Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q1- C16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 16: Giãy chết

Dung Tụ chọn trúng một nơi ngân lang phân bố tương đối ít, phóng xuất mấy cái kỹ năng rồi định xông ra. Tuy rằng bầy sói số lượng rất nhiều, thế nhưng đồng thời đem Dung Tụ vây chật như nêm cối, tìm một phương hướng để thoát khỏi vòng vây cũng không quá khó khăn như vậy.

[ Ding, chúc mừng người chơi đánh chết ba con 'Sa mạc ngân lang', thu được 1800 điểm kinh nghiệm, thăng nhập cấp 9. ]

[ Ding, chúc mừng người chơi thăng nhập 9 cấp, thu được 5 điểm tự do kỹ năng. ]

Kinh nghiệm: 19700/23000

Dung Tụ miễn cưỡng đem một mảng lớn ngân lang đánh lui, muốn lao ra khỏi vòng vây.

Thế nhưng 'Sa mạc ngân lang' bốn phía cũng không phải bày đẹp mắt, hướng về phía lưng Dung Tụ nhào đến, Dung Tụ vốn trên tay bị thương nghiêm trọng, động một cái liền đau đến tận xương, đau nhức khiến nàng hít thở không thông. Lúc này lại bị cào một chút, Dung Tụ không cảm giác được đau nhức nữa, nàng đã có chút chết lặng. Thế nhưng bốn phía vây công để cho thân thể nàng không thể đứng vững đổ ập xuống, những con ngân lang không bị nhốt ở bên trong 'Đại mạc chi sa' thấy vậy bắt đầu vòng lại, muốn lần thứ hai vây quanh Dung Tụ.

Dung Tụ hướng phía ngay phía trước thả một 'Ngân lang hống', những con ngân lang này bị định trụ đại khái ba giây. Dung Tụ không có nhân cơ hội hạ sát thủ, mà là ngay tại chỗ lăn một vòng chạy ra khỏi vòng vây.

Mà bên ngoài vòng vây tiểu đoàn đội kia vẫn còn chưa rời đi, thấy một người máu dầm dề, tứ chi không lành lặn, tóc tai bù xù.

"Trời ạ, tang thi chạy đến bên trong bí cảnh!" Một nữ tử thoạt nhìn tầm tuổi Dung Tụ trong nháy mắt nhảy dựng lên, trốn phía sau một nam tử, trên mặt sạch sẽ trắng nõn, giống như là không có kinh qua những ngày chém giết máu tanh trong mạt thế.

Dung Tụ nghe thấy lời này, mạnh mẽ ngẩng đầu lên, tầm nhìn của nàng không rõ ràng, thậm chí Dung Tụ còn cảm thấy nàng giống một con tang thi.

Đám người kia, cách nàng ba trăm thước.

Dung Tụ ánh mắt chăm chú, không có đối với những con ngân lang phía sau thả ra kỹ năng, ngược lại quay qua trước mặt những người này thả một 'Ngân lang hống'.

Đám người kia bị định thân, bởi vì không đủ mạnh cho nên thời gian bị định thân lớn hơn ngân lang rất nhiều.

Khi bọn hắn bắt đầu có thể cử động được, Dung Tụ đã khập khiễng chạy tới bên người bọn họ.

Họa thủy đông dẫn.

Ngươi đã đưa đến tận cửa, cũng đừng trách ta.

Dung Tụ thấy bọn họ đã khôi phục thần trí, muốn chạy trốn, lần thứ hai phóng ra 'Ngân lang hống'.

Dung Tụ thấy đám ngân lang kia nhào tới chỗ hai mươi người bắt đầu cắn xé, nàng dùng tốc độ nhanh nhất của mình ly khai, nhưng còn chưa đủ nhanh. Dung Tụ thấy mình còn sót lại 10 điểm thuộc tính, giá trị tốc độ là 13, suy nghĩ một chút, đem điểm tốc độ tăng đến 20. Tốc độ nhanh hơn, Dung Tụ coi như thuận lợi ly khai nơi này.

Điều đáng buồn là hiện giờ giá trị ma lực của Dung Tụ không còn bao nhiêu.

Trên cơ bản cùng với cạn kiệt không khác mấy.

Mặc dù cả cơ thể đều đang kháng nghị muốn nằm xuống nghỉ ngơi nhưng Dung Tụ vẫn lảo đảo chạy tiếp.

Nàng hiện tại còn chưa đủ mạnh.

Mặc dù đã đi được một khoảng khá xa, Dung Tụ vẫn nghe thấy đằng sau truyền đến tiếng gào thét của đàn sói và tiếng kêu của đám người kia. Dung Tụ cũng nghe không rõ đám người kia có đang mắng nàng hay không. Ngũ giác của nàng đều có chút mơ hồ, khiến Dung Tụ có loại ảo giác mình sắp chết đến nơi.

Dung Tụ hướng phía bản thân phóng một 'Trì dũ thuật', tuy rằng hiệu quả không lớn, nhưng vẫn đủ cho nàng tiếp tục đi tiếp.

Mặc dù là đau nhức đến hít thở cũng khó khăn, đường vẫn phải tiếp tục đi.

Bằng không thì có lỗi với hai mươi mấy người bị hãm hại làm người thế thân cho mình rồi.

Đi...

Dung Tụ trong đầu chỉ còn lại một cái ý niệm này. Tầm nhìn toàn một màu đỏ thắm của nàng xuất hiện vài điểm bạc. Lại có vài con ngân lang đuổi theo nàng.

Dung Tụ đã không còn khí lực chiến đấu nữa, cũng không còn ma lực để có thể đánh cùng bọn chúng.

Một con ngân lang mạnh đánh tới, Dung Tụ bị nó đụng vào, cảm thụ được khí tức nóng rực của cát sau lưng, và hạt cát thô ráp rơi xuống chỗ vết thương của nàng khiến chúng trở nên đau rát hơn.

Trên cổ đột nhiên chảy xuống dòng máu nóng hổi, nàng bị cắn đến đau nhức.

Đại não đang một mảnh hỗn độn rõ ràng hơn không ít, nàng lấy tay đẩy con sói trên người ra, thế nhưng bởi vì nàng đã hết sức lực nên không thể làm nó di chuyển. Thậm chí, Dung Tụ còn phát hiện cánh tay của mình cũng đã bị cắn.

Lẽ nào, phải chết như vậy?

[ Hệ thống thông cáo: Chúc mừng người chơi danh hiệu 'Ngô Vương Vạn Tuế' trở thành người thứ ba chuyển nhập nhất giai, thu được tân ID 000000003. Chỉ có ba nguời đầu tiến nhập nhất giai mới được thông cáo trên thế giới, xin người chơi hãy tiếp tục cố gắng. )

Dung Tụ nghĩ đại não tựa hồ bị vật gì đó trùng kích vào, từ tê liệt hỗn loạn trở nên sục sôi tinh thần chiến đấu.

[ Ding, danh hiệu 'Sát thủ' hiệu quả phát động, thu được hiệu quả 'Giãy chết' . Xin hỏi có sử dụng hay không? )

Tên gọi: Giãy chết

Tác dụng: Khi sinh mệnh giá trị cùng ma lực giá trị còn sót lại dưới 5%, tạm thời kích phát của ý chí chiến đấu của người chơi.

Ghi chú: Hiệu quả sau khi kết thúc rơi vào hôn mê 12 tiếng đồng hồ.

Dung Tụ thanh âm hầu như không thể nghe thấy: "Sử dụng."

Sau một khắc, nàng cảm thụ có dòng nước ấm từ trái tim bắt đầu chảy ra, chấn động mãnh liệt khiến cho cơ thể nàng tự giác rung động. Dung Tụ đem con sói đang cắn cổ mình bắt lại, mặc dù cánh tay đang bị một con sói cắn, nàng nắm lấy hàm trên và dưới của ngân lang bằng tay trái và tay phải rồi tách mở miệng nó ra.

Nàng chậm rãi đứng lên.

Dung Tụ tựa hồ cảm giác đau nhức và vô lực đều không còn, nàng bây giờ, có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất của mình.

Tỷ như, 30 điểm, là lực lượng gấp lần thường nhân.

Tay trái Dung Tụ, đã bị cắn thấy được màu trắng màu trắng của xương. Giờ khắc này, nàng không có bất kỳ cảm giác đau đớn nào. Dung Tụ nắm con ngân lang kia, dùng đầu ngón tay đã bị dập nát bắt đầu ở đầu nó cắm xuống, mặc cho nó giãy dụa, móng vuốt sắc nhọn tiếp tục lần thứ hai cào ra vết thương trên người nàng.

Dung Tụ sử dụng lực cổ tay. ngân lang đã không còn sức mở miệng ra nữa.

Huyết nhục chảy xuống, lục phủ ngũ tạng rơi đầy đất.

Dung Tụ đem ngân lang trước mặt xé tan.

[ Ding, chúc mừng người chơi đánh chết một con 'Sa mạc ngân lang', thu được 600 điểm kinh nghiệm, cự ly thăng cấp còn kém 2700 điểm giá trị kinh nghiệm. )

Hai con 'Sa mạc ngân lang' còn lại cũng bị giật mình, gần như dừng lại động tác, sau khi nhìn Dung Tụ một cái, chúng nó bắt đầu chạy trốn.

Dung Tụ xoay người lại, kéo đuôi một con ngân lang lại, đem nó tung lên không, lần thứ hai rơi vào bàn tay, dùng đồng dạng thủ pháp đem con này xé thành hai nửa.

Thực lực Dung Tụ kỳ thực không có tăng cường, chỉ là làm mất đi cảm giác đau đớn và cảm giác vô lực. Nếu như trước khi nàng bị thương mà cũng gặp ngân lang, nàng đồng dạng có thể dễ dàng đem nó xe đôi.

Bởi vì nàng có sức mạnh như vậy.

[ Ding, chúc mừng người chơi đánh chết một con 'Sa mạc ngân lang', thu được 600 điểm kinh nghiệm, cự ly thăng cấp còn kém 2100 điểm giá trị kinh nghiệm. ]

Dung Tụ không có truy con sói chạy thoát kia nữa, bởi vì trước mắt nàng tối sầm, ngã lên trên cát.

Nhiệt độ nóng rực cũng vô pháp khiến nàng tỉnh lại.

[ Ding, chúc mừng người chơi mở ra ẩn dấu chức nghiệp 'Ác ma' ]

Đương nhiên, Dung Tụ không nghe được.

Một mảnh hắc ám, cắm rễ ở trong không gian nho nhỏ. Dung Tụ vô pháp mở mắt, cho dù ý thức của nàng đã dần dần tỉnh lại.

Hôn mê 12 giờ, là đem đại não cưỡng chế "Tắt máy" . Mà đại não một lần nữa vận chuyển lại rồi, thế nhưng thân thể vẫn ngủ say.

Dung Tụ đang suy nghĩ, nàng còn sống không.

Nếu là có người qua đường gặp phải nàng, có nghĩ nàng là tang thi, liền đem nàng giết không?

Tựa hồ rất có thể a.

Đã như vậy, vậy hãy nhanh một chút tỉnh lại đi.

Dung Tụ thử mở mắt, nhưng ngay cả một tia sáng cũng không lọt được vào mắt.

Nàng muốn giơ tay lên, nhưng lại cảm thấy một cơn đau như bị xé rách từ cánh tay đến não, khiến nàng run rẩy theo bản năng.

Trước là không có tâm tư cảm nhận vết thương, hôm nay lại phát hiện, vết thương trên người mang đến thống khổ, có thể để cho nàng cứ như vậy chết đi.

Thế nhưng Dung Tụ không có đối với chính mình dùng 'Trì dũ thuật'. Trên người không có cảm giác dinh dính của huyết dịch, phỏng chừng quần áo dính máu lúc trước đã được thay rồi.

Đầu Dung Tụ rất đau, không phải do ý thức hỗn độn, mà là đau đớn từ huyết nhục. Đoán chừng là đầu đụng phải vật gì đó, hoặc là những thứ khác.

Dung Tụ không dám động, nàng cảm giác mình toàn thân đầu khớp xương đều lung lay sắp gãy, nếu như nàng mạnh mẽ đứng dậy, phỏng chừng chính mình sẽ rời thành vài khối. Thế nhưng cảm giác không thể nhúc nhích được khiến Dung Tụ vô cùng khó chịu.

Nàng thử đem hai mí mắt sắp dính vào nhau mở ra, rốt cục thấy được một tia sáng.

Nhưng vẫn là ở chỗ này, ở trong đại mạc. Bởi vì ánh sáng Dung Tụ thấy, là ánh sáng à duy nhất trong môi trường này có.

Ánh sáng màu vàng đục.

Dung Tụ mở mắt ra, đập vào mắt là một cái màn trướng đơn giản. Lưng Dung Tụ tuy rằng có vết thương, thế nhưng nàng có thể cảm nhận được phía dưới lưng không bằng phẳng. Đoán chừng là có người cứu nàng, đặt nàng lên trên một thứ gì đó, mà phía trên sa trướng khiến Dung Tụ nghĩ có chút giật mình.

Hoàn cảnh bây giờ, sa trướng như vậy thật khó có được, còn có người nguyện ý đem mấy thứ này phân cho người khác sao?

Dung Tụ vô pháp đứng dậy, nhưng tầm nhìn của nàng đã dần dần rõ ràng, để cho nàng có thể phân biệt được, chỗ này không chỉ có vài người.

Phảng phất là, một đại đoàn đội mấy trăm người.

Dung Tụ nhắm mắt lại, ép buộc ý thức của mình tiếp tục nghỉ ngơi cho tốt một chút.

Trong giây lát, một loại trực giác khiến Dung Tụ muốn đứng lên. Thế nhưng thân thể suy nhược này khiến Dung Tụ không làm ra bất kỳ phản ứng nào.

Có người vào. Đứng ở trước mặt Dung Tụ. Dung Tụ bây giờ có thể động chỉ có mí mắt, chỉ cần không mở mắt, ai cũng đều không thể nhìn ra nàng đã tỉnh.

"Trình Thiên, ngươi tại sao muốn đem nàng mang về?" Là thanh âm của một cô gái, nghe rất nghiêm nghị, rất có tác phong của nữ cường nhân.

"Chuyện của ta, không cần ngươi tới quản." Thanh âm của một nam tử, có loại ý tứ khinh thường. Thế nhưng tỉ mỉ cảm thụ, phô trương thanh thế rất nhiều. Đoán chừng là một nam tử giả bộ cường ngạnh.

Dung Tụ đại khái là nghĩ như vậy, tuy rằng nàng cũng không phải người tốt, nhưng người khác cũng cứu nàng một mạng, nàng cũng không thể không có chứng cớ gì dưới tình huống này lại suy luận người ta dụng tâm kín đáo được.

"Tiếp qua bảy ngày, trong đoàn đội sẽ xuất hiện người nhất giai." Cô gái kia nói.

"Nhanh như vậy?" Nam tử vấn, thanh âm cao lên vài cung độ.

"Ngươi cứ nói đi?" Nàng kia tựa hồ không muốn tiết lộ nhiều tin tức lắm, "Ở đây còn có người khác, mặc dù là hôn mê. Đợi đến lúc đó, ta sẽ thương lượng với ngươi một chút."

Nam tử gật đầu, Dung Tụ không có thấy, thế nhưng đại khái có thể suy luận hắn đã đáp ứng lời của cô gái.

Dung Tụ vẫn còn có chút đáng tiếc, nếu như bọn họ ở nơi này đem tất cả nội tình đều nói ra, vậy có thể tiết kiệm rất nhiều công sức.

Dung Tụ vừa nghe nàng kia nói, là muốn tiếp nhập nhất giai, chứ không phải đạt được cấp 5.

Xem ra, hiện tại đoán chừng là có người đã thăng đến cấp 5, nhưng lại muốn tìm một cái ẩn dấu chức nghiệp.

Bằng không, lâu như vậy, làm sao có thể chỉ có ba người chuyển nhập nhất giai.

Đương nhiên, không loại trừ những người giống như Dung Tụ, gặp phải nguy hiểm cực lớn.

Tuy rằng Dung Tụ suy đoán bí cảnh không chỉ có một, thế nhưng nguy hiểm và độ khó khẳng định sẽ không chênh nhau quá xa. Nếu như độ khó thấp, kinh nghiệm cũng không tốt lắm. Nếu như gặp phải nguy hiểm mà người chơi cấp 10 đều không thể ứng đối, như vậy cũng không có cái gì tốt để nói cả.

Chết sớm siêu sinh sớm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro