Chương 5 : Bạn cùng lớp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau một tiết trốn học, bọn nó trở về lớp. Vừa bước vào lớp, nó đã trông thấy bản mặt khó ưa của hắn và JunHyun. Tất cả học sinh trong lớp đều hướng mắt về nó. Không nói cũng biết chuyện ở căn tin đã loan đến tai bọn họ rồi. Junhyun nhìn thấy nó thì hỏa khí lại bốc lên
- Này, cậu làm gì ở đây?
Nó chẳng thèm đếm xỉa gì tới Junhyun mà theo hướng bàn mình mà đi. Còn Hyuna thì quay qua lè lưỡi trêu Junhyun 
- Plezz, Sumin học ở đây mà!
- Sumin, tên lạ nhỉ?_Hắn thầm nghĩ (Cái tên thôi mà, có gì lạ đâu nhỉ)
Thấy Nó ngồi vào vị trí bên cạnh mình, Hyuna liền reo lên
- Hura Sumin, tớ không ngờ cậu lại ngồi cùng bàn với tớ đấy!
- Ừm. Thế cũng tốt._Nói rồi nó lôi sách vở ra học. Hyuna nhìn nó hoài nghi
- Cậu thôi làm tên mọt sách đi. Nhàm lắm!_Với một con người nắm trong tay nhiều bằng đại học loại xuất sắc như nó thì còn học làm gì nữa. Đúng là nhàm thật. Nó không nói gì chỉ nhìn Hyuna cười thật tươi rồi lại cắm đầu học
- Cậu thật là, lâu lắm mới gặp lại vậy mà..._Hyuna ỉu xìu ngồi xuống bên cạnh nó
- Lâu lắm mới gặp lại là sao? Chẳng phải hai người cặp bồ sao?_Junhyun ngồi dưới chồm lên hỏi Hyuna  
- Thì sao? Đó là chuyện của bọn tôi_Hyuna sừng cồ lên
- Oầy, hỏi thôi làm gì dữ vậy_Junhuyn làm bộ giận dỗi trở về chỗ ngồi. Junhyun vừa ngồi vào chỗ ngay ngắn thì đến lượt hắn
- Chị 2 Hyuna giới thiệu bạn trai cho bạn bè biết đi chứ!
- Cậu có muốn không Sumin?_Hyuna quay qua hỏi nó
- Tùy_Lại là một câu trả lời ngắn gọn
- Cậu ấy là Park Sumin cứ gọi là Sumin. Còn 2 tên này là thủ lĩnh của Devil_Hyuna chỉ tay vào bọn hắn. Nó chẳng thèm liếc bọn hắn lấy một cái thì chỉ tay làm gì._Bang chủ của bọn tớ tên Kim Myungsoo. Còn cái tên cậu đánh lúc nãy là Junhyun.
- Cái tên bị đánh là sao hả?_Junhyun tức giận nhìn Hyuna. Đáp lại phản ứng của Junhyun là một cái phẩy tay của cô nàng
- Đó là sự thật. Cậu không thể đánh lại Sumin đâu_Junhyun cứng họng. Sự thật là như vậy, cậu không thể cãi. (À quên nói bọn hắn ngồi dưới bọn nó nha)
- Sumin, cậu lạnh lùng quá đấy_Hắn vắt chân chữ ngũ thích thú nhìn nó_Đừng quên cuộc hẹn của chúng ta
Nó chẳng nói gì, vẫn cắm cúi học. Bọn hắn cũng chẳng biết nó đang học gì mà lại say sưa đến vậy.  



-Chap này hơi ngắn với nhàm ....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro