Chương 10: Bái sư (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiểu nam hài dập đầu, một giọt nước mắt trong nháy mắt hoàn toàn thấm vào trong đất, nhanh đến mức tựa như chưa từng xảy ra.

Ta nhất định sẽ báo thù cho các ngươi! Dùng máu của toàn tộc hỗn nguyên này, an ủi linh hồn của các người!

Cũng cầu các người yên tâm, ta sẽ chiếu cố chính mình thật tốt, từ nay về sau ta không phải là người cô độc không nơi nương tựa, bởi vì, ta có sư phụ!

Nghĩ đến đây, hắn không khỏi liếc nhìn Nguyên Sơ ngồi ở bên ngoài một cái, trong mắt bất giác  hiện lên vài tia ôn nhu.

Ba quỳ chín lạy xong cảm xúc của hắn cũng khôi phục rất nhiều, thời điểm đối mặt với Nguyên Sơ, nhếch nhếch khóe miệng: "Sư phụ, cảm ơn ngài, làm phiền ngài rồi."

Nguyên Sơ liếc mắt nhìn ngôi mộ kia một cái, từ trên cây nhảy xuống vỗ vỗ bờ vai hắn: "Tiểu Uyên Uyên à, mặc dù chúng ta là người tu tiên thì cái loại sự tình sinh li tử biệt này cũng không thể  tránh khỏi. Nhưng ta hi vọng, đau khổ lần này sẽ là động lực của ngươi, nhớ kỹ, chỉ có thống khổ mới mài dũa được linh hồn, con đường tu hành mới có thể đi xa hơn, mà ta, thực sự coi trọng ngươi nga!"

Dạ Trầm Uyên nghe vậy có chút cảm động nhìn nàng, tuy rằng cái xưng hô "Tiểu Uyên Uyên" có hơi...Nhưng từ giọng nói của nàng toát ra biệt danh thân mật này, làm hắn cái gì cũng chưa nói, chỉ cúi đầu cung kính nói.

"Đồ đệ, tạ sư phó dạy bảo!"

Nguyên Sơ gật gật đầu, làm ra biểu tình trẻ nhỏ dễ dạy, vung tay lên triệu hoán pháp khí, mang theo tân đồ đệ mới ra lò rời đi.

"Tốt, kế tiếp ta liền mang ngươi đi chữa trị đan điền! Nắm chặt!"

Tu luyện thành tiên, ta có thể sao?  Một ngày nào đó, ta chắc chắn sẽ tu thành tiên, làm cho gồng  xiềng mà thế gian này trói buộc ta mãi mãi tan biến!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#suphu