Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng







Thẩm Nghiệp lướt lướt bình luận, lúc sau thì lực chú ý của cư dân mạng cơ hồ chuyển dời đến trên đầu Tiêu Ất Ất, một đám suy đoán cô rốt cuộc dính vào chuyện gì.

Từ Tư Tư: "Ngày hôm qua Tiêu Ất Ất bởi vì việc này mà lên hot search, mọi người đều đang chờ tháng sau đến, nghiệm chứng xem cậu bói chuẩn không."

Thẩm Nghiệp hừ lạnh: "Em trước nay không có tính sai!"

Từ Tư Tư liếc mắt nhìn cậu một cái, từ khi cậu thức tỉnh thiên phú, liền trở nên đặc biệt..... Tự tin. Này đương nhiên là chuyện tốt, lúc trước Thẩm Nghiệp vâng vâng dạ dạ bị cha ruột cùng tiểu tam gây khó dễ thật sự thảm, như bây giờ thì làm cô yên tâm nhiều hơn.

Nghĩ đến mẹ kế Thẩm Nghiệp, cô nhỏ giọng nói thầm: "Còn có một chút rất kì quái, mẹ kế cậu bên kia cũng không có động tĩnh, đến thủy quân đều không có, không biết có phải do Thạch tổng chống lưng cho cậu không."

Thẩm Nghiệp nhướng mày, Lưu Nguyệt Quyên ước gì hành chết cậu, đột nhiên dừng tay, quả thật rất khả nghi. Suy tu một lúc, đảo mắt nhìn thấy Diệp Trạch thẳng tắp hướng cậu mà nhìn lại đây, cậu đột nhiên nhanh trí: "Chú, là chú giúp cháu à?"

Nghe thấy hai chữ 'chú' (*), mặt Diệp Trạch đen lại.
(*) thúc thúc.

Từ Tư Tư cũng rất ngốc: "Chú?"

Thẩm Nghiệp chớp mắt, tiến đến bên tai cô: "Tình · thú."

Từ Tư Tư: "......"

Từ Tư Tư tỏ vẻ người già cũng không hiểu loại tình · thú này.

Thẩm Nghiệp một mông ngồi vào ghế dựa bên cạnh Diệp Trạch, dùng khuỷu tay chạm chạm và vai Diệp Trạch: "Ai, có phải hay không là anh nha?"

Diệp Trạch buông văn kiện, dời mắt nhìn cậu: "Tôi điều tra qua tình cảnh của cậu cùng bà ngoại, nghe nói cậu ở trên mạng bị bôi nhọ đã kêu người xử lý. Xin lỗi, tôi biết cậu muốn chính mình báo thù, cũng không thèm để ý dư luận trên mạng...... Hy vọng cậu không cảm thấy tôi xen vào việc của người khác."

Nguyên lai thật là hắn!

Thẩm Nghiệp lập tức cảm động.

Yên lặng giúp cậu, cũng không tranh công, này rốt cuộc là cái ngọt ngào tuyệt vời gì vậy!

"Sẽ không sẽ không, tôi nhưng thật vui vẻ!" Thẩm Nghiệp nhếch miệng cười.

Cậu tuy rằng không để bụng dư luận trên mạng, nhưng nguyên chủ bị Lưu Nguyệt Quyên làm hại thân bại danh liệt, trên mạng vẫn luôn mắng hắn, hiện tại không có scandal, nguyên chủ hẳn là rất vui mừng đi.

Từ Tư Tư liếc mắt nhìn hai người một cái, Diệp Trạch có thể giúp Thẩm Nghiệp, thuyết minh hắn hẳn là cũng để ý Thẩm Nghiệp đi. Từ đáy lòng cô mà nói: "Có Diệp tiên sinh ra tay, Lưu Nguyệt Quyên bên kia khẳng định không dám tiếp tục quậy đục nước."

"Chú, chú thật tốt." Thẩm Nghiệp mắt đen sáng to tròn lấp lánh blinh blinh.

Diệp Trạch: "......" Chỉ cần cậu không gọi chú, tôi có thể càng tốt hơn.

Thẩm Nghiệp dùng tay câu lấy cổ hắn, một bộ dáng anh em tốt: "Vì cảm ơn anh, tôi hôm nay tự mình xuống bếp."

Ánh mắt Diệp Trạch di chuyển xuống cánh tay cậu đè lên bả vai hắn: "....... Buông ra."

Bọn họ là vị hôn phu phu, không phải anh em, động tác này làm hắn có một loại xúc động muốn đem người đè xuống.

Thẩm Nghiệp bĩu môi, đều phải kết hôn, chạm vào một chút làm sao vậy.

Từ Tư Tư hiếu kỳ nói: "Cậu còn sẽ nấu ăn ư?"

Thẩm Nghiệp: "Tay nghề giống nhau đi, em này không phải vì biểu hiện ra thành ý sao. Ai chị Tư, chờ lát nữa chị cũng ở lại nếm thử đi."

Cậu kỳ thật chính là nghèo, không có tiền mua quà cáp cho Diệp Trạch.

Từ Tư Tư lên tiếng, đột nhiên nhớ tới cái gì, nói: "Thừa diệp hiện tại có nhiệt độ, nếu không cậu lên Weibo, nói cửa hàng cậu sắp khai trương, chờ chúng ta lấy được giấy phép buôn bán, cậu liền ở trên mạng nhận đơn đi."

"Được nha." Thẩm Nghiệp không ý kiến, kiến nghị này không tồi, vừa lúc cậu muốn mở rộng con đường buôn bán.

Cậu hiện tại phải kiếm nhiều tiền hơn, bởi vì cậu phải bồi bổ cho bà, bà ngoại Thẩm thân thể không tốt, chỗ cần dùng tiền rất nhiều, Diệp Trạch vừa nhìn cũng là sinh hoạt tinh xảo, cậu không nghĩ khiến Diệp Trạch chịu khổ.

Cậu cúi đầu mân mê một phen, rất nhanh Weibo của cậu nhiều thêm một bài đăng: 【 cảm ơn Thạch tổng tín nhiệm, tôi đã cùng Giải Trí Chuối Tây hủy hợp đồng, về sau sẽ dấn thân vào sự nghiệp huyền học, mọi người có hứng thua có thể chú ý tôi. Mấy ngày sau cửa hàng tôi khai trương, chuyển phát Weibo này, rút thăm mười dân mạng đoán mệnh miễn phí. 】

Các cư dân mạng thấy cậu không phủ nhận chính mình sẽ đoán mệnh, còn cùng công ty hủy hợp đồng, lập tức công khai thảo luận ——

【 oa, nhìn dáng vẻ cậu thật đúng là giúp Thạch tổng ai! 】

【 đây là tiết tấu muốn rời khỏi giới giải trí a......】

【 nói, mọi người không phải hoài nghi y rốt cuộc có thể đoán mệnh hay không, đoán mệnh có chuẩn không sao, vậy mọi người nhanh chuyển phát rút thăm trúng thưởng a, đến lúc đó trúng thì thể nghiệm một chút chẳng phải sẽ biết sao? 】

【 tui đây cũng tham gia một chút náo nhiệt đi, kéo thấp tỉ lệ trúng thưởng một chút. 】

Trong đó còn kèm theo mấy bình luận quỷ dị: 【 đại sư đại sư, tôi xem video cậu giúp bà cụ, cậu rất soái nha, nam nhân bên cạnh cậu cũng rất soái! Tui là fan cp của các cậu, nhìn tôi nhìn tôi, tôi chúc các cậu bách niên hảo hợp sớm sinh quý tử! 】

【 chị em, cầm bút, tui cũng là fan cp! 】

【 chị em có hay không viết fanfic, gấp không chờ nổi muốn xem! 】

Thấy bài đăng Weibo vô cùng náo nhiệt, hai phút liền có vài ngàn chuyển tiếp, Từ Tư Tư đặc biệt vừa lòng.

Cô không chịu ngồi yên, đề nghị nói: "Hôm nay vừa vặn là thời gian làm việc, chị rứt khoát chạy đi xin giấy phép buôn bán, sớm một chút lấy được cũng có thể khai trương sớm một chút."

Thẩm Nghiệp biết tính cách cô nên không có phản đối, quay đầu hướng Diệp Trạch nói: "Chú, cho cháu chút tiền tiêu vặt."

Diệp Trạch ngước mắt, ý vị không rõ mà nhìn cậu.

"Chị Tư giúp tôi đi lấy giấy phép buôn bán, tôi không thể dùng tiền của chị ý được. Tôi..... Tôi hiện giờ có điểm quẫn, anh cho tôi tiền tiêu vặt, chờ tôi kiếm tiền liền giao lên, được không?" Thẩm Nghiệp đặc biệt ngượng ngùng, ai kêu cậu giờ chỉ là một con đỗ nghèo khỉ.

Từ Tư Tư: "......"

Nghe giống như là ông xã đem toàn bộ tiền lương nộp lên, không giữ nửa phần tiền riêng, mua bao nhiêu đều đến tìm bà xã chi trả...... Thẩm Nghiệp cũng quá thảm đi...... Về sau nếu là kết hôn, còn không phải là bị Diệp Trạch ăn đến gắt gao.

Đôi mắt Diệp Trạch trở nên sâu thẳm, khóe môi nhẹ nhàng hướng lên trên: "Được."

Hắn kêu quản gia, không bao lâu, quản gia liền dẫn bảo tiêu mang hai chồng tiền mặt tiến vào, mỗi một chồng mười vạn.

Từ Tư Tư: "......"

Thẩm Nghiệp: "......"

Quản gia ở một bên cười ha hả giải thích: "Bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, cốp xe tiên sinh hàng năm đều để tiền mặt."

Diệp Trạch nói với Từ Tư Tư: "Không đủ lại tìm quản gia lấy."

Từ Tư Tư: "...... Tính, tôi ứng trước một chút, đến lúc đó báo sau."

Xe cô còn đang bảo dưỡng, muốn cô cầm theo hai mươi vạn tiền mặt bắt taxi đi Cục Công Thương, cô làm không được!

Nghe vậy, Diệp Trạch suy tư một lát: "Cũng đúng, đến lúc đó cô tìm tôi báo cáo."

Từ Tư Tư: "?"

Ông chủ của cô là Thẩm Nghiệp......

Diệp Trạch đã chuyển sang Thẩm Nghiệp, nói: "Nghe nói nam nhân có tiền sẽ đồi bại, tiền của cậu về sau đều đưa tôi."

Từ Tư Tư: "......"

Anh thoạt nhìn càng có tiền...... Chẳng lẽ anh là người xấu sao?

...... Thẩm Nghiệp là một nam nhân tốt, liền bị kịch bản như vậy.

Cố tình Thẩm Nghiệp hoàn toàn không cảm thấy có cái gì không đúng: "Biết rồi, đều cho anh."

Từ Tư Tư: "......"

Trâu bò, một người nguyện đánh, một người nguyện chịu.

Liền nghe Diệp Trạch nói: "Tiền của tôi cũng cho cậu, ngày mai tôi kêu đoàn đội tài vụ lại đây, đem sổ sách giao cho cậu."

Từ Tư Tư: "......"

Cô nghĩ đến một chiếc xe của Diệp Trạch là có thể mua toàn bộ Giải Trí Chuối Tây, kia giá trị con người hắn có bao nhiêu cao nha..... Cô đột nhiên không thấy đồng tình với Thẩm Nghiệp nữa.....

Bởi vì hot search ngày hôm qua, tâm tình Tiêu Ất Ất hôm nay không quá tốt. Tuy rằng đoàn đội của cô sau đó liền xóa hot search, nhưng cô vẫn là rất khó chịu. Buổi sáng cô tham gia quay hình một cái gameshow, cố ý lên Weibo, liền phát hiện Thẩm Nghiệp lại lên đứng đầu —— sau khi Thẩm Nghiệp đăng Weibo, các cư dân mạng mặc kệ tin hay không, đều chuyển phát xem náo nhiệt, Weibo thấy y lưu lượng không tồi, thuận tay liền cho cậu một cái đề cử.

Vì thế Tiêu Ất Ất nhìn đến cư dân mạng đều kêu Thẩm Nghiệp đại sư.

Cô nhớ tới Thẩm Nghiệp xem mệnh cho chính mình, tức giận đến đem điện thoại vứt ở trên mặt đất: "Thẩm Nghiệp, tao sẽ không để yên cho mày!"

Ngày hôm qua Thạch tổng tìm cô, thái độ cường ngạnh mà yêu cầu cô dừng công kích Thẩm Nghiệp. Cô tuy rằng leo được sếp lớn, nhưng sếp lớn cũng không dám cùng Thạch tổng lên tiếng, cô chỉ có thể nén giận. Cố tình cư dân mạng đem Weibo fan lớn của cô đào ra, tất cả mọi người suy đoán cô rốt cuộc phạm vào chuyện gì...... cô hôm nay tới sáu tiết mục, mấy nghệ sĩ ánh mắt nhìn cô cũng rất không thích hợp.....

Người đại diện ở một bên khuyên nhủ: "Nếu không chúng ta đi xin lỗi Thẩm Nghiệp đi, có lẽ y thật sự là đại sư đoán mệnh. Nếu y tính chuẩn, chúng ta còn có thể tìm y hóa giải......"

Lời nói còn chưa nói xong, Tiêu Ất Ất liền tức muốn hộc máu mà quát lớn: "Câm miệng!"

Muốn cô đi xin lỗi Thẩm Nghiệp, truyền ra thì mặt mũi cô để nơi nào!

Cô ở phòng hóa trang đi qua đi lại, hung hăng mà nhấm nuốt tên Thẩm Nghiệp, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày chờ cho tao!"

......

Cùng thời gian, Lưu Nguyệt Quyên cũng đang mắng Thẩm Nghiệp.

ngày hôm qua công ty thủy quân mà ả thuê đem tiền trả cho ả, còn hảo tâm báo cho ả, Thẩm Nghiệp sau lưng có chỗ dựa, không phải Dương gia có thể chọc, để ả thu tay lại.

Ả thật sự không nghĩ ra, Thẩm Nghiệp kia bộ dáng xui xẻo, còn có thể có cái chỗ dựa gì.

Không bao lâu, ả liền thấy được cái Weibo kia của Thạch tổng.

Cho nên, Thẩm Nghiệp sau lưng chỗ dựa là Giải Trí Chuối Tây, hơn nữa Thẩm Nghiệp còn sẽ đoán mệnh?

Chuyện này không có khả năng đi?

Ả tìm được Dương Minh, khóc sướt mướt nói: "Thẩm Nghiệp hiện tại lợi hại rồi, chúng ta chẳng những không thể giúp con trai báo thù, về sau còn phải xem sắc mặt Thẩm Nghiệp."

Dương Minh cũng thấy Weibo Thạch tổng, trấn an nói: "Sợ cái gì, Dương gia chúng ta so với Giải Trí Chuối Tây lại không thể kém hơn."

Ông ngoại Thẩm Nghiệp tích cóp gia nghiệp có thể so với Giải Trí Chuối Tây nhiều hơn, hiện tại những số tiền đó đều ở trong tay hắn, vì vậy hắn không sợ Thạch Ba Tiêu.

Bất quá...... Thẩm Nghiệp sẽ đoán mệnh? Này quá cổ quái, hắn biết Thẩm Nghiệp ở tại Dung Viên, quyết định đi một chuyến.

Cả một buổi sáng Thẩm Nghiệp đều nghiên cứu bút gỗ đào phỉ thúy.

Cái bút này đã bị Diệp Trạch tinh lọc, cậu lấy vẽ một cái đạo phù, phát hiện lá bùa so với bút lông bình thường họa thì cường đại hơn trăm ngàn lần. Có thể nghĩ, nếu cái bút này dùng để bày trận, hoặc là dùng để đối phó địch nhân, sẽ có bao nhiêu lợi hại.

Cậu vui rạo rực mà vuốt cán bút: "Chậc chậc, thật là một cái bảo bối!"

Đương nhiên, cậu không quên, cái bút này có thể lợi hại như vậy, đầu tiên là bản thân nó không phải vật phàm, thứ hai là bởi vì có mây tím trên người Diệp Trạch thêm vào.

Vì cảm tạ Diệp Trạch, cậu buổi chiều chạy tới siêu thị mua rất nhiều đồ ăn, trở về liền bắt đầu vào phòng bếp mân mê.

Từ Tư Tư không quá tín nhiệm trù nghệ của cậu, đề cử cho cậu một web hướng dẫn nấu ăn. Cậu nghĩ Diệp Trạch và Từ Tư Tư không ăn cạy, bà ngoại Thẩm cũng ăn thanh đạm, liền nhìn thực đơn làm tôm luộc, đầu sư tử hầm, mì thủy tinh, thịt giò kho tàu..... Cuối cùng, cậu làm cho mình một đĩa gà trộn ớt.

Khi món cuối cùng sắp ra nồi thì Diệp Trạch đi đến.

Thẩm Nghiệp ngắm hắn: "Rất nhanh liền xong, anh ra bên ngoài chờ đi."

Diệp Trạch ngửi sặc mùi vị ớt cay, hơi hơi nhíu mày, lại không có rời đi.

Thẩm Nghiệp nghi hoặc nói: "Làm sao vậy?"

Diệp Trạch không có lên tiếng.

Thẩm Nghiệp cho rằng hắn thèm, liền gắp khối thịt gà cho hắn.

Diệp Trạch do dự vài giây, dùng miệng tiếp. Mới vừa nhai một chút, đã bị cay đến đầy mặt đỏ bừng, nước mắt bị cay làm chảy ra.

Thẩm Nghiệp cười tủm tỉm hỏi: "Ăn ngon sao?"

Cậu cho chính là ớt, là cái loại cay nhất á.

Diệp Trạch: "......"

Đứa nhóc này cười đến giống hồ ly, tựa hồ sợ người khác không biết trò đùa dai của mình.

Hắn mặt vô biểu tình mà nuốt vào thịt gà: "Không tồi."

Thẩm Nghiệp: "......" Không hề cảm giác thành tựu.

Diệp Trạch đổ chén nước, chậm rì rì mà uống, ánh mắt dừng ở trên người Thẩm Nghiệp.

Thẩm Nghiệp vi diệu có chút khẩn trương, cảm thấy nam nhân là đang tự hỏi là trả thù lại như thế nào.

Lúc này bên ngoài vang lên âm thanh xe, Thẩm Nghiệp cho rằng Từ Tư Tư đã trở lại, nhẹ nhàng thở ra: "Anh giúp tôi đi nghênh đón chị Tư một chút."

Không chờ Diệp Trạch đáp lời, giây tiếp theo, bên ngoài liền truyền đến âm thanh Dương Minh: "Thẩm Nghiệp, mày lăn ra đây cho tao!"

___ᥫÒበ Ʈ།ᕦ卩___
Đầu sư tử

Tôm hấp

Chân giò kho tàu

Mì thủy tinh (tui nghĩ này là miến bên mik á)

Gà trộn ớt


Bánh: hỡi nhg con cú đêm! Đói đi!!! Muahahaha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro