Chương 7 : "Liên Công Tử" Đối Kháng "Liên Công Tử"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thi thể Trịnh Mẫn và nam nhân bị đưa ra ngoài, Mộ Dung Thái phất tay áo ly khai nơi này, hắn muốn đi tới chỗ Lưu Yên Chi để nàng vuốt ve an ủi, dù sao gặp phải chuyện như vậy thực quá tổn thương tới lòng tự trọng của nam nhân . Mộ Dung Thanh Liên nhìn Mộ Dung Tâm Liên đang ngất dưới mặt đất, cười lạnh một tiếng, cũng trở về Lan Hương viện.

Một lúc lâu sau, Mộ Dung Tâm Liên chậm rãi tỉnh lại. Màu máu đỏ tươi trên mặt đất khiến nàng nhớ đến chuyện vừa xảy ra , Mộ Dung Thái thế nhưng giết mẫu thân trước mặt nàng, điều này làm cho Mộ Dung Tâm Liên vô luận như thế cũng không thể chấp nhận.

"Mã Não, ngươi lại đây!" Mộ Dung Tâm Liên âm trầm trừng mắt nhìn Mã Não,"Vì sao nương ta lại ở chỗ này? Tiện nhân Mộ Dung Duẫn Nhi kia đâu? Còn có tên dâm tặc Mộ Dung Tuấn kia đâu? Không phải là bọn họ ở chỗ này sao!"

"Nhị tiểu thư, nô tỳ không biết a!" Mã Não cũng bị tình huống vừa rồi dọa ngây người,"Nô tỳ rõ ràng đem tam tiểu thư để ở trên giường, sau đó dẫn đại thiếu gia lại đây, nhưng mà, vì sao lại như vậy, nô tỳ thật sự không biết a!"

Mộ Dung Tâm Liên căn bản không có nghe Mã Não giải thích, nàng thầm nghĩ muốn phát tiết, trút hết toàn bộ thương tâm khổ sở cùng phẫn nộ trong lòng ra, Mộ Dung Tâm Liên tiện tay rút trâm gài tóc hung hăng đâm xuống mặt Mã Não,"Tiện nhân, ngươi hại chết mẫu thân ta! Ngươi trả mẫu thân cho ta!"

"Tiểu thư, đừng mà!" Mã Não giơ cánh che mặt, động tác như vậy càng thêm kích thích Mộ Dung Tâm Liên.

"Ta xem ngươi trốn như thế nào! Ta xem ngươi trốn như thế nào!" Mộ Dung Tâm Liên nắm tóc Mã Não, trực tiếp đâm trâm gài tóc vào mắt Mã Não, đâm một cái không giả được hận, liền đâm thêm mười mấy cái nữa.

"Nhị tiểu thư tha mạng a! Nhị tiểu thư tha cho nô tỳ!"

Tiếng kêu thê thảm của Mã Não hấp dẫn bọn người hầu trong viện đến đây, nhìn thấy bộ dáng hung tợn của Mộ Dung Tâm Liên, cùng chi chít lỗ to lỗ nhỏ đang chảy máu trên mặt Mã Não, tất cả mọi người đều bị thủ đoạn tàn nhẫn của Mộ Dung Tâm Liên dọa sợ tới mức ngây dại.

Đây Nhị tiểu thư hay dịu động lòng người sao? Chẳng lẽ đây mới là tướng mạo chân chính của nhị tiểu thư? Nháy mắt, hình tượng Mộ Dung Tâm Liên vất vả xây đắp bị sụp đổ.

Bất quá, hiện tại Mộ Dung Tâm Liên cũng không thèm để ý đến chuyện này, Trịnh Mẫn bị người ta bắt gian tại giường, thể diện của nhị tiểu thư nàng đây đã sớm mất hết .

Cho dù Mộ Dung Thái có ngăn chặn miệng lưỡi bọn hạ nhân trong phủ, cũng khó đảm bảo rằng người khác sẽ không nói ra ngoài, tỷ như tam đại thế gia công tử tiểu thư kia. Hiện tại mặt mũi của nàng đã mất, còn để ý hình tượng làm cái gì!

Lúc này Mộ Dung Tâm Liên thầm nghĩ trút hêt giận, phát tiết nội tâm đầy phẫn nộ của chính mình. Đến lúc Trần Trung lại xuất hiện, mang Mã Não cả người đầy máu,vô cùng thê thảm đi, Mộ Dung Tâm Liên mới xụi lơ ngồi xuống đất.

Xong rồi, hết thảy đều xong rồi. Sự tình hôm nay sẽ khiến nàng bị chê cười trong Mộ Dung phủ, không, trong cả kinh thành! Không ai sẽ lấy nàng- người có mẫu thân như vậy , đừng nói là làm Tĩnh vương phi, cho dù là trở thành tiểu thiếp làm ấm giường cho Long Trạch Cảnh cũng không có khả năng —

Mộ Dung Tâm Liên khóc một trận nức nở, tới lúc người vây xem tản ra, Phỉ Thúy tìm đến.

"Nhị tiểu thư, xin nén bi thương!" Phỉ Thúy đưa cho Mộ Dung Tâm Liên một cái khăn tay,"Ngươi không thể cứ buông tha như vậy a! Sự tình hôm nay khẳng định có người động tay động chân ở bên trong, ngươi nhất định phải cố gắng gượng dậy, vì Trịnh di nương mà báo thù a!"

Lời của Phỉ Thúy làm cho Mộ Dung Tâm Liên đang bi thương lập tức hồi tỉnh. Đúng vậy, nàng không thể cứ khuất phục như vậy! Vì sao chuyện lại biến thành như vậy, nàng nhất định phải tìm được nguyên nhân, không thể để cho Trịnh Mẫn chết oan!

Thấy Mộ Dung Tâm Liên khôi phục lại trạng thái bình thường, Phỉ Thúy liền dìu Mộ Dung Tâm Liên, chủ tớ cùng trở về Ngẫu Hương viện

Khi mọi người rời đi hết, xung quanh hoàn toàn an tĩnh trở lại, một thân ảnh màu đen xuất hiện trong phòng, Hắc y nhân hướng xuống giường kéo Mộ Dung Tuấn đang bị điểm huyệt ra, giải huyệt cho hắn, nói." Hết thảy mọi chuyện ngươi đều thấy rõ ràng !"

"Thấy rõ !" Mộ Dung Tuấn cắn răng, hung tợn nhìn chằm chằm về hướng Ngẫu Hương viện. Mộ Dung Tâm Liên thế nhưng lại tính kế hắn cùng Mộ DungDuẫn Nhi, muốn cho huynh muội bọn họ thân bại danh liệt! Lòng dạ tiện nhân này thật sự quá ngoan độc!

"Vì sao lại giúp ta?" Mộ Dung Tuấn nhìn Hắc y nhân. Nếu không phải người này ra tay tương trợ, tối hôm nay người chết dưới kiếm Mộ Dung Thái này ắt hẳn Mộ Dung Tuấn hắn !

"Không quen nhìn cái bộ dáng thay đổi như chong chóng của tiện nhân kia." Hắc y nhân bỏ lại những lời này, liền biến mất khỏi phòng.

Ngó không có người thấy, Mộ Dung Tuấn vội vàng ly khai nơi này. Chờ hắn đi rồi, Hắc y nhân đi tới Thúy Trúc viên.

"Tiểu thư, chuyện đã xong !" Hắc y nhân bỏ miếng vải đen che mặt xuống, hóa ra là Tố Nguyệt, Mộ Dung Duẫn Nhi ra dấu "ok" với nàng.

"Không tệ!" Mộ DungDuẫn Nhi đang đang phác hoạ trên giấy , Tố Nguyệt đi vào vừa vặn thấy được, mới phát hiện Mộ DungDuẫn Nhi đang thiết kế trang sức, trâm gài tóc, dây chuyền, hoa tai, lắc tay, nhẫn...... Từ trên xuống dưới, toàn bộ đều là hoa hải đường.

"Tiểu thư, người muốn tặng cho đại tiểu thư Bạch gia sao? Thật xinh đẹp! Phi thường phù hợp với khí chất của Bạch tiểu thư !"

"Thông minh!" Mộ DungDuẫn Nhi gật đầu, chờ đến khi nét vẽ cuối cùng hoàn thành, buông bút lông, tinh tế thổi khô nét mực,"Tô Mi, ngày mai ngươi đi Tranh Thông bảo trai*, phân phó cho Lý sư phụ dùng Dương Chi ngọc cực phẩm làm bộ trang sức này, càng nhanh càng tốt." (*tiệm trang sức)

"Tiểu thư, vì sao lại cứu Mộ Dung Tuấn? Để tên vô lại kia thân bại danh liệt luôn không tốt sao?" Tô Mi khó hiểu.

"Kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu của chúng ta. Càng nhiều người oán hận Mộ Dung Tâm Liên, ta không phải sẽ càng có thêm nhiều thời gian để ngủ sao–"

"Đúng a!" Tô Mi cùng Tố Nguyệt cười . Tiểu thư chính là như vậy a, ai đối tốt với nàng, cho dù chỉ một chút xíu xiu, nàng cũng nhớ rõ, muốn ám hại nàng , nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Có lẽ Bạch Ức Nguyệt không thể ngờ được, hôm nay chỉ vô tình giúp Mộ Dung Duẫn Nhi, có thể có được nguyên bộ trang sức của "Quang Hoa công tử". Nếu để cho nàng biết được Quang Hoa công tử được mọi người tâng bốc chính là Mộ Dung Duẫn Nhi, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

Gần đây, Mộ Dung phủ đã xảy ra nhiều chuyện.

Tam tiểu thư Mộ Dung Duẫn Nhi làm Đoan Mộc đại tiểu thư bị thương, cắt đứt gân tay phải của nàng, bị Đoan Mộc Lỗi báo lên bề trên. Trịnh di nương trong phủ được Mộ Dung Thái sủng ái cũng đột nhiên mắc bạo bệnh mà chết, Nhị tiểu thư Mộ Dung Tâm Liên không chịu được chuyện mẫu thân mất đi, bệnh nằm liệt giường......

Thanh Loan cung, Đoan Mộc Y Y nhào vào lòng hoàng hậu Đoan Mộc Tình, "Bác, ngài nhất định phải báo thù cho Y Y a!"

Tuy rằng Đoan Mộc Lỗi tố cáo mọi chuyện, nói Mộ Dung Thái dung túng nữ nhi hành hung, muốn phế hai tay Mộ DungDuẫn Nhi để bồi tội với Đoan Mộc Y Y, nhưng mà lão hồ li Mộ Dung Thái này trực tiếp đưa ra tam đại thế gia công tử cùng tiểu thư đến làm chứng, chứng minh là Đoan Mộc Y Y muốn giết Mộ Dung Duẫn Nhi trước, mà sự cố này cũng là chuyện ngoài ý muốn. Cuối cùng, vụ án đả thương người này mau chóng chìm vào hư vô, khiến Đoan Mộc Y Y cảm thấy ủy khuất.

"Y Y, ngươi yên tâm, bổn cung sẽ không ngồi yên mà mặc kệ đâu !"

Đoan Mộc Tình đau lòng nắm tay phải bị tàn phế của chất nữ, trải qua quá trình chẩn trị của Thái y trong cung, tay phải Đoan Mộc Y Y xem như bị phế đi, trừ phi có thể tìm được Quái y Liên công tử, nếu không thì đừng nói là đánh đàn, ngay cả cầm lấy chiếc đũa cũng không có khả năng.

Mộ DungDuẫn Nhi, ngươi thật độc ác!

Nghĩ đến trong cung có Mộ Dung Tuyết Liên đoạt đi sủng ái vốn thuộc về mình, hiện tại lại đến Mộ Dung Duẫn Nhi đả thương chất nữ của mình, trong mắt Đoan Mộc Tình loé lên tia ngoan độc. Nữ nhân Mộ Dung gia đều không phải thứ tốt lành! Đều đáng chết!

"Bác, cái phế vật Mộ Dung Duẫn Nhi kia hiện tại chắc chắn đang cười nhạo ta, nàng có thể gả cho Tĩnh vương làm Tĩnh vương phi, ta lại tàn phế! Về sau, đảm bảo sẽ chẳng ai nguyện ý thú Y Y ." Nước mắt trong suốt của Đoan Mộc Y Y giống như chuỗi hạt trân châu bị chặt đứt, một viên rồi lại một viên rơi xuống quần áo,"Bác, Y Y không cam lòng, Y Y không cam lòng!"

Thấy Đoan Mộc Y Y nhắc tới Long Trạch Cảnh Thiên, Đoan Mộc Tình lập tức hiểu được ý của nàng.

Hoàng Thượng Long Trạch Vũ có ba nhi tử hai nữ nhi, Tĩnh vương Long Trạch Cảnh Thiên 18 tuổi, mẫu phi là một trong tứ phi Hiền phi Hà Hân Nhi, Ngụy vương Long Trạch Cảnh Minh 12 tuổi, mẫu phi chỉ là một cung nữ bình thường, Triệu vương Long Trạch Cảnh Kì 9 tuổi, mẫu phi là Đức phi Bạch Mộng Ngữ. Đại nữ nhi Bình Dương công chúa Long Trạch Vũ Nhi 15 tuổi, do Đoan Mộc Tình sinh ra. Tiểu nữ nhi Tín Dương công chúa Long Trạch Cẩm Nhi mới 3 tuổi, mẫu phi là Hoàng quý phi Mộ Dung Tuyết Liên.

Năm đó lúc Đoan Mộc Tình mang thai, khi lâm bồn Bình Dương công chúa khó sanh, khó khăn lắm mẫu tử bình an, nhưng thân mình lại chịu tổn thương, từ đó về sau không còn khả năng hoài thai. Không có con trai là tiếc nuối lớn nhất trong lòng Đoan Mộc Tình, hiện tại trong triều, Long Trạch Cảnh Thiên tức Thái tử có uy vũ rất cao, khiến cho Đoan Mộc Tình chịu áp lực rất lớn.

Tuy vậy Đoan Mộc Tình cho rằng chỉ có đứa nhỏ nàng hạ sinh mới là con trai trưởng, mới có tư cách kế thừa ngôi vị! Nhưng mà, mười mấy năm qua cái bụng của nàng cho tới bây giờ không có chút biến đổi, uống bao nhiêu trân dược cũng không hề khá hơn.

Hoàng Thượng hiện tại bị Mộ Dung Tuyết Liên nhu tình như nước quyến rũ đến đến không bỏ được, cứ vào đầu tháng và ngày mười lăm, chỉ đến Thanh Loan cung một chút cho có lệ, ngoài ra, thời gian còn lại đều ở Phiêu Tuyết cung bồi bạn cùng Mộ Dung Tuyết Liên cùng tiểu nữ nhi Long Trạch Cẩm Nhi.

Hiện nay Mộ Dung Tuyết Liên lại đang có thai bốn tháng, nếu nàng hạ sinh ra nam hài, dựa vào sủng ái của Hoàng Thượng đối với nàng, đến lúc đó chỉ sợ địa vị của mình sau này khó bảo toàn, lại càng không có cơ hội sinh hạ thái tử .

"Y Y, không phải ngươi nói Mộ Dung Duẫn Nhi có Tuyết Phu Hoàn của Liên công tử sao? Nếu bản cung hạ ý chỉ, bắt nàng tìm Liên công tử đến chữa trị tay phải cho ngươi, ngươi thấy thế nào?"

Mặc dù biết trong lòng Đoan Mộc Y Y ngưỡng mộ Long Trạch Cảnh Thiên, nhưng Đoan Mộc Tình tuyệt đối sẽ không để Đoan Mộc Y Y gả cho Long Trạch Cảnh Thiên .

Hiền phi cùng nàng xưa nay bất hòa. Nếu Long Trạch Cảnh Thiên lên làm thái tử, về sau thành hoàng đế, vậy ngày sau nàng sẽ sống như thế nào? Cùng Hà Hân Nhi trở thành Thái Hậu? Sống dựa sắc mặt nữ nhân kia? Đoan Mộc Tình vô luận như thế cũng không thể chịu được .

Huống chi Hoàng Thượng còn đang ở tuổi trung niên, nàng cũng mới 32 tuổi, còn có cơ hội mang thai. Hoàng Thượng còn chưa có lập thái tử, nàng phải nắm lấy cơ hội! Ngôi vị hoàng đế này phải là của con nàng!

Đoan Mộc thế gia- nhà mẹ đẻ của Đoan Mộc Tình, hẳn sẽ toàn lực giúp nàng duy trì địa vị hoàng hậu này, vô luận là Đoan Mộc Hồng Trần hay là Đoan Mộc Y Y, hôn nhân bọn họ đều phải có giá trị mới được.

Nhất vinh cầu vinh, nhất tổn câu tổn*, nếu không có một hậu thuẫn cường đại ở phía sau khó mà sống yên trong cung . Cũng như tồn tại trong một gia tộc lớn, cho dù phải thay đổi sự thật, cũng không được để người nào gây hại đến mình . (*tạm hiểu là :vận mệnh của một người ảnh hưởng đến cả gia tộc và ngược lại)

Trong lòng Đoan Mộc Tình vốn đã chọn cho Đoan Mộc Y Y một chỗ nương tựa, để nàng đến Thượng Quan thế gia, gả cho Thượng Quan Vô Kỵ, đây mới là lựa chọn tốt nhất. Thượng Quan gia rất có uy vọng ở quân doanh, nếu chính mình lại sinh hạ tiểu hoàng tử, vậy vạn dặm giang sơn này đều là của con nàng!

Đoan Mộc Y Y không biết một chút gì về vận mệnh mà Đoan Mộc Tình đã sớm an bài sẵn cho nàng, lúc này nàng vẫn đang suy nghĩ về chuyện Liên công tử mà Đoan Mộc Tình vừa nói.

Tương truyền y thuật của Quái y Liên công tử xuất thần nhập hóa, nếu Mộ Dung Duẫn Nhi thật sự có thể tìm Liên công tử đến đây, chẳng những tay nàng có hi vọng phục hồi như cũ, mà ngay cả chứng bệnh bất túc của hoàng hậu nói không chừng cũng có thể chữa khỏi.

"Bác, nếu Mộ DungDuẫn Nhi không thỉnh được Liên công tử đến thì phải làm sao bây giờ?" "Không mời được ?" khóe môi Đoan Mộc Tình lộ ra một nụ cười tàn khốc," Bản cung liền lột bỏ danh hiệu Tĩnh vương phi của nàng, khiến cho nàng trở thành người chưa gả ra ngoài đã bị ruồng bỏ!"

"Bác –" Đoan Mộc Y Y rất là cao hứng, bác không quên chuyện của mình, nàng quả nhiên vì mình mà bắt tay trả thù Mộ Dung Duẫn Nhi. Lại nghĩ đến tay phải mình, tâm trạng của Đoan Mộc Y Y lại thoáng chốc liền trầm xuống. Liên công tử là hy vọng duy nhất giúp phục hồi tay phải của nàng như cũ, nàng không muốn sống cả đời với cái tay tàn tật này.

Tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của Đoan Mộc Y Y, Đoan Mộc Tình nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nàng,"Bác biết tâm ý của ngươi, ngươi yên tâm, bác tuyệt đối sẽ không để cho Mộ Dung Duẫn Nhi lên làm Tĩnh vương phi ! Hai tỷ muội một người đã là Hoàng quý phi, người còn lại nếu là Tĩnh vương phi, vậy quả thực quá lợi cho họ rồi!"

"Bác, ngươi thật tốt!" Đoan Mộc Y Y cười đến âm trầm.

Mộ Dung Duẫn Nhi, không được bao lâu nữa ngươi sẽ trở thành người bị chồng ruồng bỏ, ta xem ngươi còn có thể đắc ý được bao lâu!

Ý chỉ của hoàng hậu không bao lâu liền truyền tới Mộ Dung quý phủ, ý chỉ nói nếu hiểu chuyện, tội chết có thể miễn, nhưng lại khó tránh khỏi tai họa , Mộ Dung Duẫn Nhi nội trong mười ngày phải tìm được Liên công tử để chữa trị tay phải của Đoan Mộc Y Y!

"Tiểu thư, hoàng hậu rõ ràng có quan hệ mật thiết với Đoan Mộc Y Y!" Tô Mi cắt mật đào, gắm tăm trúc vào, đưa mật đào đến bên môi Mộ DungDuẫn Nhi."Ngài tính làm sao bây giờ? Thật sự muốn chữa trị cho tay nàng sao? Theo ý của thuộc hạ, nàng ta dám giương cung bạt kiếm với tiểu thư, cái tay kia cho dù bị phế mười lần cũng không đủ!"

Cái miệng nhỏ Mộ Dung Duẫn Nhi ăn mật đào, thực ngọt, xưa nay nàng rất thích ăn hoa quả ngọt a.

Không ai biết đại danh đỉnh đỉnh Liên công tử là Mộ Dung quý phủ Tam tiểu thư, Đoan Mộc Y Y cùng Đoan Mộc Tình càng nghĩ không đến, người các nàng tìm kiếm đang thích ý ngồi hóng gió ăn mật đào.

"Tô Mi, cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp. Tay của Đoan Mộc Y Y, ta đương nhiên sẽ chữa trị. Ta chẳng những muốn chữa khỏi cho riêng nàng, còn muốn chữa khỏi bệnh bất túc của Đoan Mộc Tình, để cho nàng hoài thai một hoàng tử. Hoàng hậu nương nương đã mong chờ đứa nhỏ lâu lắm rồi, đến khi nàng sinh hạ con trai trưởng, Tây Kì quốc ắt hẳn sẽ náo nhiệt lên!"

Tuy rằng Mộ Dung Duẫn Nhi tươi cười ngọt ngào, thanh âm ôn nhu, nhưng Tô Mi nhận ra đây chỉ là một nụ cười thích chí, đầy mưu mô của Mộ Dung Duẫn Nhi.

Vị tiểu thư này chỉ e thiên hạ không loạn, chắc hẳn đang nghĩ đến chuyện gì đó thú vị — trong lòng Tô Mi đang yên lặng cầu nguyện cho kẻ đang bị Mộ Dung Duẫn Nhi nghĩ đến.

Ý chỉ Hoàng hậu cũng không làm Mộ Dung Duẫn Nhi sợ hãi, ngược lại làm cho Hoàng quý phi của Phiêu Tuyết cung Mộ Dung Tuyết Liên lo lắng lên.

Mộ Dung Tuyết Liên biết, Đoan Mộc Tình nói là chữa trị cánh tay cho Đoan Mộc Y Y chỉ là lấy cớ, kỳ thật là vì chính nàng, nữ nhân này muốn có con trai đến điên lên ! Nhưng mà, cái phế vật Mộ DungDuẫn Nhi kia như thế nào lại quen biết Liên công tử ? Nếu Liên công tử thật sự chữa khỏi bệnh cho hoàng hậu, Đoan Mộc Tình có long thai thì làm sao bây giờ?

"Không được! Ngôi vị thái tử là của hoàng nhi của bản cung, bản cung tuyệt đối sẽ không để yên!" Mộ Dung Tuyết Liên vuốt ve cái bụng hơi hơi lớn, gọi Hổ Phách- tâm phúc của nàng tới, dặn dò nàng ta vài câu, bảo nàng ta đến phủ Thừa Tướng truyền tin giúp nàng.

"Tam tiểu thư, đây là đồ trang sức nương nương ban cho ngài!" Hổ Phách đem một hộp trang sức bằng trân châu đặt ở trước mặt Mộ Dung Duẫn Nhi.

"Thật xinh đẹp a! Thật sự tặng cho ta sao?" Mộ Dung Duẫn Nhi lộ ra vẻ mặt khó tin, thật cẩn thận vuốt ve những hạt châu cỡ bằng hạt đậu, toàn bộ ánh mắt bị chúng nó hấp dẫn, tựa như lần đầu tiên nhìn thấy đồ tốt như vậy.

Thấy bộ dáng "không có kiến thức" của Mộ Dung Duẫn Nhi, Hổ Phách bĩu môi, nhìn nàng châm chọc, "Tam tiểu thư thích là tốt rồi! Tam tiểu thư làm sao lại biết Liên công tử ?"

"Nha, khi lên núi hái thuốc vô tình quen hắn! Liên tốt bụng lắm!" Thấy đối phương rốt cục đi vào việc chính, Mộ Dung Duẫn Nhi cười thô lỗ, lộ ra hàm rắng trắng noãn.

"Liên?" Thấy Mộ Dung Duẫn Nhi xưng hô vô cùng thân thiết với Liên công tử, trong lòng Hổ Phách kinh ngạc, nhưng biểu tình vẫn bình thường như trước,"Vậy, Liên công tử hiện tại đang ở nào?"

"Không biết." Mộ Dung Duẫn Nhi lắc đầu, trong mắt đều là mê mang,"Ta đã ba năm không gặp hắn ."

Hô — Hổ Phách thoáng thở ra nhẹ nhàng, xem ra Liên công tử cùng Mộ Dung Duẫn Nhi đã thật lâu không liên lạc với nhau .

" Hổ Phách tỷ tỷ, ngươi hỏi cái này làm gì a? Ngươi xem, ta mang loại ngọc này đẹp không?" Mộ DungDuẫn Nhi đứng ở trước gương đồng cầm một cây trâm ngọc khoa loạn xạ lên đầu.

Lại trở mặt xem thường, Hổ Phách không còn kiên nhẫn để ứng phó với Mộ Dung Duẫn Nhi.  

 "Nương nương lo rằng hoàng hậu sẽ làm khó tam tiểu thư, cho nên mới bảo ta đến xem thử. Nương nương nói, không tìm thấy Liên công tử cũng không sao, hết thảy đều có nàng, nàng sẽ không để cho hoàng hậu khi dễ tam tiểu thư đâu !"

Thật không — Mộ Dung Duẫn Nhi nhìn vào gương đồng, mặt lộ ra một nụ cười trào phúng.

Chủ nhân trước của thân thể này bị Mộ Dung Tâm Liên vu oan, cũng đâu có thấy Mộ Dung Tuyết Liên này ra mặt bảo trợ muội muội thân sinh a! Lúc này lo lắng vị trí của mình bị ảnh hưởng, liền dùng mấy tiểu xảo này để hối lộ nàng, nghĩ rằng nàng vẫn là Mộ Dung Duẫn Nhi trước kia sao?!

"Ừ! Có những lời này của tỷ tỷ, ta an tâm!" Mộ Dung Duẫn Nhi chân thành tươi cười,"Lúc nãy ta thật rất lo lắng sợ hãi, hiện tại có tỷ tỷ , ta cái gì cũng không sợ ! Cho dù hoàng hậu tới, ta cũng không sợ!"

Thấy Mộ Dung Duẫn Nhi nói ra lời vô vị như vậy, Hổ Phách càng thêm khẳng định vị tam tiểu thư này chẳng những vô tài vô năng mà còn vô cùng ngốc nghếch nữa, nói thêm mấy câu cho có lệ một chút, liền vội vàng rời khỏi phủ Thừa Tướng trở về cung.

"Thật là như vậy sao?" Trong Phiêu Tuyết cung, Mộ Dung Tuyết Liên nghe xong chuyện Hổ Phách báo lại, tâm tình liền tốt lên."Vậy bản cung an tâm! Đúng rồi, bên Thanh Loan cung có tin tức gì hay không? Nếu Duẫn Nhi không tìm được Liên công tử, hoàng hậu có nói xử phạt như thế nào không?"

"Hoàng hậu muốn phế tước vị Tĩnh vương phi của tam tiểu thư."

"Ha ha!" Nghe xong tin này, Mộ Dung Tuyết Liên vỗ tay khen hay, vành tai đeo trang sức cũng nhẹ nhàng run run theo .

"Nếu như vậy bản cung cầu còn không được! Tĩnh vương là người được ủng hộ làm thái tử nhiều nhất, vạn nhất hắn lên làm thái tử, Mộ Dung Duẫn Nhi kia không phải sẽ làm thái tử phi, tương lai trở thành hoàng hậu sao? Bản cung còn chưa được làm hoàng hậu, chỗ nào tới lượt nàng! Vị trí thái tử bản cung định rồi, hoàng hậu làm vậy chính là đang giúp bản cung!"

Mộ Dung Duẫn Nhi nghỉ ngơi vài ngày, nguyên bản định gác chuyện của Đoan Mộc Tình cùng Đoan Mộc Y Y, không ngờ tới ngày thứ năm, người Đoan Mộc thế gia tự mình tới đón nàng, nói là Liên công tử đang ở Đoan Mộc phủ, đã chữa trị gân tay Đoan Mộc Y Y tốt lắm, hơn nữa Liên công tử còn đề nghị muốn gặp nàng.

"Tiểu thư, là ai dám giả mạo người?"

Trên xe ngựa, Tố Nguyệt cau mày, Liên công tử rõ ràng chính là tiểu thư nhà mình, vì sao hiện tại lại xuất hiện một cái Liên công tử khác? Đối phương giả mạo tiểu thư, rốt cuộc là có mục đích gì ?

Nhìn Tố Nguyệt nhíu mi suy nghĩ, Mộ Dung Duẫn Nhi giúp nàng xoa xoa mi tâm,"Quản hắn là ai làm chi, binh đến tướng đỡ, lũ đến đất ngăn."

"Nếu Tô Mi biết có người dám giả mạo tiểu thư, nhất định sẽ đem đối phương băm thành tám khối!" Thấy Mộ DungDuẫn Nhi nói như vậy, Tố Nguyệt nở nụ cười, trên khuôn mặt nhiều thêm hai lúm đồng tiền.

"Cho nên ta mới không mang theo nàng a! So với tính của nàng ta, ngươi càng thêm ổn trọng. Ta chính là lo lắng nàng phá tan Đoan Mộc phủ, nên mới phái nàng đi thông bảo trai. Bất quá ta cũng đối với 'Liên công tử' này rất ngạc nhiên, thật muốn nhìn thấy hắn a!"

"Tiểu thư, đây là không phải được gọi là "quyết đấu giữa Liên công tử thật và giả a?" Tố Nguyệt bắt đầu vui đùa.

"Gọi vậy cũng không sai!"

Chủ tớ cả hai trò chuyện cho tới khi đến Đoan Mộc phủ. Quản gia Đoan Mộc thế gia tự mình ra đón Mộ Dung Duẫn Nhi vào trong, dọc theo đường đi, thái độ quản gia đối Mộ Dung Duẫn Nhi có phần tôn kính, chắc là bởi vì Liên công tử, làm cho Mộ Dung Duẫn Nhi càng thêm chờ mong nhìn thấy vị "Liên công tử" này.

"Tới rồi"

Mộ Dung Duẫn Nhi vừa mới tiến vào phòng, liền thấy một thân ảnh thon dài.

"Liên công tử, Mộ Dung tiểu thư đã tới!" Giọng của Quản gia đối người này rất tôn kính.

"Duẫn Nhi, ngươi đã đến rồi –" đợi đến khi người này xoay người, Mộ Dung Duẫn Nhi rốt cuộc cũng thấy được mặt hắn.

Một thân lam y phiêu dật, tôn lên thần thái hào hứng của nam nhân này, cổ tay áo cùng cổ áo thuần nạm cúc mắt mèo chứng tỏ chủ nhân đến tiểu tiết cũng rất coi trọng, muốn thật hoàn mỹ, riêng mấy hạt mắt mèo cỡ hạt đậu đính trên áo rất đã có giá trị xa xỉ.

Lại nhìn mi mắt hắn, một đường dài, giống như đại bằng giương cánh, mà khi mắt kia híp lại để lộ ra tinh quang. Mũi cao thẳng, sống mũi dọc dừa, mà đôi môi mỏng kia thật lãnh, khóe môi khẽ nhếch, mang theo ý cười lạnh bạc.

Người kia là ai? Mộ Dung Duẫn Nhi trong lòng thầm đề phòng. Nam nhân tuấn dật tiêu sái như vậy nhưng không biết vì sao lại giả trang Liên công tử xuất hiện? Vì sao lại vờ như biết mình? Những điều này là nghi hoặc trong lòng Mộ DungDuẫn Nhi.

Người kia lại kêu thêm một tiếng "Duẫn Nhi", khiến cho nàng nổi lên một trận da gà trên người.

Nàng xác định mình chưa từng có gặp qua nam nhân trước mắt này, mà hắn ngữ điệu vô cùng thân thiết đầy ám muội như vậy, làm cho ánh mắt mọi người trong phòng đều tập trung tại trên người Mộ DungDuẫn Nhi, trong đó còn có một vị phụ nhân ba mươi tuổi quần áo hoa lệ.

"Ba năm không gặp, Duẫn Nhi càng làm hấp dẫn người a." Không đợi Mộ DungDuẫn Nhi hoàn hồn, Liên công tử đã đến trước mặt Mộ DungDuẫn Nhi, đầu ngón tay thon dài lạnh như băng chạm vào hai má Mộ Dung Duẫn Nhi,"Không tồi, cao hơn và đẹp hơn hẳn." "Ngươi là ai?" Mộ Dung Duẫn Nhi né tránh sự đụng chạm của đối phương, dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe được.

"Ta là Liên a, Liên của ngươi."

Nếu không phải bởi vì còn có người bên cạnh, Mộ Dung Duẫn Nhi nhất định sẽ thổ huyết. Nàng khi nào thì quen nam nhân này? Còn có câu "Liên của ngươi" kia, nếu không phải bên cạnh có người, Mộ Dung Duẫn Nhi nhất định sẽ phóng thẳng một quyền về phía hai má hắn, ân cần hỏi thăm mắt đẹp của hắn.

"Duẫn Nhi, nghĩ muốn đánh ta sao?" Tựa hồ đã nhận ra tức giận trong mắt Mộ Dung Duẫn Nhi, Liên công tử cười, nắm chặt tay Mộ Dung Duẫn Nhi, hai người đối diện, Mộ Dung Duẫn Nhi thấy được ý cười trong mắt đối phương.

Không đợi Mộ Dung Duẫn Nhi phản kháng, Liên công tử dẫn nàng theo đi tới phía trước. Mộ DungDuẫn Nhi bây giờ mới chú ý tới vị phụ nhân hoa lệ trước mặt,"Đáp ứng chuyện tình của nương nương,Duẫn Nhi đã làm xong , xin nương nương đừng làm khó dễ nàng nữa!"

Nguyên lai người này là hoàng hậu, là Đoan Mộc Tình?! Mộ Dung Duẫn Nhi vội vàng giãy tay ra, đối Đoan Mộc Tình hành lễ,"Thần nữ thỉnh an hoàng hậu nương nương! Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"

Thái độ lễ phép của Mộ DungDuẫn Nhi khiến cho trong lòng Đoan Mộc Tình cảm thấy rất thoải mái, ở trong cung phải tranh đua với Mộ Dung Tuyết Liên, mà người muội muội này của nàng lại đối chính mình khúm na khúm núm, đúng thật thỏa mãn hư vinh trong lòng Đoan Mộc Tình.

"Đứng lên! Đến, để cho bản cung nhìn xem!" Đoan Mộc Tình lôi kéo tay Mộ DungDuẫn Nhi, cẩn thận đánh giá. Không có dung mạo yêu diễm như Mộ Dung Tuyết Liên, ngũ quan Mộ Dung Duẫn Nhi chỉ có thể nói là thanh tú, điều này làm cho trong lòng Đoan Mộc Tình càng thêm thoải mái.

"Là một đứa nhỏ thanh tú, khó trách Liên công tử quan tâm ngươi –"

"Nương nương!" Liên công tử lấy một tay Mộ Dung Duẫn Nhi đặt vào trong ngực," Chuyện đã hứa hẹn với nương nương, ta nhất định sẽ làm, thỉnh nương nương đừng quên đáp ứng chuyện của ta. Cáo từ –"

Không đợi Đoan Mộc Tình nói tiếp, Liên công tử đã túm lấy Mộ Dung Duẫn Nhi rời khỏi nơi này.

Chờ Mộ Dung Duẫn Nhi cùng Liên công tử đi rồi, Đoan Mộc Lỗi đi tới bên người Đoan Mộc Tình,"Muội muội, ngươi tin hắn sao?"

"Ca ca, thủ pháp lúc nãy hắn dùng để chữa trị tay phải của Y Y, ngươi cũng thấy đấy, thật sự là những điều thái y từ trước đến giờ không hề biết. Bản cung có dự cảm, hắn nhất định sẽ chữa khỏi bệnh của ta! Ca ca, đã thử nhiều dược như vậy đều không có hiệu quả, Liên công tử là hy vọng duy nhất , bản cung nhất định phải sinh hạ thái tử!"

"Vạn nhất, hắn là tay chân của Hoàng quý phi thì làm sao bây giờ? Mộ Dung Duẫn Nhi lại là muội muội thân sinh của Hoàng quý phi!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro