Chap 11 : Kết thúc không có hậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này hơi máu me 😂 Không dành cho đàn ông có thai và các chú đang cho con bú nhá

-------------------------------------------------
- Tiểu Khải sao ? - Tuấn Khải  tươi cười - Con với cô ra ngoài đi ! Cho Tiểu Nguyên còn ngủ !

- Quên cô nhầm ! Tuấn Khải, sao con lại có thể sẵn sàng giết người vì Nguyên Nguyên bị tổn thương ? - Vương Ngọc Mỹ giật mình khi nhận ra mình vừa gọi cái tên chỉ có Tiểu Nguyên được gọi. - Cô cũng có biết nhiều người vì người mình yêu mà sẵn sàng hi sinh nhưng con thậm chí là còn đi giết người !

- Vì Tiểu Nguyên không chỉ đơn giản là người con yêu ! Em ấy là cả cuộc đời con ! Tiểu Nguyên đã phải từng chịu rất nhiều tổn thương trong 4 năm qua nên bây giờ, con sẽ sẵn sàng bảo vệ em ấy dù có mất đi bất cứ thứ gì, kể cả tính mạng của con ! Con thâm chí cũng chẳng cần đến 3 cái công ty như thế này đâu ! Một cái nhưng đủ cho Tiểu Nguyên được chăm sóc và cưng chiều thôi thì đối với con thế là quá đủ rồi ! - Tuấn Khải nói chắc nịch không do dự dù chỉ một khắc.

   "RẦMM.."

Cả người Tuấn Khải đổ rạp trên chiếc thảm trải và trên người anh là người mà anh có thể bỏ mạng vì sự an toàn của người đó.

Thấy tình cảnh kia thì có lẽ Vương Ngọc Mỹ nên đi ra ngoài rồi ! Chứ bà không có ý định làm bóng đèn cho đôi chẻ đâu !

- Hức.. Hức.. Khải.. - Tiểu Nam khóc một cách ngon lành khi trên người anh.

- Ngoan nào, em sao vậy bà xã ? Lại mơ thấy cái gì à ? - Tuấn Khải thở dài xoa xoa cái đầu của Tiểu Nguyên.

- Em vui.. Hức.. Em vui lắm ! Hức.. - Tiểu Nguyên vừa khóc vừa nói - Em vui lắm Tuấn Khải ạ !! Ông xã của em ! Hức.. Hức..

  Nghe được người trên thân nói vậy, anh không thể không nghẹn ngào, khoé mắt rỉ ra một giọt nước mắt.

Anh kéo cậu lên ôm chặt vào lòng, vuốt lưng cậu và dỗ dành : 
- Ngoan, không khóc nữa, không khóc nữa ! Em sẽ khó thở đấy bà xã ! Anh thương !

- Tuấn Khải, còn một tin nữa ! - Tiểu Nguyên sau khi đã bình ổn lại thì mới ngóc đầu dậy mà nói.

- Ừ, em nói đi.

- Anh với em chuẩn bị làm đám cưới thôi ! Chứ đến lúc bụng em to ra là khó chọn đồ lắm !

- Ý em là.. - Tuấn Khải như đã đoán ra cậu đang muốn nói gì.

- Em có con rồi ông xã ạ ! - Tiểu Nguyên cầm tay của anh đặt vào bụng mình, mặt vui sướng không ngừng.

- Anh sắp được làm bố rồi !!! - Tuấn Khải sung sướng, ôm chặt cậu vào lòng, hét to đến nỗi vang vọng lại cả trong phòng. Rồi lại nói 1 lèo - Để lát anh bảo kế toán cắt phần việc với chuyển lương tháng này của em vào tài khoản của em ! Em từ giờ chỉ ở nhà và chăm sóc cho bảo bối của anh và em thôi !!

- Ơ.. Nếu con là bảo bối rồi, thì em là gì ? - Tiểu Nguyên ra vẻ hờn dỗi.

- Em sẽ là baba của bảo bối kiêm vợ yêu của anh ! - Tuấn Khải bật cười hôn khắp mặt cậu.

End

💚KAIYUAN IS REAL 💙

💙CHÚC MỌI NGƯỜI HẠ THU VUI VẺ💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro