QUÝNH NGUYỆT PHONG HOA LỤC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàn

Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm
Thể loại: Nguyễn Sang, Xuyên Không, Hài, Giang Hồ, Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngọt Sủng, Nữ Giả Nam Trang, Kim Bài Đề Cử

Số chương: 233 chương

Nữ chính: Hách Sắt
Nam chính: Thi Thiên Thanh

Văn án:
《 Thiên Thư  dị chí lục 》 tự chương, ghi chép:

Đại Minh, Thành Hóa* năm thứ mười lăm, tháng ba, biên giới Thanh Châu, mây đen bao phủ, sấm chớp lập lòe, xuất hiện Thiên nhân từ Cửu Thiên Huyền Tiêu hạ phàm, cứu thế nhân, giúp vạn vật, trở thành thánh giả (sứ giả nhà trời)…

Nữ chính: CUT! CUT! Làm trò quỷ gì zậy! Gì mà thiên thư? Thiên nhân? ! Đây là do ai ‘chém’ ra đấy hả? Đi quá xa rồi đấy!

Nam hai: Đâu phải, đâu phải, đây là phương kế kinh doanh đấy!

Nữ chính: Phương kế kinh doanh cái búa á! Đây rõ ràng là lừa đẹp người ta nhá! Lão tử làm người ngay thẳng, kiên quyết không làm cái trò bịp bợm kiểu này!

Nam chính: … Hết gạo rồi.

Nữ chính: Hả? !

Nam hai: …

Nam chính: Mì* cũng hết…

Nữ chính + nam hai: …

Nam chính: Trong chuồng gà … Ah, mấy quả trứng gà cũng bị trộm rồi.

Nữ chính: Khụ khụ, hai vị, nhìn trang phục của lão tử hôm nay, có phải là rất có phong phạm “Thiên nhân” cao quý không?

Nam hai: Tiểu sinh cho rằng —— làm ơn đi! Mau đi kiếm ai khác hóa trang thành “Thiên nhân” đi ra ngoài kiếm tiền đi! Bằng không chúng ta sẽ phải hít gió tây bắc (chết đói) mất!

Nữ chính: Vớ vẩn, lão tử thực sự là “Thiên nhân” mààà! (nước mắt chảy vào trong…)

____________________________

Giải nghĩa khái quát:

Quýnh nguyệt =朙: Chiếu rọi.Chữ Quýnh 囧 là hoa văn trên cửa thời xưa, ánh trăng chiếu lên trên cửa sổ, liền thành “Minh”, chính là chữ “Minh” phồn thể ấy.

Nói chung, đây là chuyện xưa về một nữ chính囧囧vượt thời gian đến Đại Minh rồi gặp phải hội bạn囧囧ở trong chốn giang hồ囧囧 đánh quái thăng cấp quậy phá.

Bên trên —— chỉ là đùa thôi!

Nói thật đây! ! (hãy để ý hai dấu chấm than này nhé! )

Đây là một giấc mơ tình yêu, cùng với câu chuyện về sự phát triển của nó (mặt nghiêm túc! )((bị đá bay…)

____________________________

* Thành Hóa: niên hiệu vua Hiến Tông thời nhà Minh, Trung Quốc, năm 1465 – 1487. Link

*Mì: hán việt là – Diện: tức là mặt, cũng có nghĩa khác là sợi mì. Tác giả chơi chữ. Hết gạo – hết mì/mất mặt.

Văn án 2

.

          Lại thêm một người bị cổ máy thời gian lừa…. Hách Sắt, một tay nhận được ba giải thưởng:

.

          Một, xuyên sai triều đại tận mấy trăm năm.

.

          Hai, một nghèo hai trắng không có bàn tay vàng.

.

          Ba, toàn gặp phải nam nhân còn đẹp đẹp đẹp mình. (vô hạn ai oán tuần hoàn…)

.

          Khoan đã! Hách Sắt ngươi là con gái đó! Vì sao lại đi so độ đẹp trai với đàn ông?

.

          Khụ… Khụ, bởi vì mục tiêu sống của Hách Sắt là….

.

          Suất lĩnh một đoàn nam thần cổ đại nhan sắc nghịch thiên, bước chân vào giang hồ, đi đến đỉnh cao của cuộc sống!

.

          Mà Hách Sắt, đương nhiên là người đẹp trai nhất trong đoàn nam thần…. Đoàn trưởng đại nhân!

.

          *

.

          Đây là một câu chuyện về một cô gái đi dụ dỗ một đám nam thần cùng lưu lạc giang hồ. (Đừng tin, tuyệt đối đừng tin!)

.

          Đây là một nữ anh hùng muốn làm nam chính, nhưng không may mắn lại trở thành nữ chính! (Thật sự đừng tin a!)

.

          Chính kịch hài hước, vô số nam thần mời vào lựa chọn!

Nguồn:
https://yeutinhcac.wordpress.com/
http://hacnguyetlau.blogspot.com/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro