Chương 13 - 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13

Bỗng dưng thành goá phụ tạm thời, Chu Lỗi bây giờ chính là bá chủ khu này, Quân Duệ Ngôn nói bế quan một tí chính là mấy tháng, y hiện tại không có yêu đan cũng không có đan dược, ngọn Phong Sơn này cũng không có linh mạch gì, y cũng không thể mãi ngốc ở đây lãng phí thời gian

"Gâu!"

"Ngươi muốn gì?" Quân Duệ Ngôn kinh ngạc nhìn Chu Lỗi

"Gâu gâu!" Chu Lỗi có chút không kiên nhẫn

"Ngươi muốn linh thạch để làm gì?" Quân Duệ Ngôn nghi hoặc nhìn Chu Lỗi, hắn cũng là lần đầu tiên thấy, không lẽ linh thú cũng xài linh thạch?

"Gâu!"
( Rốt cuộc ngươi có cho hay không?)
Chu Lỗi tức giận truy vấn, chờ ca mở cái cấm chế kia ra linh thạch trả ngươi gấp đôi

Quân Duệ Ngôn dở khóc dở cười nhìn Chu Lỗi rồi mới lấy ra một viên linh thạch hạ phẩm trong túi Càn Khôn phóng trên mặt đất

Chu Lỗi nhìn viên linh thạch đáng thương hề hề kia, chậm rãi ngẩn đầu, trong đồng tử màu đen tràn đầy khinh bỉ giống như đang nói : Chỉ có một viên linh thạch? Ngươi cũng hào phóng quá ha?

Quân Duệ Ngôn đưa tay gõ gõ đầu Chu Lỗi
" Ngươi còn muốn bao nhiêu nữa?"

"Gâu!"
( Ít nhất là hai mươi viên đi! Ca muốn luyện đan! )
Chu Lỗi cũng không biết mấy cây linh thảo đó tốn bao nhiêu tiền, bất quá y tính toán một chút Tích Cốc đan đắt nhất là ba viên linh thạch hạ phẩm, nguyên vật liệu sẽ không có khả năng vượt quá giá tiền này, lại tính thêm tiêu hao lúc luyện tập, ban đầu chuẩn bị hơn hai mươi viên linh thạch chắc hẳn là đủ

( Ích Cốc sửa lại thành Tích Cốc)

Xì một tiếng, Quân Duệ Ngôn không nhịn được cười, hắn không nghe lầm chứ? Linh thú Nguyệt Minh của hắn muốn luyện đan? Không nói tới yêu thú không có linh căn để luyện đan, cho dù có tìm thấy địa hoả thì nó có thể dùng đan lô sao?

Cho là linh thú đang đùa giỡn với mình, Quân Duệ Ngôn phất tay lấy ra hơn năm mươi linh thạch hạ phẩm để linh thú của mình chơi cho đã, dù sao hắn biết rằng Nguyệt Minh sẽ không đem mấy viên linh thạch này ăn luôn, hắn tin rằng lúc mình bế quan xong thì đống linh thạch này đã sớm bị quăng sang một bên

Chu Lỗi hoàn toàn không biết giờ phút này mình đã bị gắn thêm cái mác "Nghịch ngợm" lên người, y còn đang bận hưng phấn nhìn cái đống linh thạch dưới đất, tính toán bao nhiêu đây có thể mua được bao nhiêu linh thảo

Quân Duệ Ngôn thật hào phóng!!! Ca muốn hai mươi viên ngươi liền cho hơn năm mươi viên, ca quyết định khi nào luyện ra Tích Cốc đan chắc chắn sẽ tặng cho ngươi đầu tiên!!!

Chu Lỗi mộng đẹp, dùng móng vuốt khều khều linh thạch, chờ khi y ngẩn đầu thì Quân Duệ Ngôn đã mở ra cấm chế bắt đầu bế quan rồi

Y ra sức dùng móng vuốt gom linh thạch thành một đống, rồi tìm tấm vải to đem linh thạch gói vào, kích động vác túi hướng ngoại viện đi, tuy rằng Quân Duệ Ngôn chưa bao giờ dẫn y đi Dịch Kim Đường nhưng đối với người đã thuộc làu làu tiểu thuyết như y mà nói, đây hoàn toàn không thành vấn đề!

Thế là các đệ tử Lăng Không Kiếm Môn được một phen sốc banh nóc nhìn một con cự khuyển vác một cái túi to, hiên ngang đi từ Lăng Vân Phong xuống dưới, một đường chạy như điên tới Dịch Kim Đường

Chu Lỗi đương nhiên biết mấy đệ tử đó nhìn y nhưng so với ánh mắt chăm chú nóng cháy kiếp trước mấy hủ nữ nhìn mình thì mấy người này còn non lắm!

Vác túi to chạy vào Dịch Kim Đường, trông coi bên trong là hai đệ tử ngoại môn Luyện khí tầng năm

Chu Lỗi phóng túi to trên lưng xuống đất, gâu gâu gọi hai tiếng, thành công hấp dẫn sự chú ý của hai đệ tử kia

"Ây, đây là linh thú nhà ai vậy? Sao lại chạy đến nơi này?" Một đệ tử tương đối thấp bé tò mò hỏi

"Linh thú? Đệ tử trên núi có linh thú không nhiều lắm đâu, A đúng rồi, hình như sáng hôm nay Quân sư huynh có đến mua một cái túi linh thú, không lẽ đây là linh thú của hắn?" Đệ tử cao hơn đáp

"Gâu!" Chu Lỗi kêu một tiếng rồi mới ngẩng đầu lên lộ ra ngọc bài treo trên cổ

"Có một cái ngọc bài" Tiểu đệ tử lùn ngồi xổm xuống thật cẩn thận vươn tay thử tiếp cận Chu Lỗi, hắn cũng không muốn mới sáng ra mà đã bị chos cắn đâu

Chu Lỗi khinh thường liếc mắt nhìn tiểu đệ tử lùn : gầy như ma đói, đừng nói ca không ăn thịt người, nếu có ăn cũng không ăn cái loại gầy như que củi ngươi!

"Khụ khụ....Sư đệ, không biết có phải ta bị ảo giác hay không nhưng hình như ta vừa thấy con khuyển này vừa mới khinh bỉ ngươi?" Đệ tử cao từ đầu đến giờ đều đầy hưng trí nhìn Chu Lỗi, bởi vậy mới không bỏ qua ánh mắt khinh bỉ kia

"A?" Tiểu đệ tử lùn ngơ ngác ngẩn đầu, khó hiểu nhìn sư huynh mình

"Thôi...." Đệ tử cao bất đắc dĩ thúc giục "Ngươi vẫn là trước xem ngọc bài trên cổ nó một chút đi"

Tiểu đệ tử lùn quay đầu lại, vươn tay cầm lấy ngọc bài trên cổ Chu Lỗi, ngọc bài bắn ra một đạo quang mang nhàn nhạt, trên mặt hiện ra thân ảnh Quân Duệ Ngôn

"A, không sai, đây là linh thú của Quân sư huynh " Tiểu đệ tử lùn mặt mày hớn hở "Nói đi, Quân sư huynh kêu ngươi đến đây để làm gì?"

Đệ tử cao bật cười "Sư đệ, ngươi kêu một con linh thú nói chuyện sao? Nó không biết nói đâu"

"Ta quên mất...." Tiểu đệ tử lùn gãi gãi đầu ngại ngùng nói

Đệ tử cao bất đắc dĩ ngồi xổm xuống, sau khi mở túi trên đất ra thì sửng sốt, vươn tay sờ sờ thử bên trong, trừ linh thạch ra thì không có bất kỳ đồ vật gì khác

"Sư huynh, ngươi đang làm gì?" Tiểu đệ tử lùn tò mò

Đệ tử cao đáp"Ta vốn tưởng rằng Quân sư huynh muốn mua thứ gì cho nên mới kêu linh thú của hắn tới đây, nhưng bên trong túi to này trừ linh thạch ra thì không có cái ngọc giản nào"

Tiểu đệ tử lùn gật gật, nghiêng đầu dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Chu Lỗi, đột nhiên vươn tay muốn sờ lên người y

"Gâu gâu gâu!" Chu Lỗi mãnh liệt nhảy dựng về sau, căm tức sua vài tiếng với tiểu đệ tử lùn

Mợ nó Tu chân giới rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy? Sơ hở là muốn quấy rối ti'nh dụ©! Linh thú cũng có tôn nghiêm của linh thú có biết không!

"Sư đệ!" Đệ tử cao kêu một tiếng, đem tiểu đệ tử lùn kéo về phía sau, cùng Chu Lỗi mắt to trừng mắt nhỏ nửa ngày, nhận thấy đối phương không có ý tứ công kích, lúc này mới quay sang trách cứ tiểu đệ tử lùn "Sư đệ, ngươi lúc nãy muốn làm gì? Có biết rất nguy hiểm không?"

"A?" Tiểu đệ tử lùn ngẩn người sau đó vẻ mặt đầy ủy khuất nói "Ta chỉ là muốn nhìn một chút xem Quân sư huynh có đem ngọc giản treo trên người linh thú hay không"

Đệ tử cao cơ hồ bị sư đệ của mình chọc cười "Linh thú của người khác có thể tùy tiện đụng sao? May là con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này được dạy dỗ tốt, nếu không ngươi chờ bị cắn một cái đi"

"Nhưng mà... vừa rồi nó không có cắn ta a" Tiểu đệ tử lùn khó hiểu hỏi

Đệ tử cao vỗ một cái lên trán tiểu đệ tử lùn "Đó chẳng qua là vì ngươi muốn xem ngọc bài trên cổ nó, Quân sư huynh khẳng định là đã nói trước với con linh thú này rằng chúng ta sẽ kiểm tra ngọc bài của nó rồi"

"Là như vậy sao...." Tiểu đệ tử lùn không quá chắc chắn nói

"Dĩ nhiên, nếu không giải thích thế nào về việc lúc nãy nó không cắn ngươi?" Đệ tử cao khẳng định nói

"Vậy thì tốt..." Tiểu đệ tử lùn có chút chán nản nói, vốn hắn nhìn bộ lông dài của con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển kia còn muốn sờ hai cái, không ngờ lại thành ra như vầy

Chú ý tới gương mặt đầy mất mác của sư đệ mình, đệ tử cao không đành lòng nói "Ngươi rất muốn sờ nó?"

"Cũng không hẳn..." Tiểu đệ tử lùn ấp a ấp úng nói "Chỉ là ta cảm thấy linh thú đều rất dễ thương nên cũng muốn nuôi một con, nhưng những con linh thú cao cấp quá đắt, ta mua không nổi....."

""Cứ tưởng gì" Đệ tử cao cười híp mắt nói "Kỳ thực thông thường người ta nuôi linh thú chủ yếu vì bản thân yêu mến chúng, còn những người nuôi linh thú cấp cao là vì để làm trợ lực cho mình, ngươi có thể mua một con linh thú cấp thấp mà, ta nhớ Hứa sư muội ở Lăng Diệu Phong mới mua một con Mịch Linh Thử cấp một nho nhỏ, tính cách dịu ngoan, không những vậy lớn lên còn có thể tầm bảo"

( Mịch Linh Thử : Chuột yêu
Tầm bảo : tìm kiếm bảo vật hoặc pháp khí )

"Có thật không?" Tiểu đệ tử lùn lấy lại tinh thần

"Đương nhiên, con Mịch Linh Thử dùng Mịch Linh làm tên cũng là vì nó có năng lực tìm kiếm bảo vật"

Có điều có một chuyện đệ tử cao không nói, Mịch Linh Thử quả thật có khả năng tầm bảo nhưng chỉ có những con cấp cao mới có thể tìm ra thiên tài địa bảo, còn cấp một nhiều lắm cũng chỉ tìm kiếm được nguồn nước mà thôi.....

"Quá tốt rồi, ta cũng muốn mua một con!" Tiểu đệ tử lùn lập tức vui vẻ lấy túi càn khôn của mình ra bắt đầu tính toán xem mình còn thiếu bao nhiêu linh thạch

"Gâu!"
( Các ngươi có phải quên cái gì rồi không!?)
Chu Lỗi một mặt khó chịu nhìn hai người này

Thật quá đáng! Ca ngồi xổm một cục chỗ này các ngươi cũng không thèm đếm xỉa? Ca là đào linh thạch tới mua đồ, có tin ca gọi quản lý của các ngươi ra hay không!!!

"A, suýt chút nữa quên mất" Tiểu đệ tử lùn xấu hổ le lưỡi, ngồi xổm trước mặt Chu Lỗi hỏi "Ngươi muốn mua giúp Quân sư huynh thứ gì?"

Chu Lỗi phiền muộn dùng móng vuốt cào cào mặt đất, cái gì gọi là mua giúp Quân Duệ Ngôn? Không lẽ ca mua cho bản thân không được sao? Bất quá nếu một con chos nói mình muốn luyện đan cũng quá kinh dị đi, vậy đành để Quân Duệ Ngôn đội cái nồi này thôi

"Gâu!" Chu Lỗi chạy đến quầy linh thảo trước mặt, dùng móng vuốt vỗ vỗ

"A, hoá ra là muốn mua linh thảo, vậy ngươi mua loại nào?" Tiểu đệ tử lùn tiếp tục hỏi

Đệ tử cao đứng xem một màn bên cạnh bật cười, Lưu sư đệ còn thật đem con linh thú này đối đãi như người, cũng không quản đối phương có hiểu hay không

Nhưng điều làm hắn giật mình chính là, con bạch mao linh thú kia lại thật sự trả lời, không những vậy còn rất thông minh dùng móng vuốt biểu thị muốn mua linh thảo, sự tình tiếp đến còn khiến cằm hắn suýt rụng xuống đất, con linh thú đó đập đập lọ Tích Cốc đan, ra hiệu mình muốn mua là thảo dược để luyện Tích Cốc đan

Hắn biết Quân sư huynh từ trước tới nay đều chỉ chuyên chú luyện kiếm, chưa bao giờ tiếp xúc qua luyện đan, mua thảo dược về tập luyện Tích Cốc đan là chuyện bình thường, thế nhưng hắn vạn lần không nghĩ tới linh thú của Quân sư huynh lại thông minh đến thế, có thể thay Quân sư huynh tới chọn linh thảo

Mãi đến khi Chu Lỗi ngậm một cái túi chứa đầy linh thảo rời khỏi, đệ tử cao vẫn chưa phục hồi tinh thần....

Sau khi trở về tiểu viện Lăng Phong, Chu Lỗi yên lặng tìm góc thả cái túi xuống rồi đi kiểm tra xung quanh, xác nhận không có người nào khác, lấy một chiếc lá đặt trên đầu mình rồi mới ngậm túi tiến vào Tu di cảnh

Bên trong Tu di cảnh linh khí dày đặc, Chu Lỗi đi vào liền không nhịn được hít một hơi thật dài

Thoải mái!

Đem túi ném xuống, y lập tức lại đi ra ngoài một chuyến

Như Chu Lỗi dự liệu, cái lá cây lúc trước y đặt lên đầu bây giờ đã bị y dẫm dưới chân, thứ tiến vào tu di cảnh là chân thân chứ không phải thần thức

__________________

Chương 14

A, lại thêm một con bài đào tẩu siêu vjp, Chu Lỗi tâm tình khoái trá nghĩ

Lại lần nữa đi vào Tu di cảnh, Chu Lỗi ngậm túi hí ha hí hửng đi vào phòng luyện đan, dựa theo ngọc giản chọn lựa linh thảo, rất nhanh đã soạn ra được nguyên liệu cho mười mấy lô Tích Cốc đan

Đem phần nguyên liệu đầu tiên ném vào đan lô, Chu Lỗi dùng móng vuốt mở chốt khai thông địa hoả

Bùng một tiếng, địa hoả ùa ra khiến Chu Lỗi không kịp trở tay, phần linh thảo trong lò kia đã bị cháy thành than đen thui

Đây....tình huống quái quỷ gì đây?

Chu Lỗi khổ bức nhìn cái đống than đen kia, quả nhiên, luyện đan không hề dễ như y đã tưởng tượng...

Ngửa đầu nhìn trời một lúc, Chu Lỗi buồn bực vẫy vẫy đuôi, đệt, bàn tay vàng của người khác tùy tiện lụm đại miếng giẻ rách bên đường cũng là bí tịch thất truyền, còn bàn tay vàng của ca muốn đánh rắm cũng đánh không nổi là sao vậy!!!???

Định bức ca lùi bước? Không có cửa! Ca xuyên thành con chos cũng có thể tiếp tục sống tốt, chút chuyện nhỏ này là cái quái gì!

Ở trong lòng lên dũng khí, Chu Lỗi tàn nhẫn nhìn viên ngọc giản chứa phương pháp luyện đan : Ca không tin ca lớn lên từ nhỏ ở cô nhi viện, có thể lăn lộn tới ngày hôm nay còn không thu phục được một cái phương pháp luyện đan nho nhỏ!

Dùng móng vuốt đẩy cái đống đen thui qua một bên, Chu Lỗi ngậm ngọc giản tìm một chỗ thoải mái, rất nhanh tiến nhập thần thức vào

Ba ngày sau...

Chu Lỗi mở ra hai mắt đầy tơ máu nhưng trong lòng là một mảnh hưng phấn

Quả nhiên luyện đan không hề dễ dàng, không phải cứ tùy tiện ném linh thảo cho chút lửa là có thể thành công, Quân Duệ Ngôn sở dĩ luyện đan dễ dàng như vậy là do có Khí linh trong Mạc Hoa Đỉnh giúp đỡ, cái lò y đang luyện bây giờ mặc dù xịn hơn Mạc Hoa Đỉnh kia một chút nhưng bên trong thì có cái nịt, hoàn toàn đều là dựa vào chính mình, hơi không chú ý một chút liền sẽ trở thành phế đan

Trong ba ngày này, y đem phương pháp luyện đan sơ cấp tỉ mỉ học một lần, lấy ra nghị lực thi đại học năm đó, từ đầu tới đuôi, lật qua lật lại, lớn nhỏ đều nhìn không bỏ sót

Không biết là phúc lợi của xuyên qua hay là nhờ tu chân, năng lực ghi nhớ của y lại trở nên rất tốt, nói chung ròng rã ba ngày trời, y hầu như có thể bắn rap làu làu cái phương pháp luyện đan sơ cấp này

Ở trong đầu nhẩm lại một lần phương pháp luyện Tích Cốc đan, Chu Lỗi cẩn thận đem phần nguyên liệu thứ hai ném vào bên trong lò

Bên cạnh đan lô là chút nước Linh tuyền y mới đem về, luyện đan bất chấp đói khát, cái chuyện mất não như thế y mới không làm

Mở chốt thả ra địa hoả, Chu Lỗi dùng thần thức bao lấy linh thảo bên trong, cẩn thận quan sát dược phẩm đang trộn lẫn vào nhau

Lô đan dược này Chu Lỗi không định làm thành công, y chỉ muốn dùng lần đan dược này nhìn cho rõ những dược tính dung hợp vào nhau như thế nào rồi cuối cùng hoá thành đan dược như thế nào

Dưới sức nóng của địa hoả, những linh dược kia bắt đầu từ từ hoá thành một đoàn nước thuốc, mỗi một màu sắc của nước thuốc đều đại diện cho thuộc tính nguyên bản của linh thảo đó

Màu xanh lá là hệ Mộc, màu xanh dương là hệ Thủy, Tích Cốc đan là thuộc tính Mộc, bởi vậy những nước thuốc do linh thảo hoá thành phần lớn đều là hai loại màu sắc này

Chỉ là...

Chu Lỗi nhạy bén phát hiện, bên trong những đoàn nước thuốc kia còn có một loại chất lỏng màu đen có to có nhỏ, y cẩn thận ngẫm nghĩ một chút, tựa hồ những linh thảo có phẩm chất tốt thì chất lỏng màu đen bên trong sẽ ít hơn

Đoàn nước thuốc bên trong đan lô chầm chậm dung hợp, chất lỏng màu đen kia cũng theo đó dung hợp vào, cuối cùng biết mất không còn tăm hơi

Đoàn nước thuốc dung hợp lại cùng nhau, sau khi biến thành một hỗn hợp màu xanh trắng thì thần thức của Chu Lỗi cũng ẩn ẩn đạt tới cực hạn

Phốc -- --

Thần thức Chu Lỗi bị cắt ngang trong nháy mắt, đan lô bốc lên một cổ khói đen

Lại thất bại

Mở đan lô ra xử lý hết tro cặn, trên mặt Chu Lỗi không có chút gì là mất hứng, ngược lại còn có chút hưng phấn

Vừa rồi dùng thần thức quan sát toàn bộ quá trình luyện đan khiến y bất chợt nảy ra ý nghĩ, không ngờ tới mình lại làm tốt như vậy, tuy rằng y không thể kiên trì tới cuối cùng nhưng đối với newbie vừa mới tiếp xúc luyện đan như y mà nói vậy là được rồi

Trên thực tế, nếu như Chu Lỗi có một chút hiểu biết về Tu chân giới sẽ phát hiện y hôm nay không hề tầm thường chút nào, bởi vì thần thức ngoại phóng chí ít phải tới cảnh giới Trúc cơ kỳ mới có thể làm được, mà phạm vi ngoại phóng cũng chỉ có khoảng năm mươi mét

Nhưng Chu Lỗi chỉ dùng Luyện khí tầng sáu mà đã có thể giám sát hơn nửa quá trình luyện đan, đủ thấy thần thức y cỡ nào cường hãn

( Cái lúc bể yêu đan là Chu Lỗi cũng bị rớt cấp )

Chỉ tiếc con bạch mao đại cẩu nào đó không hề phát giác bản thân hiện tại nghịch thiên cỡ nào, còn đang bận vì bản thân có thể luyện đan mà nhảy nhót không ngớt...

Nghỉ ngơi hơn nửa ngày, Chu Lỗi cũng coi như là bù đắp lại phần thần thức vừa mới tiêu hao sạch sẽ

Y cẩn thận từng li từng tí ném phần nguyên liệu thứ ba bỏ vào lò, lần này Chu Lỗi khống chế tốt lượng tiêu hao thần thức, không có quan sát kỹ càng tỉ mỉ giống lần trước mà chỉ nhìn đại khái

Linh thảo lần nữa hoá thành nước thuốc dưới sức nóng của địa hoả, Chu Lỗi có xác nhận một lần, phát hiện đúng là linh thảo phẩm chất tốt hơn thì chất lỏng màu đen cũng ít hơn

Những đoàn nước thuốc từ từ dung hợp lại với nhau hình thành một đoàn chất lỏng xanh trắng, Chu Lỗi vừa quan sát chất lỏng vừa phân thần khống chế địa hoả to nhỏ

Không có một xu dính túi, những linh thảo này là những nguyên liệu luyện đan duy nhất y có hiện tại, nếu đem lãng phí toàn bộ, vậy cả sự nghiệp luyện đan của y liền xong đời

Một người từ trong cô nhi viện đi ra như Chu Lỗi biết rất rõ cách sử dụng tài nguyên triệt để nhất, nên hai chữ lãng phí vĩnh viễn sẽ không xuất hiện trong từ điển của y

Đoàn nước thuốc trong đan lô không ngừng lăn lộn biến hoá, Chu Lỗi dùng thần thức tập trung bao lấy thứ chất lỏng màu xanh trắng kia, tạo thành một quả cầu lớn

Dựa theo phương pháp trong ngọc giản, hiện tại đã đến bước mấu chốt nhất, Chu Lỗi không dám sơ suất, mắt không dám chớp nhìn chằm chằm chất lỏng kia

Dưới đáy lô mở ra một cái miệng nhỏ, hoả diễm màu trắng bị nén lại dâng trào lên, vây quanh quả cầu màu xanh trắng ở trên, quả cầu xanh trắng nháy mắt đọng lại thành hình, Chu Lỗi dồn hết sức, tập trung nhìn gắt gao đoàn hoả diễm kia

Ngọn lửa màu trắng vẫn còn đang thiêu đốt hừng hực, thần thức của Chu Lỗi cũng không thể tiếp tục kiên trì được nữa, y thu hồi thần thức, lẳng lặng chờ đợi khoảnh khắc khai lô, có thể làm y cũng đã làm, nếu lần này vẫn thất bại, y phải hảo hảo nghiền ngẫm lại một hồi xem có phải mình đã làm sai chỗ nào không

Không lâu sau, đan lô liền toả ra một cổ mùi thuốc nhàn nhạt

Thành công!

Chu Lỗi nhất thời mừng rỡ, nhảy dựng lên chạy đến cạnh đan lô, dùng móng vuốt thò vào trong đào đan dược ra

Chu Lỗi :  "......."

Ai.....ai có thể nói cho y biết cái viên thuốc to bằng cái nắm tay này là cái quái gì không?

Cái loại này mà ăn vào, chắc chắn sẽ chết vì bị nghẹn.....

Nhìn viên Tích Cốc đan siêu to khổng lồ này, Chu Lỗi cuối cùng nhớ ra, thời điểm ở bước cuối cùng đáng ra y phải đem đoàn chất lỏng xanh trắng kia phân thành mười mấy phần mới đúng, Tích Cốc đan bình thường chỉ to bằng đầu ngón cái, thường ngày có thể để trong bình ngọc, còn cái viên Tích Cốc đan y mới luyện ra này....

Chu Lỗi lặng lẽ nhìn trời, may mà trong Tu di cảnh không có người khác, nếu để cho đám anh em thân ( ai nấy lo ) thiết kiếp trước thấy được cái cục Tích Cốc đan to đùng mà y mới luyện ra, chắc bọn nó sẽ cười tới bay ra ngoài hành tinh mất....

Dùng sức lắc đầu, đem cái dáng vẻ đám anh em thân ( ai nấy lo ) thiết vứt đi, Chu Lỗi biết sau này gặp lại bọn họ là không có khả năng, tuy có hơi thương cảm nhưng bữa tiệc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, chỉ cần y biết đối phương vẫn sống tốt thì việc gì phải để ý sống ở nơi nào

Phát ngốc nhìn viên Tích Cốc đan siêu to khổng lồ kia nửa ngày, Chu Lỗi do dự một chút, cuối cùng vẫn đem viên thuốc đó nuốt xuống, tốt xấu gì cũng là thành phẩm đầu tiên bản thân luyện ra được, cũng không thể lãng phí đi

Nuốt vào viên Tích Cốc đan này, Chu Lỗi nằm trên mặt đất một lát rồi đứng dậy

Rất tốt, không bị đau bụng, cũng không có bất kỳ phản ứng lạ nào, ngoài việc nó có chút quá cỡ thì vẫn là đan dược bình thường

Hồi phục xong thần thức, Chu Lỗi lại đem phần nguyên liệu thứ tư ném vào trong lò

Bắt đầu từ phần nguyên liệu thứ tư này, Chu Lỗi liên tục thất bại năm lần, mỗi lần đều là ở bước phân tách đám chất lỏng kia ra, dùng thần thức khống chế rất đơn giản, nhưng điều khiển thần thức đi cắt xẻ đám chất lỏng kia thì rất khó khăn...

Ở phòng luyện đan dằn vặt mấy ngày, chờ khi Chu Lỗi thành công luyện ra một lò mười mấy lọ Tích Cốc đan, cả người cũng tiều tụy mấy phần, bất quá ngược lại cặp mắt của y phát sáng lấp lánh, đặc biệt là khi nhìn chằm chằm bình Tích Cốc đan mới ra lò, quả thực giống như là đang xem một đống linh thạch

Hài lòng đem mười mấy bình Tích Cốc đan đặt trên giá, Chu Lỗi thân thể uể oải nhưng tinh thần phấn khởi

Luyện đan gì chứ, quả nhiên không làm khó được ca! Mới có nửa tháng, ca đã có thể thành công luyện ra Tích Cốc đan!

Quay đầu nhìn hai gian ngọc trúc ngoài cửa sổ, hào khí của Chu Lỗi đột ngột dâng lên, không phải chỉ là hai cái cấm chế nho nhỏ sao? Xem hai ngày nữa ca liền tới đánh nát ngươi!!!

Nhưng mà trước hết cho ta ngủ một giấc đã...Giời ạ thân thể linh thú cũng không chịu nổi, mệt chết.....

Trở lại bên giường trúc, Chu Lỗi rất nhanh ngủ say, sau khi y ngủ thiếp đi, cái giường trúc thoạt nhìn cực kỳ bình thường dưới thân bắt đầu toả ra kim quang nhàn nhạt

Cỗ linh khí từng chút từng chút thông qua cái giường tiến vào cơ thể Chu Lỗi, trong lúc đương gia không hay biết, linh khí bên trong đan điền bắt đầu tăng cường, rất nhanh đã đột phá ràng buộc của Luyện khí tầng sáu, tiến vào Luyện khí tầng bảy

A.... Thực sự rất thoải mái....

Chu Lỗi ngáp một cái xoay xoay lưng, toàn thân mềm nhũn lăn lộn trên giường trúc

Thật không ngờ tới cái giường trúc này nằm ngủ so với cái nệm cao su cao cấp size tổng tài y mua trước đây thoải mái hơn nhiều, điều này làm cho Chu Lỗi từ lúc xuyên qua luôn luôn không hưởng thụ được gì cảm động phát khóc

Từ trên giường nhảy xuống, Chu Lỗi run run người, xương cốt toàn thân phát ra tiếng cộp cộp, nghe có chút dọa người nhưng cũng thoải mái cực kỳ

Hả?

Chu Lỗi theo thói quen vận chuyển linh lực đi khắp nơi một vòng, kinh ngạc phát hiện bản thân không biết từ lúc nào đã tiến vào Luyện khí tầng bảy

17/5/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl