Chương 100: Suy đoán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit + Beta: Tiểu Manh

Tiêu Xu thật vất vả mới nhận được tin Thẩm Úy Nhiên sinh hơn nữa là long phượng thai, từ Trường Trữ cung đến Phượng Loan cung liền càng thêm gian nan. Chỉ là nàng rốt cuộc thân là công chúa, hơn nữa đại cục đã định, ngược lại không giống các phi tần khác, còn có rất nhiều trói buộc, thái độ cứng rắn một chút, lại cũng có thể thành công đi thăm Thẩm Úy Nhiên.

Ngồi kiệu liễn đến Phượng Loan cung, chung quanh phần lớn là hộ vệ vây quanh. Sau khi Tống Hạo Trạch bị biếm vào trong quân doanh, tuy rằng Tiêu Thịnh đã phái một người khác bảo hộ Tiêu Xu, nhưng thái độ của Tiêu Xu đối với người này chỉ có thể nói là lãnh đạm. Phần lớn thời điểm đều không thích hắn đi theo bên người mình, mặc dù không thể không để hắn đi theo, Tiêu Xu cũng căn bản không muốn người này cách mình quá mức gần. Hoặc là tại loại thời điểm này, thân phận của nàng là kim chi ngọc diệp nên khó tránh khỏi yếu ớt, mới có chút hiện lên.

Kỳ thật đáy lòng của Tiêu Xu mơ hồ có chút chờ đợi, ngày này đại quân đã hồi triều, tất cả sự tình đều trần ai lạc định (ý là mọi chuyện đã đến hồi kết), như vậy Tống Hạo Trạch hẳn là cũng đã trở lại. Gần một năm thời gian, nói dài cũng không dài nhưng nói ngắn cũng không ngắn, chỉ là nàng cùng Tống Hạo Trạch từ lúc bắt đầu nhận thức liền chưa bao giờ tách ra thời gian dài như vậy.

Thời điểm Tống Hạo Trạch đi nàng không có khả năng cũng không có cơ hội đưa tiễn hắn, hiện giờ hắn đã trở lại, nhưng cũng không thể vì hắn đón gió tẩy trần, không thể không nói là một tiếc nuối. Nghĩ đến không biết khi nào có thể nhìn thấy Tống Hạo Trạch, Tiêu Xu chỉ cảm thấy trong lòng mình tất cả chờ mong, sợ hãi cùng khẩn trương không ngừng đan xen, lại không giấu được tâm tình nhảy nhót muốn gặp hắn. Cảm xúc như vậy quá mức kịch liệt, Tiêu Xu chỉ có thể tận lực không nghĩ quá nhiều.

Thời điểm Tiêu Xu đến Phượng Loan Cung, Tiêu Thịnh đã đến trước nàng một bước, càng đã phân phó đều thay mới những bà vú cũ, lại để Cao Đức Toàn cùng Từ Hi lập tức bắt đầu cẩn thận thẩm vấn nơi nào xảy ra vấn đề, lại không biết có thể vận dụng hình phạt hay không, chỉ là lúc Tiêu Xu tiến vào Phượng Loan cung vừa lúc những bà vú bị thái giám mạnh mẽ kéo xuống.

Tiêu Xu được cung nhân dẫn vào trong phòng thấy mấy người Thẩm Úy Nhiên, Tiêu Thịnh còn có Diệp Bội Lan, Như Thái hậu, Tiêu Xu chỉ cảm thấy bầu không khí ngưng trọng, thanh âm cung nhân truyền báo càng không thích hợp. Tiêu Xu hơi dời tầm mắt liền nhìn thấy hai đứa nhỏ phân biệt được Thẩm Úy Nhiên cùng Tiêu Thịnh ôm trong lòng. Trên mặt hai đứa nhỏ đều không nhìn thấy nửa phần hồng nhuận, ngược lại là sắc mặt có chút tái xanh, trên khóe mắt cũng có nước mắt, thanh âm ô ô nấc nghẹn, càng làm người cảm thấy gầy yếu.

Chỉ cần vừa nhìn như vậy, càng thêm cảm giác mình chứng kiến, Tiêu Xu phản ứng lại có thể là đã xảy ra chuyện gì, đồng thời cũng cảm thấy không biết nên nói chút gì mới tốt, lúc sau đơn giản hành lễ cùng mọi người xong liền đứng bên cạnh Như Thái hậu, động tác cẩn thận hơi đỡ bà.

Thời điểm Tiêu Thịnh gấp trở về Thái y đã bắt mạch ra kết quả, kỳ thật cũng không phát giác chỗ nào khác thường, chỉ phỏng đoán dựa theo phản ứng thân thể rối loạn của hai đứa nhỏ có thể đã xảy ra chuyện gì, cũng không có cụ thể trúng độc hoặc là định luận như thế nào. Trên thực tế, nếu thật sự có thể hạ độc với hai đứa nhỏ, vậy tất nhiên sẽ không chỉ như vậy mà thôi.

Trong Phượng Loan cung bất kỳ cung nhân nào cũng không thể đơn độc tiếp xúc với hai đứa nhỏ, thậm chí không phải ai cũng có thể tùy tùy tiện tiện chạm vào góc áo bọn nó. Bà vú được chọn đều xem như suy tính qua các phương diện như gia thế trong sạch, tình trạng thân thể, sau đó tỉ mỉ chọn lựa ra, những điều này tự nhiên quan trọng nhất là bảo đảm các nàng không dám đánh một chút tâm tư sai lệch. Nhưng mà, một khi gặp phải chút chuyện, tự nhiên sẽ không lại dùng một nhóm người này.

Tiêu Xu nhìn thấy Hoàng huynh ôm hài tử nho nhỏ ở trước ngực, động tác, biểu tình đều thấy ôn nhu khác thường, bộ dáng dỗ dành bọn nó, dáng vẻ hiếm thấy như vậy khó tránh khỏi cảm thấy rất là mới lạ, đồng thời cũng không cảm thấy xấu cỡ nào.

Nàng biết xưa nay thân là Hoàng đế đều cần hoặc là nói không thể không vứt bỏ rất nhiều thứ, chỉ là Tiêu Xu cũng không cảm thấy một hai phải vứt bỏ vài thứ kia mới có thể trở thành một Hoàng đế tốt, chỉ là vì bảo đảm một chút tình huống không nên xuất hiện, tuyệt đối sẽ không xuất hiện mà thôi.

Vô tình vô ái, vì nước vì dân là Hoàng đế tốt, có máu có thịt liền không thể là Hoàng đế tốt sao? Tiêu Xu cảm thấy đại khái đời này của mình làm sao cũng không thể nghĩ thông suốt vấn đề này, nhưng Hoàng huynh cũng không làm mình lâm vào hoàn cảnh độc thân vô bạn, nàng cảm thấy như vậy rất tốt.

Trong phòng chỉ có thanh âm hai đứa nhỏ nhỏ vụn nức nở vang ở bên tai, Thẩm Úy Nhiên nhìn hài tử trước đó thật tốt chưa bao lâu, khuôn mặt hồng hào xinh đẹp, mới chưa qua bao nhiêu thời gian đã biến thành cái dạng này, ngoại trừ cảm thấy đau lòng vẫn là đau lòng. Nàng càng quyết tâm nhất định phải bắt được người phía sau màn, bất luận đó là một người hay là nhiều người, tuyệt đối là một người cũng không buông tha.

Thẩm Úy Nhiên không cảm thấy trong số bà vú đó sẽ có người làm chuyện này chỉ bởi vì tin tưởng Tiêu Thịnh cùng Diệp Bội Lan, lúc trước tuyệt đối là cẩn thận, nghiêm túc cẩn thận tỉ mỉ chọn ra những người này. Vậy hiện tại, Thái y nói thể chất của hai đứa nhỏ thập phần mẫn cảm, đối với bất luận cảm giác khác thường gì đều phản ứng mãnh liệt, Thẩm Úy Nhiên liền nghĩ đến có lẽ ý đồ của người mưu hại hài tử của nàng sẽ không chuẩn bị lập tức liền đắc thủ, hoặc là không có cơ hội có thể lập tức đắc thủ.

Xuất phát từ điểm này đến suy xét, những bà vú này chỉ là bị lợi dụng mà không biết thôi, người không thể cũng không dám tiếp tục dùng, nhưng chuyện này cần phải tra. Nghĩ đến vấn đề Thái y nói thân thể hai đứa nhỏ mẫn cảm, Thẩm Úy Nhiên nhớ tới trong lúc mình có thai, từng có người âm mưu gian lận ở trên y phục của nàng, nhưng chưa thực hiện được đã bị nàng phát hiện. Hiện tại liên hệ hai chuyện này với nhau, Thẩm Úy Nhiên khó tránh khỏi nghĩ thầm, bởi vì thể chất của hai đứa nhỏ mẫn cảm nàng mới có thể thành công tránh được một kiếp kia cùng bọn nó.

Nếu chuyện lần đó đúng như nàng suy nghĩ, Thẩm Úy Nhiên lập tức nghĩ nếu không phải nguyên nhân này, có lẽ trong chốc lát cũng không phát hiện được. Độc dược mạn tính đều là trong thời gian ngắn không nhìn ra được khác thường, cũng không tra ra bất luận nguyên nhân gì, lúc sau thật sự phát tác thì người không chết cũng tàn, Thẩm Úy Nhiên hiếm khi cảm thấy nghĩ mà sợ.

“Ta đi xem những bà vú kia có thẩm tra ra được gì không?” Khi Thẩm Úy Nhiên đang thất thần, Diệp Bội Lan nói một câu như vậy với mấy người bọn họ, Tiêu Thịnh nghiêm mặt gật đầu, Diệp Bội Lan lại hành lễ cùng Như Thái hậu, lúc này mới rời đi.

Ánh mắt Thẩm Úy Nhiên di động theo thân ảnh của Diệp Bội Lan, trong đầu không hiểu sao chợt lóe linh quang, nhớ tới lời Như Thái hậu đã từng nói qua với nàng. Như Thái hậu từng nói qua với nàng, cảm xúc của nàng sẽ sinh ra ảnh hưởng đến hài tử trong bụng nàng, hơn nữa chính nàng đã trải qua, càng cảm thấy hài tử cũng có ảnh hưởng với mẫu thân.

Hài tử có thể an an ổn ổn sinh ra liền thuyết minh độc này cũng không phải hạ ở trên người nàng, vậy nếu là ở trên người bà vú? Hai đứa nhỏ đến bây giờ mới uống qua sữa của bà vú, nếu bên trong sữa có độc, có lẽ sẽ truyền cho hài tử? Mặc dù Thẩm Úy Nhiên không dám xác định chuyện này, nhưng ít nhất biết nếu bà vú nhiễm phong hàn, vậy liền không thể cho hài tử bú sữa, nguyên nhân là vì phòng ngừa lây bệnh cho hài tử.

Đây chỉ là suy đoán của Thẩm Úy Nhiên, thậm chí có thể nói là nàng tìm không ra bất luận căn cứ gì đến đoán mò, nhưng cho dù chỉ là có một tia khả năng mà thôi, nàng cũng hoàn toàn không từ bỏ ý nghĩ manh mối này. Lại chải vuốt toàn bộ ý nghĩ trong đầu mình, Thẩm Úy Nhiên mới mở miệng hô một tiếng, “Mẫu hậu.” Sau đó mới nói, “Mẫu hậu có từng biết, nếu bà vú trúng độc, vậy trong sữa có thể cũng trở nên có độc tính hay không?”

Phỏng đoán cùng suy luận như vậy đối với Tiêu Thịnh, Tiêu Xu thậm chí là Như Thái hậu mà nói đều xem như là không thể nghĩ được cùng khó có thể tin, bọn họ căn bản không suy nghĩ đến phương diện kia. Thần sắc Như Thái hậu hơi ngưng trệ, một hồi lâu mới nói, “Điểm này ta cũng không quá rõ ràng, chỉ là nói như vậy ngược lại chưa chắc không có khả năng kia.” Sữa chảy ra từ trên người bà vú, mặt khác không biết, chỉ là bà ngược lại từng nghe nói sữa chính là máu loãng biến thành, rốt cuộc có phải có chuyện như vậy hay không, lại có chút khó nói.

Sau khi Tiêu Thịnh nghe thấy nghi vấn của Thẩm Úy Nhiên liền bắt đầu suy nghĩ khả năng loại tình huống như vậy, nhưng rốt cuộc hắn không hiểu lắm, liền trực tiếp truyền triệu Thái y tiến vào. Hắn nói lại vấn đề Thẩm Úy Nhiên mới vừa đưa ra cùng Như Thái hậu với hai Thái y một lần. Lúc sau hai Thái y khe khẽ thảo luận ra kết quả, một người trong đó mới khẳng định trả lời Tiêu Thịnh, “Bởi vì sữa chính là máu loãng biến thành, nghi vấn của Hoàng thượng chính là hoàn toàn có khả năng tồn tại.”

Hồi đáp khẳng định của Thái y làm trong lòng Thẩm Úy Nhiên cùng Tiêu Thịnh đều lập tức trầm xuống, liền lại nghe thấy Thái y nói, “Nếu như bà vú ăn thức ăn hoặc là uống nước trà có độc bên trong, cũng đồng dạng có khả năng sẽ cho một kết quả như vậy, chỉ là ngày xưa lại chưa từng chạm qua, hoặc là gặp qua chuyện như vậy, cho nên thần cũng không nói rõ nguyên do.”

Tiêu Thịnh gật đầu, hai Thái y lui xuống, hắn liền lập tức triệu người tiến vào lại phân phó đi tra vấn đề thức ăn, nước trà của những bà vú, như vậy đến hiện tại, manh mối tốt nhất có thể tìm được tự nhiên là sữa bà vú đã từng cho Hoàng tử cùng Công chúa bú.

Nếu yên phận người của hắn tự nhiên sẽ đưa các nàng xuất cung thật tốt, để các nàng sau này đều sống thoải mái, nhưng những người này nổi lên ý xấu, tuyệt đối. . .một người không lưu. . .

******

Bên ngoài Quỳnh Hoa điện thủ hai hàng hộ vệ, bên hông vác kiếm sắc bén, trong tay nắm trường thương, mỗi người đều là mặt đầy sát khí, nhân vật ít thấy như vậy làm cung nhân đều nhìn thôi đã thấy sợ. Các hộ vệ này từ sáng sớm đã canh giữ ở ngoài điện không cho bất kỳ kẻ nào ra vào, hiện tại đã vào đêm, vẫn còn thủ, không có bất kỳ dấu hiệu rời đi nào. Khổ là lúc trước lại làm sao cũng cảm thấy an tâm sẽ không có chuyện gì, lúc này cũng khó tránh khỏi cảm thấy kinh hãi cùng hoảng hốt.

Ngô Đồng cùng Ngân Hạnh hầu hạ Đức phi Tô Liễm Diễm dùng qua cơm tối lại tắm gội xong, lúc này đang thay chủ tử nhà mình lau tóc. Bởi vì chủ tử nhà mình cả ngày không dò hỏi nửa câu chuyện hộ vệ thủ bên ngoài, cũng chỉ có bộ dáng không quan tâm, làm trong lòng các nàng không thể nào yên ổn, lúc này liền ít nhiều muốn quanh co lòng vòng hỏi vài câu cầu an tâm.

Biểu tình của Đức phi lười nhác, nhìn gương mặt trắng trong thuần khiết của mình trong gương đồng, nghe thấy đại cung nữ của mình nói cũng như không nói, “Nếu sẽ không hãm hại đến tánh mạng, vậy cần gì phải quan tâm quá mức? Những người này tóm lại sẽ rút lui, dù sao không phải hôm nay chính là ngày mai, không phải ngày mai cũng có một ngày như vậy, vậy quan tâm có bất luận tác dụng gì không?” Lời này ngược lại cũng xem như là khách khí, Ngô Đồng cùng Ngân Hạnh biết rõ không nên tiếp tục nói gì nữa, song song câm miệng tiếp tục chuyện trong tay.

Trầm mặc này chỉ duy trì chốc lát, sau đó bị Từ Hi cùng rất nhiều cung nhân mạnh mẽ hắn dẫn theo bên người đánh vỡ. Tô Liễm Diễm đứng lên nhìn Từ Hi, thập phần kinh ngạc hỏi, “Từ công công đây là có ý gì?”

Từ Hi lại cũng không nói nửa lời vô nghĩa với nàng càng không nói giải thích, chỉ nói, “Đức phi nương nương hơi ủy khuất một chút, theo nô tài đi gặp Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương đi!” Giọng nói còn chưa rơi xuống, cung nhân phía sau hắn đã tiến lên áp giải Đức phi cùng hai đại cung nữ của nàng xuống. . .

***

Tác giả có lời muốn nói: Ô ô ô nhìn thấy mọi người quen thuộc đều nổi bong bóng mạo phao, tác giả dầu vừng bị vứt bỏ tỏ vẻ cao hứng đến quả thực muốn cởi quần 【 không đúng!!

Lúc này thật sự chỉ muốn —— điên cuồng lên づ ̄ 3 ̄)づ【 tác giả cuồng hôn ma sống lại! 2333333333

Đại khái chỉ có thể bảo đảm một ngày một chương mới, mỗi ngày ba bữa cơm đều phải đến bệnh viện đưa cơm, cho nên mỗi ngày đều phải dậy sớm mới được, buổi tối cũng không dám nghỉ ngơi quá muộn, thêm nữa thật sự không có tinh lực kia, xin lỗi.

***

Trong bản raw tên cung của Tiêu Xu là Trường Ninh cung, mà trước đó tui edit qua convert nên không biết, sau khi hoàn tui sẽ sửa lại. Cảm ơn.

Have a happy 2021 🎉

Ngày edit: 11/02/2021
Ngày beta: 13/02/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro