[Chương 1] Nhân viên mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Xin chờ một chút!"



Vương Nguyên vừa gọi vừa vội vội vàng vàng chạy vào thang máy, áy náy gật gật đầu nói tiếng cảm ơn với người đợi trong thang máy rồi mới xoay người đứng vững lại, đẩy cặp kính còn chưa đeo quen nhìn về phía bảng số tầng thang máy.



Cậu cần lên tầng 68, thang máy lên nhanh khiến cậu có cảm giác hoa mắt, nhưng cậu nhanh chóng lắc đầu vỗ nhẹ khuôn mặt một chút để giữ tỉnh táo.



Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đi làm, công ty Bàng Giải này là cậu phải "chém tam quan trảm lục tướng" lại còn nhờ người quen giới thiệu mới không dễ dàng mà vào được, chức vụ của cậu là trợ lý giám đốc.



Mặc dù chỉ là cái trợ lý của giám đốc bộ phận mà tiền lương cũng cao gấp ba lần công việc trước kia của cậu, mức lương này sẽ giúp cho cuộc sống của cậu thoải mái hơn chút, cho nên cậu nhất định phải làm việc thật nghiêm túc.



Nhưng bởi vì buổi sáng xảy ra chút việc nhỏ khiến cho cậu thiếu chút nữa bị muộn, nhìn thời gian trên điện thoại vẫn nắm trong tay, còn 3 phút, cậu nhẹ thở ra một hơi, có lẽ không bị muộn, chỉ có điều cậu vốn tính toán mỗi ngày đi làm sớm 15 phút.


"Đinh" một tiếng, thang máy rất nhanh đã đến, cậu ổn định lại tâm trạng, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài, gặp ngay một người đàn ông đang cầm cốc nước trên hành lang, nhìn thấy cậu, không chớp mắt (Bảo bảo của tui đẹp quá mà~~)


Vương Nguyên mặt ửng đỏ hơi cúi đầu đi rất nhanh vào bộ phận tài vụ, người đàn ông đó còn nhịn không được quay đầu nhìn theo.


Quả thật Vương Nguyên rất đẹp, tuy rằng mái tóc dài cố ý cắt gọn lại, lại đeo một đôi kính gọng đen, nhưng bộ trang phục công sở đơn giản màu xám trên người cũng không làm cậu có vẻ chững chạc hơn, mà vẫn làm nổi lên đường cong tuyệt đẹp của cậu . (Nguyên văn là tóc dài tết lại nhưng mà sắc đẹp của Bảo Bối tui có giới hạn nên tui chỉnh lại tí~~~ M.n thông cảm nha~~~ Còn dzụ đường cong...Để dzậy đuy...Các cậu cố hình dung nha~~ Xl nhìu nhìu >.< )


Cả người cậu đều toát ra vẻ đẹp đầy đặn, có sức mị người. Nếu không phải ngày hôm qua Lưu Chí Hoành đưa cậu đi mua quần áo nói người của công ty đều mặc kiểu này, cậu thật đúng là không quen mặc đồ công sở, hơn nữa nếu như để cậu tự mua nhất định sẽ mua size lớn hơn, nhưng Chí Hoành nói vừa như vậy mới đẹp.


Quần áo trên người hại cậu rất không được tự nhiên, chẳng qua vóc dáng đẹp đã luyện qua vũ đạo hơn nữa khí chất của Vương Nguyên vốn là cực kỳ thanh lệ, kính mắt có thể che đôi mắt to của cậu, lại không che dấu được dáng người thon thả cân đối còn mang theo một chút kiêu kỳ của cậu, vừa rồi bên trong thang máy cũng đã làm cho hai mắt của người đàn ông đứng sau lưng cậu ăn mở to lắm rồi, cũng chỉ có cậu hồn nhiên không phát hiện ra mà thôi. (E hèm... Nhị Nguyên của tui có tui rùi, các chú về nhà lo vợ, lo con đi nhóe :3 )

"Giám đốc Lâm, tôi tới trình diện!" Vương Nguyên khẽ cúi đầu lập tức tìm được giám đốc của cậu Lâm Ngọc Liên, là một người phụ nữ trung niên chú trọng ăn mặc, có nụ cười hòa ái.


Bà cao thấp đánh giá Vương Nguyên một phen khen ngợi nói : "Ừ! Bộ đồ rất đẹp! Tôi đã bàn giao với Cậu Lưu, cậu ấy sẽ nói lại nội dung công việc cho Cậu, cố gắng làm việc, tin rằng cậu sẽ không để cho tôi phải thất vọng ."


Mặc dù Vương Nguyên là do Lưu Chí Hoành giới thiệu vào, nhưng cũng phải trải qua phỏng vấn nghiêm khắc mới được nhận vào, cửa ải phỏng vấn cuối cùng chính là Lâm Ngọc Liên, bà là giám đốc phụ trách bộ phận Tài vụ, thái độ làm người nghiêm cẩn nhưng cũng không hà khắc.


Lúc ấy Vương Nguyên mặc một chiếc quần jean đơn giản mộc mạc, tóc tém gọn gàng, tuy rằng làn da rất trắng, ngũ quan tỏa sáng, vừa nhìn chính là nam nhân bại hoại, nhưng lại hoàn toàn bất đồng với một cậu trai ăn mặc thời thượng.


Nghe nói cậu ấy mới hai mươi năm tuổi, đã là ba của một đứa bé năm tuổi, hơn nữa còn là một người ba đơn thân, cũng làm cho bà không dám tin. Nhưng khí chất dịu dàng lại tự nhiên hào phòng của Vương Nguyên, còn có đối đáp trôi chảy kiến thức chuyên ngành từ lúc bắt đầu vòng sơ khảo đã nhận được hảo cảm của toàn bộ giám khảo.


Giám đốc Trần phòng thị trường còn tranh người với bà, nhưng cũng bị bà đuổi đi rồi, đóa hoa tinh khiết này cũng không thể để cho đám sói của phòng thị trường kia làm ô nhiễm được, trong một công ty biểu diễn nghệ thuật, vẫn là phòng tài vụ của bà tương đối an toàn một chút.


Hơi có khuyết điểm là tuy rằng Vương Nguyên đã thi đỗ giấy chứng nhận công tác, trước đó cũng đã làm công tác tài vụ, kinh nghiệm vẫn còn thiếu, nhưng làm trợ lý của Lâm Ngọc Liên, cậu chỉ cần trợ giúp xét duyệt một ít tài chính thu chi cùng bảng biểu báo cáo, với mức độc cẩn thận của cậu chắc hẳn sẽ không phải là vấn đề.


Trong lòng Vương Nguyên kỳ thật cũng lo sợ bất an, Bàng Giải là công ty biểu diễn nghệ thuật rất nổi tiếng, hơn nữa chịu sự quản lý của một tập đoàn đẳng cấp quốc tế tập đoàn Vương Thị, nên yêu cầu đối với công nhân viên rất cao, ngay như vòng sơ khảo chức vụ trợ lý nho nhỏ này của cậu cũng đã có mấy chục người đến thi rồi.


Bởi vì sắp tới sẽ ra mắt một bộ phim rất ăn khách mà nam nữ diễn viên chính đều xuất thân từ Bàng Giải, cho nên rất là nổi tiếng, công việc ngày càng gia tăng, vì vậy phải tuyển thêm không ít nhân viên.


Dường như đã khiến cho ông chủ lớn của công ty vốn không phải rất quan tâm đến danh tiếng này chú ý, khiến cho các quản lý và nhân viên của Bàng Giải đều vô cùng kích động, bởi vì ông chủ lớn của Vương Thị là cái truyền kỳ nhân vật, hơn nữa mới hơn ba mươi đã là kim cương vương lão ngũ, mặc dù anh ta chưa bao giờ xuất hiện trên truyền thông, nhưng lại không ảnh hưởng chút nào đến sự nổi tiếng của anh ta.


Bởi vì sự phát triểu của tập đoàn Vương Thị mấy năm nay là ai cũng nhìn thấy, từ nhà hàng đến bất động sản còn có du lịch ...... chỉ cần có liên quan tới Vương Thị thì chưa từng không kiếm được lợi nhuận , bao gồm cả xí nghiệp bị mua lại này, cho dù đã gần như phá sản cũng có thể khởi tử hồi sinh, kỳ thật Bàng Giải cũng bị thu mua lại .


Lúc mọi người nghe được thông tin như vậy còn reo hò một trận, khiến ông chủ cũ chỉ có thể vuốt cái mũi cười khổ, đương nhiên những điều này Vương Nguyên đều nghe Chí Hoành bạn tốt của cậu nói, Lưu Chí Hoành xem như là lão nhân viên của Bàng Giải rồi, trước kia cậu ấy vốn định làm nghệ sỹ, nhưng sau này lại làm người đại diện, hơn nữa tính cách khéo léo yêu thích xã giao khiến cho cậu ấy làm việc ở đây như cá gặp nước, rất hòa đồng, đặc biệt trước mắt nam nghệ sỹ dưới tay cậu ấy chính là người đã nổi tiếng khắp cả nước, tất nhiên cậu ấy cũng bận rộn theo đến mức thất đầu không thấy đuôi .


Toàn bộ phòng tài vụ ngoại trừ tổng giám và quản lí ra những người khác đều làm việc chung trong một văn phòng, diện tích khoảng 2002, vô cùng rộng rãi, màu sắc chủ đạo là xanh lam và trắng, trông vừa có vẻ sạch sẽ lại sáng sủa, dễ thấy những chậu hoa lớn nhỏ xanh biếc được trang trí ở khắp nơi, cũng rất có không khí.


Vương Nguyên thực sự rất thích hoàn cảnh làm việc ở đây, hơn nữa đồng nghiệp trong phòng tài vụ cũng chủ yếu là nữ, làm cậu tương đối thoải mái, nói thật cậu không phải thực thích giao tiếp cùng với đàn ông. (Tui chả biết edit sao...nên giữ nguyên bản gốc...Xl lắm ak T^T)


Sau khi trải qua buổi sáng căng thẳng, rất nhanh Vương Nguyên đã quen với quy trình cũng nội dung công việc, đến lúc ăn cơm trưa cậu đã khá que thuộc với người hướng dẫn của mình Lưu Nhất Lân, Nhất Lân bằng tuổi với cậu, tính cách hoạt bát nhiệt tình, lúc nói chuyện vẫn có chút tính trẻ con, nhưng đã làm việc ở Bàng Giải được ba năm rồi, cũng coi như nửa thâm niên.


Theo như cậu ấy giới thiệu, cộng thêm trước kia được biết qua Chí Hoành, Vương Nguyên có thể xem như đã biết khá rõ về Bàng Giải. Ban đầu trong lòng bởi vì thay đổi hoàn cảnh mà có chút bất an đến buổi trưa đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại .


Đương nhiên nếu như không có đột nhiên nhìn thấy người đàn ông đã vài năm không kia mà nói..., thì cậu nhất định sẽ cho công việc này số điểm cao nhất .

~~~~~~~~~~~~~~~END CHƯƠNG 1~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ah~ Thì là lần đầu tiên edit truyện nên không biết chất lượng thế nào~ Mong m.n thông cảm và góp ý a~~~ Xi xia~~


Hí hí...Ai đã đọc truyện gốc chắc biết tui cũng chỉnh vài chỗ cho phù hợp với Nhân vật 1 tí xíu a~ Mong m.n thứ lỗi a~~a~~


Mà nghĩ nát óc mới ra cái tên BÀNG GIẢI í~~ Nge ns fan của Tiểu Khải là Tiểu Bàng Giải (Cua Nhỏ) nên đặt tên công ty là Bàng Giải í ak~ Thấy tui thông minh hông?~~Khen tui đi <3 <3


Like+Cmt để tui có nỗ lực edit tiếp nha~~ Mới chương đầu mà thấy nản quá à T^T


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro