Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện học kì 1 Đào Nhiễm theo đuổi Giang Diệp tuy không phải oanh oanh liệt liệt, nhưng cô gái này quyết chí tiến lên, đụng phải thật nhiều bức nam tường đều không quay đầu lại. Cứ tưởng rằng lại có thể xem một màn thổ lộ, không nghĩ tới cô lại xin lỗi.
Cậu có thể tha thứ cho tôi không?
Giang Diệp lạnh lùng nói: "Không thể."
Hai chữ này của hắn làm không khí vốn đang quái dị lại càng yên tĩnh hơn, dường như không có ai nói chuyện.
Đào Nhiễm cũng ngây ngốc, Giang Diệp nói không thể?
Cái này không giống với tính cách của hắn a?
Đào Nhiễm nhìn vách tường, Giang Diệp đem ly rượu một ngụm uống hết, ngìn cô một cái, ánh mắt chỉ có sạch sẽ cùng bình thản, cảm xúc mãnh liệt bị che dấu dưới đáy mắt.
Hắn buông cái ly ra, đứng dậy, ngực phập phồng lên xuống, giống như cực lực ổn định hô hấp.
Thiếu niên bên cạnh hắn nhỏ giọng goi: "Giang Diệp." Cậu thất thố.
Hắn lại ngồi xuống.
Đào Nhiễm vẫn luôn xấu hổ không dám nhìn mặt hắn, sợ vừa ngẩng đầu lên nước mắt liền không khống chế được mà rơi xuống. Cô thất vọng lại khổ sở, cô từ bỏ việc thích hắn, trước giờ cô đều chỉ nhận được đáp án phủ định.
Kiều Tĩnh Diệu đau lòng, vội vàng hắng giọng nói: "Mọi người đem bài thu lại a." Sau đó hung hăng liếc đầu sỏ gây tội Hứa Thâm.
Hứa Thâm cũng thực mộng bức, chuyện này chuyển hướng có chút thần kì a.
Mọi người còn chưa kịp đưa bài đã bị Văn Khải đem bài thu lại.
Trên mặt hắn mang theo ý cười: "Tôi tới, tôi tới a."
Hắn thu hết bài, Đào Nhiễm cũng trở về chỗ của mình. Cô cúi đầu, nếu nói lúc cô đến giống như một đóa hoa hồng kiều diễm thì bây giờ giống như một bông hoa điêu tàn, đến một cái lá cây đều không còn.
Văn Khải cầm bài trong tay đưa cho Ngụy Tây Trầm: "Ngụy ca tới, để cho mọi người thấy thủ pháp chia bài soái khí của anh."
Ngụy Tây Trầm tiếp nhận bài.
Văn Khải vừa nói xong, tất cả mọi người đều chờ mong, thủ pháp của hắn soái khí như thế nào.
Nhưng mà hắn dùng thủ pháp của học sinh tiểu học xào vài cái, một con 5 rơi ra ngoài, biểu tình của mọi người đều dại ra.
Ngụy Tây Trầm bình tĩnh mà nhặt về, tiếp tục xào.
Chia bài lại soái ngoài ý muốn.
Hắn dùng ngón giữa cùng ngón cái chia bài, trực tiếp đưa bài bay ra.
Ngay cả chỗ xa nhất, bài vậy mà cũng vừa vặn dừng ở trước mặt. Kĩ xảo như vậy yêu cầu phải dùng lực chính xác, nhất thời không biết nói gì.
Đây rõ ràng chính là tay già đời.
Thời điểm mọi người xem bài, Đào Nhiễm cũng không có hứng thú mà xem bài của mình.
Dù sao thì cô chính là không có khả năng làm quốc vương, cũng không có khả năng làm cho Giang Diệp tha thứ cho cô.
Cô không có cái vận khí đó.
Quả nhiên, thiếu niên ngồi ở đầu quầy chữ U lật bài lên, khóe môi mang theo tươi cười: "Ngượng ngùng, tôi là quốc vương."
Ngụy Tây Trầm nhìn quanh một vòng, chậm rì rì mở miệng: "Như vậy lần này vẫn là số 5 đi. Tới làm một chuyện."
Ngón tay hắn chỉ chỉ, Văn Khải đến quầy cầm 3 bình rượu trở lại.
"Cái này, số 5 uống hết đi." Hắn ngước mắt, hai ngón tay kẹp lá quốc vương, khóe miệng tươi cười dường như lại có thêm vài phần tà lệ, "Một giọt cũng không được dư thừa nha."
Mọi người : "......" Ngọa tào, ai xui xẻo cầm lá số 5?
Tất cả đều nhìn về phía Đào Nhiễm.
Đào Nhiễm nguyên bản còn đang suy nghĩ lung tung, hiện giờ cũng run bần bật.
Ngụy Tây Trầm.... quá ngoan độc đi.
Cô run rẩy lật lá bài còn nguyên vẹn mà mình không thèm để ý kia lên, nghĩ thầm sẽ không xui xẻo vậy đi?
Lật lên thì thấy là một lá bài số 8.
Vậy số 5 là ai?
"Là tôi." Giang Diệp vẻ mặt không biểu tình mở miệng.
Hắn nói xong liền lập tức đứng dậy, đi qua cầm một chai rượu, trực tiếp rót. Hành động này của hắn giống như không muốn sống, hầu kết hắn khẽ động, một chai rượu càng ngày càng ít.
Đào Nhiễm khổ sở suy nghĩ, Giang Diệp cũng quá xui xẻo đi.
Giang Diệp uống xong một chai, liều mạng ho khan.
Đó là một chai rượu mạnh.
Hắn bình thường cơ hồ không có uống rượu, cổ họng vừa khô khốc vừa đau rát. Hắn ho hai cái, lấy bình thứ 2.
Uống đến chai thứ 2, hắn càng thêm khó chịu.
Nhưng hắn có thói quen tự chịu đựng, khó chịu cũng sẽ không tỏ ra ngoài.
Ngón tay Ngụy Tây Trầm nhẹ niết lá bài, ý cười lạnh nhạt.
Đào Nhiễm gắt gao nắm quyền, mọi người vậy mà chỉ nhìn không ai ngăn cản. Ba bình rượu mạnh kia, đổi thành ai cũng uống không nổi.
Yêu cầu này của Ngụy Tây Trầm cơ bản đã vượt qua quy tắc.
"Đủ rồi, đừng uống nữa, hai bình là được rồi." Cô nhìn về phía Ngụy Tây Trầm nói, "Yêu cầu này của cậu đã quá phận rồi!"
Văn Khải: "......." Bà cô à, cô đừng nói nữa, lão tử đều phát run cả rồi.
Ngụy Tây Trầm nhìn Đào Nhiễm, ánh mắt đen nhánh, khóe môi cong cong: "Vậy cậu uống thay cậu ra đi."
Đào Nhiễm bị hắn chọc tức chết rồi, tức giận đến mức nói không lựa lời: 'Tôi thay tôi thay."
Giang Diệp thở dốc, trong mắt tựa hồ đóng băng: "Không cần."
Hắn từ chối xong liền cầm đến bình thứ 3.
Lam Hải Dương đoạt lấy cái bình trước, "Vậy là được rồi, đây là trò chơi, không phải trả thù. Huống chi..." Hắn nhìn về phía Ngụy Tây Trầm, ngữ điệu hơi trầm xuống, "Có lẽ hắn lại không nên là số 5 đâu."
Có lẽ cậu cũng không phải là quốc vương đâu?
Ngụy Tây Trầm không chút nào chịu uy hiếp, lười biếng mở miệng: "Lại đây uống." Lời này hiển nhiên là nói với Đào Nhiễm.
Lam Tấn bên cạnh giống như người tàn hình, hắn nguyên bản muốn bản muốn chỉnh Ngụy Tây Trầm nhưng mọi chuyện lại theo hướng khác. Hắn trực tiếp lao tới, đoạt lấy chai rượu kia, rót mấy cái liền hết.
Hắn chậc một tiếng: "Sảng khoái."
"........."
Đào Nhiễm nhìn Ngụy Tây Trầm, nếu cô có thể thấy hảo cảm tăng giảm thì nhất định trên đầu cô có một làn -1.
Một đường giảm đến số âm.
Kiều Tĩnh Diệu nói: "Thôi không chơi nữa, chơi không vui." Hai lần đều nháo đến không thoải mái, "Hôm nay trước về nhà đi, hôm nào có cơ hội liền chơi tiếp."
Không khí ở đây quá quái dị, mọi người đã không chịu nổi, hiện giờ giống như được đại xá, ồn ào đi ra ngoài.
Kiều Tĩnh Diệu đi ngang qua người Ngụy Tây Trầm, dùng thanh âm chỉ hai người có thể nghe được nói: "Nhiễm Nhiễm không thể uống rượu, con bé bị dị ứng cồn."
Cô rũ mắt, trong con ngươi lạnh như băng của thiếu niên hiện lên một tia ngạc nhiên.
Cô vừa lòng mà nhìn thấy ly rượu trong tay hắn khẽ run rẩy.
Nguyên bản một hôm đi chơi, không nghĩ tới lại tan rã trong không vui.
Lam Hải Dương hỏi Lam Tấn: "Đây là người lần trước cậu muốn đánh, kết quả lại bị người ta hành cho một trận?"
Lam Tấn uống đến choáng váng, tay của hắn quơ loạn ở trên không trung, cười đến ngu ngốc: "Lam Hải Dương em nói cho anh nha, hắn đánh nhau rất lợi hại, so với huynh đệ của em càng thêm lợi hại. Nói thật, em có chút hâm mộ cậu ta."
Lam Hải Dương nhíu mày: "Cách xa cậu ta một chút."
Những lời này Lam Hải Dương cũng nói với Đào Nhiễm một lần, cô giống như mèo dựng lông: "Em nhất định cách xa hắn, nếu có thể, em cũng muốn đem hắn phóng ra ngoài vũ trụ."
"......."
Hậu quả của lần này là:
Giang Diệp uống đến phun ra.
Quan hệ của Đào Nhiễm và Giang Diệp càng thêm xấu hổ.
Cùng với quan hệ của Đào Nhiễm và Ngụy Tây Trầm đóng băng. Đào Nhiễm còn muốn đem Ngụy Tây Trầm đông thành khối băng.
Nhưng mà cái quả pháo nhỏ Đào Nhiễm này còn chưa có nổ liền héo mất.
Bởi vì thứ 2 là ngày công bố thành tích.
Lớp trưởng là một nữ sinh mũm mĩm, sáng sớm đã tới văn phòng lấy bài thi.
Cẩm Thành cao trung chấm bài thi có thể gọi là thần tốc, bốn bài thi phát hết xuống.
Lớp trưởng nói: "Trần lão sư bảo mọi người nhìn trước, ông ấy còn đang tổng điểm, buổi tối sẽ phát đến nhà mọi người."
Phía dưới một trận quỷ khóc sói gào.
Lão sư a, không cần cẩn thận như thế, cầu buông tha.
Đoạn Phân Phương khẩn trương, một tay, cầm bài thi, một tay che lại đôi mắt: "Nhiễm Nhiễm, cậu nhìn điểm giúp tớ, tớ không dám nhìn, cậu chỉ cần bói tốt hay không thôi."
"Thế nào là tốt? Thế nào là không tốt?"
"Vẫn để tớ tự mình xem đi.
Đào Nhiễm nhìn bài thi chằm chằm, 42, 38, 28, 30.
Tốt nhất là môn tiếng Anh, 42 điểm.
Là nhờ câu ba dài một ngắn.
Đoạn Phân Phương cũng thở dài : " Ai cũng làm được điểm kém a, đề thật khó."
Trác Lương ngồi phía trước nhịn không được quay đầu lại khoe khoang.
Trác Lương ánh mắt u buồn: "Các cậu nói, toán của tôi 132, là điểm cao sao?"
"........." Cậu tin bọn tôi đánh chết cậu không?
----------
Chúc mừng 4D của bốn chị nhà đạt 900 triệu view, *tung bông*
À mà có ai phát hiện ra cái gì không nhỉ? Có không? Có không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro