1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện cổ tích trước khi đi ngủ

Khải Xán là hoàng tử nhỏ nhất trong tộc, phía trên cậu còn có tám người anh.

Là đứa con út trong gia đình, nên Khải Xán được nuông chiều. Vậy nên mỗi người anh trai khi trở về từ thế giới loài người đều mang về cho cậu rất nhiều món quà thú vị, như một con dao lớn, dưa hấu, thậm chí là một con cá Koi. Bọn họ còn có thể kể cho Khải Xán những chuyện thú vị về thế giới trên mặt nước, điều này làm cho tiểu vương tử còn chưa trưởng thành càng thêm khao khát thế giới rực rỡ đầy màu sắc trong miệng các anh.

Henseldon vị thần của nước và đại dương đã ra quy định, người cá chưa trưởng thành không được phép bơi lội trên mặt Thượng Hải, nếu vi phạm nhất định sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc. Nhưng hôm nay là ngày 6 tháng 6 năm 2018, là sinh nhật của Lý Khải Xán, cũng là ngày trưởng thành. Đêm đó, Khải Xán rốt cục nổi lên mặt biển.

Nhưng vừa mới thò ra khỏi mặt biển cậu đã bị lưới đánh cá bắt được, ngay cả câu thần chú biến hóa cậu còn chưa kịp đọc.

Chúa ơi, con người này sẽ kéo tôi đi và giết tôi chứ? Hay bọn họ sẽ đem tôi thành mẫu vật?

Hoàng tử nhỏ bị bắt nhớ lại những câu chuyện khủng khiếp mà các anh em của mình đã kể cho cậu - con người sẽ ăn người cá, và cắt vây đuôi cá mà họ sử dụng để bơi để làm cho đồ trang trí trong phòng khách. Vì vậy người cá trong thế giới con người phải che giấu danh tính của họ. Nhưng bây giờ cậu ngay cả câu thần chú biến hóa còn chưa kịp đọc đã bị mắc ở lưới thuyền chài.

Tiểu vương tử hoảng sợ, bất an cuộn tròn đuôi chàm màu lam rụt ở một góc thuyền đánh cá, trong đầu cậu đã hiện ra bộ dạng bị mình hấp hoặc cùng kim chi nấu thành canh rồi ở trên bàn ăn.

Mã Khắc kinh hãi, ánh trăng trong suốt chiếu trên mặt biển yên tĩnh, cũng trên du thuyền nhỏ của mình. Hắn vẫn cho rằng nhân ngư chỉ tồn tại trong những câu chuyện trước khi đi ngủ mà mẫu thân khi còn bé kể, không nghĩ tới tối nay hắn lại bắt được một con.

Nửa người trên của nhân ngư không khác gì con người. Phía trên còn rải rác mấy phiến vảy xinh đẹp, khuỷu tay cậu có vây cá, lỗ tai nhọn, một mái tóc màu hồng nhạt, cùng màu da lúa mì của cậu ngoài ý muốn tương xứng, còn có cái đuôi cá khiến người ta mê mẩn, vảy cá phía trên phản xạ ánh sáng của mặt trăng, đuôi cá màu chàm phảng phất tản ra hào quang.

Mã Khắc ma xui quỷ khiến vươn tay sờ đuôi cá xinh đẹp kia, cũng không có loại xúc cảm trơn nhẵn mà chỉ là lạnh lẽo lạnh lẽo nhưng khi sờ hết sức phần thoải mái. Nàng tiên cá bị mắc kẹt bị hành động của hắn làm cho sợ hãi, đuôi cá đập mạnh vào tay hắn.

Người cá run rẩy nói ra lời cầu xin tha thứ: "Anh... Anh có thể không ăn thịt tôi, tôi sẽ trả ơn anh. "

Giọng hát trong trẻo, trong trẻo còn êm tai hơn cả tiếng hát của chim sơn ca. Mã Khắc lập tức hiểu được vì sao những thủy thủ chôn vùi biển lại bị tiếng hát của cá mê hoặc.

"Tại sao tôi phải ăn cậu?"

"Bởi vì... Bởi vì anh em của tôi nói rằng con người sẽ sống mãi mãi bằng cách ăn thịt của chúng tôi, tôi ..."

" Chúng tôi thật sự không có chức năng kia, nếu như ngươi muốn có thể đi tìm công chúa tóc dài uy thần quốc. Vì vậy, ... Ngươi có thể hay không..."

Tiểu vương tử còn chưa nói xong, lưới vây quanh mình đã được gỡ ra.

"Tôi sẽ không ăn thịt cậu." Mã Khắc ngồi bên cạnh người cá, "Tôi tên là Mã Khắc, tên của cậu là gì? "

"Khải Xán..."

"Xin chào Khải Xán. Cậu đừng sợ, tôi thực sự sẽ không làm tổn thương cậu, tôi nghĩ rằng dưới nước là một con cá ngừ cho nên mới giăng lưới, không nghĩ rằng mắc phải bạn, xin lỗi. "

Mã Khắc sờ sờ chóp mũi mình, hắn biết mình đang làm người cá Khải Xán sợ hãi.

"Cho nên, anh sẽ không ăn thịt tôi đúng không?"

"Đương nhiên, con ngươi coi như là nhân loại, tôi làm sao có thể ăn thịt cậu."

Khải Xán ngẩng đầu lên trong lời nói của Mã Khắc, buông lỏng cảnh giác, nắm lấy tay Mã Khắc, lộ ra nụ cười ngọt ngào lại cảm kích nói ra lời cảm ơn của mình.

"Khải Xán, không phải vừa rồi cậu nói sẽ báo đáp ta sao?"

"Ừm! Nhân ngư chúng tôi trọng nhất lời hứa, nói được làm được, ngươi muốn gì? Một cây lang được trang trí ngọc lục bảo dưới biển sâu hay một triệu đôi giày bóng đá của anh trai tôi? Hoặc bất cứ điều gì khác, miễn là anh nói ra tôi sẽ tìm cách ..."

"Này! "

Miệng đột nhiên bị chặn lại, Khải Xán buộc phải nuốt xuống những gì mình đang nói. Lưỡi mềm liếm trên môi cảm thấy ngứa ngáy.

"Anh đang làm cái gì vậy?" Khải Xán không biết làm sao đẩy Mã Khắc ra, cậu không hiểu ý nghĩa hành động này của đối phương.

"Đây chính là điều ta muốn 'báo đáp'." Mark vuốt ve cánh môi xán lạn.

"Anh muốn em, được chứ? "

Khải Xán chỉ vào chính mình nói: "Muốn tôi? "

"Đúng vậy, muốn em."

"Nhưng làm thế nào tôi có thể đem chính bản thân mình cho anh?" Khải Xán dùng ánh mắt tròn trịa nhìn Mã Khắc, điều này làm cho trong lòng hắn sinh ra một tia cảm giác tội lỗi, bất quá một tia cảm giác tội lỗi này trong nháy mắt đã bị dục vọng xua tan.

"Lập tức em liền biết, có thể sẽ có một chút đau đớn, nhưng đừng sợ, anh sẽ không thương tổn em."

"Ừm."

Mark trong nháy mắt ôm người cá Khải Xán trở về phòng ngủ trên du thuyền.

Đêm nay, người cá đơn thuần dùng thân thể của mình báo đáp lời hứa không ăn thịt mình để trả ơn vị vua Mã Khắc của xứ sở trong mơ. Cậu dùng thứ như Hot Dog để làm cho hắn cả đêm.

Lúc đầu thực sự rất đau, nhưng sau đó từ từ không còn, không chỉ không đau mà còn cảm thấy rất thoải mái.

Hot Dog cũng thêm nước sốt, làm cho dạ dày Khải Xán cảm thấy kỳ lạ.

*Hotdog là gì thì mọi người tự nghĩ=))) không có giải thích gì thêm vì bản gốc vốn là như thế, để cho mọi người tự hiểu keke.

Ngay phía đông, mặt trời từ từ nổi lên trên biển, khi Mã Khắc và Khải Xán nằm trên giường, Mã Khắc hỏi: "Hoàng tử nhỏ nhân ngư của tôi, liệu tôi có thể mời ngươi đến nhà của mình không?"

"Được, bất quá ta phải giấu cái đuôi trước."

Người cá mệt mỏi cực kỳ nằm ở trong ngực Mã Khắc niệm câu thần chú biến hóa, đuôi cá màu lam chàm trong ánh nắng ban mai biến thành hai chân thon dài. Mã Khắc liền quyết định đem thời gian trì hoãn tới trưa.

Đợi đến giữa trưa, Mã Khắc mới ôm con cá sắp mất nước lên bờ.

"Bệ hạ, ngài làm sao bây giờ mới trở về? Mọi người đều lo lắng. "

"Ồ, chỉ là có trải nghiệm thú vị, các ngươi không cần lo lắng."

"Cho phép ta được hỏi bệ hạ, thứ ngài ôm trong ngực là?"

Các đại thần đang chờ ở bến tàu từ xa đã nhìn thấy quốc vương của bọn họ ôm một người từ du thuyền đi xuống, chỉ là người kia bị quốc vương tự mình dùng áo choàng của mình bọc lại vô cùng kín đáo, ngoại trừ hai chân cùng đỉnh đầu lộ ra cùng màu tóc phấn, bọn họ cái gì cũng không nhìn thấy.

"Cậu ấy tên là Khải Xán, là lễ vật từ biển cả, cũng là hoàng hậu của ta."

Mã Khắc rất thích biển, khi còn bé mẫu thân luôn nói với hắn, người yêu của hắn sẽ gặp hắn vào một đêm nắng rực rỡ tràn ngập biển. Thời thơ ấu Mã Khắc tin tưởng không nghi ngờ gì về điều này, mỗi đêm có mặt trăng, hắn đều xuyên qua cửa sổ nhìn biển, sau này lớn lên, cũng không còn tin tưởng những câu chuyện cổ tích xinh đẹp mà mẫu thân kể cho nhưng bất quá hắn vẫn rất thích biển, có khi thậm chí còn tự mình ra biển đánh cá.

Đó là ngày Mã Khắc trở thành vua. Khi phụ thân đã giao lại đất nước cho hắn. Và sau đó phụ thân và mẫu thân đã cùng nhau đi du lịch vòng quanh đất nước.

Nhà vua mới nhìn chằm chằm vào biển được chiếu sáng bởi ánh trăng trên lâu đài, và những câu chuyện của mẫu thân kể cho hắn nghe về biển lại một lần nữa xuất hiện.

Vị vua trẻ phiêu bạt trên biển bằng một chiếc du thuyền, và sau đó Mã Khắc đã gặp nửa kia của mình.

Kết thúc hoàn văn. 

Tết sẽ có nhiều hố lắm nhaaa, cảm ơn mọi người đã ủng hộ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro