Chương 70 nếu là trân bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BOSS xuyên thành tiểu khả ái [ xuyên nhanh ]

Chương 70 nếu là trân bảo 8

Tác giả: Quang Minh Tại Án

Tuy không cam lòng, nhưng Ahas lại không muốn để thiếu niên phải vất vả tìm kiếm đồ vật.

Khanh Vân ăn xong cơm trưa, theo thói quen hướng Ahas giơ giơ lên cằm, Ahas hiểu ý đưa qua khăn giấy giúp thiếu niên lau miệng.

Nhìn thiếu niên lau đến đỏ bừng cánh môi, ánh mắt của Ahas trầm xuống, linh hồn ngo ngoe rục rịch, tưởng tượng đến một ngày nào đó hắn có thể cắn lấy đôi môi đỏ mọng ấy chắc chắn nó sẽ thật mỹ vị, mặc dù nghĩ vậy nhưng thân thể người máy lại lạnh như băng, nhất cử nhất động đều cực kỳ hợp quy củ.

Loại này tương phản, làm nội tâm Ahas trở nên nóng nảy. Đột nhiên, linh quang chợt lóe, có lẽ hắn có thể thừa dịp thiếu niên tìm kiếm tín vật gia chủ, mượn cơ hội cùng thiếu niên gặp mặt?

Hắn thậm chí có thể thừa dịp trước khi thiếu niên biết được thân phận thật của hắn, tạm dùng một thân phận khác để làm quen với thiếu niên, như vậy hắn liền không cần băn khoăn cái gọi là bối phận, cũng không cần sợ thiếu niên bởi vì thân phận của hắn mà sinh ra xấu hổ.

Chờ khi thiếu niên biết hắn là ai, hắn đã sớm đem con của hắn cùng Phong Phỉ Minh đều giải quyết rớt!

Ý tưởng này chậm rãi thành hình trong lòng Ahas, hắn cơ hồ một khắc cũng không chờ được, thừa dịp về tới thân thể của mình liền bắt đầu an bài công việc.

Ngày hôm sau Khanh Vân tỉnh lại, liền không thấy nam nhân ấy đâu nữa, đối mặt hắn chỉ là người máy quản gia K đã được thiết trí phải đem Thẩm Minh Diệp thành chủ nhân duy nhất mà thôi.

Mà kỹ xảo ở chỗ, không thấy bóng dáng nam nhân đâu, mà nguyên bản ở trong khe hở giá sách từng bị Khanh Vân lục tung nhiều lần giờ lại xuất hiện một hộp nhỏ tinh tế nằm ở đó, nhìn như bí ẩn nhưng thật ra lại được đặt một cách khéo léo, khiến người khác chỉ cần nhìn kỹ một chút là có thể thấy được nó.

Khanh Vân nhướng mày, mang vào dép lê tiến lên trước. Hộp đã bị che kín bởi lớp tro bụi, đích xác giống được đặt ở nơi này qua nhiều năm mà không bị người động tới. Nhưng Khanh Vân lại biết rõ ràng, ngày hôm qua ở nơi này rõ ràng trống không, không có vật gì ở đây.

Đem tro bụi lau sạch, Khanh Vân mở hộp ra, một trang giấy viết tám ám hiệu đang an tĩnh nằm trong hộp.

Trang giấy cùng nét mực được làm cũ ở trình độ "gãi đúng chỗ ngứa", mà chữ viết cũng đúng thật là do cha của Thẩm Minh Diệp viết không sai.

Khanh Vân ngồi ở cạnh bàn, chống cằm nhìn trang giấy, khóe miệng lại hiện lên nụ cười nghiền ngẫm. Tối hôm qua trước khi hắn đi vào giấc ngủ, nam nhân kia rõ ràng còn ở, sáng nay người đi rồi không nói, càng là lặng yên không một tiếng động đem chiếc hộp đã được công nghệ chỉnh sửa qua, hoàn mỹ đưa vào phòng của mình.

Không nói cái khác, chỉ cần một đêm mà có thể bắt chước hoàn mỹ chữ viết của cha quá cố của Thẩm Minh Diệp, đã nói lên người nam nhân này có bối cảnh không thể khinh thường.

Huống chi...... Người nam nhân này lại còn có thể bắt được chuỗi mã hóa từ trong tay của tổ chức bí ẩn kia, theo lý thuyết chỉ có cha của Thẩm Minh Diệp cùng tầng quản lý nhân viên của tổ chức tối cao mới có quyền biết đến ám hiệu giao dịch này.

Chẳng lẽ nam nhân cùng tổ chức kia có quan hệ?

Khanh Vân nhìn chằm chằm ám hiệu trong tay đến xuất thần, sau khi hắn tiếp thu hết thông tin về hướng đi của thế giới này, cũng không có đề cập nhiều đến tổ chức ấy, bởi vì Phong Phỉ Minh và Yodel vẫn chưa cùng tổ chức có quá sâu tiếp xúc.

Nhưng ở một ít chi tiết, lại không khó coi ra loại này ngân hàng là chuyên môn bảo quản một ít vật phẩm trân quý, cũng cung cấp ra một ít vật phẩm nhằm cho việc giao dịch, có thể thấy được phạm vi thế lực của tổ chức có bao nhiêu to lớn.

Hắn nhớ rõ Phong Phỉ Minh và Yodel đã tham gia vài buổi đấu giá, mà sau lưng những hội đấu giá ấy đều có dấu vết của tổ chức này.

Tự hỏi không có kết quả, Khanh Vân không lại nghĩ nhiều. Người nam nhân này nếu đã tìm mọi cách đem ám hiệu đưa đến trong tay hắn, đã nói lên chuẩn bị cùng hắn gặp mặt, có lẽ không được bao lâu nữa là có thể biết được thân phận thật của hắn.

Đồng thời Khanh Vân thật đúng là muốn cảm tạ hắn, nếu tìm không thấy ám hiệu, chỉ sợ Khanh Vân còn muốn tìm mặt khác biện pháp bắt được tín vật, hiện tại nhưng thật ra giảm đi không ít phiền toái.

Bất quá bây giờ Khanh Vân còn phải xử lý thêm một vấn đề lớn khác, hắn ở trên mạng tra cứu một chút, tổ chức này có cái quy định, nếu định kỳ gửi đồ vật không tới lấy đúng hạn, khách hàng phải trả một bộ phận tiền vi phạm hợp đồng, nhằm bồi thường tổn thất của tổ chức trong việc điều phối nhân sự ở mặt điều động phương án.

Khanh Vân không biết cha của Thẩm Minh Diệp lúc trước yêu cầu bảo tồn niên hạn là bao lâu, nhưng nghĩ đến hiện tại khẳng định còn chưa tới thời gian, nếu không tổ chức đã liên hệ hỏi hắn mới đúng, Phong Phỉ Minh vẫn luôn đem Thẩm Minh Diệp lưu tại bên người cũng là do nghĩ đến vấn đề này, bởi vì vô luận như thế nào hắn đều muốn mượn tay của Thẩm Minh Diệp để bắt lấy tín vật.

Dựa theo giá trị tín vật của gia tộc Patterson, tiền vi phạm hợp đồng khẳng định không phải số lượng nhỏ, có lẽ đối Phong Phỉ Minh tới nói có thể tùy tùy tiện tiện lấy ra số tiền ấy, nhưng đối Thẩm Minh Diệp tới nói lại không dễ dàng như vậy.

(Góc nhỏ của Pie: Mọi người có thể lên Youtube ghé kênh Choppie Audio để đón xem những bộ truyện đam mỹ hay nhất nhé ❤️ để lại cho tui một subscribe với nha 🌱 iu nhìu 🫶🏻.)

Cho dù hắn có di sản do cha mẹ lưu lại, cùng bó lớn tiền tiêu vặt do Phong Phỉ Minh cấp, nhưng này đó tài sản toàn bộ đều ở trong giám thị của Phong Phỉ Minh, Khanh Vân vừa động liền sẽ đưa tới Phong Phỉ Minh chú ý.

Trực tiếp đem ám hiệu giao cho Phong Phỉ Minh, cầu hắn hỗ trợ sao?

Khanh Vân không có quyết định này, nếu chỉ là tính toán đem tín vật giao cho Phong Phỉ Minh, thì hiện tại hắn đã cầm ám hiệu giao cho Phong Phỉ Minh rồi.

Nhưng Khanh Vân phải cho Phong Phỉ Minh không chỉ có tín vật mà thôi, hắn phải cho Phong Phỉ Minh một phần quà sinh nhật "đau triệt nội tâm" khiến chung thân khó quên mới được.

Cho nên hiện tại đương nhiên muốn "Bảo mật".

Xuyên qua vài cái thế giới, này vẫn là lần đầu tiên Khanh Vân bị tiền tài gây khó dễ, hắn thông qua internet xem xét một chút tài khoản trống không của chính mình, bảo đảm lần này đăng nhập có thể bị Phong Phỉ Minh phát hiện, thì mới đăng xuất tài khoản ngân hàng, ngược lại đi đến kệ sách, rút ra một quyển kịch bản chính mình sáng tác.

Khanh Vân tự hỏi một chút, liền gọi điện thoại cho lão sư ở học viện hí kịch nào đó của chính mình: "Lão sư, em gần nhất thực thiếu tiền, hiện tại trong tay em có cái kịch bản, ngài bên kia có thể giúp em đề cử một chút hay không?" editor: vẫn giữ "lão sư" vì tui thích từ lão sư hơn từ thầy! hì hì còn việc xưng "em" thay vì "con" là do bữa bị giáo viên mắng là tại sao lại xưng hô "con" với giáo viên..thật khó hiểu a!! QAQ

Một chỗ khác điện thoại thực mau hồi phục lại cho Khanh Vân, cũng cho hắn phương thức liên hệ của một đạo diễn nổi danh.

Đạo diễn này tên Rossi, ở giới giải trí có địa vị thập phần thâm hậu.
Khanh Vân nhìn tên đạo diễn, trong mắt lại chậm rãi toát ra lạnh lẽo.

Cả lão sư này cùng đạo diễn do lão đề cử kia, đều là người khiến Thẩm Minh Diệp sau khi bị đuổi ra gia tộc Patterson chân chính rơi vào bệnh trầm cảm, rơi vào vực sâu ma quỷ.

Mới vừa thành niên đã bị đuổi khỏi gia tộc, Thẩm Minh Diệp bơ vơ không nơi nương tựa được đến lão sư viện thủ, nguyên bản đứa nhỏ này đều luôn cố gắng kiếm tiền sinh hoạt, sau lại tao ngộ đến tình cảnh xấu do lão sư ấy mang đến khiến hắn rơi vào vực sâu ác mộng.

Lão sư đem Thẩm Minh Diệp đề cử cho Rossi người có sinh hoạt cá nhân cực kỳ hỗn loạn. Rossi liếc mắt một cái liền nhìn trúng tài hoa của Thẩm Minh Diệp, lại càng bị dáng vẻ thanh tú trong sáng của hắn mê hoặc.

Sau khi Phong Phỉ Minh tuyên bố đem Thẩm Minh Diệp trục xuất gia tộc Patterson, còn đem cả thân phận nguyên bản của hắn là tiểu thiếu gia của gia tộc Patterson ra thông báo thiên hạ, làm Rossi nguyên bản đã đối hắn nổi lên tâm tư đùa bỡn liền là càng mê muội.

Người đơn thuần lại cực có hạn cuối như Thẩm Minh Diệp đương nhiên không muốn lâm vào vòng hỗn loạn này, nhưng Rossi lại không cho phép hắn rời xa, Ông ấy dùng chửi bới, dây dưa, cả các loại thủ đoạn hạ tiện đều dùng tất.

Sinh hoạt mỗi ngày phải luôn trốn trốn tránh tránh cùng việc luôn phải ở trong trạng thái sợ hãi đã khiến Thẩm Minh Diệp nguyên bản là người có tình cảm lãng mạn cùng đối sinh hoạt luôn ôm hy vọng tốt đẹp dần dần trở nên tuyệt vọng, cuối cùng còn sinh ra ý định tự tử, mang theo oán niệm tự sát.

Đem kịch bản rà quét xong sau đó phát tới email của Rossi, ánh mắt của Khanh Vân lạnh băng, thừa dịp lần này hắn sẽ giải quyết luôn Rossi cùng vị lão sư kia.

Bởi vì Thẩm Minh Diệp khi đại biểu gia tộc Patterson phát biểu thanh minh đều dùng tên ở E quốc của mình, mà ở trường học, mọi người chỉ biết tên hắn là Thẩm Minh Diệp, điều này dẫn đến lão sư còn chưa biết thân phận thật của hắn.

Cho nên thủ đoạn bỉ ổi mà ông ấy định dùng lên người hắn phỏng chừng một chút cũng không có thu liễm.

Chuẩn bị tốt hết thảy, Khanh Vân mới xuống lầu đi đến nhà ăn.

Phong Phỉ Minh đã chờ ở phía dưới, con ngươi đen như mực đảo qua Thẩm Minh Diệp, ôn nhu trong mắt đã tiêu tán hết.

"Hôm nay em đăng nhập vào tài khoản ngân hàng sao? Tiền tiêu vặt không đủ sao?" Phong Phỉ Minh nhìn thiếu niên vẫn biểu hiện như thường, hắn dùng tiếng nói ôn nhu giả dối dò hỏi.

Không riêng tài khoản ngân hàng, sáng nay Thẩm Minh Diệp đã xem tin tức gì trên máy tính, Phong Phỉ Minh đều biết rõ ràng, hắn theo dõi Thẩm Minh Diệp cũng không phải chỉ dựa vào quản gia K mà thôi.

Nghe được Phong Phỉ Minh nói, trên bàn ăn liền trở nên an tĩnh, một lúc sau thiếu niên mới hoàn hồn lại bắt đầu trở nên luống cuống lên, muỗng canh đột nhiên không kịp phòng ngừa rớt xuống trên bàn sứ, phát ra thanh âm chói tai. Nhưng thiếu niên cũng đã vội che giấu cảm xúc, hướng Phong Phỉ Minh cười nói: "Không có gì, chỉ là muốn mở lên xem tí mà thôi."

Thiếu niên rõ ràng có chuyện gì đó gạt mình.

Ánh mắt Phong Phỉ Minh lạnh hơn, ngày hôm qua hắn cùng Yodel mới vừa nhắc tới tín vật gia chủ, hôm nay Thẩm Minh Diệp liền ở trên mạng tìm tòi tiền vi phạm hợp đồng cùng với yêu cầu lấy gửi vật phẩm phải chi trả bao nhiêu tiền, còn đăng nhập vào tài khoản ngân hàng.

Cố tình âm thầm làm hết thảy, trước giờ thiếu niên không có giấu hắn bất cứ điều gì, hiện tại lại nói gần nói xa, rõ ràng đã gạt hắn.

Này không khỏi làm Phong Phỉ Minh càng âm trầm hơn, đồng thời cũng âm thầm may mắn chính mình không vì thiếu niên biểu hiện ra thiệt tình mà bị mê hoặc.

Hắn thậm chí đối Thẩm Minh Diệp có chút lau mắt mà nhìn, nguyên bản cho rằng thiếu niên chỉ là kẻ si nghệ thuật, cái gì đều không thèm để ý, hiện tại xem ra tâm tư thật sự thực thâm trầm.

Thế nhưng lại dùng biểu hiện này tới tê mỏi hắn, mấy ngày trước đây làm ra bộ dáng yêu hắn thực sâu đậm, hiện tại trong mắt cũng còn đang bày ra vẻ yêu say đắm thiếu chút nữa làm hắn tin tình yêu của thiếu niên là thật sự. Nếu không phải ngày hôm qua Yodel nhắc tới chuyện tín vật, sợ là hắn một chốc còn nhìn không ra gương mặt thật của Thẩm Minh Diệp.

Có lẽ là phát hiện ánh mắt Phong Phỉ Minh quá mức chuyên chú, thiếu niên ngước mắt nhìn hắn một cái, lộ ra tươi cười ngượng ngùng lại vô cùng xán lạn.

Nụ cười này thường sẽ làm Phong Phỉ Minh cảm thấy ấm áp, hiện tại thì chỉ có thể kích khởi mặt tàn nhẫn trong lòng hắn, làm ra bộ dáng ngây thơ này, còn không phải vì mưu hoa làm thế nào để đem gia tộc Patterson từ trong tay hắn cướp về sao?

Phong Phỉ Minh rũ mắt, nếu Thẩm Minh Diệp quyết định đem tín vật lấy ra đưa cho hắn, hắn sẽ bảo toàn tính mạng cho thiếu niên để em ấy có thể vô lo vô ưu. Nhưng giờ thì khác, chờ hắn bắt được tín vật, Thẩm Minh Diệp liền trở nên vô dụng, hắn không cần thiết lại lưu trữ đồ vật chướng mắt này.

Khanh Vân biết rõ Phong Phỉ Minh chắc chắn sẽ không tin bất luận giải thích nào từ hắn nữa cho nên cũng không nói gì thêm. Thực mau liền nhận được tin từ đạo diễn Rossi, nói muốn gặp mặt tâm sự về cốt truyện, địa điểm định ở một hội sở nổi danh.

Nhìn tên địa điểm, Khanh Vân châm chọc cười cười, hắn cự tuyệt yêu cầu đưa hắn đi của tài xế, mà tự mình mang theo kịch bản đi ra khỏi nhà.

Không nói đến việc hành động này của hắn làm Phong Phỉ Minh càng tin tưởng suy đoán của chính mình, mà càng là đem Ahas vừa mới xuyên qua tới cấp hoảng sợ.

Ahas mấy ngày nay vội an bài sự việc để có thể nhanh chóng cùng Khanh Vân gặp mặt, vì thế đã đem địa chỉ tổ chức đấu giá sắp tới chỉ định ở trong phạm vi thế lực của gia tộc Patterson, tuy rằng không thể thời thời khắc khắc đi theo bên người Khanh Vân, nhưng mỗi đêm hắn đều phải xuyên qua tới, xem thiếu niên ngủ chưa mới có thể đủ an tâm.

Đã tới chạng vạng, sao đột nhiên thiếu niên lại đi ra ngoài? Còn đồng thời cự tuyệt yêu cầu đi theo của quản gia K cùng tài xế.

Ahas nóng lòng không thôi, bởi vì hắn biết Thẩm Minh Diệp rất ít ra ngoài, hiện tại đang ở kỳ nghỉ, càng là liền trường học đều không cần đi, căn bản không có lý do chính mình một người buổi tối ra ngoài.

Hơn nữa tuy rằng thiếu niên có thiên phú ở việc sáng tác hí kịch, nhưng ở trong đời sống hiện thực lại không thích tới nơi đông người, trên người em ấy còn luôn mang theo loại khí chất trong sáng thuần khiết, gặp người tốt còn đỡ, vạn nhất gặp được người mang ý xấu thì phải làm sao bây giờ?

Ahas tự hỏi một chút, dứt khoát lưu loát đóng máy, về tới thân thể của chính mình.

Trong gia tộc Elmond, Ahas đang nằm ở trên giường đột nhiên ngồi dậy, nhanh chóng đả thông điện thoại: "Đem tình hình giao thông chung quanh gia tộc Patterson truyền cho tôi ngay lập tức!"

Ba phút sau, Ahas liền lấy được theo dõi, thực mau tìm tới được thân ảnh của thiếu niên.

Từ khi thiếu niên tự lái xe ra khỏi nhà. Ahas đã lập tức định vị chiếc xe ấy, đồng thời kéo gần lại màn ảnh nhìn kỹ xem đồ vật trong tay thiếu niên, là kịch bản sao?

Ahas nhíu nhíu mày, thiếu niên cầm kịch bản đi ra ngoài là muốn làm gì?

Nhưng nhìn lộ tuyến của xe, Ahas liền không có tâm tình rối rắm chuyện này, bởi vì xe đang hướng tới hội sở Venus ở thủ đô E quốc, nổi danh là nơi tiêu tiền bậc nhất thủ đô.

Chính mình còn có cổ phần ở hội sở này, Ahas nơi nào không biết Venus là cái dạng địa phương gì? Nó có thể là nơi bí ẩn nhất, yên tâm nhất để trò chuyện với nhau, cũng có thể là thiên đường xa hoa nhất cũng là nơi thối nát nhất đế đô, ở chỗ này, chỉ cần ngươi có tiền có quyền, các loại trò chơi "cấm" đều có thể tự tiện chơi.

Ahas hoàn toàn không nghĩ tới thiếu niên tới nơi này làm gì, mắt thấy thiếu niên đã đi vào cổng ngoài của hội sở, hắn lập tức đứng ngồi không yên, liền nhanh chóng thay quần áo sau đó sai người chuẩn bị xe cho chính mình.

Cậu nhóc đơn thuần như Thẩm Minh Diệp khẳng định sẽ không đột phát ý tưởng dị thường muốn đi tới Venus nhìn xem, tuyệt đối là có người xúi giục thiếu niên tới đó.

Ahas một bên ra lệnh cho tài xế lái xe về hướng Venus, một bên vận dụng thế lực của chính mình điều tra rõ nguyên nhân vì sao thiếu niên lại đến Venus. Lo lắng cùng tức giận ở trong lòng Ahas dâng lên cuồn cuộn. Rốt cuộc là ai đem Thẩm Minh Diệp lừa đến Venus, hắn nhất định sẽ đem người nọ bằm thay vạn đoạn!

Thiếu niên ngây thơ ấy, ở dưới tình huống không có ai đứng ra bảo hộ mà tự tiện tiến vào Venus, tuyệt đối sẽ như dê vào miệng cọp.

Trong mắt Ahas hiện lên nôn nóng, hận không thể đem tài xế đá xuống xe chính mình tới lái.

Không biết động tác của chính mình đã quấy rầy đến kế hoạch của nam nhân, Khanh Vân đã vào Venus, hắn xuyên qua tầng trệt xa hoa nhanh chóng đi đến tầng hai.

Ở trong phòng, Rossi đã chờ đến không kiên nhẫn, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Thụy Sâm, người đã đem Thẩm Minh Diệp đề cử cho hắn nói: "mày tìm người này cái giá cũng rất cao á, lúc này còn không có tới, lai lịch không nhỏ nhỉ?"

Thụy Sâm vội vàng xua tay nói: "Chỉ là học sinh bình thường, nghe đồn vẫn là đứa non nớt, em ấy đang trong tình trạng thiếu tiền, nhất định em ấy sẽ đến đây ạ. Hơn nữa ảnh chụp...... Ngài không phải xem qua rồi sao?"

Câu nói cuối cùng của Thụy Sâm khiến Rossi bình tĩnh trở lại, hắn đích xác đã nhìn đến ảnh chụp của thiếu niên, cũng vì vậy mà đã đồng ý gặp mặt thiếu niên, ở trong đám minh tinh cũng không phải không có ai chọn lộ tuyến "sạch sẽ" mà đi, nhưng thuần lương như thiên sứ giống thiếu niên thật đúng là hiếm thấy.

Không biết tiểu khả ái này, thời điểm vào Venus, có bị cảnh tượng ở đây dọa khóc hay không?

Rossi cầm lên ly rượu, che khuất khóe miệng đang lộ ra nụ cười dâm tà. Đồ vật càng thuần khiết, càng khiến người khác muốn tàn nhẫn chà đạp, cho nên hắn mới chọn nơi này làm điểm gặp mặt.

Hơn nữa kịch bản của thiếu niên cũng không tồi, nếu chân nhân cũng giống trên ảnh chụp, thì hắn không ngại bao dưỡng thiếu niên ấy.

Thụy Sâm nhìn thấy trong mắt Rossi hiện lên tia thích thú, âm thầm thở phào một hơi, hắn làm lão sư ở học viện cũng đã được nhiều năm, dẫn mối sinh ý như này cũng đã là ngựa quen đường cũ. Nhưng hắn cũng biết, Rossi ở giới giải trí có bối cảnh thâm hậu, nếu tìm tới đối tượng không biết thức thời mà chọc tới Rossi, chính mình cũng sẽ gặp phải tai ương.

Dĩ vãng học sinh do Thụy Sâm kéo đến đều là người biết diễn, nhưng Thẩm Minh Diệp thì khác, em ấy chỉ học lớp biên kịch chuyên nghiệp lại xinh đẹp hơn nhiều so với những học sinh mà hắn đã tìm tới trước đó, Thụy Sâm vừa thấy liền biết thiếu niên cực hợp với mắt "ăn uống" của Rossi, cho nên đã chú ý đến Thẩm Minh Diệp từ lâu.

Ánh mắt Rossi thường thường nhìn về phía cửa phòng, hắn nhớ tới gương mặt tươi cười của thiếu niên trong ảnh chụp liền cảm thấy ngứa ngáy khó nhịn, tùy tay ôm lấy nam hài thanh tú ngồi bên cạnh chính mình bắt đầu đùa bỡn lên.

Kỳ thật hắn ẩn ẩn biết, có thể dưỡng ra khí chất như vậy, gia đình của thiếu niên ấy tuyệt đối không bình thường như Thụy Sâm nói. Dù sao Rossi cũng là đạo diễn có kinh nghiệm lâu năm, hắn xem người cũng khá chuẩn. Trong bức ảnh ấy, thiếu niên đang ngồi đọc sách, động tác cầm sách của thiếu niên cực kỳ quy củ không giống như một học sinh được nuôi dưỡng trong gia đình bình thường.

Chỉ xem bức ảnh kia, Rossi liền đoán ra được, người này từ khi còn nhỏ đã là sống trong nhung lụa, phỏng chừng trừ bỏ việc đọc sách ra thì đến việc rót nước đều có người khác tới hầu hạ.

Càng là như vậy, Rossi càng cảm thấy việc này có ý tứ.

Đến nỗi về chuyện bối cảnh phía sau của thiếu niên, Rossi cũng không để ý tới. Lấy địa vị gia tộc của hắn ở E quốc, chỉ có ít ỏi gia tộc yêu cầu hắn tránh đi mà thôi, mặt khác chơi liền chơi, liền cái công đạo đều không cần.

Rossi đang hưởng thụ sự "phục vụ" của thiếu niên bên cạnh mình, đột nhiên cảm giác được trong phòng dần trở nên yên tĩnh, hắn bất giác nhìn ra ngoài cửa, tức khắc cảm thấy hô hấp đều trở nên đình trệ.

Đó là một thiếu niên xinh đẹp cùng cảnh tượng tối tăm nơi đây hoàn toàn không hợp nhau, hắn như một cậu bé ưu tú nhất trong dàn hợp xướng cho giáo đường, là sủng nhi của thượng đế, khí chất trên người thiếu niên ấy cực kỳ thuần khiết, Mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng con ngươi màu hổ phách cực kỳ cuốn hút, cho dù bị ánh đèn mờ nơi đây chiếu rọi xuống cũng không khiến thiếu niên nhiễm lên chút khói mù nào.

Hắn như thiên sứ vào nhầm địa ngục nhân gian, thiếu niên đối với những kẻ yêu thích sinh hoạt trong bóng đêm như bọn họ tới nói là người có lực hấp dẫn trí mạng.

Bởi vì theo "vật cực tất phản", càng là thuần khiết, thì càng mang đến vẻ dụ hoặc khó cưỡng lại được.

Không chỉ có mình Rossi cảm thấy như vậy, hắn còn nghe được tiếng hít thở dồn dập của đồng bọn chung quanh cùng ánh mắt dâm tà của bọn họ đang trắng trợn nhìn về phía thiếu niên.

Chú giải "vật cực tất phản" có nghĩa một vật hoặc một sự việc khi đi đến điểm giới hạn
sẽ bị phản ngược lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro