Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ước chừng qua mười phút, xe ngừng ở trước cửa biệt thự Thạch tổng. Cái này là tiểu khu rất lớn, lái xe ở bên trong một vòng phải hết nửa giờ, biệt thự đều là riêng biệt, mỗi một căn cách nhau rất xa.

Nhà Thạch tổng so với nhà Thẩm Nghiệp lớn hơn một chút, từ cổng lớn vọng ra, vây xung quanh tường trồng rất nhiều cây bốn mùa và đại thụ bốn mùa che trời, cây xanh thành bóng râm, mùa hè phỏng chừng rất mát mẻ.

Thẩm Nghiệp đẩy ra cửa xe, cùng Diệp Trạch cùng nhau đi xuống, sau đó đi đến cùng Thạch tổng, Từ Tư Tư hội hợp.

Thẩm Nghiệp đẩy cửa xe ra, cùng Diệp Trạch cùng nhau đi xuống, sau đó đến chỗ Thạch tổng, cùng Tư Tư Tư hội hợp.

Tiếp xúc gần mặt Diệp Trạch, Thạch tổng cùng Từ Tư Tư càng thêm chấn động.

Người nam nhân này quá anh tuấn, anh tuấn đến mức khiến người thường thét chói tai.

Thẩm Nghiệp đơn giản giới thiệu nói: "Hắn là bằng hữu của tôi Diệp Trạch." Cậu lại giới thiệu Từ Tư Tư cùng Thạch tổng cho Diệp Trạch.

Từ Tư Tư hỏi: "Đây là bằng hữu cậu mượn xe?"

Thẩm Nghiệp gật đầu.

Từ Tư Tư không nói.

Cô nhớ rõ Thạch tổng nói qua, chiếc siêu xe kia cũng đủ mua lại công ty giải trí...... Vì thế cô chẳng những lâm vào trầm mặc, còn hoàn toàn..... Đẹp còn chưa tính, cư nhiên còn có tiền như vậy!

Giá trị con người đối phương như vậy, như thế nào sẽ vào giới giải trí...... Cô tức khắc không nghĩ ngợi nữa.

Thạch tổng ở một bên nghe cũng rất kinh ngạc, nguyên lai đây là chủ nhân siêu xe, địa vị người nam nhân này nhất định không nhỏ. Ông không nhịn được nhìn qua chỗ Diệp Trạch, Diệp Trạch cũng nhàn nhạt mà đảo qua ông. Thân thể ông lập tức căng thẳng, không biết vì cái gì, khí thế quanh thân nam nhân, cư nhiên làm ông không dám nhìn thẳng. Ông ở Hải Thành cũng coi như là rất có địa vị, nhưng ở trước mặt đối phương, ông liền hô hấp cũng không dám quá làm càn.

Bất quá ông rất nhanh liển khôi phục tinh thần, ông lại càng lo lắng bệnh tình của mẹ mình hơn, vội nói: "Thẩm đại sư, mau mời vào."

Thẩm Nghiệp gật đầu, lôi kéo Diệp Trạch đi vào biệt thự.

Diệp Trạch sắc mặt cổ quái, thấp giọng nói: "Đại sư?"

Thẩm Nghiệp cũng hạ giọng: "Trở về lại cùng anh giải thích."

Diệp Trạch ừ một tiếng, không hỏi nhiều.

Đến cửa lớn biệt thự, Thẩm Nghiệp liền cảm nhận được một trận âm khí đánh úp lại. Này âm khí cổ quái quá nồng, đừng nói người thường, đến cậu cũng có chút chịu không nổi. Một nhà Thạch tổng cư nhiên ở tại cái nơi âm khí nặng nề như vậy, cũng khó trách người trong nhà sẽ sinh bệnh.

Thẩm Nghiệp dừng chân lại, nói: "Thạch tổng, lúc trước trong nhà ngài hẳn là tìm người xem qua phong thủy đi?"

"Đúng vậy, tôi có tìm đại sư chuyên môn tính qua, đại sư kia rất có danh." Thạch tổng khẩn trương hỏi, "Có phải hay không ngài nhìn ra cái gì không thích hợp? Chẳng lẽ phong thủy lúc trước bố trí có vấn đề?"

Hắn nhớ rõ Thẩm Nghiệp nói qua, mẹ hắn thân bệnh nặng cùng phong thủy trong nhà có quan hệ.

Thẩm Nghiệp nói: "Vị phong thủy đại sư kia rất lợi hại, trong nhà ngài nhiều năm như vậy vẫn xuôi gió xuôi nước, tôi nói chưa có sai đi?"

Thạch tổng gật đầu, như cũ khẩn trương mà nhìn cậu.

Thẩm Nghiệp lại không hề hé răng, bắt đầu ở trong sân khắp nơi xem xét.

Một núi giả và nước chảy, tạo thành hình dáng chậu châu báu, đây là sưu cao thuế nặng tài vận cùng vận khí, khó trách Giải Trí Chuối Tây mấy năm nay càng làm càng lớn, thành công ty giải trí số một số hai.

Ánh mắt cậu dừng ở bốn phía trên tường vây, dọc theo tường vây Thạch gia là một loạt cây cổ thụ, xanh tươi tốt um lớn lên đặc biệt phồn thịnh, khó trách xem từ bên ngoài, nơi này giống như một cái vườn cây.

Thẩm Nghiệp như suy tư gì đó.

Thạch tổng tha thiết mà nhìn cậu, nói: "Ngài xem ra cái gì sao?"

Thẩm Nghiệp gật gật đầu, lại không có nói ra.

Thạch tổng không dám quấy rầy cậu, chỉ có thể đi xem Từ Tư Tư.

Từ Tư Tư nghĩ, nói: "Thẩm Nghiệp, hay là chúng ta đi xem mẹ của Thạch tổng trước đi?"

Thẩm Nghiệp kỳ thật đã nhìn ra manh mối, nhưng đi gặp Thạch lão phu nhân, càng có thể xác minh suy đoán trong lòng cậu, liền nói: "Được, trước đi nhìn lão nhân gia."

Vì thế Thạch tổng mang theo bọn họ đi đến trong phòng.

Trong lúc đó Diệp Trạch vẫn luôn không có ra tiếng, biểu tình cũng thực bình tĩnh.

Thẩm Nghiệp không khỏi nghĩ thầm, người này chẳng lẽ không hiếu kỳ sao? Vốn dĩ cậu còn cân nhắc như thế nào giải thích cùng Diệp Trạch, kết quả người này một chút phản ứng cũng không có, nháy mắt cậu liền cảm thấy chính mình tự mình đa tình.

Tiến vào huyền quan, Thạch tổng phu nhân lập tức ra đón, trong âm thanh mang theo chút nôn nóng: "Lão Thạch, đại sư tới sao? Hiện tại tình huống của mẹ thật không tốt, toàn thân đều đau, phiền toái đại sư đi xem một chút!"

Vợ Thạch tổng tướng mạo nhìn có chút già, cũng may nhiều năm qua sống trong nhung lụa, cũng có một cỗ khí phú quý, nhìn ra được sinh hoạt rất là trôi chảy. Bất quá ước chừng là vẫn luôn chiếu cố Thạch lão phu nhân, đáy mắt nàng có màu xanh lơ, trên mặt cũng lộ ra mỏi mệt.

Nghe nói Thạch tỏng cùng vợ hắn là thanh mai trúc mã, bồi hắn từ lúc còn tay trắng đến bây giờ, mấy năm nay chẳng sợ Thạch tổng thân ở giới giải trí, bị đủ loại màu sắc hình dạng mỹ nhân vờn quanh, lại trước sau bảo trì trong sạch, đối với vợ con mẹ ruột đều rất tốt.

Ước chừng cũng là vì như vậy, sinh ý của hắn mới càng làm càng lớn.

Thạch tổng vừa nghe mẹ già lại phát bệnh, cũng bất chấp chiêu đãi Thẩm Nghiệp, vội vàng hướng phòng ngủ Thạch lão phu nhân chạy tới.

Thẩm Nghiệp nói: "Chúng ta cũng đi xem."

Đoàn người theo sau, Thạch lão phu nhân đang nằm ở trên giường phát run.

Bà cả người gầy đến chỉ còn da bọc xương, đặc biệt là gương mặt kia càng thêm rõ ràng, xương gò má cùng đôi mắt hiện ra, nhìn thực đáng sợ.

Từ Tư Tư là nữ nhân, chỉ nhìn thoáng qua liền không đành lòng lại xem, trong lòng đồng thời phát lên một cổ sợ hãi, rốt cuộc là cái quái bệnh gì, làm lão nhân gia chịu đựng tra tấn như vậy.

Thạch tổng bôn qua đi, nắm lấy lão phu nhân tay, thấp giọng hô: "Mẹ, ngài nhịn một chút, ta thỉnh đại sư lại đây, nhất định chữa khỏi ngài!"

Thạch tổng xông qua, nắm lấy tay lão phu nhân, thấp giọng hô: "Mẹ, mẹ nhịn một chút, con thỉnh đại sư về rồi, nhất định chữa khỏi cho mẹ!"

Nước mắt của hắn đều rơi xuống, nửa năm này trơ mắt mà nhìn mẹ đẻ chính mình chịu khổ, lại một chút cũng giúp được, nội tâm hắn có bao nhiêu dày vò, chỉ có mình hắn biết.

Lão phu nhân thật sự đau đến chịu không nổi, trong ánh mắt vẩn đục lại toát ra sự thống khổ, bàn tay chỉ còn xương chặt chẽ mà bắt lấy ngón tay Thạch tổng, mu bàn tay hiện lên mạch máu tựa như lập tức muốn vỡ ra, nhìn thấy ghê người.

Cái bệnh này tới quá đột nhiên, cũng không thể tưởng tượng tới, ngay từ đầu Thạch lão phu nhân chỉ là đau bụng, sau chân tay lại chậm dãi phát đau, sau đó là đầu cùng trái tim..... Tiếp theo chính là toàn thân đều phát đau.

Thạch tổng mang theo lão phu nhân đi qua vô số bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ đều nói lão phu nhân thân thể bình thường......

Nhưng gầy đến lợi hại như vậy, ai nấy đều thấy được không bình thường đi, cố tình chính là tìm không ra nguyên nhân bệnh.

Thạch tổng gấp đến độ không được, ngẩng đầu nhìn Thẩm Nghiệp, nói: "Thẩm đại sư, ngài mau giúp mẹ tôi nhìn một cái, rốt cuộc sao lại thế này."

Lúc trước ông có thỉnh qua vài đại sư, lại đều không có hiệu quả, nhưng ông vẫn luôn không không có từ bỏ, lần này mời Thẩm Nghiệp đến, có lẽ là bởi vì lão hữu rất tôn sùng Thẩm Nghiệp, đáy lòng ông ẩn ẩn ôm một tia hy vọng, có lẽ Thẩm Nghiệp thật sự có thể chữa khỏi bệnh của mẹ ông.

Thẩm Nghiệp nói: "Ngài đừng vội, tôi trước giảm bớt đau trên người lão phu nhân."

Cậu liên tiếp đánh ba đạo phù ở ấn đường Thạch lão phu nhân.

Vài giây sau, Thạch lão phu nhân liền đình chỉ run rẩy, trong miệng còn nói: "Không đau, thế nhưng không đau......"

Hiệu quả thực sự thấy được rõ ràng, Thạch tổng kích động đến thiếu chút nữa nhảy lên: "Thẩm đại sư, cậu thật là lợi hại!"

Vợ Thạch tổng cũng thực kinh hỉ, khi biết được Thẩm Nghiệp chính là đại sự chồng mời đến, bà còn cảm thấy tuổi đại sư này thực sự quá trẻ, kết quả liền một tay như vậy, nghi vấn trong lòng bà lập tức tan thành mây khói, chỉ còn lại tràn đầy kính nể.

Thẩm Nghiệp lại nói: "Bà lão là âm khí nhập thể, tôi chỉ là tạm thời dùng lá bùa chấn trụ âm khí len lỏi trong cơ thể, quản không được bao lâu."

Thạch lão phu nhân tình huống so với cậu tưởng tượng còn muốn nghiêm trọng hơn.

Nghe vậy, Thạch tổng sáng quắc mà nhìn chằm chằm cậu, nói: "Chỉ cần cậu có thể trị tốt bệnh mẹ tôi, điều kiện gì tôi đều đáp ứng cậu!"

Lúc trước ở trong xe, Từ Tư Tư cùng hắn đề qua chi phí làm việc, hắn không chút suy nghĩ mà liền đáp ứng. Hắn là một hiếu tử, chỉ cần có thể trị tốt quái bệnh của mẹ hắn, đừng nói là thay Thẩm Nghiệp trả hai trăm vạn, muốn hắn nhường toàn bộ công ty, hắn đều sẽ đồng ý.

Từ Tư Tư không khỏi mừng thầm.

Có những lời này của Thạch tổng, phí vi phạm hợp đồng của Thẩm Nghiệp không cần sầu.

Nếu không phải tình huống của Thạch lão phu nhân còn chưa ổn định, cô liền lôi kéo Thẩm Nghiệp chúc mừng tại chỗ.

Không quá hai phút, quả nhiên như lời của Thẩm Nghiệp, lá bùa trên đầu Thạch lão phu nhân liền biến mất, lại bắt đầu run rẩy phát đau. Lần này trên người bà cụ tựa hồ đau đến lợi hại hơn, trên trấn toát ra mồ hôi to như hạt đậu.

Thạch tổng vội la lên: "Ngài mau dùng lá bùa cho bà giảm đau."

Thẩm Nghiệp lại không có động, mà là quay đầu lại, hướng Diệp Trạch vẫy tay.

Từ lúc bắt đầu vào cửa, Diệp Trạch vẫn luôn trầm mặc mà đứng ở sau lưng cậu, không hỏi cậu vì cái gì sẽ xem phong thủy, cũng không hỏi cậu vì cái gì sẽ dùng lá bùa.

Nhìn thấy Thẩm Nghiệp thủ thế, Diệp Trạch ánh mắt hơi đổi, chậm rãi đi qua đi.

Hắn tới gần mép giường, mây tím trên người liền cuồn cuộn không ngừng mà hướng phía Thạch lão phu nhân tản ra, âm khí cùng khí đen trên người Thạch lão phu nhân mắt thường có thể thấy được mà tản ra bên ngoài, giống như là bị mây tím của Diệp Trạch dọa chạy.

Thạch lão phu nhân rất mau liền dừng lại đau, sắc mặt cũng hồng nhuận chút, thậm chí còn phát ra than thở: "Trên người rốt cuộc ấm áp."

Những người còn lại không rõ nguyên nhân, rõ ràng là Thẩm Nghiệp không dùng lá bùa, lão phu nhân như thế nào mà tốt lên rồi?

Ánh mắt băn khoăn của đại gia ở Thẩm Nghiệp cùng Diệp Trạch trên người băn khoăn.

Thẩm Nghiệp lộ ra biểu tình quả nhiên như thế.

Cậu vừa suy nghĩ, mây tím của Diệp Trạch có lẽ có thể giảm bớt âm khí trên người lão phu nhân. Thử qua một lần, cư nhiên thật sự hữu dụng! Thạch lão phu nhân là âm khí thâm nhập cốt tủy, mà mây tím của Diệp Trach có công dụng thanh lọc hiểu quả.

...... Nam nhân này thật đúng là cái bảo bối a.

Thẩm Nghiệp cảm thấy chính mình hẳn là đối Diệp Trạch càng ân cần một chút, càng chủ động một chút, tranh thủ sớm ngày ôm được đùi vàng...... Không, đùi tím.

Nhưng lại nghĩ đến mây tím của đối phương cư nhiên không chỉ hữu dụng đối với mỗi cậu, trong lòng cậu lại có điểm biệt nữu.

Cậu lắc lắc đầu, đem loại ý niệm cổ quái này vứt đi, lên tiếng nói: "Tôi trước dùng lá bùa giúp lão phu nhân giảm đau, tình huống cụ thể chúng ta ra bên ngoài nói đi."

Nói, cậu lại đánh ba lá bùa lên ấn đường Thạch lão phu nhân.

Có mây tím của Diệp Trạch tinh lọc, âm khí trên người Thạch lão phu nhân giảm bớt không ít, ba đạo phù này cũng đủ chống đỡ nửa giờ.

Mà cậu sở dĩ đem mọi người ra bên ngoài, là không muốn để bà lão phát hiện ra Diệp Trạch dị thường.

Bà lão cũng không miệt mài theo đuổi, loại việc huyền học khó giải thích này. Bọn họ là phàm nhân cũng không có hiểu, liền đừng nói đến Diệp Trạch trên người dày đặc mây tím.

Chỉ có Diệp Trạch, thật sâu mà liếc mắt nhìn Thẩm Nghiệp một cái, đáy mắt lộ ra u quang.

Đoàn người rời khỏi phòng, Thẩm Nghiệp nói: "Chúng ta đi đến trong vườn trước nhà."

Bọn họ lại đến trước cửa vào, Thẩm Nghiệp lúc trước đã đem sân thăm dò một lần, bởi vậy gọn gàng dứt khoát nói: "Phong thủy nhà ngài bị phá hư."

Thạch tổng kinh hãi: "Nhưng tôi không có gọi người động qua a!"

Thẩm Nghiệp chỉ vào tường vây những cây đại thụ che trời, nói: "Này là một loại cây hương chương, là nhà các ngươi nửa năm trước gieo trồng đi?"

Thạch tổng: "Đúng......"

Hắn sắc mặt khẽ biến, đã đoán được bệnh của mẹ hắn cùng cây này có quan hệ.

Thẩm Nghiệp nói: "Đại sư phong thủy làm cho ngài một cái phong thủy tụ tài, đưa tới tài vận cùng vận khí bên ngoài, tục xưng tử khí đông lai. Mấy cái cây này chặn lại khí vận bên ngoài. Tích lũy qua ngày tháng, âm khí cùng hơi ẩm trong nhà ngài càng tăng lên, lúc này mới dẫn tới mẹ ông bị âm khí nhập thể, bệnh nặng quấn thân."

_____________
Tác giả có lời muốn nói: Về sau đổi mới đều ở chạng vạng hoặc là buổi tối nga, có đặc thù tình huống ta sẽ ở văn án nói ~

Này chương nhắn lại tiếp tục đưa bao lì xì nga ~

Lại cầu một đợt tác giả cất chứa ~ ái các ngươi ~=3=

Cảm ơn bảo bối dinh dưỡng dịch ~=3=

Người đọc "Phong cách", tưới dinh dưỡng dịch +102019-10-22 23:18:08

Bánh: trời Hà Nội nóng hơn 40 độ tui dùng mt cây edit lại ngồi ở chỗ khuất gió, nóng xỉu 🥵

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro