Chương 25 - 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 25

Nằm không cũng trúng đạn -- -- Quân Duệ Ngôn không còn gì để nói

Chu Lỗi bên cạnh lười biếng ngáp một cái, loại bệnh ngốc nghếch của người trẻ tuổi này y nhìn đến ngán ngẫm rồi, cũng không có hứng đi giáo huấn hắn

Lại nói....Coi như Quân Duệ Ngôn thật sự là giả vờ ôn nhu thì cũng có liên quan gì đến ngươi đâu? Vị La sư muội kia không phải bị dính chiêu này sao? Nếu ngươi thật lòng yêu La sư muội thì ngươi cũng ôn nhu đi, cả ngày xem Quân Duệ Ngôn không vừa mắt là chuyện quái gì?

Nếu không phải ngay từ đầu biết Quân Duệ Ngôn là thẳng nam chỉ yêu mến nữ chính, nói không chừng Chu Lỗi còn tưởng quyển tiểu thuyết này là tiểu thuyết đam mỹ nói về Quân Duệ Ngôn và tên nam tu này tương ái tương sát...

Ở trước mặt "tình địch" thị uy xong, thanh niên mắc bệnh ngốc nghếch của tuổi trẻ vô cùng đắc ý rời đi

Một nam tu mập mạp bên cạnh nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực "Aiyoo, vị sư huynh này thật là đáng sợ nha! Anh anh anh, trái tim nhỏ của ta muốn nhảy ra ngoài luôn rồi"

Chu Lỗi :......

Quân Duệ Ngôn nín cười nói với người nam tu "Tư Đồ sư đệ nói đùa, chỉ là Sâm sư đệ bất quá là chân thành yêu thích La sư muội thôi...."

Nam tu mập mạp bĩu môi khinh thường "Thôi đi, cũng chỉ có ngươi dễ tính có thể nhịn được hắn, tên Vu Sâm rảnh rỗi này rõ ràng là ỷ vào gia gia của mình là trưởng lão Kim đan mà, có bản lĩnh thì đi phát hoả với La sư muội từ chối hắn ấy, cả ngày làm khó huynh là chuyện quái gì?"

Ánh mắt Chu Lỗi nhìn về phía nam tu mập mạp liền thay đổi, Tư Đồ sư đệ? Mợ nó, này không phải là một tiểu đệ của Quân Duệ Ngôn sao? Người này tương lai sẽ đồng hành cùng mình, y nhất định phải tạo quan hệ tốt!

"Tư Đồ sư đệ trở về lúc nào vậy?" Quân Duệ Ngôn cười tủm tỉm hỏi

Chu Lỗi nhìn ra được Quân Duệ Ngôn lúc này cười thập phần chân thành, này cũng không phải nói hắn bình thường cười không chân thành, chỉ là nụ cười hiện tại có thể làm người ta cảm giác được ấm áp chứa bên trong đó

Tư Đồ Bán Nguyệt cười cợt, dùng sức chùy bả vai Quân Duệ Ngôn một hồi "Còn lúc nào nữa, chính là hôm qua, nếu ta về sớm ta còn có thể không đi tìm ngươi à!"

Nói tới tên của nam tu mập mạp này, Chu Lỗi muốn tặng cho tác giả Mặc Vũ Yên Dạ một cái quỳ, Tư Đồ Bán Nguyệt....Vãi chuối, này không phải Tư Đồ mập sao??, nhưng tác giả lại thích nói Tư Đồ Bán Nguyệt thời điểm sinh ra vừa vặn là mười lăm, cho nên mới có Bán Nguyệt trong tên, giời ạ ngươi còn lười hơn nữa được không vậy?....nhân vật dưới ngòi bút của ngươi thật sự hố chết cha...

Không biết nội tâm Chu Lỗi điên cuồng nhổ nước bọt tên của bản thân, hai mắt Tư Đồ Bán Nguyệt lúc Quân Duệ Ngôn giới thiệu Chu Lỗi lập tức sáng ngời

Chu Lỗi nhất thời nhịn không được lui lại một bước nhỏ....Này sao có thể gọi là "ánh mắt sáng ngời"? Y đều có thể nhìn thấy trong tầm mắt đối phương bắn ra toàn nhiệt độ nóng bỏng

Mợ....Mợ nó....Cái tên này chắc không có ham mê kỳ quái nào đó chứ???!!!!

Trong đầu đột nhiên bật ra ý nghĩ này làm Chu Lỗi nhất thời trời đất ngổn ngang....

"Quân Duệ Ngôn!" Tư Đồ Bán Nguyệt hung tợn nhìn về phía Quân Duệ Ngôn, khuôn mặt dữ tợn, hung hăng mài răng

Quân Duệ Ngôn khoé miệng xuyết cười, một mặt nhẹ như mây gió, dựa theo lời giải thích của Chu Lỗi thì chính là bộ dáng làm bộ làm tịch!!!

"Cái tên nhà ngươi!" Tư Đồ Bán Nguyệt chỉ vào Chu Lỗi "Ngươi cư nhiên không nói cho ta biết ngươi có một con linh thú đáng yêu đến thế! Ngươi thật quá đáng! Quá không nể tình anh em! Quả thực là lãnh khốc vô tình cố tình gây sự!"

Chu Lỗi nhất thời như bị sét đánh, Đáng...đáng yêu...? Y cúi đầu nhìn ngoại hình bản thân tự nhận hung mãnh một chút, lại liên tưởng đến hai từ đáng yêu, toàn thân cẩu đều không ổn....

Giời ạ ca khốc suất cuồng bá duệ như này, đáng yêu cái con khỉ mốc xì chứ đáng yêu! Khiếp! Mắt ngươi bị hồ dán lại à??!!

"Gâu gâu gâu!"
( Ngươi mới đáng yêu!, cả nhà ngươi đều đáng yêu! )

Chu Lỗi đột nhiên sủa một trận inh ỏi làm Tư Đồ Bán Nguyệt nhất thời xịt keo, ách, linh thú này xảy ra chuyện gì vậy? Hắn nghi hoặc nhìn về phía Quân Duệ Ngôn

Quân Duệ Ngôn cố nén cười, nói với Tư Đồ Bán Nguyệt "Nguyệt Minh khen ngươi"

"Khen ta cái gì?" Bản năng của Tư Đồ Bán Nguyệt cảm giác được tiếp đến sẽ không có lời gì hay, bất quá hắn vẫn như cũ tò mò

Quân Duệ Ngôn cười lộ ra hàm răng trắng nõn loé sáng "Nguyệt Minh nói ngươi cũng rất đáng yêu, cả nhà ngươi đều rất đáng yêu"

Tư Đồ Bán Nguyệt :.......

"Nguyệt Minh rất thông minh, lời ngươi nói nó đều nghe hiểu được, ta nghĩ....có lẽ nó không quá thích bị dùng từ "đáng yêu" để hình dung" Quân Duệ Ngôn bình chân như vại giải thích

Tư Đồ Bán Nguyệt chỉ vào Quân Duệ Ngôn, tức giận đến nửa ngày nói không ra lời, một hồi lâu mới nhỏ giọng, hung hãn nói "Quân Duệ Ngôn ngươi tâm địa đen tối, ngươi sớm biết mà lại không có ý nhắc nhở ta, làm cho ta đắc tội nó"

Quân Duệ Ngôn nghe vậy có chút kinh ngạc "Tư Đồ sư đệ sao lại nhìn ta như vậy? Ta một chút cũng "không lo lắng" ngươi sẽ bắt cóc linh thú của ta, làm sao cố ý hãm hại ngươi được chứ?"

Tư Đồ Bán Nguyệt, Chu Lỗi :........

( Giời ạ cái tên này chắc chắn là cố ý!!! )

Mặc kệ có cố ý hay không, dưới sự "hảo tâm" giải thích của Quân Duệ Ngôn, Chu Lỗi cuối cùng cũng coi như rõ ràng, nguyên lai Tư Đồ Bán Nguyệt này cư nhiên lại là một lông tơ khống, ách, nói chính xác hơn phải là bạch mao khống mới đúng. Hắn rất có hảo cảm với linh thú có bộ lông màu trắng, mỗi lần nhìn thấy là đều nổ lực đem đương gia dụ dỗ đi

Chu Lỗi mặt không cảm xúc nhìn Tư Đồ Bán Nguyệt, nội tâm điên cuồng nhổ nước bọt, dụ dỗ linh thú của nhân gia cái gì, thật sự là đại trượng phu sao?? Ngươi không thể tự đi mua một con à?

"Hảo tâm" Quân Duệ Ngôn lại thay Tư Đồ Bán Nguyệt trả lời : Cái tên này không chỉ bạch mao khống mà còn là chuyên môn khống linh thú của người khác, ngược lại linh thú của bản thân thì không có cảm giác

Đệt! Trong tiểu thuyết hoàn toàn không có nhắc qua chuyện này a! Tác giả ngươi thời điểm đắp nặn nhân vật này đến tột cùng là đã suy nghĩ cái gì vậy hả!!!

Không cách nào nhìn thẳng ánh mắt "nóng rát" của Tư Đồ Bán Nguyệt, Chu Lỗi lặng lẽ xoay mặt qua, quyết định bắt đầu từ nay về sau sẽ đều dùng cái mông đối hắn! Dùng tư thế này để diễn tả khinh bỉ của mình đối với hắn!

Trong lòng một kích tất sát tiêu diệt mơ tưởng của Tư Đồ Bán Nguyệt đối với linh thú của bản thân, Quân Duệ Ngôn lại lần nữa đem sự chú ý chuyển đến trên thân mấy đệ tử đang lục tục đi tới đấu trường giao đấu

Những đệ tử này tụm năm tụm ba, đứng chung một chỗ cùng với các sư huynh đệ có hiểu biết, đề tài thảo luận xoay quanh trận thi đấu hôm nay

Quá nửa giờ Thìn ( 7h ~ 9h sáng ), trong bầu trời phương xa xuất hiện một mảnh lớn bóng tối

Cửa đại điện Lăng Không Phong, chưởng môn Lăng Không Kiếm Môn cùng mấy vị trưởng lão Kim đan kỳ đi ra, ngóng nhìn phiến bóng tối kia, mặt mỉm cười

Phương xa xa truyền đến tiếng nói trung khí mười phần của một vị nam tu, giọng nói kia trầm thấp hồn hậu, rõ ràng khoảng cách xa như vậy nhưng phảng phất âm thanh giống như phát ra ngay kế bên, tất cả các đệ tử ở đấu trường so đấu đều nghe thấy âm thanh này, tinh thần chấn động, Tử Ảnh Môn đến!

Khác với Hoa Anh Tông lấy nữ tu làm chủ, Tử Ảnh Môn nam tu chiếm đa số

Chưởng môn hai phái giao tình rất tốt, cho nên đệ tử hai phái phía dưới mới có được hài hoà như vậy...

Nữ tu số lượng ít hơn nam tu rất nhiều, sói cô độc các thứ, các ngươi làm sao hiểu được

Mặc dù Tu chân giới không thiếu đạo lữ song tu là nam nam nhưng đại đa số xu thế vẫn là bạn đời nam nữ, dù sao ban đầu tiểu thuyết này là viết theo hướng BG mà, đâu phải là văn đam mỹ

Tàu bay của Tử Ảnh Môn là một kiện pháp bảo khó có được, có người nói một vị Kim đan sau khi thăng cấp Nguyên anh đã luyện chế nó, tuy rằng người đó đã rời khỏi Trì Thúc Vực, xem như đã thoát ly Tử Ảnh Môn nhưng người đó vẫn thập phần hoài niệm, sau đó có trở về một lần, mang theo chiếc tàu bay Cửu Huyền, từ đó về sau chiếc tàu bay Cửu Huyền này liền trở thành bảo vật trấn môn của Tử Ảnh Môn

Tương tự Hoa Anh Tông cũng ẩn giấu một kiện bảo vật trấn môn giống vậy, dù sao trong lịch sử phát triển môn phái nhiều năm cũng không phải chỉ có một hai vị đạt tới Nguyên anh, chỉ là sau khi rời khỏi Trì Thúc Vực, vô luận là có thăng cấp Nguyên anh hay không cũng đều có rất ít người trở về, dù sao từ tiểu vực đi tới đại vực rất dễ dàng, còn từ đại vực quay về tiểu vực lại rất phiền phức

Với lại mấy món pháp bảo có thể làm vật trấn tông cũng không dễ dàng lấy được, bởi vậy trong toàn bộ Trì Thúc Vực cũng chỉ có vài tông môn là có pháp bảo trấn tông

"Oa! Thực sự là đồ sộ a!" Tư Đồ Bán Nguyệt ngắm nhìn chiếc tàu bay to lớn kia, không nhịn được mà tặc lưỡi

Tàu bay chậm rãi đáp xuống Lăng Không Phong, phía trên tàu lập tức bắn ra mấy sợi xích lớn màu vàng, vững vàng khảm vào bên trong mặt đất

Từng đệ tử Tử Ảnh Môn tinh thần phấn chấn nương theo dây xích nhẹ nhàng rơi xuống, dáng người bạch y tung bay có vài phần  phong thái của tiên nhân

"Aizz, ai nấy tinh thần không tệ, xem ra Tử Ảnh Môn đối với lần thi đấu này rất có tự tin" Tư Đồ Bán Nguyệt xoa cằm nói

Quân Duệ Ngôn nhìn đệ tử Tử Ảnh Môn cười không nói, hắn biết sỡ dĩ những người này tự tin như vậy là vì trong số bọn họ có một tu sĩ thiên linh căn hệ lôi, là đệ tử chân truyền của một vị trưởng lão Kim đan kỳ họ Lưu

Ta X! Này không phải tình tiết Lôi Thiên lần đầu lên sân khấu sao? Để xem hắn ta ở chỗ nào

Chu Lỗi đầy phấn khởi tìm một vòng trong đám đệ tử y phục trắng, cuối cùng ánh mắt rơi tại một nam tu thân thể cường tráng đang đứng đầu đám đệ tử kia

Nam tu mặt râu quai nón dày đặc cơ hồ che khuất cả khuôn mặt, một đôi mắt ưng sắc bén tinh quang bắn ra bốn phía, hắn theo sau lưng chưởng môn Tử Ảnh Môn -- -- Lư Ngũ Kinh, tầm mắt thi thoảng quét qua đệ tử Lăng Không Kiếm Môn trên đấu trường

Cảm giác của hắn rất nhạy cảm, Chu Lỗi còn nhớ lúc hắn lên sàn trong sách có miêu tả rằng [ Chỉ cần hắn cảm nhận được chút khí tức nhắm đến mình thì ánh mắt của hắn sẽ dừng lại trên người kẻ phát ra khí tức đó ngay tức khắc ]

Lôi Thiên đi ở vị trí dẫn đầu đội ngũ, hai đệ tử hai bên ngầm ăn ý đi sau hắn nửa bước, ẩn ẩn lấy hắn làm đầu, không biết có phải Chu Lỗi bị ảo giác hay không, y thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy một ít lôi điện tim tím đang vờn quanh trên thân hắn, âm thanh bước chân vang vọng, khí thế kinh người!

Giời ạ con hàng này thật bá khí trắc lậu a! Khí tràng toàn thân đều muốn hoá thành thực chất đó có biết không!

Ánh mắt Chu Lỗi nhìn Lôi Thiên tràn ngập các loại ước ao ghen tị, Nếu ca cũng có một kỹ năng như thế....Thôi, nếu y thật sự có kỹ năng anh dũng như thế, phỏng chừng sẽ bị  Quân Duệ Ngôn trực tiếp đem đi giải phẩu xem y có phải biến dị hay nuốt nhầm thiên tài địa bảo gì không....

Linh thú số một, chân tâm không gì đả thương nổi, khốc suất cuồng bá duệ gì chứ! Điệu thấp mới là vương đạo!

__________________

Chương 26

Chu Lỗi đang lặng lẽ thắp cho bản thân một ngọn nến mà lại mảy may không hề biết rằng ngay sau khi y thất thần, Lôi Thiên đã mẫn cảm phát hiện được tầm mắt, lập tức nhìn về hướng của y

Là một con bạch mao đại cẩu, Chu Lỗi dĩ nhiên không bị để ý, mà người đứng trước người hắn là Quân Duệ Ngôn tự nhiên rơi vào tầm mắt Lôi Thiên

"Hắn là ai?" Sau khi nhìn Quân Duệ Ngôn, Lôi Thiên nghiêng người hỏi người kế bên

Đệ tử kế bên người hắn là một tu sĩ Trúc cơ hơn năm mươi tuổi tên là Ngô Nhất, gã tuy đã tu vi Trúc cơ nhưng thiên phú không cao, chỉ có tam linh căn, bởi vì làm người thông minh cho nên đảm nhiệm chức chấp sự ngoại đường ở Tử Ảnh Môn, bình thường gã cũng có lui tới với nhiều đệ tử Lăng Không Kiếm Môn, lần này gã theo sau lưng Lôi Thiên là để chuyên môn giới thiệu vài đệ tử có thiên phú với hắn

"Người kia?" Ngô Nhất kinh ngạc nhìn Lôi Thiên, Quân Duệ Ngôn cũng có chút danh tiếng trong Lăng Không Kiếm Môn, đương nhiên Ngô Nhất sẽ không thể nào không biết, chỉ là từ trước tới giờ Lôi Thiên chỉ có hứng thú với những người ngang bằng thực lực với hắn, hôm nay sao đột nhiên lại hỏi một đệ tử Luyện khí kỳ?

"Người kia gọi là Quân Duệ Ngôn, Luyện khí tầng bảy, ồ không đúng, đã là Luyện khí tầng tám, hắn là đệ tử nội môn Lăng Không Kiếm Môn, bất quá sư tôn của hắn đã qua đời hai năm trước, hiện nay vẫn chưa có sư tôn mới"

Lôi Thiên nửa mắt nhìn Quân Duệ Ngôn, đối phương tựa hồ như nhận ra tầm mắt của hắn, đối hắn gật đầu nở một nụ cười, Lôi Thiên lúc này cũng khẽ gật gù xem như chào hỏi, lúc này mới tiếp tục quan sát những đệ tử Lăng Không Kiếm Môn khác

Ngô Nhất cho rằng Lôi Thiên chỉ là nhất thời nhìn thấy Quân Duệ Ngôn liền không quan tâm nữa, tiếp tục ân cần vì hắn giới thiệu những đệ tử chân truyền của các trưởng lão

Lôi Thiên sau khi quay đầu, trên khoé miệng câu lên một vệt cười nhạt : Thú vị! Tên Quân Duệ Ngôn kia tuy rằng bên ngoài nhìn như ôn hoà đôn hậu nhưng không biết vì sao lại cho hắn một cảm giác rất mâu thuẫn, không phải tính cách đối phương có vấn đề, mà là xung quanh thân thể hắn ta tự hồ có loại khí tràn sắc bén như ẩn như hiện

Lần này tới Lăng Không Kiếm Môn so đấu, ngoại trừ những đệ tử tư chất xuất chúng mà sư phụ đã nói cho hắn thì Quân Duệ Ngôn này xem ra cũng không hề đơn giản, có thời gian nên đi kết giao một chút....

Hoàn toàn không biết Chu Lỗi vừa tìm cho mình một cái phiền toái lớn, Quân Duệ Ngôn vẫn còn kinh ngạc vì sao Lôi Thiên lại chú ý tới mình

Hắn bất quá chỉ là đệ tử song linh căn Kim Hoả tương khắc, ở Lăng Không Kiếm Môn cũng không bắt mắt, Lôi Thiên không có lý do gì để chào hỏi hắn

Nói thật, lúc hắn mỉm cười về hướng Lôi Thiên kỳ thực đã làm tốt chuẩn bị đối phương không thèm nhìn lại, dù sao với thiên phú thiên linh căn hệ lôi của hắn cũng đã đủ để hắn kiêu ngạo, nhìn không lọt mắt tiểu nhân vật như bản thân cũng là điều bình thường, nhưng ngoài ý muốn, Lôi Thiên không chỉ không ngó lơ trái lại còn chào đáp lại, chuyện này làm Quân Duệ Ngôn cảm giác có gì đó không đúng

"Này, Quân Duệ Ngôn, tên gia hoả kia là Lôi Thiên đi" Tư Đồ Bán Nguyệt hất hất cằm về phía Lôi Thiên "Ngươi quen biết hắn?"

"Không quen biết" Quân Duệ Ngôn lắc lắc đầu

"Không quen biết? Ta nghe nói tên gia hoả kia rất cao ngạo, ngươi không quen biết hắn mà hắn lại chào đáp lại ngươi?" Tư Đồ Bán Nguyệt rất kinh ngạc

"Có lẽ ta lớn lên khá là nhã nhặn đi" Quân Duệ Ngôn cười nói

"Sớ!" Tư Đồ Bán Nguyệt bĩu môi "Ta chưa bao giờ nghe nói hắn thấy người nhã nhặn sẽ chào hỏi cùng, nói đi, ngươi đến cùng có quen biết hắn hay không?"

Quân Duệ Ngôn bất đắc dĩ cười khổ "Ta thật sự không quen biết hắn, ngươi cũng không phải không biết, hắn là đệ tử chân truyền của trưởng lão Kim đan kỳ của Tử Ảnh Môn, không những vậy đã đạt tới Trúc cơ kỳ, ta làm sao có khả năng biết hắn"

"Được rồi, vậy coi như hắn nhìn ngươi hợp mắt đi" Tư Đồ Bán Nguyệt nhún vai một cái, loại người giống Lôi Thiên không phải là người tiểu nhân vật như bọn họ có thể tiếp xúc được, nếu như chủ động leo lên, không chừng người khác sẽ cho rằng bọn họ muốn ôm bắp đùi

Sư phụ của Tư Đồ Bán Nguyệt là một vị tu sĩ Ngưng mạch kỳ, địa vị trong Lăng Không Kiếm Môn cũng không cao, chỉ là vị tu sĩ kia có quan hệ không tệ với nghĩa phụ Quân Duệ Ngôn, bởi vậy hắn với Quân Duệ Ngôn cũng coi như là bạn nối khố

Bên trong toàn bộ Lăng Không Kiếm Môn chỉ sợ có mỗi bạn nối khố là hắn biết được bản chất xấu bụng của Quân Duệ Ngôn, những người khác nhìn đến đều là đối phương cố ý biểu hiện ra vẻ ôn nhu dễ thân cận

Đối với hành động này, Tư Đồ Bán Nguyệt chưa bao giờ đánh giá gì, hắn không phải là con nít ba tuổi, xét về thân phận và tư chất của Quân Duệ Ngôn, nếu muốn được ưa thích dĩ nhiên phải đeo lên cho mình một cái mặt nạ như vậy, đặc biệt là sau khi nghĩa phụ hắn qua đời, địa vị của hắn càng vi diệu, khoảng thời gian sau đó cũng càng không dễ chịu

Nếu không phải ngày thường hắn giao hảo cùng đại đa số các đệ tử trong môn, mà sư tôn của mình cũng cố ý vô tình che chở hắn, nói không chừng hắn đã bị trưởng lão môn phái tóm đến một cái địa phương chim không thèm ị nào đó để làm thủ vệ

Chưởng môn Tử Ảnh Môn đã mang theo đệ tử đi tới quảng trường trước đại điện, chưởng môn Ngọc Hư chân nhân của Lăng Không Kiếm Môn dẫn theo chư vị trưởng lão Kim đan ra ngoài tiếp đón

Hai người đơn giản hàn huyên một phen, tán thưởng đệ tử xuất sắc lẫn nhau một hồi, Lư Ngũ Kinh theo sau Ngọc Hư chân nhân đi lên an toạ trên đài cao, nhìn xuống toàn bộ đấu trường

Lư Ngũ Kinh có khuôn mặt chữ điền, làm người chính trực, hắn và Ngọc Hư chân nhân lúc trẻ từng cùng ra ngoài rèn luyện, tính cách khá gần gũi, cả hai đều từng cứu mạng lẫn nhau, sau đó mới kết thành tâm giao

Hai chưởng môn quan hệ khá tốt vậy nên quan hệ của hai phái cũng cực kỳ thân thiết, ngày thường lúc các đệ tử ra ngoài rèn luyện cũng sẽ chọn kết bạn mà đi

Chưởng môn Liễu Như Tuyết của Hoa Anh Tông tính cách phóng khoáng, quan hệ cùng hai người còn lại cũng không tệ, Hoa Anh Tông chiếm ưu thế về mặt thiên nhiên, nữ tu đông đảo nhưng về mặt chiến đấu hơi kém một chút, bởi vậy tam đại môn phái này luôn luôn giao hảo, cũng có ý tứ viện trợ lẫn nhau

Lư Ngũ Kinh trò chuyện cùng Ngọc Hư chân nhân trên đài cao, môn hạ đệ tử của hắn thì đang báo danh tại địa điểm tổ chức thi đấu môn phái, lần này Tử Ảnh Môn đến khoảng chừng bốn đến năm mươi đệ tử, lần lượt Luyện khí kỳ Trúc cơ kỳ đều có

Chỗ ghi danh thi đấu môn phái đã chuẩn bị kỹ càng lượng lớn ngọc bài trắng, trên những ngọc bài này có đánh số khác nhau, Luyện khí kỳ và Trúc cơ kỳ sử dụng ngọc bài bất đồng, sau khi nhận ngọc bài thì có thể đi tới tìm kiếm đối thủ đối chiến được ghi trên phiến đá to lớn màu xanh đặt một bên

Trên phiến đá xanh lá nguyên bản chỉ ghi thứ tự so đấu và số thứ tự, nhưng khi áp ngọc bài vào, trên phiến đá sẽ lập tức hiện tên họ và tu vi

Trước phiến đá đã có không ít tên tuổi hiện lên, kia đều là đệ tử của Lăng Không Kiếm Môn, họ tên các đệ tử Tử Ảnh Môn cũng bắt đầu hiện lên trên

"Thạch Vũ? người này là ai?" Một tên đệ tử Luyện khí kỳ của Tử Ảnh Môn áp ngọc bài lên tàng đá xanh để tìm kiếm đối thủ của bản thân

"Chính là tại hạ" vừa vặn một đại hán bên cạnh nghe vậy ánh mắt liền sáng lên, đi lên phía trước hỏi thăm một chút

"Ha ha, lát nữa Thạch huynh phải nhường đệ chút ít, tiểu đệ bất quá mới Luyện khí tầng sáu thôi" tên đệ tử này cực kỳ cơ trí, vội vã cười ha ha trả lời

"Dễ bàn, dễ bàn" tên đại hán cười ha ha, chắp tay, đắc ý liếc mắt ra hiệu cho hai tên tùy tùng, ý tứ là : Tiểu tử này rất thức thời

Đệ tử Tử Ảnh Môn kia cười cợt, xoay người cùng các đồng bạn của mình rời khỏi, thi đấu phải đến giờ Tỵ ( 9h ~ 12h sáng ) mới bắt đầu, hắn đương nhiên sẽ không uổng phí đứng đợi chỗ này

"Lại một đứa ngốc" Tư Đồ Bán Nguyệt cười nhạo nói, vị trí đứng của hắn và Quân Duệ Ngôn cách phiến đá không xa, tự nhiên không bỏ qua một màn này

Quân Duệ Ngôn cười không nói, tuy rằng hắn rất tán thành lời nói của Tư Đồ Bán Nguyệt nhưng làm một sư huynh "ôn nhu hoà ái" tự nhiên hắn không thể bình luận hùa theo, dù sao quanh đây còn có rất nhiều đệ tử khác, loại chuyện phá hủy hình tượng như vậy hắn sẽ không làm

Chỉ là...

Nhìn đại hán Luyện khí tầng bảy, khoé môi Quân Duệ Ngôn treo lên chút ý cười như có như không, Tư Đồ Bán Nguyệt nói thật sự không sai, cái tên này quả thực là kẻ ngốc

Phải biết trong tam đại môn phái, ngoại trừ Hoa Anh Tông lực chiến hơi yếu thì Tử Ảnh Môn và Lăng Không Kiếm Môn hầu như không phân cao thấp

Kiếm tu ở phương diện chiến đấu quả thực hơn một chút nhưng kia còn phải xem người

Tên đại hán kia là đệ tử ngoại môn, nói thật một tên ngoại môn đệ tử có thể tu luyện tới Luyện khí tầng bảy cũng coi như là phi thường không sai, đáng tiếc tu vi của hắn là dựa vào ức hiếp những đệ tử khác, cướp giật linh thạch của bọn họ mà đắp nặn lên

Chỗ tốt của dùng linh thạch tu luyện là tu vi tăng cường nhanh, chỉ cần có đầy đủ linh thạch bổ trợ, một hơi vọt tới luyện khí đại viên mãn cũng không phải là chuyện không thể

Nhưng những người Luyện khí đại viên mãn bước ra từ dùng linh thạch tu luyện, tạm thời không đề cập đến lực chiến thì tâm cảnh cũng theo không kịp

Trúc cơ kỳ không phải là tu vi đủ là có thể thăng cấp Trúc cơ, ngoại trừ dùng Trúc cơ đan ra, tâm cảnh cũng phải rèn luyện đến một trình độ nhất định, bằng không đừng nói Trúc cơ, không tẩu hoả nhập ma giữa chừng đã là may mắn lắm rồi

Loại đạo lý cơ bản này hầu như Tu chân giả nào cũng biết, có điều biết không có nghĩa là làm được, dù sao sức mê hoặc của tu vi tăng nhanh chóng không phải tu giả nào cũng có thể cưỡng lại được

Lại nói sức áp chế của tu sĩ cấp cao với tu sĩ cấp thấp vô cùng rõ ràng, mà còn vẫn chưa đạt tới Trúc cơ mà nói, tâm cảnh gì đó vẫn có thể chậm rãi tăng lên

Có lẽ trong đầu có suy nghĩ như này mới làm tên đại hán kia có niềm tin đến vậy, đáng tiếc hắn không nghĩ đến rằng lần này Lăng Không Kiếm Môn làm chủ thi đấu môn phái, Tử Ảnh Môn làm sao có khả năng đưa một đám phế vật vô dụng tới nơi này làm mất mặt?

Có thể tới đây tham gia thi đấu tất nhiên đều là tinh anh của Tử Ảnh Môn, dù cho chỉ tu vi Luyện khí tầng sáu, chỉ sợ cũng không phải người mà tên đại hán dùng linh thạch nặn ra cái Luyện khí tầng bảy này có thể đấu lại

5/7/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl