Chương 4(TG1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( hành hung tra nam tiện nữ tổng tài văn ) thiên kim nhà giàu muốn quật khởi (3)

Hai người khanh khanh ta ta một lúc, nhưng cánh chim chưa đầy đặn Tiếu Khiêm vẫn phải trở về biệt thự Hạ gia.

"Đã về rồi sao?" Thư Niệm ngồi trên sô pha thảnh thơi xem TV, đầu không ngoảnh lại, hỏi một câu.

Trong lòng phi thường kinh ngạc đối với hiệu suất làm việc của Hạ mẫu, không nghĩ tới Hạ mẫu ở nước ngoài, còn có thể ép Tiếu Khiêm trở về.

Nhưng nhìn khuôn mặt như thể nàng nợ hắn mấy ngàn vạn, Thư Niệm khóe môi hơi nhếch.

Định luật nữ xứng, nam chủ không vui, bổn bảo bảo liền vui vẻ, nữ chủ nghẹn khuất, bổn bảo bảo liền happy.

"Không phải ngươi đang nằm viện sao?" Không hổ là người đem đại tiểu thư Thư Niệm nắm trong lòng bàn tay, Tiếu Khiêm toàn thân tản ra dày đặc hormone nam tính, nam nhân lạnh nhạt lúc nào cũng mê người nhất, Thư Niệm không thể không bội phục, ngoại hình bình thường như vậy, cũng bị khí chất của hắn đề cao vài phần.

Chính là, vẫn không đủ nhìn.

Hiện tại tâm tình của Tiếu Khiêm cực kì không tốt, công tác mệt nhọc, cộng thêm vừa mới chịu trận ở chỗ Hạ mẫu, về đến nhà, Hạ Ninh Thiển thế mà lại nằm xem TV, chuyện của Hạ mẫu là như thế nào, nàng bị bệnh nằm viện? Trước mấy ngày hắn nghe Lâm tẩu nói nàng phát sốt không  uống thuốc nên mới nằm viện, hiện tại nhìn đến nàng sinh long hoạt hổ, không có chút bộ dáng sinh bệnh, trong ngực dâng lên lửa giận.

"Bệnh của ngươi đều khỏi, ngươi còn cùng mẹ ngươi nói lung tung gì, ngươi không biết ta rất bận sao? Ngươi tùy hứng như vậy ......"

Không đợi hắn nói xong, Thư Niệm vô cùng bình tĩnh phất tay ngắt lời hắn, "Nếu bận không có thời gian yêu đương, vậy chia tay đi."

"Được ...... Từ từ, ngươi nói cái gì?!" Tiếu Khiêm không nghĩ tới Hạ Ninh Thiển ngày thường mặt dày mày dạn dùng hết thủ đoạn lấy lòng hắn sẽ nói ra lời chia tay như vậy, tức khắc khựng lại, hắn ngồi xuống sô pha bên cạnh, nhìn thần sắc bình đạm của Thư Niệm, trong lòng có chút mạc danh, "Ngươi nói đùa sao?"

"Ngươi cảm thấy ta có hứng thú cùng ngươi nói đùa sao?" Thư Niệm buồn cười nhìn hắn, "Ngươi cảm thấy ngươi là tiên vẫn là Phan An*, ta nhất định phải ăn vạ ngươi, nói thật, ta là vì tốt cho ngươi, ngươi không phải luôn miệng nói không có thời gian sao, ta chia tay chính là vì tốt cho ngươi."

Thư Niệm nhìn Tiếu Khiêm có chút tái nhợt sắc mặt vì tức giận cùng sợ hãi, khóe môi nhếch lên một độ cung trào phúng.

Một bên ghét bỏ Hạ Ninh Thiển tính tình, bên kia lại có tâm tư xấu xa dựa vào Hạ Ninh Thiển dựa vào Hạ gia để có thể trở thành người trong giới thượng lưu.

Đối với loại này tra nam, Thư Niệm cảm thấy nói nhiều một câu đều buồn nôn.

Tiếu Khiêm kinh sợ, nhìn Thư Niệm lại một lần đem lực chú ý chuyển qua tivi, hắn hơi hơi híp đôi mắt, chỉ sợ Hạ Ninh Thiển lại làm trò lạt mềm buộc chặt, đổi biện pháp lăn lộn hắn, nghĩ đến nàng sinh ra đã ngậm thìa vàng, còn chính mình phải nỗ lực giao tranh, chênh lệch này làm hắn càng thêm phẫn hận.

"Ngươi nếu muốn chơi lạt mềm buộc chặt cũng vô dụng, thân là Hạ gia đại tiểu thư, ngươi có thể mỗi ngày đi dạo phố hưởng thụ, nhưng ta thì không, ngươi an phận một chút, đừng náo loạn." Tiếu Khiêm lười để ý đến Thư Niệm, trực tiếp xoay người rời khỏi phòng khách, vào thư phòng.

Thư Niệm: ọe......

Con mẹ nó xà tinh bệnh, tự mình ảo tưởng cảm giác ưu việt, nghe người khác nói còn nghe không hiểu, chia tay còn bảo nàng làm trò? Thư Niệm chỉ muốn rút dây lưng ra đánh cái này xà tinh bệnh một trận.

Mặc dù nàng cũng không thèm để ý, nàng chỉ cáo trạng, phá hỏng buổi hẹn hò của tra nam tiện nữ, thuận tiện cho hắn ngột ngạt một chút mà thôi.

Tiếu Khiêm tệ bạc, là một cái đầu đất đều có thể nhận ra, nguyên chủ rõ ràng là một cái ngu ngốc bị tình yêu che mắt.

* Phan An: được mệnh danh là đệ nhất mỹ nam Trung Quốc trong lịch sử, có thể tự tìm hiểu thêm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro