Chương 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mùi?"

Tổ Vũ muốn tỏ ra thần bí, Cecil liền phối hợp với hắn, bày ra tư thế chăm chú lắng nghe, y thực thích bộ dáng Tổ Vũ ghé vào bên tai y nói nhỏ như lúc này.

"Có chút giống sâu, lại mang theo chút mùi thuốc đắng chát."

Khi Tổ Vũ vẫn còn là ấu thú đi theo cha mẹ cùng sinh hoạt, đồ ăn mỗi ngày của hắn cơ bản chính là các loại côn trùng cùng cá nhỏ, sau lại cho dù thành tinh, thời điểm hắn ngụy trang thành bát ca ( vẹt ), đồ ăn mà nhóm nha hoàn cùng tiểu tư chuẩn bị cho hắn ngoại trừ ngũ cốc ra cũng không thiếu các loại sâu tươi sống, thẳng đến sau này hắn hóa thành hình người mới từ bỏ thực đơn trước kia, nhưng mùi vị của côn trùng hắn vẫn nhớ như in.

Kỳ thực mùi hương trên người Vệ Hoa phi thường nhạt, ban đầu ngay cả Tổ Vũ cũng chưa đoán ra được, nhưng sau khi chạy bộ hắn bắt đầu đổ mồ hôi, khí vị trên người trở nên đậm hơn so với bình thường một chút, lại thêm Tổ Vũ đang đứng khá gần, vậy tự nhiên liền ngửi thấy được.

"Sâu? Có lẽ nguyên hình của hắn là một loại sâu nào đó."

Các chủng tộc tại Liên Bang vô cùng đa dạng, nguyên hình của các chủng tộc phi hình người chủ yếu thường là các loại thú, nhưng cũng không phải không có chủng tộc sở hữu nguyên hình là côn trùng hoặc thủy tộc, chỉ là số lượng rất ít mà thôi.

Đặc biệt là các chủng tộc có nguyên hình là các loài sống dưới nước, bởi vì bản thân không thể rời khỏi thủy vực quá lâu, cho nên bình thường họ sẽ tập trung sinh sống tại các tinh cầu có hệ thống sông ngòi cùng nguồn nước phong phú, vậy nên rất ít khi gặp họ tại nhưng nơi như Chủ Tinh.

Nhưng chủng tộc có nguyên hình là côn trùng lại không bị hạn chế bởi hoàn cảnh sinh sống, mà lấy năng lực sinh dục của côn trùng, vốn dĩ bọn họ hẳn là chủng tộc sở hữu lượng dân cư đông nhất tại Liên Bang mới phải.

Nhưng cố tình, tại thời đại hỗn huyết vào ba ngàn năm trước, côn trùng lại là chủng tộc không được nhân loại hoan nghênh nhất, mà bản thân chúng lại có hình thể phi thường lớn, các chủng loại côn trùng có thể tìm được trên Trái Đất hình thể lại quá nhỏ, dưới tình huống kích cỡ không tương thích, cho dù chúng muốn tìm một vị côn trùng làm bạn lữ đều không được.

May mà sau đó các tộc côn trùng tại Liên Bang nỗ lực tu luyện ra hình người mới có thể cùng những chủng tộc khác thông hôn, nhưng như vậy phương thức sinh dục của bọn họ liền giống với các chủng tộc khác, một thai nhiều nhất cũng chỉ có vài trứng, mà không phải một lần mang thai liền có thể hạ sinh mấy trăm thậm chí một ngàn trứng (đa số đều ấp không nở hoặc không thể thuận lợi trưởng thành ).

Sau khi mất đi ưu thế ban đầu về mặt sinh dục, các chủng tộc loại côn trùng tại Liên Bang cũng dần trở nên thưa thớt.

"Nhưng hắn lại nói với ta cha mẹ hắn đều là chủng tộc loài người, căn bản không có hình thú." Tổ Vũ hừ hừ:"Sau đó ta lại tra xét tinh cầu mà hắn nói, dòng họ 'Vệ' này rất ít thấy tại Liên Bang, phụ thân hắn Vệ Hạ lại là một phú thương rất nổi tiếng, thường xuyên được báo trí địa phương đưa tin, trên Tinh Võng cũng có một ít thông tin cá nhân về Vệ Hạ cùng phu nhân của hắn, tất cả tư liệu đều cho thấy bọn họ là chủng tộc loại người, không có khả năng sinh ra một con sâu."

"Còn cả mùi thuốc kia nữa." Hắn dừng một chút, nhìn vào mắt Cecil:"Ta cẩn thận phân biệt một chút, mùi thuốc kia không khác mấy so với loại thuốc ngươi thường uống trước kia."

"Thuốc ức chế?"

Thuốc mà Cecil uống bao năm qua đều là thuốc ức chế dùng để kiềm hãm gien hoại tử, uống lâu rồi, máu cùng thân thể của y đều sẽ mang theo mùi thuốc nhàn nhạt, chỉ là chính y đều ngửi không thấy mà thôi.

Tựa như hiện tại, tuy rằng Cecil đã từ mỗi ngày phải uống một đống thuốc chuyển thành cách nửa tháng uống một lần, đợi thêm một thời gian nữa liền sẽ giảm còn một tháng một lần, rồi lại thêm một thời gian, y liền có thể hoàn toàn dừng việc dùng thuốc lại, nhưng mùi thuốc bị dung hòa trong thân thể y sẽ còn cần thêm một khoảng thời gian thật lâu thật lâu mới có thể chậm rãi tản mất.

"Ân!" Tổ Vũ gật đầu:"Không phải gần đây công ty ngươi mới đẩy ra thị trường máy trị liệu gien hoại tử loại mới sao? Vệ Hoa nói cấp bậc gien của hắn là B, vậy hẳn là có thể trị được nhỉ? Lấy số lượng tài sản của phụ thân hắn mà nói, không có khả năng ngay cả máy trị liệu cũng không mua được đúng không?"

Máy trị liệu đúng là có chút đắt, nhưng đó là đối với người bình thường, nếu là phú thương giá trị con người lên đến hàng trăm triệu mà lại mua không nổi máy trị liệu giá vài chục vạn, kia còn không phải nói chêm chọc cười hay sao? Huống chi cho dù không muốn mua, thì trước đó Cecil cũng đem một đám máy trị liệu nửa bán nửa đưa gửi tới mấy bệnh viện lớn tại Chủ Tinh cùng vài tinh vực khác (Toàn bọ đều là địa bàn của tộc Griffin ), người bình thường cũng có thể xin trị liệu tại bệnh viện với chi phí rất thấp, một đại phú thương như hắn mà còn không kiếm được một vị trí ưu tiên hay sao?

Gien hoại tử không phải cảm nhẹ, cứ để đó liền sẽ tự khỏi, mà là chứng bệnh vô cùng đáng sợ nếu mặc kệ liền sẽ lập tức tử vong, hơn nữa còn chết vô cùng khó coi, cho dù chán sống cũng sẽ không muốn bản thân chết thê thảm lại khó coi như vậy, vậy nên nếu nói là chính bản thân hắn không muốn trị liệu, Tổ Vũ không tin.

Cecil cũng nghĩ đến điểm đó:"Cho nên sở dĩ hắn không trị liệu, chỉ sợ là do gien của hắn không chỉ ngừng ở bậc B, với loại máy trị liệu hiện tại cơ bản không thể chữa trị được."

"Đúng vậy, không phải B vậy chỉ có thể là A trở lên, bất quá nếu hắn cũng giống như ta, bởi vì không muốn tiến vào quân đội mới che dấu tin tức thì cũng không phải không có khả năng."

Tổ Vũ nói một tràng dài, miệng đều có chút khô, hắn liếm liếm môi, lại tiếp tục nói:"Nhưng trước kia ngươi có nói qua, ngươi là sắp thành niên mới xuất hiện dấu hiệu gien hoại tử, mặc kệ là trước hay sau ngươi, đều chưa từng xuất hiện người nào phát hiện triệu chứng bệnh sớm hơn."

Cecil một bên cẩn thận nghe, một bên lấy ra một bình đồ uống, mở lọ, đem đồ uống còn bốc hơi lạnh đưa đến bên miệng Tổ Vũ.

Tổ Vũ vừa nhận lấy liền uống một ngụm lớn, chất lỏng lạnh lẽo chảy xuống thực quản, làm hắn cả yêu đều cảm thấy sảng khoái.

Cổ hết khát rồi, hắn nói chuyện cũng càng nhanh nhẹn hơn.

"Tuổi của Vệ Hoa so với ta -- ta đang nói đến tuổi in trên chứng minh thư, chỉ lớn hơn mấy tháng mà thôi, năm nay cùng lắm cũng mới 25 tuổi, còn tới 5 năm nữa mới thành niên, nếu hiện tại hắn đã bắt đầu bị gien hoại tử, vậy chẳng phải cấp bậc của hắn còn cao hơn cả ngươi à?"

Cao hơn cả Cecil chính là đang nói đến cấp bậc của Tổ Vũ, thế nhưng Tổ Vũ lại không nhìn ra được Vệ Hoa mạnh đến mức đó.

Nếu hắn thật sự mạnh như vậy, vậy còn tới hệ nghiên cứu lịch sử Hoa Hạ học làm gì? Từ các loại tin tức khác nhau, có thể thấy được phụ thân hắn Vệ Hạ là một người thích sống cao điệu, nếu hắn có một đứa con trai thiên tài, nhất định chắc chắn đã sớm khiến cho cả thế giới đều biết tới.

"Cho nên ta hoài nghi hắn rất có thể là do người nào đó giả trang mà thành, cấp bậc gien cùng tuổi của hắn hẳn đều là giả, đến nỗi làm vậy vì mục đích gì, ta thấy tám chín phần mười là vì muốn tiếp cận ta. 

Thân phận mà Cecil chuẩn bị cho Tổ Vũ là một cô nhi thuộc chủng tộc phi hình người nào đó có hình thú phi thường tương tự chim thủy tổ, từ nhỏ không có thân nhân cũng chẳng có bằng hữu, vị tổ tiên thông hôn với người Trái Đất của hắn cũng là cô nhi, cho nên đời sau đều kế thừa họ "Tổ" của người Trái Đất, cũng bởi vì nguyên nhân này, hắn mới đăng ký học nghiên cứu văn minh cổ hệ lịch sử Hoa Hạ.

Một cái cô nhi không có bạn bè gì, đột nhiên đụng tới một vị đồng học cũng mang dòng họ Hoa Hạ, hai người còn ngồi cùng bàn, này còn chẳng phải cơ hội tốt nhất để kéo gần quan hệ hay sao?

Còn về việc hắn tiếp cận Tổ Vũ nhằm mục đích gì, đương nhiên là bởi thân phận hiện tại của hắn là con nuôi của quản gia nhà Melved, hiện đang sống tại Melved trang viên a.

"Không phải vì tìm hiểu tin tức thì là vì nguyên nhân khác, hơn nữa ta cảm thấy gia hỏa kia bố trí tỷ mỉ như vậy, nói không chừng hắn chính là độc thủ phía sau màn mà chúng ta vẫn tìm kiếm kia."

Nói tới đây mặt mũi Tổ Vũ liền sắc bén lên, vốn bọn họ còn đang tìm cách dẫn xà xuất động, hiện tại xà thế mà lại tự mình tìm tới cửa.

So với hắn thì Cecil lại nghĩ nhiều hơn một chút:"Xem ra chuyện ngươi bị cô lập cũng cùng hắn không thoát khỏi quan hệ, một người bị cô lập so với một người được hoan nghênh thì dễ tiếp cận hơn, cũng càng dễ dành được hảo cảm."

"Vậy ta đây còn phải cảm ơn hắn a." Tổ Vũ trào phúng nói:"Ngươi không biết đâu, đám người trong lớp ta không một ai là thực sự muốn học lịch sử Hoa Hạ, mới có một buổi mà cả đám đều thi nhau muốn chuyển hệ."

Cái khác hắn mặc kệ, nhưng mà chương trình học lịch sử Hoa Hạ bị ghét bỏ như vậy vẫn khiến hắn cảm thấy khó chịu a.

Cecil nhìn hắn đầy mặt không cao hứng, lại giơ tay xoa tóc của hắn:"Nếu ngươi không thích bọn họ, ta liền đem bọn họ đều điều đi nơi khác"

Bị xoa nhiều rồi, Tổ Vũ cũng lười không muốn so đo với y, thoải mái dễ chịu mà dựa vào trên chỗ tựa lưng, một bộ dáng ngay cả xương cốt cũng bị hắn lười đến tiêu biến.

Trong miệng lại tức giận bất bình:"Đem bọn họ điều đi làm gì? Như vậy còn không phải khiến bọn họ được như nguyện hay sao?"

Nếu nhìn đến người khác bày ra bộ dáng ngồi không ra ngồi này, Cecil nhất định sẽ rất không ưa, thậm chí là chán ghét, nhưng khi đối tượng đổi thành Tổ vũ, y lại chỉ cảm thấy bộ dáng lười biếng kia đáng yêu cực kỳ.

"Ngươi quên kế hoạch của chúng ta sao?"

Cái gọi là kế hoạch, đương nhiên là chuẩn bị cho Cecil bắt đầu tu luyện công pháp giống như tổ tiên của y.

Đương nhiên, công pháp mà bọn họ chuẩn bị thi hành không phải bản do tổ tiên của Cecil truyền xuống, cũng không phải bản cơ sở tu luyện của Tổ Vũ, mà là một quyển công pháp càng đơn giản hơn do hắn vừa mới phiên dịch ra tới.

Dù sao thì phương thức tu luyện của Tổ Vũ tuy rằng tương đối đơn giản, lại cần có người làm mồi dẫn khí nhập thể mới thành công được.

So sánh mà nói, các công pháp khác tuy rằng không thể giống như Tổ Vũ cho dù đang ngủ cũng có thể tự mình vận chuyển, thậm chí bị đóng băng, cơ thể cũng sẽ tự mình tu luyện, thế nhưng những công pháp không yêu cầu người khác hỗ trợ dẫn khí nhập thể, chỉ cần lý giải được ý tứ của công pháp, nắm rõ vị trí các kinh mạch cùng huyệt đạo trong thân thể chính mình, lại dựa theo công pháp mà không ngừng minh tưởng, chỉ cần có linh căn, chậm thì một tháng nhiều thì một hai năm, liền có thể tu ra linh khí.

Tuy rằng tự mình tu luyện hiệu quả chậm, tu vi tăng trưởng cũng từ tốn, thế nhưng nó lại là phương thức mở rộng thích hợp nhất.

Trước mắt Cecil đã cho người đi liên hệ người tình nguyện, chuẩn bị quan sát lâm sàng mất chút, xem có phải hay không bất luận là ngươi mang cấp bậc gien nào cũng có thể tu luyện.

Mà tình nguyện viên được chia làm ba loại: một loại là người có dấu hiệu gien hoại tử, trước mắt bởi vì có máy trị liệu loại mới, bọn họ chỉ cần chọn vài người mang cấp bậc gien từ A trở lên là được; một loại là thân thể khỏe mạnh, gien cấp bậc dưới B; mà loại cuối cùng chính là những người đã quá độ tuổi lại vẫn không thể hóa hình.

Chủng tộc càng đa dạng càng tốt, bởi vì bọ họ không chỉ phải quan sát sác xuất tu luyện thành công, mà còn phải ghi chép lại đặc điểm sai biệt khi tu luyện của các chủng tộc khác nhau, vẽ ra bản đồ kinh mạch huyệt đạo của bọn họ, về điểm này bác sĩ Ford đã mang theo một đội nghiên cứu viên để tiến hành nghiên cứu.

"Tin tưởng ta, chờ công pháp chính thức được thi hành rộng rãi, chương trình học của hệ nghiên cứu lịch sử Hoa Hạ sẽ trở nên phi thường được hoan nghênh."

Nếu muốn tu luyện liền phải học được tiếng Hoa Hạ, mà muốn bước lên cảnh giới cao hơn, việc hiểu biết cùng lý giải nên văn minh Hoa Hạ là không thể thiết.

Điểm này Cecil đã được tự mình thể hội, y dựa vào công pháp được Tổ Vũ phiên dịch qua mà tu luyện, quá trình này cũng không khó khăn là mấy, thế nhưng sau khi tu luyện đến trình độ nhất định, lại muốn tiến bộ liền không phải chỉ xem bản phiên dịch là có thể thành công, mà y cần phải tiếp xúc phiên bản thể văn ngôn nguyên thủy, từ giữa những hàng chữ lý giải ra được những thứ chỉ có thể hiểu mà không cách nào diễn đạt lại bằng lời, điều này không chỉ đòi hỏi ngộ tính mà còn yêu cầu năng lực lý giải đối với văn tự.

Cho nên, muốn sau này tu luyện thành công, cần thiết học giỏi tiếng Hoa Hạ.

Tổ Vũ nghe hiểu ý của Cecil, hắc hắc nở nụ cười:"Đến lúc đó, có bọn họ khóc."

Tác giả có lời muốn nói:

Cecil: Đem người điều đi, đem người một nhà thay vào, học tập đồng thời chiếu cố ấu tể giả cho tốt.

Tổ Vũ: Cảm thấy Hán ngữ khó học đúng không? Đó là do các ngươi còn chưa gặp phải thứ gọi là thể văn ngôn!

Những người khác: Cảm giác phía trước là vực sâu vẫy gọi, lại không thể không nhảy đi xuống QAQ

..........

* Lời con Shuu: Mị tính xin học cao đẳng dược mọi người ạ, lần này mà đến cao đẳng cũng không đậu thì thôi đấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro