Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q2- C18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38: Xếp hàng đăng ký

[ Hệ thống thông báo: Người chơi danh hiệu 'Tụ' là người thứ nhất thăng lên cấp 30! ]

Vừa lúc bọn họ còn đang khua môi múa mép muốn kiếm thêm lợi ích, Dung Tụ liền sử dụng truyền tống phù, vốn là định truyền tống đến một nơi an toàn để rời khỏi rừng rậm, nhưng lại thật không ngờ vận khí không được tốt, lập tức truyền đến một đoàn đội đang bị bao vây.

Lúc đầu Dung Tụ thuận miệng gọi là Tân Hợi, lại chậm chạp không có phản ứng, ước đoán không có ai dùng cái nick name như thế này, cho nên Dung Tụ lại kêu Cách Mạng Tân Hợi.

Sau đó nàng đã bị truyền đến trong biển tang thi này. Mấy người bên cạnh nhìn nàng giống như nhìn thấy quỷ.

Dung Tụ cũng rất qua loa giải thích ba chữ: "Truyền tống phù" .

Sau đó liền bắt đầu đối phó với tang thi chung quanh rồi.

Cái đoàn đội kia có chừng ba mươi người, mỗi bên thủ một phương, Dung Tụ tuy vẫn còn chút đề phòng, nhưng phòng ngự phía sau rõ ràng thả lỏng hơn một chút so với bình thường, sau đó thả vài cái kỹ năng xuống phía dưới, liền đem tang thi rậm rạp chằng chịt xung quanh giết sạch tạo ra một khoảng trống.

Dung Tụ đang suy nghĩ mình không nên lúc nào cũng gọi nickname Trung Quốc, truyền tống đến một thành phố hoặc là quốc gia có ít người một chút có phải càng thêm thích hợp hay không.

Lúc Dung Tụ còn chưa kịp nghĩ xong, vòng vây tang thi đã càng co nhỏ lại rồi.

Dung Tụ không thể làm gì khác hơn là gạt bỏ ý tưởng ra khỏi đầu, sau đó bắt đầu xử lý tang thi xung quanh.

Vì vậy nàng nhận được hai cái thông báo của hệ thống.

[ Ding, chúc mừng người chơi đạt được 320000 điểm kinh nghiệm, thăng lên cấp 30. ]

[ Ding, chúc mừng bạn là người chơi thứ nhất thăng lên cấp 30, thu được 'Túi thần bí'x1. ]

Kinh nghiệm: 326000/ 500000.

Năm trăm ngàn, đang đùa sao?

Trước đó Dung Tụ từ cấp 29 đến cấp 30 cần có hơn hai mươi ngàn kinh nghiệm, nhưng là từ cấp 30 đến cấp 31, lại cần một trăm tám mươi ngàn kinh nghiệm.

Điều này làm cho Dung Tụ tâm tình vô cùng không vui, thủ đoạn đối phó với bầy tang thi cũng tàn nhẫn hơn chút, thật không ngờ chỉ có mấy cái kỹ năng, tang thi bên cạnh không còn một mống.

Sau đó nàng mới biết được, cái đoàn đội này cách thành phố có nơi lánh nạn chỉ có 300m...

Sau đó bọn họ liền nhanh chóng vào khu an toàn.

Đây là một trong những thành phố hiện đại nhất đất nước, Dung Tụ muốn vào lại phải xếp hàng đăng ký, thời điểm nàng xếp hàng ghi danh, Dung Tụ thuận tay mở kênh giao tiếp, sau đó vừa vặn thấy một màn bạn tốt không lớn không nhỏ.

Kế tiếp liền xuất hiện đoạn đối thoại.

[ Ti Ảnh Man Trúc ] Honey, ngươi thức trắng đêm không ngủ để giết quái sao, vì sao ta thấy ta đã liều mạng như vậy rồi mà cũng đuổi không kịp ngươi aa. .

Sau khi những lời này phát ra toàn bộ kênh lại lâm vào trầm mặc quỷ dị.

Sau đó Dung Tụ phát ra câu nói thứ hai.

[ Dạ Oanh ] phải chăng nên dựa theo đề nghị của ta mà làm.

Một câu nghi vấn bị nói thành câu trần thuật, người ở chỗ này đều mạc danh kỳ diệu nghĩ tới thanh âm nhắc nhở bị cơ giới hóa của hệ thống.

Quả nhiên không tốt lắm a.

Khi kênh giao tiếp từ từ trở nên hài hòa hơn, xếp hàng cũng rất nhanh đã đến phiên Dung Tụ báo danh rồi.

"Tiểu muội muội, ngươi làm sao lại không nói lời nào? "

Cái này là thanh âm của đoàn trưởng của đoàn thể Dung Tụ vừa xuẩ hiện kia, bởi vì Dung Tụ cứu bọn họ một lần, cho nên khi hắn nghe Dung Tụ là dùng truyền tống phù ngẫu nhiên truyền tống tới, rất là nhiệt tình đề cử nàng đến nơi lánh nạn nghỉ ngơi.

Sau đó còn cùng Dung Tụ xếp hàng.

Tuy rằng Dung Tụ vẫn không để ý đến hắn mà luôn tập trung trên màn hình giả lập.

"Quả nhiên là thanh niên a, lướt diễn đàn xem náo nhiệt đến quên trời đất, ban đầu, thúc thúc ta còn không dùng những thứ này đâu. " Đội trưởng cười ha ha mà không biết Dung Tụ đã quên mất tên ông.

Mà giờ này khắc này, ở nơi lánh nạn tại thành phố F, có hai người lặng im đối diện nhau, đáy mắt vô cùng lo lắng.

Trước bởi vì đằng điều khí thế hung hãn, rất nhiều người trong nháy mắt đều bị giết chết, mà những người còn lại, một bộ phận căn bản không biết có vật phẩm như truyền tống phù, còn có một chút là không nhớ ra được truyền tống phù.

Mà còn có một bộ phận không mua nổi truyền tống phù, một bộ phận đã mua nhưng chưa kịp dùng. Còn lại, mua được, dùng được, cũng chỉ có một người.

Người kia, trước khi Dung Tụ đem mấy người còn lại toàn bộ giết chết, sau khi đằng điều phát động công kích đại quy mô, quyết định thật nhanh dùng truyền tống phù, sau đó về tới nơi lánh nạn.

Vì vậy hắn khóc lóc kể lể rất nhanh bị trình lên cao tầng của nơi lánh nạn thành phố F.

Nhưng mà, Dung Tụ lúc này lại vừa lúc dùng danh hiệu Dạ Oanh ban bố một cái chủ đề.

Cái này để cho bọn họ hầu như xác định được Dạ Oanh thần bí kia, chính là một tỏng hai trăm người xuất hành lần này.

Mà nơi lánh nạn thành phố F mặc dù có một bộ phận là người ngoại quốc, thế nhưng lần này xuất hành, lại không có một người ngoại quốc nào đi theo.

Nói cách khác, quốc tịch của 'Dạ Oanh' trên cơ bản đã được xác nhận. Hiện tại, chỉ cần kiểm tra xem đó là ai.

Dung Tụ lúc đầu cũng lo lắng đến vấn đề này, thế nhưng nghĩ đến thời điểm bản thân mình xuất hành là trực tiếp đi theo Dung Khâm, hoàn toàn không có đăng ký, hơn nữa mặc dù là bọn họ từ chỗ kia trở về biết được có người nửa đường gia nhập vào đội ngũ, cũng sẽ không nghĩ tới Dung Tụ.

Ngoại trừ, cái tên đã đăng ký lên hồ sơ.

Ở nơi lánh nạn người chơi 'Tụ' cấp 9 đột nhiên bốc hơi.

Có phải sẽ khiến họ chú ý mà bắt đầu điều tra từ đó?

Dung Tụ tạm thời còn chưa có dự định bởi vì thực lực của chính mình mà cùng những người có thế lực cùng làm việc lớn, thế nhưng đã có cái sức mạnh này, nàng cũng không muốn che che giấu giấu lo lắng suy nghĩ.

Đến phiên Dung Tụ ghi danh, người ghi danh hướng về phía Dung Tụ phát một phép kiểm tra, sau đó đem nick name ghi là 'Tụ' .

"Bao nhiêu cấp? "

Dung Tụ trắng ra nói: "Hai mươi lăm. "

Dung Tụ cũng không tin, tại cái nơi lánh nạn này lại mời được một người cấp hai mươi lăm đến để kiểm tra mình.

"Tốt hai mươi lăm... Chờ đã!" người ghi danh lúc đầu lặp lại động tác quen thuộc này, đều theo phản xạ viết xuống, sau đó lại đột nhiên nghĩ tới đẳng cấp này đại biểu ý nghĩa gì.Sau đó vị đăng ký viên kia đứng lên: "Thực sự? "

Dung Tụ cảm thấy đây thật sự không cần thiết phải lặp lại. Cho nên trực tiếp coi như không thấy.

"Mời nghiệm chứng một... A... "

Thời điểm đăng ký viên còn chưa nói hết lời, cái bàn tuy đơn sơ nhưng còn bền chắc trong nháy mắt hóa thành bụi, làm cho lúc đầu đăng ký viên đang đặt một tay ở trên bàn sợ đến mức lui lại mấy bước.

Hắn tạm thời không cảm thấy mình so với cái bàn khảm sắt bên trong thì cứng rắn hơn...

"Ngươi tựa hồ đem cái bàn làm hư..." đăng ký viên nuốt nước miếng, nhìn một chút mười mấy người đang trong trạng thái ngốc lăng phía sau Dung Tụ chờ ghi danh, suy tư mấy giây rồi nói.

"Bồi thường cho ngươi một chiếc xe, thế nào?" Dung Tụ hỏi.

Sau đó một chiếc xe bị tháo dỡ thành bốn khối lớn bịch một tiếng rơi xuống đất.

"... " người ở chỗ này vô luận là miệng hay tim đều ở trong một trạng thái yên lặng quỷ dị.

Dung Tụ lúc trước vẫn còn ở nơi hoang dã. Muốn đem một chiếc xe thu lại, kết quả các bộ phận trong chiếc xe kia đã bị hỏng, sau đó nàng liền phá cho bên ngoài cũng hỏng luôn rồi thả trong Túi đồ, để đấy sau đó đập người.

Thật không ngờ, để vào trong túi đồ, lại được đặt tên thành 'Mảnh vụn xe hơi', hơn nữa tổng cộng có 4 mảnh nhỏ.

Tiếp đó Dung Tụ liền rất sảng khoái đem tất cả các xe khác cũng đập, ném vào trong túi đồ.

Sau đó chính là nàng bị truyền tống đến cái chỗ này, sau khi Dung Tụ lấy các mảnh xe ra, tang thi bị đập bay hoặc là đè lại, thế nhưng nhiều tang thi thì sẽ không đè ép được, thậm chí sẽ bị phản công, cho nên thứ này kỳ thực cũng không có tác dụng gì.

VÌ vậy Dung Tụ liền muốn đem chúng nó ném đi. Nhưng chưa kịp ném xong đã đánh xong rồi.

Cũng chính là khi đó, Dung Tụ mới biết được, vòng vây cách nơi lánh nạn cũng chỉ có mấy trăm mét mà thôi.

"Ngạch... Mời vào. Nơi lánh nạn này dùng nhà của cư dân tạo thành. Ngạch, tòa A... tòa A... tòa A tàng 10 phòng số 3. " đăng ký viên cố gắng đem đầu lưỡi đang thắt lại của mình duỗi thẳng ra.

Dung Tụ nhận lấy chìa khoá cùng một loại thẻ căn cước gì đó, đang chuẩn bị ly khai, đội trưởng đoàn thể nào đó ở bên cạnh vỗ vỗ bả vai Dung Tụ.

"Ta ở trên diễn đàn thấy... Mấy ngày hôm trước, Ti Ảnh Man Trúc đã đến nơi lánh nạn ở Thủ đô. Nàng cũng là người quốc gia chúng ta. Thế nhưng, thời điểm nàng ghi danh, cấp bậc là 23. " đội trưởng kia đang nỗ lực biểu đạt nguyên nhân tại sao mình lại sợ hãi như thế với Dung Tụ.

"Nhất định là nàng che giấu bộ phận thực lực. " Dung Tụ thuận miệng nói, sau đó dự định đến cột mốc đường đối diện xem, đứng ở dưới ánh mặt trời hồi lâu, cảm giác toàn thân cũng không được thoải mái.

"Cần ta chỉ đường cho ngươi không, ta rất quen thuộc tòa A nha. " Một người sau lưng Dung Tụ đột nhiên nói.

Dung Tụ đương nhiên không tin, nếu đã quen thuộc như vậy còn tới xếp hàng đăng ký làm cái gì?

"Ngươi đừng không tin! Cái tiểu khu này vốn chính là chỗ ta ở, sau lại bị cưỡng chế thu hồi làm chỗ tị nạn, bất quá lại hứa hẹn phân cho ta một gian phòng. Tòa A chính là tòa ta ở!" Người nọ nguyên bản bị vị đội trưởng kia che hơn nửa người, sau khi đi tới mới nhìn rõ là một cô gái mi thanh mục tú.

"Ngươi tên là gì. " Dung Tụ lúc đầu không có thói quen hỏi tên người khác, bởi vì dù nàng có biết cũng sẽ không nhớ kỹ.

"Ta goị Thiệu Tử, ngươi có thể gọi Tiêu Tử! " âm cuối của cô gái rất nhẹ nhàng, thế nhưng ở dưới ánh mặt trời gay gắt, gò má lại có vẻ hơi âm trầm, phía dưới đôi mắt đen nhánh là quầng thâm nhàn nhạt.

"Dung Tụ. " Dung Tụ trả lời rất đơn giản.

Sau đó, nàng hướng phía vốn là địa phương đi tới.

Đã nhưng đã thấy bản đồ ở địa phương nào, còn cần người khác dẫn đường sao?

"Chờ đã. . ." vị đội trưởng kia đột nhiên cao giọng nói.

"Ngươi có thể đừng cản đường nữa được không, chúng tôi đang muốn nhanh chóng đăng ký đây. Có phải ngươi phơi nắng dưới ánh mặt trời rất thoải mái không?" Một người phía sau vị đội trưởng kia kêu lên, sau đó là vài tiếng hưởng ứng.

Đội trưởng đột nhiên có chút xấu hổ, sau đó lập tức luôn mồm nói xin lỗi, tiếp nữa tránh lui sang một bên.

Chờ hắn quay đầu lại, Dung Tụ cùng Thiệu Tử đều không thấy.

Kỳ quái, Thiệu Tử. . . Không phải còn chưa có đăng ký sao?

Đây là ý nghĩ của vị đội trưởng kia.

Mà Thiệu Tử xác thật không đăng ký, thế nhưng nàng ở thời điểm hỗn loạn đã nhanh chóng đi theo Dung Tụ.

Hệ thống xuất hiện không lâu, trong một xã hội hài hòa người đối với người luôn có một loại khoan dung cùng tín nhiệm trong lòng. Dù sao cũng là đồng loại, không có thấy tang thi, tràng cảnh lại có chút loạn, cho nên lòng phòng bị của mọi người sẽ thấp hơn một chút.

Cho nên đã bị Thiệu Tử chui vào rồi.

Nhưng Dung Tụ không giống với phần lớn người, nàng sau khi xem bản đồ một chút, liền trực tiếp chọn một con đường, đi dưới bóng râm tương đối khuất. Lại nói tiếp nơi lánh nạn này cây cối coi như tốt, ngoại trừ có chút bụi bẩn dính phía trên không ai xử lý, hoàn toàn không có dấu hiệu dị biến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro