Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q1- C11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11: Phương pháp ly khai

"Đoạn thời gian trước, đoàn đội chúng ta rốt cục có người tìm được phương pháp rời đi——" Nancy rốt cục nói đến trọng tâm.

Dung Tụ đang cúi đầu nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Nancy.

Câu này, tám phần mười không có nói dối.

"Thế nhưng yêu cầu rời đi là, 20 người đạt được cấp 5 cùng nhau nỗ lực." Nancy nói.

Nơi này có rất nhiều đoàn đội, thế nhưng nếu chân chính có thể tự do xuất nhập bí cảnh, vậy bọn họ đã chiếm lĩnh tuyệt đối quyền chủ động. Huống chi, với phương pháp ly khai bí cảnh này, vốn chính là một loại phương pháp thu nạp cao thủ.

Xem ra, bọn họ chính là người của một cái đoàn đội, sau đó mang theo tin tức này đi chiêu nạp cao thủ.

"Trong hoàn cảnh nhiều người, một số nơi tuy nguy hiểm cao nhưng kiếm kinh nghiệm rất tốt." Nancy nói bổ sung, "Sở dĩ, ta rất mong muốn ngươi có thể gia nhập chúng ta, sau đó đi thăng cấp cùng nhau ly khai cái chỗ này."

Dung Tụ gật đầu biểu thị mình biết rồi.

Xem ra, đoàn đội trong bí cảnh, đúng là nàng không có cách lảng tránh.

Thế nhưng Dung Tụ cũng không tính gia nhập vào một đoàn đội. Nếu là nàng muốn đi ra ngoài, đi thẳng đến một đoàn đội đã gom đủ 20 người, sau đó giết chết một người, như vậy thì không thể không cho nàng thay vào.

Đây là một cái rất đơn giản rất nhanh và tiện phương pháp.

"Ngươi thực sự không dự định gia nhập cùng chúng ta sao? Đội ngũ chúng ta đã có ba người cấp 5!" Nancy nhìn Dung Tụ không động dung chút nào, cao giọng nói, thậm chí có mấy âm đều đi lệch tông.

Lúc cô gái này nói đến đoàn đội của mình, cô ấy không so sánh nó với các đội khác để thể hiện sự cường đại của nó.

Hẳn là đoàn đội của hai người này trong bí cảnh sa mạc cũng không phải đoàn đội mạnh mẽ gì, nếu không bọn họ căn bản cũng không có ý định thông qua đoàn đội đối lập tới kéo người.

"Ta không xác định được theo đoàn đội các ngươi là có thể rời nơi này một cách nhanh nhất." Dung Tụ nói.

Nói như vậy cũng có thể lý giải.

Càng là đoàn đội sắp đạt được mục tiêu càng thu hút người khác gia nhập, mặt khác, đoàn đội cách mục tiêu càng xa thì không có người nguyện ý gia nhập.

Huống chi, Dung Tụ có thực lực như vậy, chỉ cần nàng nguyện ý, bất kỳ đoàn đội nào nàng cũng có thể tham gia.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Dung Tụ hỏi trước mặt hai người: "Các ngươi đã từng sử dụng kiểm tra đối với ta sao?"

Nancy ngẩn người, sau đó nói: "Sử dụng kiểm tra đối phương sẽ được nhắc nhở, cho nên nếu không muốn tuyên chiến, mọi người cũng sẽ không làm loại chuyện tình vô lễ này. Hơn nữa, kiểm trắc người khác cũng không có tác dụng gì to lớn."

Sẽ nhận được nhắc nhở?

Dung Tụ còn không biết chuyện này.

Dung Tụ quay trước mặt Nancy tiến hành kiểm tra.

[Ding, đang kiểm tra... ]

[Ding, kiểm tra thành công. Thu được tin tức của 'Nancy'. ]

Nick name: Nancy

Đẳng cấp: 2 cấp

Dung Tụ nhìn Nancy, thế nhưng nàng chẳng có bất kỳ biểu tình gì.

Đây là chuyện gì xảy ra?

Dung Tụ suy nghĩ một chút, đem việc này gác lại qua một bên.

"Xin lỗi, ta không có ý định gia nhập đoàn đội." Dung Tụ nói.

Dù sao thoạt nhìn nàng cũng không phải đặc biệt cường đại, sở dĩ những đoàn đội này cũng không sẽ không có ý niệm "Không chiếm được thì hủy diệt" trong đầu. Coi như bọn họ đã biết đẳng cấp của nàng, điều đó cũng không cần thiết.

Dù có cường đại như thế nào đi chăng nữa, chẳng qua cũng chỉ là một phần hai mươi mà thôi.

Nancy tiếc nuối gật đầu, còn Á Đương Tư vẫn luôn im lặng bên cạnh đột nhiên nở nụ cười.

Dung Tụ còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đã xảy ra.

[ Xin người chơi Tụ chú ý, có người chơi khác đang tiến hành kiểm tra với ngươi... ]

Dung Tụ chợt nhìn về phía Á Đương Tư.

"Nếu không muốn tuyên chiến, các ngươi cũng sẽ không làm chuyện vô lễ như kiểm tra người khác?" Dung Tụ đem lời nói của Nancy lặp lại một lần, giọng nói rất trầm, nghe có chút mùi vị nguy hiểm.

"Xin lỗi —— thế nhưng ta muốn ngươi cho ta một đáp án." Á Đương Tư đi tới trước mặt Nancy, bộ dáng muốn đem cô bảo vệ.

[Ding, người chơi Tư muốn cùng chia sẻ tài nguyên với bạn, có đồng ý hay không? ]

Chia sẻ tài nguyên, đó là cái gì?

Dung Tụ không cảm thấy đẳng cấp đối phương cao hơn mình, thế nhưng đây là cái quái gì? Lẽ nào cũng thuộc về một loại kỹ năng đặc thù? Hoặc là... Người khác dạy hắn đặc thù kỹ năng?

Dung Tụ không có suy nghĩ nhiều, mà là lựa chọn đồng ý cùng đối phương chia sẻ tài nguyên.

Tư liệu kiểm tra

Người chơi nick name: Tụ

Người chơi đẳng cấp: ? ? ?

Người chơi thuộc tính: ? ? ?

Người chơi thực lực đánh giá: ? ? ?

Dung Tụ nhìn thấy phần tài liệu này, đầu tiên nhíu nhíu mày.

"Thông tin ngươi vừa kiểm tra, tựa hồ cùng người khác không giống nhau."

"Đúng vậy. Người bình thường chỉ có thể kiểm tra xem nick name của người khác. Mà sử dụng thương thành đạo cụ sẽ nhận được hầu hết các tin tức một người trong một lần sử dụng."

Dung Tụ gật đầu biểu thị đã rõ, nàng đột nhiên phát hiện, bản thân cùng người khác có rất nhiều chỗ không giống nhau. Thế nhưng nàng cũng sẽ không ngu đến mức đem điểm đặc biệt của mình nói cho những người xa lạ này, mà là bất động thanh sắc gật đầu.

"Ngươi muốn nói gì."

"Ngươi phải chăng có kỹ năng đặc thù che đậy người khác kiểm tra?"

Hiện tại xuất hiện một sự tình ngoài dự đoán. Đạo cao nhất xích ma cao nhất trượng là sự tình vẫn luôn phát sinh, một khắc trước còn nghĩ mình hơn người khác một giây kế tiếp đã bị người ta khắc chế, Á Đương Tư đương nhiên sẽ không vui vẻ.

Thế nhưng Dung Tụ hoàn toàn không có ý muốn trả lời.

"Ngươi cho rằng thế nào?"

Một cái đáp án mập mờ chắc chắn làm Á Đương Tư không thoả mãn. Thế nhưng Dung Tụ thoả mãn là được rồi.

"Gặp lại sau."

Nàng nói, sau đó xoay người, hướng về phía mình cắm gậy sắt đi qua.

Nàng nghe được người phía sau nhỏ giọng đàm luận.

"Có muốn đuổi theo hay không?" Là Nancy, mặc dù đã đem thanh âm đè thấp, Dung Tụ vẫn nghe thấy.

"Không cần. Ta mong chúng ta sẽ không gặp lại nàng." Á Đương Tư nói.

Mà lúc này, Dung Tụ đã lần thứ hai thấy được nơi mình vừa cắm ống sắt.

Kỳ thực, hai người kia giao lưu hòa bình, thật là ngoài dự liệu của Dung Tụ.

Hiện tại rất nhiều người lương tâm đã không còn, nhưng vẫn có vài người giữ được theo bản năng nhiều năm qua, thuộc về bản năng tồn tại trong thời kỳ hòa bình, không có sẵn ý định công kích. Nếu như hai người kia làm khó dễ, hiện tại ma lực giá trị hoàn toàn không có nàng thật đúng là không thể bảo đảm thắng bọn họ.

Dung Tụ cũng hiểu được lần hành động này là bốc đồng, thế nhưng vừa cảm nhận thấy chỗ đất dưới chân có chút khác biệt, Dung Tụ có loại xung động muốn tìm tòi nghiên cứu.

Hiện tại thế giới của nàng, là một mảnh mờ mịt, nên nàng sẽ không buông bỏ bất kỳ khả năng nào. Nhưng rõ ràng, nàng có vẻ bốc đồng.

Dung Tụ thở dài, đem ba lô trắng trong túi đồ lấy ra. Trước, lúc từ phía dưới hố bò ra, Dung Tụ đã đem ba lô bỏ trở lại vào túi đồ, sau lại thấy người lạ, nàng càng không thể nào bại lộ.

Bởi vậy, cho tới bây giờ, Dung Tụ mới dùng vải sạch lau khuỷu tay bị thương chảy máu của nàng.

Dung Tụ nhớ tới Á Đương Tư từng nói, ngồi bên cạnh ống sắt rồi mở ra Thương thành.

Lần này nàng xem, trên đó viết: Khai phá tiến độ 5%

Cao hơn nhiều so với lần trước. Nhưng vẫn là có thể nói rõ một cái đạo lý.

Hiện tại, nàng đối với con đường tối tăm phía trước hoàn toàn không biết gì cả.

Đường phía trước, nàng mới thấy rõ 5%. Làm sao nói đi là đi?

Dung Tụ nhớ lại lời Á Đương Tư nói, liền phát hiện một vấn đề.

Thương thành tiền.

Dung Tụ đối với tiền phương diện này hoàn toàn không biết gì cả, thế nhưng nàng không muốn bại lộ mình hoàn toàn không biết gì. Người khác đều đã có thể đổi đồ, mà nàng nhưng ngay cả tiền là cái gì, kiếm được như nào cũng không biết.

Tuy rằng không biết hai người châu Âu biết được hậu có hay không hội nói cho nàng biết về tiền chuyện, thế nhưng Dung Tụ còn là lựa chọn giấu diếm.

Nàng tựa hồ đem tất cả bí mật của mình giấu diếm, sau đó theo thói quen lại đi đào móc bí mật của người khác.

Đây cũng không phải là thói quen tốt a.

Dung Tụ nhìn khuỷu tay bị thương của mình, không tiếng động nói.

Dung Tụ đem Thương thành hoàn toàn không có giá trị tắt đi, sau đó vừa mới chuẩn bị đứng dậy rút ống sắt ra, Tiểu Ngưu liền xuất hiện.

Dung Tụ sẽ không để cho hắn hiện tại mang mình đi tăng kinh nghiệm, mà là im lặng buông mí mắt xuống, không lên tiếng đứng lên, sau đó rút ống sắt cắm nghiêng ra nhét vào ba lô, kim chúc cùng ngân thủ trạc trên tay nàng va chạm phát ra thanh âm thanh thúy.

"Lần này, ngươi không khiến ta đợi lâu." Dung Tụ không đợi Tiểu Ngưu mở miệng liền nói.

Tiểu Ngưu nghĩ Dung Tụ chắc là vẫn ở chỗ này chờ đợi nghỉ ngơi, thế nhưng hắn có ảo giác Dung Tụ thoạt nhìn càng thêm chật vật.

Tiểu Ngưu liền nghĩ có thể mình đã cảm giác sai.

Thế nhưng nếu đổi một người khác, rất có thể sẽ phát hiện Dung Tụ tóc tai lộn xộn, trên y phục bụi cũng dầy một tầng, sắc mặt càng thêm tái nhợt, trên mặt vốn có vài vết máu, mà bây giờ lại có thêm hạt cát.

Không khó để nhìn ra, Dung Tụ đã đi chỗ nào đó "Thám hiểm".

Tiểu Ngưu gật đầu, đem nghi ngờ trong lòng loại bỏ, sau đó vươn tay muốn kéo Dung Tụ dậy.

Dung Tụ tránh được.

Nàng gật đầu nói: "Đi thôi, tìm chỗ nghỉ."

"Ngươi... Không vội đi tăng kinh nghiệm?" Tiểu Ngưu kinh ngạc.

Dung Tụ thoạt nhìn rất tốt bụng giải thích: "Ngươi phỏng chừng rất mệt mỏi."

Tiểu Ngưu cảm kích nói: "Xin lỗi... Ta trì hoãn ngươi."

Dung Tụ vén vài lọn tóc ra sau tai, chạm vào vành tai cảm giác lạnh như băng, thế nhưng trên sợi tóc khô ráo có kèm theo một cổ nhiệt khí, khiến Dung Tụ có chút khó chịu.

"Không có chuyện gì, tìm chỗ nghỉ là chuyện sớm muộn." Dung Tụ nói.

"Ngươi không phải là không dự định ở bí cảnh lâu dài sao?" Tiểu Ngưu phản xạ có điều kiện liền ngẩng đầu lên.

Dung Tụ cũng không phủ định câu nói của Tiểu Ngưu, nàng trừng mắt nhìn, đem bụi trên lông mi rũ xuống, mới chậm rãi mở miệng: "Là ai nói cho ngươi biết."

Tiểu Ngưu ngẩn người, nhìn Dung Tụ dừng bước lại, thế nhưng không có quay người lại.

Hắn giống như hồn vía lên mây chậm rãi mở miệng: "Lâm Thanh nói... Ngươi phỏng chừng không dự định ở lại chỗ này lâu..."

Tiểu Ngưu đứng phía sau Dung Tụ, nhìn không thấy khóe môi nàng khẽ nhếch, nhưng lại không hiểu nghĩ Dung Tụ hình như có chút kỳ quái.

"Ta đã biết." Dung Tụ nói, "Đi thôi."

Nói xong, nàng hướng phía ngược lại đi đến, bởi vì sa địa bất bình ổn hơn nữa xoay người, để lại hai dấu chân một sâu một nông.

"Ngươi có cái gì rớt..." Tiểu Ngưu thấy trong ba lô của Dung Tụ rơi ra vật gì đó, quá nhanh, vừa rơi xuống liền bị cát phủ lên, sở dĩ hắn không có thấy rõ.

"Không có việc gì." Dung Tụ nói thành công ngăn trở động tác nhặt đồ của Tiêu Ngưu. Hắn lăng lăng gật đầu ——

Tiểu Ngưu cấp tốc đuổi theo thân ảnh của Dung Tụ, nhưng không biết, nơi hắn vừa dừng lại, hạt cát bắt đầu bốc lên, đem một hàng dấu chân xóa sạch...

Mặt trời vẫn không có bất kỳ biến hóa nào, tựa hồ cùng bí cảnh này tồn tại vĩnh viễn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro