Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 ít tb nho nhỏ, vì mik ko thể ngồi edit 1 mạch hết cả chg nên sẽ edit từ từ . _. Nên thỉnh thoảng lúc update mik sẽ chx edit hết đc cả chg đó nên sẽ có 1 phần edit r 1 phần chx 💆‍♀️

__________

Tiêu Uẩn Tình nhìn chằm chằm Thẩm Nghiệp, nói: "Nếu cậu có thể làm trò trước mặt mọi người chứng minh cậu đoán mệnh, tôi liền tin cậu."

Thẩm Nghiệp duy một tiếng mà cười: "Tôi dựa vào cái gì mà phải chứng minh cho cô? Tôi có thể đoán mệnh hay không là việc của tôi, cô tin hay không lại là việc của cô!"

Tiêu Uẩn Tình nghẹn lại, sắc mặt trở nên khó coi.

Thẩm Nghiệp mới không phản ứng cô, chuẩn bị thu thập đồ vật về nhà. Trước đó cậu còn muốn đi trước đến siêu thị tranh mua đồ ăn, hôm nay cậu tính toán làm canh gà hải sâm, xem thực đơn không phải là rất khó, cậu muốn thử xem.

Tiêu Uẩn Tình ngăn lại đường đi của cậu, không cho cậu đi: "Cậu là không dám đúng không? Tôi xem cậu chính là lừa mọi người, tôi muốn đi tố cáo cậu lừa dối!"

Thẩm Nghiệp: "......"

Này rốt cuộc là bệnh tâm thần như thế nào vậy!

"Tránh ra." Thẩm Nghiệp mặt vô biểu tình mà nói.

Tiêu Uẩn Tình không thuận theo không chịu buông tha: "Tôi vừa mới ném ví tiền, nếu cậu có thể tính ra tôi ném ví tiền ở nơi nào, tôi liền tin cậu không phải lừa dối."

Thẩm Nghiệp thật ra không nghĩ lí luận với cô, lơ đãng đảo qua mặt cô, bỗng nhiên cười: "Nguyên lai là đào hố cho tôi nhảy."

Trong phòng bạn học cũng chưa đi, nghe vậy tò mò mà nhìn thẳng Tiêu Uẩn Tình, lộ ra biểu tình nghi hoặc 'cô đây là cố ý tìm ngược đi'.

Tiêu Uẩn Tình thập phần trấn định: "Cái gì đào hố, tôi không hiểu ý cậu. Dù sao cậu đến giúp tôi tìm thấy ví tiền, bằng không tôi liền gọi cảnh sát, tố cáo cậu mê tín!"

Thẩm Nghiệp hơi hơi cười: "Vậy đi, tôi đây liền giúp cô tính. Bất quá trước cô thanh toán tiền cho tôi đã, tính một quẻ hai vạn."

"Một quẻ hai vạn, cậu cướp bóc à!" Tiêu Uẩn Tình bật thốt kêu lên.

"Cô nếu là không ra nổi cái tiền này liền thôi vậy." Thẩm Nghiệp nhún vai.

Nghĩ đến nhiệm vụ chị họ cho mình, Tiêu Uẩn Tình cắn răng: "Tôi trả!" Cùng lắm thì tìm chị họ chi trả.

Thẩm Nghiệp mở ra mã QR: "Quét cái này."

Tiêu Uẩn Tình nghẹn khuất mà móc di động ra, thanh toán tiền.

Nhìn hai vạn chuyển tới, Thẩm Nghiệp trong lòng mỹ tư tư, khiêu khích của Tiêu Uẩn Tình cậu đều có thể bóp mũi nhịn. Nếu là mỗi lần bị người khiêu khích mà đều đưa tiền cho cậu thì cậu cũng nguyện ý nha.

"Ví của cô đang ở túc......" Cậu cố ý kéo âm điệu đều đều.

Tiêu Uẩn Tình ánh mắt vui vẻ, chỉ chờ cậu nói ra ví tiền ở ký túc xá, cô liền lập tức vạch trần cậu, vạch trần cậu.

Thẩm Nghiệp đang nói liền chuyển: "Ví tiền của cô không ném."

Tiêu Uẩn Tình nhảy dựng lên, lớn tiếng nói: "Ví tiền của tôi chính là ném! Cậu tính sai rồi, cậu là kẻ lừa đảo!"

Thẩm Nghiệp chậm rì rì nói: "Tôi còn chưa nói xong đâu."

"Vậy cậu nói đi,ví tiền của tôi rốt cuộc ở nơi nào." Tiêu Uẩn Tình bĩu môi.

"Ví tiền của cô bị chính cô giấu đi rồi." Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm mặt cô, "Cô mua ba cái ví tiền giống nhau như đúc, bên trong để số lượng tiền mặt giống nhau, phân biệt giấu ở ba nơi, một là ở dưới gối đầu của cô, hai là ở đại sảnh kí túc xá bên trái bồn hoa, ba là ở thư viện lầu hai trên giá sách."

Mỗi câu cậu nói, Tiêu Uẩn Tình liền khiếp sợ thêm một phần, cuối cùng đôi mắt đều trợn tròn.

Xem biểu hiện của cô ta, mọi người còn có cái gì không rõ, Thẩm Nghiệp khẳng định nói trúng rồi.

Thẩm Nghiệp: "Hơn nữa cô còn tìm ba người bằng hữu, phân biệt ở ba nơi chờ. Nếu tôi nói ở kí túc xá, cô liền bảo bằng hữu ở kí túc xá đem ví tiền lấy đi, nếu tôi nói ở thue viện hoặc bồn hoa, cô sẽ kêu hai người khác lấy đi ví tiền. Lúc sau cô sẽ mang theo mọi người cùng đến hiện trường, cứ như vậy, ví tiền không có, liền chứng minh tôi tính không chuẩn."

Oa, chủ ý này cũng thật ác nha!

Mọi người đồng thời nhìn thẳng Tiêu Uẩn Tình.

Tiêu Uẩn Tình sắc mặt một lúc xanh một lúc trắng: "Cậu nói hươu nói vượn! Tôi nếu là biết ví tiền ở nơi nào, như thế nào lại tìm cậu xem bói."

"Tôi có phải nói bậy hay không, chính cô trong lòng rõ ràng." Thẩm Nghiệp nhàn nhạt nói, "Cô còn không phải là muốn thay chị họ cô chút giận, mới đào cái hố này cho tôi nhảy sao? Đáng tiếc quá, thủ đoạn này của cô ở trong mắt tôi giống như thiểu năng trí tuệ."

Tiêu Uẩn Tình biểu tình càng thêm khó coi: "Đm, mày mới thiểu năng trí tuệ! Mày chờ cho tao!"

Cô ta ném xuống lời nói tàn nhẫn, thế nhưng trực tiếp chạy.

Cái biến cố này quá đột nhiên, mọi người không kịp chuẩn bị, đều giật mình ngây như ngỗng.

Chỉ có Thẩm Nghiệp tấm tắc lắc đầu: "Tố chất tâm lý này không được rồi, nếu là tôi liền chết không thừa nhận, dù sao tôi cũng sẽ không đi nghiệm chứng."

Quần chúng vây xem: "......"

Ngữ khí miệt thị như vậy, nếu như bị Tiêu Uẩn Tình nghe thấy, còn không phải tức hộc máu.

"Kẻ ngốc đưa tiền, không kiếm là sao được." Thẩm Nghiệp không quá để ý ánh mắt giao lưu của bạn học, vui rạo rực mà mở điện thoại ra, nhìn chằm chằm nhắc nhở số dư hai vạn, vui đến không được.

Mọi người xem trò khôi hài một hồi, thấy Tiêu Uẩn Tình xám xịt mà chạy trốn, tự nhiên càng tin phục bản lĩnh của Thẩm Nghiệp. Lúc này sự nhiệt tình của mọi người tăng vọt, lại lần nữa vây quanh Thẩm Nghiệp, thỉnh cậu đoán mệnh.

Thẩm Nghiệp vẫn là câu nói kia: "Cửa hàng sắp khai trương, tôi liền tính cho mọi người. Mọi người chú ý Weibo của tôi, qua mấy ngày tôi sẽ đăng thời gian khai trương. Mọi người là bạn học của tôi, khai trương cùng ngày giảm giá, một ngàn một quẻ."

So với Tiêu Uẩn Tình hai vạn, một ngàn quả thực là đã nhảy lầu phá giá, bạn học của Thẩm Nghiệp cũng không phải ngốc, lập tức liền khen ngợi ——

"Wow, Thẩm Nghiệp cậu quá đủ nghĩa khí!"

"Trong ban chúng ta số cậu đúng là tốt nhất."

"Đúng vậy đúng vậy, về sau cậu nếu có yêu cầu hỗ trợ gì, chỉ cần một câu, chúng ta nhất định vượt núi đao biển lửa đạo nghĩa không thể chối từ!"

Trước kia Thẩm Nghiệp cùng bạn học trong ban không thân, mọi người ấn tượng đối với cậu dừng ở trên trò khôi hài play mai thúy, hiện giờ thấy cậu tính cách rộng rãi, cười đến ánh mặt trời xán lạn, lại có một tay bản lĩnh đoán mệnh, tự nhiên nguyện ý cùng cậu kết giao bạn bè.

Còn có người thấp giọng nhắc nhở Thẩm Nghiệp: "Cậu trong khoảng thời gian này lưu ý một chút, nghe nói Tiêu Ất Ất bảo Tiêu Uẩn Tình giật giây tìm một kim chủ, kim chủ kia giống như rất có địa vị, cậu cẩn thận Tiêu Uẩn Tình trả thù."

Thẩm Nghiệp vỗ vỗ bả vai đối phương: "Cảm ơn người anh em, tôi sẽ chú ý." Nhưng đáy mắt cậu không có chút sợ hãi nào, ngược lại càng hưng phấn.

Vừa lúc cậu đang nhàm chán, có người tự đưa tới cửa tìm ngược, cậu không có đạo lý không tiếp chiêu.

Tiêu Uẩn Tình nhanh chóng mà chạy ra khu dạy học, chạy đến chỗ không có ai, đặt mông ngồi ở trên ghế dài, càng nghĩ càng giận. Khi Thẩm Nghiệp vạch trần cô lại có điểm sợ hãi, Thẩm Nghiệp cư nhiên đem kế hoạch của cô tính đến rõ ràng, thật giống như mọi việc đều không thể gạt được cậu, cái này làm cho cô sởn tóc gáy.

Cô hung hăng thở ra một hơi, gọi điện thoại cho chị họ Tiêu Ất Ất, vẻ mặt đưa đám, đem chuyện vừa mới phát sinh nói.

Chị họ bị Thẩm Nghiệp đoán mệnh, lại nháo lên hot search, vẫn luôn không có thuận khí. Biết cô cùng Thẩm Nghiệp là bạn cùng lớp, chị họ liền muốn mượn tay cô chỉnh Thẩm Nghiệp —— nếu có thể bài trừ lời đồn đại Thẩm Nghiệp đoán mệnh chuẩn, vậy chị họ liền không phải chịu đựng nghị luận của cư dân mạng. Các cô trước tiên lên kế hoạch rất tốt, mua ba cái ví giống nhau như đúc, liền chờ vả mặt Thẩm Nghiệp. Kết quả Thẩm Nghiệp liền tính ra bố trí của các cô, còn vạch trần trước mặt mọi người!

"Phế vật, có mỗi việc này mà cũng làm không xong!" Tiêu Ất Ất ở bên kia chửi ầm lên, "Mày nhanh nghĩ cách cho tao, không thể để nó tiếp tục nhảy nhót!"

Tiêu Uẩn Tình nhược nhược nói: "Nhưng nó quá lợi hại......"

"Sợ cái gì, này không phải còn có tao sao!"

Chị cũng đấu không lại Thẩm Nghiệp a!

Tiêu Uẩn Tình chỉ dám nghĩ ở trong lòng, không dám dỗi ra mặt, kim chủ của cô là do chị họ dắt mối, kim chủ đáp ứng đầu tư cho cô một kịch bản, tạm thời còn chưa có bàn bạc xong, cô không nghĩ muốn đem việc này làm thất bại.

"Được rồi, mày trước tới nhà của chị." Tiêu Ất Ất treo điện thoại.

Người đại diện thấy cô lửa giận đầy mặt, âm thầm thở dài, nói: "Nếu không cô đi liên hệ mẹ kế Thẩm Nghiệp Lưu Nguyệt Quyên đi, lúc trước hot search khiến Thẩm Nghiệp rời khỏi giới giải trí là Lưu Nguyệt Quyên mua, bà ta cùng mục đích của cô giống nhau, đều là đối phó Thẩm Nghiệp."

Kỳ thật người đại diện cũng không muốn cùng Thẩm Nghiệp đối nghịch, nhưng Tiêu Ất Ất không ngừng nghỉ, cô chỉ có thể họa thủy đông dẫn(*), đem việc này đẩy đến trên người Lưu Nguyệt Quyên.

Họa thủy Đông dẫn (*): Đây không phải là điển cố, mà xuất phát từ sự kiện trước chiến tranh thế giới, Anh - Pháp từ chối liên minh với Liên Xô và ký với Đức hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, đồng thời bỏ mặc đồng minh Tiệp Khắc cho Đức tiêu diệt. Điều này cho thấy rằng các nước phương Tây không hề đồng lòng trong việc ngăn chặn Hitler, mà thực ra họ đang tìm cách hướng cỗ máy chiến tranh Đức nhắm vào Liên Xô (Liên Xô nằm ở hướng Đông)
Đây chắc ý là bà đại diện ko đồng lòng vs TAA nên rời mũi tên về phía LNQ.

Tiêu Ất Ất nhéo di động suy tư, cảm thấy cái chủ ý này không tồi, gật đầu nói: "Đem phương thức liên hệ của bà ấy cho tôi."

Thẩm Nghiệp cùng bạn học nói nói cười cười đi đến bên ngoài khu dạy học, tiêu sái xua tay: "Tôi về nhà trước, ngày mai gặp."

Lúc trước Từ Tư Tư xin cho cậu học ngoại trú, cậu không ở lại kí túc xá.

Bạn học trong ban cũng phất tay cùng cậu từ biệt, lại có một người không có rời đi, muốn nói lại thôi mà nhìn cậu.

Đây là lớp trưởng Thái Chi Vĩ, làm người năng động trượng nghĩa, nhân duyên ở trong ban rất tốt, lúc trước nguyên chủ đóng phim, trường học có cái thông báo gì đều là Thái Chi Vĩ chia sẻ cho nguyên chủ.

Thẩm Nghiệp nhìn nhìn tướng mạo cậu ta, hỏi y: "Có chuyện gì tôi có thể giúp đỡ sao?"

Thái Chi Vĩ lớn lên cao to soái khí, đương nhiên học ở Học viện điện ảnh tất nhiên không có xấu, bất quá Thẩm Nghiệp nhìn qua, bạn học này nọ đều kém Diệp Trạch.

"Tôi...... Tôi là có chuyện này muốn nhờ cậu hỗ trợ." Thái Chi Vĩ vò đầu.

Đứa nhóc này thật hăng hái, là người tốt, Thẩm Nghiệp đương nhiên nguyện ý giúp: "Được nha, cậu nói xem."

Kì thật cậu đã nhìn ra tình huống là như thế nào, sự tình cũng không khó.

Thái Chi Vĩ móc di động ra: "Trước cho cậu tiền."

Thẩm Nghiệp: "......"

Đứa nhóc này chẳng những hăng hái, còn rất thành thật nha.

Cậu lanh lẹ mà mở ra mã QR: "Đều là bạn học, đưa một ngàn là được."

Nhưng thật ra Thái Chi Vĩ không sao cả, nhà hắn không thiếu tiền, phi thường sảng khoái mà thanh toán, hơn nữa vẫn là hai vạn.

Thẩm Nghiệp hai mắt tỏa ánh sáng, đây là cái thổ hào!

Nhìn hắn sảng khoái đưa nhiều tiền như vậy, Thẩm Nghiệp chủ động nói: "Cậu có phải là muốn tôi thay cậu xem bệnh cho bà cậu đúng không?"

Thái Chi Vĩ oa một tiếng: "Cậu thật là lợi hại, đúng đúng đúng, chính là bà tôi sinh bệnh...... Cùng Thạch lão phu nhân giống nhau đều là quái bệnh, mời thật nhiều bác sĩ cũng chưa tốt......"

Nhà hắn sinh ý làm được cũng không nhỏ, cùng nhà Thạch tổng có lui tới một ít, nghe nói bệnh của Thạch lão phu nhân chính là Thẩm Nghiệp chữa khỏi, người trong nhà còn muốn nhờ Thạch tổng dẫn người tới, chỉ là Thạch tổng gần nhất đều ở trong nhà chiếu cố mẹ già, bọn họ đi quấy rầy cũng không tốt.

Hiện giờ nghe Thẩm Nghiệp một chút liền chỉ ra bệnh trạng của bà nội, Thái Chi Vĩ tức khắc càng tin phục, chỉ kém dập đầu xuống đất vái.

Thẩm Nghiệp nhớ tới chính mình lát nữa còn có việc, liền nói: "Tôi cho cậu một đạo phù, cậu để bà cậu mang theo bên người, trong vòng nửa tháng hẳn là có thể tốt lên. Nếu không tốt lên, cậu đến lúc đó lại đến tìm tôi, tôi đảm bảo chữa khỏi cho bà cậu, không thêm tiền!"

Thái Chi Vĩ vội vàng đáp: "Được, cảm ơn cậu!" Hắn nghe nói Thạch lão phu nhân chính là mang theo vòng ngọc Thẩm Nghiệp đưa mới tốt lên.

Thẩm Nghiệp lấy ra bút gỗ đào phỉ thúy,tại hiện trường vẽ bùa.

Rất nhanh trên tờ giấy trắng liền xuất hiện hoa văn kim sắc, nhưng rõ ràng Bút Mộc Đào không có dính nước cùng mực nước. Thái Chi Vĩ xem ngây người, nói như thế nào thì hắn cũng là  đứa nhỏ trong trung tâm giá trị quan xã hội chủ nghĩa lớn lên, cái tình cảnh trước mắt này làm hắn có chút hoảng hốt.

Ước chừng qua hai phút, Thẩm Nghiệp họa xong phù, đưa cho hắn.

"Cảm ơn, cảm ơn!" Thái Chi Vĩ thành kính mà tiếp ở trong tay, đầy mặt sùng bái mà nhìn cậu.

Thẩm Nghiệp cười rộ lên, chụp bả vai hắn: "Không cần mê luyến anh, anh chỉ yêu tiền!"

Thái Chi Vĩ cũng cười, cười đến có điểm khờ: "Thẩm Nghiệp, cậu về sau chính là thần tượng của tôi!"

Thẩm Nghiệp thu hoạch một fan nam, tâm tình phi thường tốt, hướng hắn xua xua tay, nhanh nhẹn rời đi.

Từ Tư Tư khiến Thẩm Nghiệp chạy nhanh trở về một chuyến, nói muốn đưa lên một ít tư liệu, nếu thuận lợi, thứ hai tuần sau là có thể chính thức khai trương.

Thẩm Nghiệp đi siêu thị mua đồ ăn trước, lúc này mới về nhà.

Về đến biệt thự là 3 giờ chiều, trong viện đậu vài chiếc siêu xe, trong phòng cũng nhiều hơn vài người xa lạ.

Là khách tới sao?

Thẩm Nghiệp mang theo đồ ăn đi vào, liền nghe thấy một giọng nam xa lạ——

"Lão đại, ngài thật sự muốn vì vị hôn phu nhỏ của ngài lưu lại bên này à?"

Vị hôn phu nhỏ, là chỉ cậu sao?

Thẩm Nghiệp dừng chân lại, dựng lỗ tai lên nghe, muốn biết Diệp Trạch trả lời như thế nào.

Diệp Trạch: "Ừ."

"Ngài lần này là thật tài a." Giọng nam cảm thán.

Diệp Trạch đang muốn nói cái gì đó, lại nhìn thấy Thẩm Nghiệp đứng ở huyền quan ló đâu ra rình mò, hắn ngừng câu chuyện, trầm giọng nói: "Lại đây."

Thẩm Nghiệp biết hắn đang cùng chính mình nói chuyện, mặt khả nghi hồng lên, chậm rãi đi qua.

Tác giả có lời muốn nói: Bao lì xì phát xong ~

----------------------

Dự thu văn 《 ác độc nam xứng là tang thi vương 》 cầu dự thu, điểm tiến chuyên mục liền có thể nhìn đến ~~=3=

Diệp duy an là một con xinh đẹp tang thi vương, từ lúc bắt đầu liền có linh trí, hắn biết nhân loại cuối cùng sẽ chiến thắng tang thi virus, vì thế cho chính mình ở núi sâu rừng già lộng cái oa, mặc kệ ngoại giới mưa mưa gió gió, mỗi ngày chỉ thu thập xinh đẹp tinh thể. Cuối cùng nhân loại thắng lợi khi, hắn phi thường bình tĩnh mà nhìn chính mình hòa tan.

Không nghĩ tới một sớm xuyên thư!

Trong sách, hắn là Diệp gia người cầm quyền, cả ngày âm mặt, thủ đoạn độc ác. Hắn thích vai chính chịu, ở biết được vai chính chịu một bên treo hắn, một bên cùng vai chính công thân thiết khi, hắn hoàn toàn hắc hóa, đem vai chính chịu cầm tù lên. Vai chính công không phải đối thủ của hắn, mời đến nhà mình tiểu thúc chu hoài sâm mới bắt lấy hắn.

Diệp duy an:......

Một cái diện than tang thi vương, phải làm như thế nào ra tối tăm biểu tình? Online chờ, rất cấp bách!

Duy nhất làm hắn vui mừng chính là, hắn có tiền, có thể mua thật nhiều thật nhiều kim cương, cùng tinh thể giống nhau lấp lánh sáng lên kim cương......

Đối này, tiểu thúc chu hoài sâm có chuyện muốn nói: Ngươi chính là diện than một vạn năm, ta cũng yêu ngươi.

Diệp duy an mặt vô biểu tình: Ân, ta cũng ái ngươi...... Đưa kim cương.

【 ngọt ngọt ngọt! 】

----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro