khác, trong tay còn đang nắm lấy cái gì đó, đó là cái gì?

Hải Trạch cả người cứng đơ mấy giây, mới từ từ lấy lại ý thức, Hoắc Vĩnh An nắm lấy một hạt châu nhỏ hình như là, hột le?

Chỉ thấy ngay hông là một cây côn thịt mập mạp xinh đẹp đang đứng thẳng, chốc chốc lại phun ra vài giọt nước như đang khóc,phía dưới lại là hoa huyệt chỉ có ở nữ nhân mềm mại ướt nhẹp, lúc này do bị ma sát mà bên trong xuất hiện chất lỏng trắng trắng tựa như trong suốt, dương vật to dài đang thô bạo mà ra vào, địt mạnh khiến cho hải mảnh cánh hoa mở rộng có thể thấy được thịt non bên trong, phía bên trong không ngừng chảy nước, khiến cho côn thịt càng trơn truột hơn, dâm thủy ra nhiều đến nỗi thấm ướt cả da ghế.

“Bảo bối ngoan, thả lỏng một chút, để lão công đi vào nào.” Hoắc Vĩnh An ở bên tai Ngôn Gia dụ dỗ.

“Không muốn…a….a không…không muốn…a…lấy ra” Ngôn Gia lắc đầu liên tục, bị làm khiến cả người lẫn đầu óc đều choáng váng, ngay cả tình địch kiêm lão bản đứng bên ngoài cũng không phát hiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro