Chap 7 : Cuộc chiến chỉ mới bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ú tà tà mình đăng chuyện trước 2 ngày cho các bạn 🎉🎉🎉
.
.
.
.
Mong mọi người đọc chuyện vui vẻ nha 💋💋💋
.
.
.
Đến nhà, Vương Nguyên chào tạm biệt hoành hoành rồi chạy vào nhà chuẩn bị bữa tối. Hôm nay cũng chẳng có món gì đặc biệt, Vương Nguyên thấy nhạt miệng chả muốn ăn gì cả. Cậu thở dài. Có thật nhiều chuyện xảy ra quá! Sao mẹ mãi chưa về vậy nhỉ? Cũng đã được ba. bốn ngày rồi, Vương Nguyên nhớ mẹ da diết. Nhưng chẳng có một cuộc điện thoại của mẹ, cậu lo lắng. Hay có chuyện gì xảy ra với mẹ rồi? Mẹ ơi, mẹ về nhanh với con đi. Cậu gục mặt xuống bàn, nước mắt bắt đầu ứa ra. Bỗng chuông điện thoại reo. Cầm máy, cậu lau nước mắt, nói.
- A lô. Tôi -Vương Nguyên xin nghe.
- Mẹ đây
Người đầu dây bên kia nghẹn ngào. Vương Nguyên ngạc nhiên, không nói được lời nào.
- Con có khỏe không? Ở nhà có xảy ra chuyện gì không?
- Hu...hu...hu...
Vương Nguyên bật khóc nức nở. Mẹ cậu cười hiền.
- Sao con lại khóc chứ?
- Sao...hức...mẹ... chưa... về... hức... hức ?
- Mẹ xin lỗi vì xảy ra một chút chuyện nên mẹ chưa về được. Con đừng lo. Ngày mai, mẹ sẽ về.
- Thật không ạ?
- Ừ
Vương Nguyên vui mừng khôn xiết, cuối cùng cậu cũng chờ được đến ngày này rồi.
- Mẹ cúp máy đây. Con nhớ ăn tối đi nha.
- Vâng. Con chào mẹ.
Cúp máy, Vương Nguyên ngồi vào bàn, nhanh chóng ăn tối. Hôm nay cũng không phải là một ngày có nhiều chuyện buồn. Cậu tươi cười. Nghĩ đến ngày mai được gặp mẹ là Vương Nguyên cảm thấy lòng ấm áp, hạnh phúc vô cùng. Ăn xong, cậu tắm rửa. Tất nhiên là, lên giường ngủ ngon lành và mơ một giấc mơ đẹp.
Tại một ngôi biệt thự, có 2 chàng trai đang ngồi đối diện nhau nói chuyện một cách nghiêm túc. Một là Lý Triết Vũ, còn lại là Vương Tuấn Khải . Không khí có vẻ căng thẳng. Triết Vũ lên tiếng trước.
- Tuấn Khải , cậu có quen Vương Nguyên hay không?
"Sao cậu ta lại biết cậu nhóc đó vậy nhỉ?"
- Có. Nhưng sao cậu lại hỏi chuyện này?
- Cậu nhóc đó là bạn trai cậu?
- Không. Sao cậu nhóc đó lại là bạn trai của đại thiếu gia này được?
- Vậy thì sao hôm nay cậu nhóc đó lại đi với cậu?
- Làm gì ngạc nhiên thế chứ? Chẳng qua cậu nhóc đó không có xe nên tớ cho đi nhờ thôi mà.
- Không ngờ là cậu lại tốt đến thế. Nhưng tôi mong cậu sẽ không có ý gì với cậu nhóc đó.
- Tại sao?
- Với cậu thì không được vì cậu chỉ làm tổn thương cậu nhóc đó thôi.
- Nhưng tôi không muốn
- Vậy thì tôi sẽ không khách khí với cậu đâu. Tôi sẽ tuyệt đối không thể để cậu làm tổn thương cậu nhóc đó.
- Tôi sẽ chờ. Trong hai chúng ta, ai sẽ là người phải rời xa cậu nhóc đó.
Triết Vũ đứng dậy, quay lưng bỏ đi. Còn Tuấn Khải trầm ngâm suy nghĩ: "Triết Vũ, chẳng lẽ cậu đã phải lòng con nhóc đó rồi?" Và lạnh lùng.
- Nhưng cậu nhóc đó là của tôi. Hãy đợi mà xem.
Cuộc đời cậu đang có bước ngoặt. Cuộc chiến giữa Tuấn Khải và Triết Vũ cũng diễn ra.
Game start.
Câu chuyện giờ mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro