Chương 77 nếu là trân bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BOSS xuyên thành tiểu khả ái [ xuyên nhanh ]
Tác giả: Môn Đồ Đồng Học

Chương 77 nếu là trân bảo 15

Tác giả: Quang Minh Tại Án

Nhưng lần này hiện thực cùng truyện cổ tích tốt đẹp tựa hồ ăn khớp với nhau, không bao lâu đám người mang theo thành kiến với mối quan hệ của Ahas cùng Thẩm Minh Diệp, mặt đã bị đánh bạch bạch rung động.

Bởi vì Ahas thế nhưng chuẩn bị sính lễ lại là toàn bộ gia tộc Elmond đưa cho Thẩm Minh Diệp. Sở hữu cổ phần dưới danh hiệu của hắn, bất động sản, tất cả đều đổi thành tên Thẩm Minh Diệp.

Trong một đêm, Thẩm Minh Diệp đã trở thành nhà giàu số một thế giới.

Cùng ngày hôn lễ của hai người, hiện trường dị thường hỏa bạo. Rốt cuộc lúc trước Ahas tuy rằng ngoài ý muốn có đứa con trai Yodel, nhưng vẫn không có truyền ra tai tiếng với những người khác, cảm tình sinh hoạt của hắn vẫn luôn trống rỗng.

Không nghĩ tới lần này tin tức tuôn ra đầu tiên thế nhưng chính là kết hôn?

Hôn lễ cùng ngày, người khó có thể chấp nhận sự thật nhất cùng tâm đã như tro tàn chính là Yodel. Hắn bị buộc bất đắc dĩ phải đứng ở trước cửa, tiếp khách khứa tới chúc mừng, nhưng là tân lang lại không phải hắn……

Yodel quay đầu nhìn về phía thiếu niên cùng Ahas song song đứng chung một chỗ, hắn ăn mặc tây trang trắng tinh, quá khứ Phong Phỉ Minh mang cho hắn thương tổn tựa hồ cũng đã tiêu tán, thiếu niên trên mặt rốt cuộc lại lộ ra xán lạn tươi cười.

Hắn thường thường nhìn về phía Ahas, trong ánh mắt tràn đầy đều là hàm súc tình yêu.

Hôm nay Thẩm Minh Diệp, thật sự tựa như một cậu bé thiên sứ hạ phàm.

Tầm mắt dịch xuống bên hông thiếu niên, nơi đó đang được cánh tay của Ahas ôm chặt, Yodel thống khổ quay mặt đi, Thẩm Minh Diệp vĩnh viễn sẽ không thuộc về hắn, địa vị cùng thân phận của bọn họ từ giờ đã có sự khác biệt to lớn.

Hắn lại bắt đầu hối hận, nếu từ lúc đầu hắn liền nghiêm túc đối đãi Thẩm Minh Diệp, có phải hay không hiện tại người đắm chìm dưới ánh mắt tràn ngập tình yêu của thiếu niên chính là hắn?

Cùng Yodel tương phản, ngày này lại là ngày gần nhất Phong Phỉ Minh thật sự cảm thấy vui vẻ.

Hắn biết Thẩm Minh Diệp bị Ahas mang đi, càng biết thân phận của nam nhân. Đồng dạng hắn cũng biết, là bởi vì hắn…… Thiếu niên mới có thể bị người nam nhân này coi trọng, lúc trước Thẩm Minh Diệp vì được đến tín vật, trả giá đồ vật khẳng định so với hắn có thể nghĩ đến càng khó tưởng tượng được.

Ngay từ đầu Phong Phỉ Minh cũng ở lo âu, cũng thập phần lo lắng cho tình cảnh của thiếu niên khi ở nhà Elmond, hắn thậm chí ý đồ tìm tới Ahas, khẩn cầu hắn buông tha thiếu niên.

Nhưng là khi thấy tin tức đề việc hôn ước giữa hai người, khi hắn biết người nam nhân này thế nhưng đem toàn bộ gia sản chính mình sở hữu đều không hề giữ lại đưa cho thiếu niên thời, Phong Phỉ Minh mới hoàn toàn tỉnh ngộ.

Thiếu niên tốt đẹp như vậy, vô luận là ai được đến hắn, khẳng định đều sẽ phủng ở lòng bàn tay cẩn thận che chở.

Thương tổn thiếu niên, giẫm đạp tình yêu của em ấy, cũng chỉ có chính hắn ngu xuẩn mới làm vậy mà thôi…… Hắn có cái gì thể diện lại đi gặp mặt thiếu niên?

Phong Phỉ Minh không có nhận được thiệp mời hôn lễ, hắn chỉ có thể canh giữ ở bên ngoài, liều mạng duỗi đầu ước mong mình có thể xem thấy thiếu niên dù chỉ là hình bóng lướt qua. Khi nhìn đến thiếu niên trên mặt tươi cười, Phong Phỉ Minh rốt cuộc yên lòng.

Hắn thực hạnh phúc, như vậy thì tốt rồi.

Đem sinh ý toàn bộ giao cho Ahas, Khanh Vân rốt cuộc có thể yên tâm đắm chìm ở trong việc sáng tác hí kịch, hắn sáng tác kịch bản cũng được dọn ra màn ảnh, danh khí Khanh Vân cũng tại giới biên kịch được khai hỏa.

Hôm nay vừa vặn là ngày chiếu bộ kịch mà lúc hắn ở Venus ký hợp đồng kia, Ahas mang theo hắn đến rạp chiếu phim. Làm biên kịch, Khanh Vân không có tham gia lễ chiếu, mà là trực tiếp cùng ái nhân ngồi ở trên chỗ ngồi.

Ngồi xuống ghế dựa, eo Khanh Vân không khỏi run rẩy một chút, hắn mặt lập tức liền đen xuống dưới.

Trước đó vài ngày Ahas nài nỉ muốn dẫn hắn đi hưởng tuần trăng mật, bị hắn nháo đến phiền lòng Khanh Vân thuận miệng dỗi hắn một câu: “Đều già rồi, đi tuần trăng mật gì nữa!”

Nghe vậy người nam nhân này lại giống như động kinh, vì chứng minh chính mình bất lão, chạy đến phòng tập gym làm mấy trăm cái hít xà đơn, chính hắn tập không đủ còn thế nào cũng phải lôi kéo Khanh Vân đứng nhìn.

Làm xong mấy trăm cái hít xà còn chưa đủ, người này ở trên giường cũng như là điên rồi giống nhau, thế nào cũng phải đem Khanh Vân lăn lộn đến khóc lóc xin tha mới xong.

Nhìn chính mình bảo bối đưa lại đây âm trầm ánh mắt, Ahas một giật mình, lập tức trên mặt cười làm lành, tay cũng vói qua nhẹ nhàng xoa eo cho Khanh Vân.

“Bảo bối khó chịu sao? Muốn hay không ngồi trên đùi để ta massage cho?”

Khanh Vân không thể nhịn được nữa, một cái tát chụp bay đầu chó của nam nhân: “Anh nhớ cho tôi một vừa hai phải!”

Điện ảnh bắt đầu chiếu phim, hai người mới đình chỉ cười đùa.

Vốn dĩ chỉ muốn cùng Khanh Vân xem phim giải trí chút nhưng Ahas lại phát hiện câu chuyện này cực kỳ hấp dẫn hắn. Hắn xem đến dị thường nghiêm túc, thậm chí xem nhẹ chung quanh hết thảy, chuyên chú nhìn chằm chằm màn hình. Chỉ là ở nhìn đến một ít hình ảnh, lại gắt gao bắt lấy tay Khanh Vân, tựa hồ sợ hắn biến mất.

Khanh Vân lại không có xem điện ảnh, mà là quan sát đến biểu tình từ nam nhân.

Kịch bản này, là kịch bản đầu tiên hắn sáng tác khi đi vào thế giới này sáng, tư liệu sống liền lấy tự chính mình trải qua trước thế giới, thậm chí liền tên Thịnh Phong đều dùng đến.

Hắn viết kịch bản này, kỳ thật cũng là muốn thử xem người nam nhân này khi nhìn đến nó có thể khôi phục ký ức hay không, khi nhìn đến trong thư phòng Ahas có những bức họa đó, Khanh Vân càng là đối ý tưởng này tràn ngập hy vọng.

Nhưng Ahas cả người chỉ hiện ra một loại tiềm thức chấn động, lại không có biểu hiện như là đã khôi phục ký ức.

Khanh Vân thầm than một tiếng, nhưng cũng chỉ có thể khuyên bảo chính mình không nên gấp gáp, linh hồn của nam nhân tuyệt đối đã chịu một loại hạn chế, bằng không không có khả năng mỗi cái thế giới ký ức đều quên.

Nhìn đến trên màn hình phân cảnh hai người ôm nhau từ tháp cao rơi xuống, Ahas gắt gao nắm chặt tay Khanh Vân, hắn tựa hồ nhận thấy được chính mình dùng sức quá lớn, lại đột nhiên buông ra, quay mặt sang nhìn Khanh Vân lúc này hốc mắt hắn đã đỏ bừng.

“Nếu là ta, ta cũng tình nguyện toàn bộ thế giới đều hủy diệt, cũng không muốn hy sinh người mà ta yêu nhất.”

Khanh Vân cười, nhẹ nhàng hồi nắm tay nam nhân: “Em biết.”

Không có người so với hắn càng rõ ràng điều ấy.

Phong Phỉ Minh đã rời đi E quốc.

Thẩm Minh Diệp đem kiên trì chuẩn tắc của Phong Phỉ Minh từ nhỏ đến lớn đập dập nát. Bởi vì khi mất đi hết thảy, hắn mới phát hiện so với gia tộc Patterson, so với quyền thế cùng ích lợi, hắn càng để ý càng khát vọng chính là một phần cảm tình chân thành lại tha thiết, là một người toàn tâm toàn ý chỉ nhìn đến hắn.

Bởi vì Thẩm Minh Diệp, là người trừ bỏ ngoài cha mẹ hắn ra, không hề giữ lại gì ôn nhu đối tốt với hắn.

Phong Phỉ Minh mang theo vài thứ mà Thẩm Minh Diệp để lại cho hắn, về tới chính mình quê nhà. Không đến tìm những cái đó thân thích khắc nghiệt gây phiền toái, hắn chỉ tìm một thành thị nhỏ tràn ngập ánh mặt trời để dừng chân, mở một công ty nho nhỏ, trải qua sinh hoạt như những người bình thường không còn phải hằng ngày sinh hoạt trong tranh chấp cùng mưu mô.

Nếu có người nhìn đến hắn, liền sẽ phát hiện, sự cố chấp, ngạo mạn trên người hắn từ nhỏ đã không thấy, chỉ còn lại có nhàn nhạt ôn hòa.

Bởi vì hắn học cách sinh hoạt của Thẩm Minh Diệp.

Sinh mệnh hắn không chỉ có ích lợi cùng tranh đoạt, mà là nhiều mặt khác đồ vật chứa bình đạm lại ấm áp. Chỉ có Phong Phỉ Minh biết là ai thay đổi hắn, thiếu niên dạy hắn cách tín nhiệm, hắn hắn trả giá, đồng dạng hắn hắn như thế nào là tình yêu.

Nhưng Phong Phỉ Minh lại là lẻ loi một mình, bởi vì sinh hoạt của hắn cho dù đã tiến vào quỹ đạo, đêm khuya khi đã rơi vào giấc mộng, xuất hiện ở trong đầu Phong Phỉ Minh vẫn là đôi mắt đựng đầy ánh mặt trời màu hổ phách của thiếu niên.

Thời điểm ngồi phát ngốc, hắn sẽ tưởng, nếu có thể quay nược thời gian, hắn nhất định sẽ đem tình yêu của thiếu niên cùng hắn coi như trân bảo.

Bồi Ahas sống hết một đời, Khanh Vân lại về tới không gian của chính mình.
Cho dù thế giới này hai người là có thể có được hậu đại, nhưng mà hai người ăn ý đều không có nhắc tới. Rốt cuộc đối Khanh Vân tới nói thường thường phải đi dỗ dành lão nam nhân có trái tim “pha lê” cũng đã đủ làm sinh hoạt của hắn náo nhiệt lên rồi.

Tâm tư nam nhân kia càng là rõ như ban ngày, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép có người khác hoặc là điều gì phân đi lực chú ý của Khanh Vân, có đôi khi Khanh Vân chuyên chú với sáng tác, hắn đều sẽ ghen, càng đừng nói là chuyện sinh con……

Hai người sau khi chết, Ahas tình nguyện đem công ty giao cho một vị trẻ tuổi đa tài dòng bên, cũng không có đem Yodel từ công ty ở Bắc bộ gọi về tới.

Không có biện pháp, người nam nhân này chiếm hữu dục chính là lớn như vậy, hắn không đời nào sẽ cho phép người đã từng đối Khanh Vân nổi lên tâm tư chiếm hữu lại lần nữa trở lại nơi cư trú của hắn cùng thiếu niên.

Hồi tưởng lại những sự việc ấy ở thế giới trước, cho dù là hiện tại nhớ tới thân phận của hắn cùng Ahas ngay từ đầu, Khanh Vân như cũ có chút buồn cười: “Hy vọng…… Thế giới tiếp theo người nam nhân này sẽ không lại có thân phận kỳ kỳ quái quái gì đi.”

Khanh Vân vừa mở mắt liền ngửi tới mùi huân hương nồng nặc, huân đến hắn cảm thấy cực kỳ khó thở, hắn không thể không khụ hai tiếng mới cảm thấy thoải mái.

Nghe được tiếng hắn ho khan, thái giám Trần công công đang ở ngoài chờ, lập tức nhẹ giọng tiên tế hỏi: “Điện hạ, ngài tỉnh? Có cần thần phái người vào hầu hạ ngài rửa mặt không ạ?”

Nghe được thái giám xưng hô, Khanh Vân lúc này mới híp híp mắt, đánh giá hoàn cảnh chung quanh chính mình, giường nằm cổ xưa được khắc tinh tế hoa văn, áo khoác ngoài được thêu tỉ mỉ bằng tơ lụa, nơi này rõ ràng là ở cổ đại.

Hắn cách màn lụa phất phất tay, ý bảo Trần công công đi xuống: “Đem huân hương tắt đi.”

Có lẽ là nguyên chủ trời sinh tính tình quái đản, thấy ngữ khí của hắn không kiên nhẫn, Trần công công ứng thanh liền mang lên chút thấp thỏm, lập tức sai sử cung nữ đem huân hương tắt đi.

Tinh tế xem xét tin tức mà linh hồn đang tiếp thu đến, Khanh Vân rất có hứng thú cong cong khóe miệng, nhiều lần xuyên qua luôn là trong thân thể nhân vật thuộc loại tiểu khả ái, này vẫn là lần đầu tiên hắn xuyên đến trên người vai ác mà có uy tín danh dự nhất.

Hiện tại thân thể mà Khanh Vân xuyên vào là của vị hoàng tử Yến Táp của đế quốc Đại Yến, mẫu thân hắn là chính cung Hoàng Hậu, cùng đương nhiệm đế vương Đại Yến Hoàng Minh Đế có cảm tình cực sâu.

Hoành Minh Đế đối Yến Táp cực kỳ sủng ái, thường khen hắn thông tuệ nhất trong cả ba nhi tử. Theo lý thuyết, Yến Táp thân là hoàng tử, lại là đích trưởng tử nhận được muôn vàn sủng ái từ Hoành Minh Đế cho nên con đường lớn lên đáng lẽ nên là luôn thuận buồm xuôi gió mới đúng.

Nhưng theo thế giới này vai chính —— Tam hoàng tử Yến Lam sau khi dần dần lớn lên, Hoành Minh Đế nguyên bản muốn ban vị trí thái tử cho Yến Táp lại bắt đầu cảm thấy lưỡng lự,

Đại hoàng tử Yến Táp tuy thiên tư thông minh, ở mưu kế càng là lộ ra thiên phú hơn người, nhưng tâm tư hắn lại quá mức thâm trầm, Hoành Minh Đế tâm chậm rãi thiên hướng lòng dạ rộng rãi, có đế vương chi tướng Tam hoàng tử Yến Lam.

Còn có một nguyên nhân càng quan trọng hơn chính là Yến Táp từ trong bụng mẹ đã mang bệnh, thân thể suy yếu vô cùng, sau khi trưởng thành thậm chí liền một mình hành tẩu thời gian quá dài đều khó làm được.

Thể chất suy yếu như vậy, như thế nào có thể đảm nhiệm nổi ngôi vị hoàng đế cùng gánh vác toàn bộ đế quốc khổng lồ này?

Đem hai người ra so sánh, Hoành Minh Đế cuối cùng lựa chọn Tam hoàng tử Yến Lam. Hắn sợ sau khi Yến Táp biết tin tức sẽ đối Tam hoàng tử Yến Lam xuống tay, vì thế chỉ là âm thầm chuẩn bị thánh chỉ, chính là tin tức này cuối cùng cũng đã được truyền đến tai Yến Táp.
Yến Táp trong lòng bi phẫn (có nghĩa: nghẹn khuất cùng không cam lòng), hắn thiên tư thông minh, kiến thức rộng rãi, càng là đối mọi sự đều có hướng giải thích độc đáo, liền vì thân thể suy yếu nên cùng ngôi vị hoàng đế vô duyên sao?

Phụ hoàng nói hắn tâm tư âm trầm, không bằng Tam hoàng tử tâm tư rộng rãi có lòng bao dung người, lại không biết thân thể chính mình bởi vì trời sinh suy yếu, ở trong cung thừa nhận tới bao nhiêu tin đồn nhảm nhí.

Ở sau khi mẫu thân hắn qua đời, Hoành Minh Đế độc sủng mẫu thân của Tam hoàng tử: Thục phi, Đại hoàng tử là hắn ở trong cung địa vị xuống dốc không phanh. Nhưng Yến Táp chưa từng động quá tâm tư ra oai phủ đầu, hắn gần là đem việc học lên hang đầu, ngay cả ở các khóa học mà chính mình không am hiểu như cưỡi ngựa bắn cung cũng là đua tiến toàn lực.

Tam hoàng tử cũng đúng là nhận ra được tính hiếu thắng của Yến Táp, ở lúc Yến Táp luyện tập cưỡi ngựa liền động chút chân tay, dẫn tới Yến Táp bị ngã ngựa, lúc này mới gây ra hậu quả khiến Yến Táp không thể hành tẩu thời gian dài.

Yến Táp hắn khắc khổ vạn phần, liều mạng muốn vùng thoát khỏi căn bệnh bẩm sinh của chính mình, cuối cùng chỉ để lại ấn tượng trong lòng phụ thân hắn rằng hắn là người có tâm tư âm trầm, mà Yến Lam người thật sự xứng với câu “tâm tư âm trầm” lại được phụ hoàng khen là có lòng dạ rộng lớn?

Tâm lý Yến Táp từ đó hoàn toàn vặn vẹo, cứ như vậy mà đi lên con đường đối nghịch với vai chính không lối về. Hắn giả tạo thánh chỉ, sai người xử lý Tam hoàng tử, đãi khi Hoành Minh Đế băng hà, trực tiếp lấy ra thánh chỉ giả mà đăng cơ.

Nhưng là Hoành Minh Đế sớm có đoán trước, hắn trước khi chết đã sai người đem thánh chỉ do chính mình tự tay viết bí mật đưa đến trong tay Tam hoàng tử Yến Lam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro