tôi yêu em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trên hành lang tối tăm, dường như chỉ có mặt trăng mới biết được sự hiện diện của tôi. đối lập với sự tĩnh lặng của màn đêm, tâm trí tôi quay cuồng với những câu hỏi và sự bối rối.

'đang làm gì vậy cục cưng?'

là một trong những sát thủ cấp cao của port mafia, tôi thường được cử ra khỏi thị trấn để xử lý "công việc". bất cứ khi nào trở về từ công việc, tôi luôn mong chờ nụ cười ngốc nghếch và nụ hôn vụng về từ bạn trai tôi, dazai osamu. anh ấy luôn là người đầu tiên bên cạnh khi tôi trở về, thậm chí anh không cho phép tôi đưa báo cáo của mình cho sếp trước khi anh ôm tôi. những giây phút chúng tôi bên nhau luôn được bao trọn bằng những cái ôm ấm áp của anh.

tuy nhiên, lần này rất khác. không có nụ cười, cái ôm và nụ hôn chờ đợi khi tôi quay lại, chỉ có một ogai nhăn nhó và một chuuya bực bội. nhờ họ mà tôi biết được rằng oda sakunosuke, một người bạn của chúng tôi, đã chết, và dazai đã biến mất không dấu vết.

tôi bất động, chẳng biết phải làm gì, mắt tôi cay xè, nhưng tôi sẽ không khóc cho đến khi biết được sự thật, dazai hẳn đã để lại một thứ gì đó trong căn hộ chung của chúng tôi. anh không phải lúc nào cũng là người dễ hiểu, nhưng tôi biết anh ấy sẽ không làm rối mọi chuyện mà không có lý do, tôi không tin anh không từ mà biệt.

sau khi báo cáo và được thông báo ngắn gọn về tình hình,tôi về nhà nhanh nhất có thể, tôi đi nhờ xe của chuuya vì chúng tôi ở cùng khu chung cư. tôi sốt ruột lắng nghe chuuya kể về dazai và oda-san và mọi thứ "đã tệ như thế nào." trước khi xe của anh ta dừng hẳn, tôi mở cửa và nhảy ra ngoài, những âm thanh khó chịu của chuuya nhỏ dần sau lưng tôi.

khoảnh khắc mà tôi lướt qua sảnh của tòa nhà thời gian như kéo dài vô tận khi các câu hỏi của liên tục xuất hiện và suy nghĩ của tôi ngày càng lộn xộn

tôi, mối quan hệ của chúng tôi, có lẽ đối với anh, nó không ý nghĩa như những gì tôi đã nghĩ? anh thực sự đã rời port mafia, anh thực sự đã bỏ rơi tôi? vì oda-san sao? bạn tốt, người yêu lần lượt ra đi, quá nhiều trong một ngày rồi.

đến cửa nhà, tôi loay hoay tìm chìa khóa trong, cuối cùng cũng mở được cửa, tấm gỗ đập mạnh vào tường ,  đi thẳng vào phòng ngủ, nơi tôi đoán là dazai đã để lại thứ gì đó. tôi ngẩng người một lúc, trên giường là một lá thư gấp và bông hoa tulip đỏ, tôi nhìn chằm chằm vào lá thư và hoa.tôi nhắm chặt mắt, tôi cố ngăn cản những giọt nước nơi khóe mi.tôi phải chấp nhận sự thật rằng dazai đã rời đi. anh đã thực sự rời bỏ tôi và port mafia, trái tim tôi như vỡ thành từng mảnh,đến bây giờ thì đôi chân đã chẳng còn vững nữa. mở mắt ra lần nữa, cầm lá thư và bông hoa. tôi sẽ không khóc đâu!


cô gái của tôi,

tôi muốn nói cho em biết rằng, tôi luôn yêu em. tôi vốn thích những thứ sến sẩm, em biết mà ,tôi để lại cho em một bông hoa tulip đỏ tượng trưng cho tình yêu và cảm xúc của tôi dành cho em. xin em đừng bao giờ quên nó. em chưa bao giờ thực hạnh phúc hơn khi ở bên tôi.

tôi chẳng biết phải làm sao để xoa dịu trái tim em lúc này. tôi thật xin lỗi vì đã bỏ rơi em, tình yêu của tôi, nhưng tôi không hối hận vì đã rời bỏ port mafia. có lẽ em đã biết oda đã chết , anh bị giết bởi một người có cùng siêu năng lực. tôi đã ở đó, điều cuối cùng anh nói với tôi rời khỏi port mafia, trở thành một người tốt. tôi sẽ không xuất hiện một thời gian. mori có thể đang ráo riết tìm kiếm tôi, nhưng em không cần phải lo cho tôi. tôi có một vài người bạn,họ sẽ cho tôi một nơi ở ổn định.tôi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, tôi chưa từng nghĩ bản thân sẽ trở thành người tốt, thật thú vị! điều duy nhất có thể làm cho tôi cảm thấy vui hơn nữa, giá mà em ở đây, ngay cạnh bên tôi.

điều ước lớn nhất của tôi bây giờ, là một ngày nào đó lại được ở bên em. tôi sẽ dang rộng cánh tay và ôm em thật chặt.

em à ... tôi biết rằng bản thân xấu xa ra sao khi để em một mình trong cái tổ chức quái quỷ đó. thật đau đớn khi phải xa em, nhưng tôi biết nỗi đau của tôi chẳng là gì so với những gì mà em cảm nhận được khi tất cả chỉ còn một lá thư. em tha thứ cho tôi được không? khi gặp lại nhau, ta có thể là kẻ thù của hai phe đối lập, nhưng với tôi điều đó không quan trọng, tôi sẽ cho em thấy ánh sáng. tôi hứa sẽ đưa em khỏi port mafia, đợi tôi...

tôi thật muốn được nhìn em lần nữa. tôi yêu em

dazai osamu

thân thể tôi trở nên nặng nề, đây là sự thật. dazai đã rời đi để trở thành người tốt, anh rời đi để có cuộc sống tốt hơn ... và anh hứa sẽ trở lại vì tôi.

sau cùng, tôi không tự chủ được rồi,những giọt nước mắt đã rơi, một nụ cười đau khổ trên khuôn mặt, cơ thể của tôi có chút rung lên, tôi cảm thây bản thân thật tệ hại.

tất cả những gì tôi muốn làm là cuộn tròn với lá thư và hoa tulip và khóc để tôi có thể chìm sâu vào giấc mộng ,để tôi có thể quên hết những gì đã đến hôm nay, nhưng tiếng động lớn bất ngờ từ bên ngoài, tôi bật dậy, sẵn sàng kích hoạt siêu năng lực, tôi thấy chiếc xe của chuuya đã bị nổ tung, anh ta đang chạy ra ngoài hét lên, cố gắng làm gì đó với chiếc xe đang bốc cháy . một vài dòng cuối bức thư của dazai khiến tôi chú ý.

p/s: tôi đặt một quả bom dưới xe của chuuya như một món quà tạm biệt cho anh ấy. hãy cẩn thận nhé em yêu

____

cậu chuyện này không thuộc về tớ, nó là tác phẩm một chị người nước ngoài và tớ chỉ dịch lại và chỉnh một số tiểu tiết thôi nên đừng mang nó đi đâu cả. tở cảm ơn ạ ❤️

this story belongs to @LordSister

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro