3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jung Kook lăn lộn trên giường, cậu tức từ chiều đến giờ rồi. Bộ óc thông minh của cậu đang hoạt động hết công suất để tìm cách dậy dỗ tên đáng ghét đó.

- Aisshhh!! Tức chết mất!_ Jung Kook vung chân đạp lung tung, chăn gối bay hết xuống giường.

'Knock Knock'

- Kookie!!_ Yoongi đẩy cửa bước vào

- Umma! Có chuyện gì?_ Jung Kook nhăn nhó hỏi

- Con trai xinh đẹp của umma bị sao thế? Tức chuyện gì? Nói umma nghe coi_ Yoongi ngồi xuống bên giường, hai tay ôm lấy đôi má hồng hồng của cậu.

- Không có chuyện gì đâu umma_ Jung Kook thở dài, nằm xuống giường.

Yoongi lắc đầu nhìn xung quanh, căn phòng bừa bộn không thể tả.

- Cái thằng này! Phòng gì mà như cái thùng rác vậy nè!_ Yoongi tét vào mông Jung Kook

- UMMA! Đau_ Jung Kook vùng vằn ngồi dậy_ Không được tét mông con! Tại hôm nay con bực mình thôi nên phòng nó mới như vậy .

- Ôi... Umma quên. Mông con đã lép rồi mà umma còn đánh. Sorry con yêu!_ Yoongi phì cười

- Umma! Con giận umma luôn!_ Jung Kook lại nằm xuống giường, hai tay ôm lấy mông mình.

- Thôi... nói umma nghe coi... chuyện gì vậy?

- Không nói!_ Chui vô chăn

- Nói không?_ Yoongi hậm hực

- Không

- Hoseok ah! Đem bỏ hết đống đồ ăn vặt trong tủ lạnh đi cho em_ Yoongi hét lên

- Appa ah! Đừng mà!_ Jung Kook ngồi bật dậy

- Nói không?!_ Yoongi khoanh tay nhìn cậu đầy sát khí

- Hic... Hic... Umma... Hic... Hic..._ Jung Kook sụt sịt

- Đứa nào chọc Kookie của umma sao? Đứa nào?_ Xắn tay áo

- Cái tên Park Jimin đó. Nó đánh nhau giỏi hơn con. Lại còn bắt nạt con ! Oa ~ _ Jung Kook khóc ầm lên.

- Thôi... thôi... Kookie của umma là giỏi nhất mà. Nín đi con , chúng ta sẽ tìm cách dậy dỗ tên đó.

- Ừ. Chắc vậy!_ Jung Kook nín khóc gật đầu cái cụp.

- Con là con của ai?

- Min Yoongi.

- Đúng! Cho nên con là xinh đẹp nhất, giỏi giang nhất... chỉ thua umma thôi. Nhớ chưa?

- Nhưng... nhưng con đẹp hơn umma mà!_ Jung Kook bĩu môi

- Ừ , con đẹp hơn . Yoongi phì cười.

- Xuống ăn cơm! Đi nào Kookie_Yoongi kéo tay con mình ra khỏi phòng.

...

Tại phòng bếp.

- Ba , mẹ , anh hai ăn cơm.

- Chúng ta mau ăn thôi . Hoseok nói.

- Ba , mẹ , con tính sang Nhật lập nghiệp có được không ? _ Junghyun nói

- Được , chúng ta tôn trọng quyết định của con . Chỉ cần con thường xuyên hỏi thăm chúng ta với em con là được .

- Con cảm ơn .

-Bao giờ con tính bay sang đó ? Yoongi hỏi 

- Dạ , con tính ngày mốt sẽ bay .

-Ừ , chúc con thành công . Nếu không được thì về Hàn , không sao hết.

-Vâng.

-Vậy là anh tính sang Nhật thật hả ? _Jungkook hỏi

- Ừ , biết đâu anh lại lấy vợ luôn bên đó.

-Vậy luôn ý hả ?

-Đương nhiên rồi .

-Nào , Jungkook ăn đi con. Để anh con còn ăn . Con đó , từ bé đến giờ chỉ đúng một bát , hôm nay con phải ăn uống nhiều lên cho ta ._Yoongi vừa nói vừa gắn thức ăn vào bát cho cậu.

Jung Kook nheo mắt nhìn umma mình. Sao tốt và dịu dàng đột xuất thế này? Có vấn đề rồi...

- Appa ah... Bộ có chuyện gì sao umma lạ vậy?_ Jung Kook thì thầm vào tai Hoseok

- Thật ra là..._ Hoseok nói

- Seokie!_ Yoongi trừng mắt

- Umma thương con ý mà! Ăn nhiều vô nha con!_ Hoseok quay qua cười với Yoongi_ Em cũng ăn đi!

Jung Kook chu mỏ, phụng phịu nhìn appa

- Appa sợ vợ thấy ghê luôn!

- Kookie này, umma có chuyện này..._ Yoongi đặt chén cơm xuống bàn.

- Sao ạ?

- Con ý... ráng cố gắng kèm thằng nhóc Park Jimin học nhé! Cho nó giỏi lên một tí, cho lớp con được hạng nhất nữa.

- Tại sao lại là con kèm? Umma cho tên đó nghỉ học đi! Con ghét hắn lắm!_ Jung Kook phụng phịu

-Mẹ , sao mẹ lại bắt Kookie làm thế chứ ?

-Sao chăng gì ? Con mau ăn đi . Đó là chuyện của ta

-Nhưng con không muốn _Jungkook nói

- Không được! Umma lỡ cá cược với giáo viên trong trường rồi. Có một mình umma đặt cho con thôi, con mà không kèm được nó là umma mất tiền hết!_ Yoongi đập bàn

- Cá cược!? Umma! Umma kì quá! Con không chịu đâu!

-Umma sao lại mang em ra để cá cược chứ ? Con không chấp nhận_Junghyun

- Umma đặt hết tiền cho con rồi. Ngoan đi._ Yoongi vỗ về Jungkook

- Không chịu đâu!_ Jung Kook giãy nãy

- Không chịu thì ra đường ở!_ Yoongi quát

- Appa à ~_ Jung Kook rưng rưng cầu cứu Hoseok

- Uhm appa nghĩ con nên nghe lời umma

Thế là đêm đó có một con thỏ lăn lộn, trằn trọc trên giường, vò đầu bức tóc.

.

.

.

.

Sáng hôm sau

Cả lớp đang nhốn nháo đầu giờ, Jung Kook vác bộ mặt "hình sự" bước vào.

- Ấy ấy! Lớp trưởng vô kìa. Hôm nay sao thế nhỉ ?

- Mặt như đưa đám ý.

'Lớp bắt đầu bàn tán về cậu '

Jung Kook nằm gục lên bàn chán nản

" Nếu kèm học cho hắn ​chả khác nào nhận lời hắn cả​. Trời ơi, còn đâu danh dự của tôi. Umma ~ Umma hại con rồi! "

- Nhóc con!_ Park Jimin la lớn từ cửa lớp

- Aishh! Cái tên này! Tức chết mất!_ Jung Kook khó chịu

Cả lớp thì gần như té ngửa. Park Jimin, đang có mặt tại lớp... vào giờ này?!

- Anh đi học sớm vì nhóc con đó nhé!_ Jimin nhếch mép ngồi lên bàn cậu

- Lấy cái mông ra khỏi bàn học của tôi ngay!_ Jung Kook chỉ vào mặt anh và nói

- Nhóc con hôm nay dữ quá _ Jimin nhảy xuống bàn

-Kệ tôi.

- Tôi đã bảo là không được gọi tôi như thế mà _ Jung Kook trừng mắt, răng thì nghiến lại như muốn ăn tươi nuốt sống anh

- Hehehe ~ quen rồi. Không đổi được_Jimin nhún vai_ Sao? Có làm gia sư cho anh không?_ Jimin tiến sát lại gần mặt cậu, mỉm cười. Nhìn mặt đểu vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro