Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



​Đêm mùa hè mát mẻ hơn so với những ngày nắng ráo, thỉnh thoảng lại có những tiếng ve kêu râm ran trên lùm cây ngoài cửa sổ. Vạn Lệ Na khuấy khuấy mấy viên đá trong ly chanh dây, miệng nhai một miếng lớn trân châu cùng thạch dừa.

​Ngày đầu tiên cùng Cung Thi Kỳ hẹn hò diễn ra thuận lợi ngoài mong đợi, mua sắm, xem phim, ăn uống,......Lộ trình của cuộc hẹn hò bình thường một cái cũng không sót. Mặc dù Vạn Lệ Na là người được đối phương theo đuổi, nhưng trước ngày hẹn hò chính thức, cô vẫn không thể không xem qua "Làm thế nào để chinh phục đối tượng hẹn hò", "36 kíp hẹn hò", "Cầu hôn đại tác chiến"......Một chiến lược hẹn hò lộn xộn.

​Kết quả dĩ nhiên là chẳng thu hoạch được gì.

​Còn không hiệu nghiệm bằng cách của Lục Đình theo đuổi Phùng Tân Đóa.


​Vạn Lệ Na và Cung Thi Kỳ tốt nghiệp cùng một trường Đại học, chuyện này về sau Vạn Lệ Na mới hay biết. Hai người lúc bắt đầu quen nhau không phải ở trong trường Đại học, mà là trong một buổi gặp gỡ của các sinh viên đã tốt nghiệp Đại học.

​Bữa tiệc họp mặt được hai khóa liên hợp tổ chức, vì vậy người được mời cũng là từ hai khóa đó. Cung Thi Kỳ so với Vạn Lệ Na nhỏ hơn một khóa, nên có thể nói cô nàng là học muội.


​Bữa tiệc họp mặt này không giống như ấn tượng về thể loại liên hoan truyền thống giữa thầy và trò, mà là bữa tiệc rượu riêng của các sinh viên tốt nghiệp.   Người tổ chức bao hẳn một quầy bar, chỉ tiếp đón những người nhận được lời mời đến chè chén giải trí.

​Từ trước đến giờ rượu không phải đối tượng mà Vạn Lệ Na có thể đối phó, cô chẳng hề thích uống rượu, về cơ bản, khi được mời uống, cô sẽ lựa chọn thoái thác. Nhưng vào ngày đó cô lại khăng khăng gặp phải một đối tượng rắc rối, đối phương là bạn học nam chung ban lúc ở Đại học, cậu ta từng theo đuổi cô, chính là cái thể loại đeo bám gây phiền phức ấy. Nhưng cuối cùng cậu ta vẫn bị cô từ chối. Về sau, cậu ta vì điều này mà ghi hận trong lòng, tại bữa tiệc cứ liên tục thúc giục cô uống rượu, Vạn Lệ Na cũng không biết cách khước từ, đành phải bất chấp rót rượu vào cổ họng.


​Con gái độc thân ở ngoài đường một mình lúc nửa đêm rất nguy hiểm, đặc biệt đối với Vạn Lệ Na đang say khướt mà nói, chính là làm cho hầu hết đám đàn ông con trai có cơ hội lợi dụng.


​Cuối cùng cậu ta đương nhiên không đạt được mục đích. Bởi vì bị một "vị khách không mời mà đến" làm gián đoạn.

​Người đó chính là Cung Thi Kỳ.

​Cung Thi Kỳ đầu tiên đỡ lấy Vạn Lệ Na đã bị hơi men làm lung lay lảo đảo, đem cô ấy che chở bên người, rồi khéo léo tự xưng là bạn của Vạn Lệ Na, rất nhanh liền đuổi đi anh con trai cùng ban đang toan tính chầu chực vớ vẩn kia. Sau đó đỡ lấy eo, bế cô ấy đưa vào xe của mình.


​"Cái kia......học tỷ......"

​"Hửm?"

​"Nhà của chị ở đâu?"

​Trên đường về, Cung Thi Kỳ ghé vào cửa hàng tiện lợi mua cho Vạn Lệ Na một cốc đồ uống giải rượu, ra hiệu cho cô ấy uống nó. Kết quả, Vạn Lệ Na không hề đề phòng mà nhận lấy đồ uống, nhỏ tiếng nói lời cảm ơn, rồi ngoan ngoãn uống hết cốc nước. Cung Thi Kỳ nhìn vào người ngồi bên phải mình đây trông giống hệt bộ dáng một đứa trẻ láu lỉnh, không kìm lòng nổi liền bật cười thành tiếng.

​"Em cười cái gì mà cười?" Ngữ khí của đối phương có chút bất mãn.


​"Không có gì, học tỷ chị rất đáng yêu."

​Hừ.

​Lúc xuống xe cả hai trao đổi số điện thoại, sau đó chưa được bao nhiêu ngày, Cung Thi Kỳ liền chủ động liên lạc với Vạn Lệ Na.

​Với tư cách sống độc thân quý tộc nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên Cung Thi Kỳ có cảm giác tim đập loạn nhịp. Lúc đầu chỉ nghĩ là giúp đỡ học tỷ đang mất khả năng phòng vệ kia thoát khỏi rắc rối, nhưng sau đó trải qua chưa tới một giờ tiếp xúc, Cung Thi Kỳ cảm thấy bản thân gần như đã phải lòng mất rồi. Bên tai nếu thiếu tiếng Vạn Lệ Na hừm hừm hì hì, cô gần như ngay cả cơm cũng sẽ ăn không vô.


​Cùng ngày hẹn hò hôm ấy, Vạn Lệ Na trên xe ngồi phía bên phải Cung Thi Kỳ. Mỗi lần dừng đèn đỏ, Cung Thi Kỳ luôn vô thức trộm liếc nhìn góc nghiêng và lúm đồng tiền ngọt ngào của Vạn Lệ Na, kết quả không bắt kịp tín hiệu đèn xanh, lại còn bị sóng âm của xe phía sau bíp còi làm đau cả đầu.


​Quá trình hẹn hò coi như cũng không có gì đặc biệt. Cung Thi Kỳ đã đọc lướt qua phần lớn chiến lược hẹn hò, cuối cùng nhất nhất phủ định cách sáo lộ của Mary Sue (thuật ngữ chỉ nhân vật nữ hư cấu, cực kỳ xinh đẹp, tài giỏi, hoàn mỹ) trong sách đều là cẩu huyết. Nếu như thật sự áp dụng nó, nói chung là cô sẽ bị Vạn Lệ Na một quyền đấm chết.

​Sau ngày đầu tiên hẹn hò, Cung Thi Kỳ dần dần xác định mối quan hệ rõ ràng và cũng dần trở nên to gan hơn, cô nàng thường xuyên động tay động chân với Vạn Lệ Na, thậm chí còn lấy cớ mình nhỏ hơn một tuổi, mặt dày mày dạn mà làm nũng. Vạn Lệ Na thường sẽ thẳng thừng tặng cho Cung Thi Kỳ một đấm, sau đó ngoan ngoãn mặc cho em ấy ngồi ôm lấy eo.

​Hơn nữa, sau này khi lần đầu Cung Thi Kỳ chủ động hôn Vạn Lệ Na, mặc dù Vạn Lệ Na miệng nói không cần, thậm chí đưa nắm đấm nhỏ dọa đánh em ấy, nhưng rốt cuộc vẫn là không né tránh, tuy biểu cảm một mặt ghét bỏ, sau lại âm thầm má đỏ lựng lên. Cúi đầu xuống vẫn có thể nhìn thấy rõ lúm đồng tiền nho nhỏ câu người của đối phương, Cung Thi Kỳ không khỏi chọt chọt vào một cái. Theo đó cánh tay bị Vạn Lệ Na thẳng thừng cắn cho một phát hằn đủ dấu răng, vết cắn của chiếc răng khểnh bé nhỏ hằn sâu hơn so với những phần khác, làm Cung Thi Kỳ đau, vừa khóc lại vừa cười.

​Cô nàng nhanh như chớp đem Vạn Lệ Na ôm vào trong lồng ngực dụi lấy dụi để, trên đôi má hồng hào của đối phương hôn một cái kêu thật to, rồi vụt biến bỏ chạy.

​"Cung Thi Kỳ!"


​"Lêu lêu lêu~"


​Để đối phó với bạn gái bé nhỏ ngạo kiều, mặt dày chính là thượng sách.

​Tuy vậy vẫn là bị đánh, đau, nhưng mà cũng rất vui.


​Đừng hiểu lầm, cô mới không phải là M nha.


​Một ngày nọ, Vạn Lệ Na chợt có ý nghĩ muốn đi ngắm hoàng hôn. Hai người cùng ngồi trên sườn đồi, Vạn Lệ Na tựa vào vai Cung Thi Kỳ, kể câu chuyện tình xưa thời mẫu bối.


​"Tình yêu của các cặp tình nhân đã cùng nhau ngắm qua bình minh, sẽ giống như quy luật của mặt trời mọc ở phương Đông vậy, kéo dài mãi mãi."

​"Thật sao?"

​     
​"Em không tin?"


​"Ừm......Em không tin câu chuyện thần thoại, nhưng mà em tin chị."


​"Tại sao?" Vạn Lệ Na quay đầu qua nhẹ mỉm cười, để lộ ra một chiếc răng khểnh đáng yêu.

​"Chính là dựa vào việc chị thích em."


​"Hừm! Đùa cái gì mà đùa, còn lâu chị mới thích em nhé!"

​Mặc dù nói như vậy, lúm đồng tiền nơi khóe miệng cô vẫn in hằn sâu hơn. Dưới ánh nắng sớm chiếu xuống của buổi bình minh, hai chiếc răng khểnh lộ ra càng thêm phần đáng yêu. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro